Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 123: Sát chiêu của Thẩm Lãng! Từ Thiên Thiên phải gặp bi kịch (1)

Chương 123: Sát chiêu của Thẩm Lãng! Từ Thiên Thiên phải gặp bi kịch (1)





Tức khắc Thẩm Lãng đực mặt ra.

Nương tử, nàng đang làm kịch bản gì vậy nè?

Còn nói cái gì giặt cho sạch sẽ để lại chỗ cũ cho nàng mặc, nàng chẳng lẽ không sợ mang thai sao?

Nàng không hề đánh ta, lại còn cho ta thuốc bổ?

Chẳng qua Địa Hoàng Hoàn sáu vị là loại thuốc bổ âm hư, phu quân như ta muốn một loại thuốc khác cơ.

Thẩm Lãng khoác lác là hiểu biết lòng của đàn bà, nhưng trước mắt hắn cô gái trông nhỏ nhắn này có chút xem không hiểu nha.

Thế giới phụ nữ này không được rồi, tâm hồn quá lãng đãng.

Trận chiến giữa nam nữ này, ta... Ta có chút chả chắc chắn xíu nào!

Chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ thua mất đó!

...

Gần mùa thu, tằm sẽ lập tức tạo kén, đây là lúc con tằm ăn mạnh nhất.

Bởi vì lợi nhuận từ nuôi tằm vượt xa lúa gạo, cho nên trong đất phong của phủ Bá Tước có một khu vực rất lớn dùng để gieo trồng cây dâu.

Thu nhập tơ tằm chiếm một bộ phận rất lớn trong phủ Bá Tước.

Cho nên gần đây Mộc Lan mặc áo vải... màu xanh vào ruộng hái lá dâu tằm.

Nàng đường đường tiểu thư phủ Bá Tước, đương nhiên chẳng cần làm mấy chuyện cực nhọc này, chẳng qua là biểu lộ ý nghĩa hợp tác lao động giữa chính mình và con dân đất phong mà thôi.

Nói trắng ra là làm dáng.

Nhưng thật không ngờ còn làm dáng nhiều ngày như thế.

Cô gái ngốc nghếch này, Bá Tước phu nhân người ta chỉ làm tượng trưng đi một canh giờ liền trở về, liền hái không tới 10 miếng lá dâu.

Mà Kim Mộc Lan hái lá dâu từ sáng đến tối được mấy nghìn cân, quả thật ngốc quá, nàng làm việc cũng nghiêm túc như vậy sao.

Nương tử chẳng ở nhà, Thẩm Lãng một điệu tình ái cùng cái miệng đầy lời lưu manh không cách nào phát huy được, cuộc sống quả thiệt nhàm chán.

Vì mạng sống của những giáo sư khác an toàn, vì những tâm hồn yếu ớt của học sinh khác, hắn cũng chả thèm đi học ở học đường nữa.

Các chỉ số thân thể Đại Ngốc cực kỳ bình ổn, tốc độ khỏi bệnh nhanh vượt xa trong dự kiến rất nhiều.

Không những là nội thương, ngay cả tốc độ lành chỗ gãy xương cũng hơn người thường, khiến cho đại phu An Tái Thế tấm tắc khen.

Nhưng không hiểu vì sao, Đại Ngốc chẳng hề tỉnh lại, khiến Thẩm Lãng vô cùng khó hiểu.

Cho nên, mấy ngày nay Thẩm Lãng rảnh rỗi muốn chết.

Có một ngày hắn thử đi hỏi nhạc phụ đại nhân, con hết lệnh cấm túc rồi sao.

Nhạc phụ đại nhân hỏi con lại muốn làm cái gì hả?

Thẩm Lãng bèn dè dặt thưa:

- Trong nhà nhàm chán thế kia, con có được đi thành Huyền Vũ chơi không ạ?

Nhạc phụ đại nhân nói:

- Vậy Thẩm công tử muốn chơi đến cấp bậc gì cơ?

Thẩm Lãng nói:

- Ví như gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, lại ví như nhìn thấy phụ nữ đàng hoàng bị ăn hiếp, con cũng dễ ra tay cứu giúp.

Sau đó, không biết vì sao lệnh cấm túc lại được ban ra cho hắn.

Hơn nữa xem bộ dáng của nhạc phụ như vậy, còn có vẻ như muốn dùng roi đánh hắn nha.

Cuộc sống như vậy chả thú vị gì sất, đường đường cô gia phủ Bá Tước, cũng không thể đi ra ngoài khi nam phách nữ.

Quý tộc như thế, có xứng cái gì đâu nhỉ?

Gia tộc họ Kim liệt tổ liệt tông vất vả như vậy đánh được phần cơ nghiệp này, không phải là cho thế hệ mai sau của các ngươi có thể ỷ thế hiếp người sao?

Ai dè các người lại trở ngược thành một đám đều an phận thủ thường thế kia.

Nhìn gã Kim Mộc Thông, đường đường thế tử phủ Bá Tước, ngay cả chút khí chất ăn chơi trác táng cũng chả có.

Thật là khiến người thất vọng mà!

...

Cuộc sống nhàm chán rảnh rỗi như thế chợt chấm dứt.

Trong nháy mắt Thẩm Lãng bước vào trạng thái chiến đấu.

Bởi vì Mộc Lan nhận được một thiệp mời, lúc nàng không ở nhà Thẩm Lãng liền mở ra xem.

Là thư mời từ nhà họ Từ đưa.

Thiếp mời đính hôn của Trương Tấn cùng Từ Thiên Thiên.

Đôi cẩu nam nữ này còn bày đặt đính hôn!

Xem xong phần thiệp mời này, Thẩm Lãng chẳng nói câu nào, lại trở về trên vách tường viết đầy tên kẻ thù.

- Ôi!

Thẩm Lãng than thở một tiếng.

Sau khi tiêu diệt Điền Hoành xong trong khoảng thời gian này, hắn cảm thấy bản thân thật sự quá thư giãn đi, lại quên mất mình còn có huyết hải thâm cừu.

Phần thiệp mời kia, tức khắc đánh thức quá khứ Thẩm Lãng gặp sỉ nhục.

Hắn ngó tên hai người Từ Quang Doãn cùng Từ Thiên Thiên.

Từ Thiên Thiên, kế tiếp đến phiên ta nên trả thù hai cha con chó má các ngươi ha.

Lại còn muốn đính hôn ư?

Ta cùng Mộc Lan liền vội vã bái đường thành thân như thế, ngươi Từ Thiên Thiên còn dám đính hôn?

Ta nên trả thù Từ Thiên Thiên cùng cha nàng như thế nào nhỉ?

Thẩm Lãng vắt hết óc, đi tới đi lui ở trong phòng khách.

Với con ả như Từ Thiên Thiên kia, trả thù như nào mới gọi là độc ác nhất vậy?

Xông lên, ngủ với cô ả sao?

Đừng nói giỡn, Thẩm Lãng ta đây đẹp trai như thế, nếu là ngủ Từ Thiên Thiên, đâu phải là trả thù, rõ ràng là khen thưởng đó.

Đương nhiên là muốn hủy diệt vật trân quý nhất của cô ta rồi.

Đầu tiên là danh tiếng!

Đứa con gái nhà buôn này, xuất thân không cao quý, cho nên rất quý trọng danh tiếng, chỗ nào cũng kết bạn với danh viện quý tộc, mỗi ngày viết thơ từ ca phú gì đấy, vẫn còn lẩn quẩn trong cái vòng nhỏ hẹp ấy truyền một ít thoại bản (dạng bút ký ghi chép sinh hoạt).

Rõ ràng là con gái nhà buôn, lại cố biến mình giống như tài nữ vậy.

Kinh doanh nhiều năm như thế, cuối cùng cô ả cũng biến mình thành trước hạng ba tài nữ kiêm mỹ nhân quận Nộ Giang.

Xếp hạng nhất là con gái của Trương Xung tên Trương Xuân Hoa.

Còn người vợ Mộc Lan thân thiết đâu?

Xin lỗi, đây là tiên nữ trên trời của chúng ta, không cần xếp hạng vào mớ đó.

Cũng chính bởi vì cà ra danh tiếng hạng ba tài nữ mỹ nhân, Từ Thiên Thiên mới lọt vào tiêu chuẩn của Trương Tấn.

Đương nhiên là có người có lẽ sẽ nói, lúc trước Từ Thiên Thiên ngươi còn tuyển tên phế vật Thẩm Lãng này bắt ở rể, còn có danh tiếng gì đâu.

Lời không thể nói thế được.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch