Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 131: Sách hay tuyệt thế! Thẩm công tử quả thật là bậc thầy! (1)

Chương 131: Sách hay tuyệt thế! Thẩm công tử quả thật là bậc thầy! (1)





- Đúng vậy, ta chính là tên tiểu bạch kiểm ăn cơm mềm không học vấn không nghề nghiệp ấy đấy. - Thẩm Lãng mỉm cười đáp lời lại.

Nghe những lời này, Chúc Văn Hoa cũng phải bó tay mất rồi.

Mã, Thẩm Lãng nhà ngươi chẳng lẽ không có một cọng dây thần kinh xấu hổ nào trong đầu sao?

Lúc này hiệu sách bên trong còn có ba cô gái, xem ra cũng đều là tiểu thư khuê các, vốn bị vẻ tuấn mỹ của Thẩm Lãng tuấn mỹ sở kinh quái lạ, lúc này nghe được trong miệng hắn nói ra lời như vậy, không khỏi lén xì mấy cái.

Chúc Văn Hoa nói:

- Hai vị sao không ở thành Huyền Vũ, tới thành Lan Sơn của ta làm gì?

Thẩm Lãng vẫn không trả lời, Kim Mộc Thông liền đầy tự hào nói:

- Xuất bản sách.

- Xuất bản sách? - Chúc Văn Hoa hờ hững nói:

- Lúc nào viết sách lại trở nên rẻ mạt như thế?

Ý kia rất rõ ràng, cái gì con mèo con chó đều có thể xuất bản sách ư?

Kim Mộc Thông là kẻ nổi danh vô dụng trong vòng vài trăm dặm chung quanh, điểm ấy là chẳng cần nghi ngờ.

Mà Thẩm Lãng mặc dù đang tỏa sáng rực rỡ trong thành Huyền Vũ, thế nhưng ở trong trí nhớ của tất cả mọi người thành Lan Sơn hắn vẫn là tên dốt nát, tham mộ hư vinh phế vật.

Chúc Văn Hoa mỉm cười nói:

- Nếu như ta nhớ không nhầm, Thẩm Lãng huynh ở học đường trấn trên học hành 10 năm ròng, ngay cả học vỡ lòng còn chưa xong đi.

Mọi người nghe thế không khỏi phì cười.

Hai tên dốt nát như thế còn có thể viết ra sách gì cơ chứ? Chỉ sợ ngay cả đọc chữ cũng không xong đi.

Thẩm Lãng chả để ý gã gì sất, trực tiếp đem bản thảo sách đưa cho ông chủ Như Ngọc Các.

Người này chẳng những là ông chủ, hơn nữa coi như là duyệt vô số sách.

Đối với danh tiếng của Thẩm Lãng cùng Kim Mộc Thông, ông ta đại khái cũng có nghe thấy.

Hai thằng dốt đặc có thể viết ra thứ tốt gì chứ?

Nhưng Kim Mộc Thông dù sao cũng là thế tử phủ Bá Tước, ông chủ Như Ngọc Các cũng chả dám xúc phạm, thái độ cung kính nhận lấy bản thảo sách, mặt ngoài làm bộ nghiêm túc, kì thực chẳng đoái hoài lật xem.

Thậm chí trong lòng ông ta đã tính tốt thế nào rồi, thế tử viết phi thường độc đáo, thật không hỗ danh con nhà danh môn, nhưng đặc biệt xin lỗi, tiểu hào gần đây không tính ra sách mới, ngài có thể đi hiệu sách khác hỏi thăm, ví như Mặc Hương Lâu.

Nhưng mà, chỉ coi vài đoạn sau.

Sắc mặt vị chưởng quỹ này liền thay đổi.

Tiêu chuẩn giám định và thưởng thức của ông ta thua xa Bá Tước Huyền Vũ, nhưng ông ta vẫn bị sững sờ.

Ở quyển sách này, mỗi một đoạn văn đều thể hiện ra khả năng phân tích sâu sắc của tác giả với bản chất con người và thế tục.

Không những thế, về mặt lời văn cùng câu cú cũng không hoa mỹ, thậm chí có chút bất cần đời, nhưng vô cùng sâu cay.

Sau khi tiếp tục đọc.

Ông chủ hiệu sách càng ngày càng sửng sốt, càng ngày càng bị sốc.

Bên trong miêu tả rất nhiều chi tiết, thật sự làm cho người vỗ án tán dương đó.

Tài nghệ này rõ ràng cực cao.

Thế nhưng, với cách nhìn của ông chủ hiệu sách, quyển sách này cũng không hẳn không có khuyết điểm.

Thứ nhất, quá dung tục phong nhã, cần trình độ văn học rất cao mới có thể đọc hiểu hàm nghĩa ẩn sâu bên trong, đối với người thường mà nói, đây là một quyển tiểu thuyết diễm tình tầm thường.

Thứ hai, khách hàng chính của Như Ngọc Các đều là phái nữ, bọn họ thích đều là câu chuyện tình yêu nam nữ triền miên, nhất là loại yêu hận tình thù của con cháu nhà quyền thế.

Nhưng dẫu vậy, ông ta cũng bằng lòng xuất bản sách này, dù chả kiếm được tiền, dù chỉ có chút người cao siêu mới hiểu.

Nhưng vào lúc này, Chúc Văn Hoa cầm lấy bản thảo, đọc lướt hai trang nhanh như gió.

Sau đó...

Vẻ mặt của gã giống như ăn cứt vậy, sắc mặt hết sức khó chịu, dường như muốn nôn mửa.

Tiếp đó, gã thở dài một tiếng phán:

- Thật không ngờ, trên thế giới này vẫn còn có thứ hết sức thấp kém như vậy, người viết ra văn chương như thế, quả là sỉ nhục người đọc sách mà.

Dứt lời, gã lấy bản thảo đưa cho một cô gái mặc áo gấm.

Cô ta là con gái quan viên, người hâm mộ cuồng nhiệt Chúc Văn Hoa, rất mê mệt thoại bản tài tử giai nhân.

Trình độ văn học của nàng rất tầm thường, nhưng đọc sách quá nhiều, gần như đều phê bình cho mỗi một thoại bản mới ra, cho nên ở thành Lan Sơn cũng nghiễm nhiên có danh hiệu tài nữ.

Sau khi nhận lấy bản thảo của Thẩm Lãng 《 Kim Bình Mai Phong Nguyệt Vô Biên 》, nàng chỉ xem một tờ, tim đập thình thịch lộn xộn, mặt đỏ tới mang tai.

Bản năng nàng kẹp chặt hai chân

Thực sự... quá kích thích.

Cảm thấy thẹn quá đi, càng muốn đọc thêm nữa.

Thế nhưng tuyệt đối không được nghen, ta là tài nữ, ta là tiểu thư khuê các, ta là danh môn thục nữ, tại sao có thể thích loại đại độc thảo này?

Như vậy tất cả mọi người sẽ cho rằng ta là một cô gái chả biết liêm sỉ.

Cô nàng do dự trong lòng ba giây, sau đó quẳng bản thảo sách của Thẩm Lãng xuống đất, đạp mạnh một phát.

- Khó coi, cực kỳ tầm thường, Chúc công tử nói không sai, người viết ra loại văn chương kia, rõ ràng sỉ nhục người đọc sách.

Chúc Văn Hoa cười hả hê, liền biết là kết quả này.

Sau đó, gã hướng về ông chủ Như Ngọc Các nói:

- Ông chủ Mạc, nếu như ngài muốn xuất bản sách kia, vậy vô cùng xin lỗi, sau này sách của ta liền không xuất bản ở hiệu sách này, bởi vì ta thực sự không cách nào cùng hạng người bỉ ổi như vậy làm đồng bọn.

Dứt lời, gã liếc mắt nhìn cô gái bên cạnh.

Mấy cô gái thấy mỹ nam tử như Thẩm Lãng có chút tâm thần lay động, thế nhưng dù sao cũng là người ái mộ nhiều năm của Chúc Văn Hoa, vừa thấy Chúc công tử nhìn sang, những cô gái ấy lập tức bày ra lập trường của mình.

Con gái quan viên bảo:

- Ông chủ Mạc, bản thảo quyển sách kia thật là hết sức hèn kém, khó coi, nếu như ngài phải phát hành quyển sách đó, vậy sau này chúng ta không bao giờ bước chân vào hiệu sách của ngài nữa.

Lời này vừa ra, chung quanh mười mấy nữ tử đều sôi nổi đáp lại.

Ông chủ hiệu sách tức khắc luống cuống, tuy rằng đám con gái kia chỉ có mười mấy người, quả thực là những người nổi tiếng toàn bộ thành Lan Sơn, nếu như họ chống lại Như Ngọc Các, vậy toàn danh viện thành Lan Sơn đều tẩy chay.

Kể từ đó, liền thiệt hại khổng lồ.

Vốn dĩ ông ta còn muốn xuất bản sách của Thẩm Lãng, lúc này chỉ có thể thôi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch