WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 208: Thịnh yến cùng thi thể! Từ Thiên Thiên bái kiến Thẩm Lãng! (2)

Chương 208: Thịnh yến cùng thi thể! Từ Thiên Thiên bái kiến Thẩm Lãng! (2)


Trời ạ?

Trực tiếp còn có ai độc hơn so với tên tiểu súc sinh này kia chứ?

...

So với Từ Thiên Thiên bi thảm, một người khác lại xuân phong đắc ý.

Gã đã thành công vượt qua nguy cơ lần này.

Dựa theo chiếu số Ngũ Triệu Ấn dạy, gã không chỉ bảo vệ hôn ước cùng Ngũ U U, hơn nữa giống như được nhạc phụ đại nhân thưởng thức.

Chẳng những thế, còn thu hoạch mặt khác.

Gã làm ra chuyện hoang đường kia, công khai ngủ thố nhi gia trong quân doanh, ở phủ Bá tước Tĩnh An chẳng ai khinh bỉ gã, ngược lại biến gã trở thành người cùng một đường.

Lúc trước mấy vị công tử phủ Bá tước Tĩnh An kia đối với gã đều lạnh nhạt, mắt cao hơn đầu.

Sau vụ này, bọn họ lại đối với gã thân thiết rất nhiều.

Nhất là Tam công tử, Ngũ công tử, lại mời gã đi tham gia một cái siêu cấp tụ hội.

Dùng cách giải thích hiện đại, chính là đại siêu cấp nằm ngửa nằm úp.

Cách nói chuyên nghiệp, chính là đại yến quần hôn thời nguyên thủy (*).

Lâm Chước lại lần nữa mở ra cổng thế giới mới.

Thật... tm mở rộng tầm mắt ghê.

Đám quý tộc này sinh hoạt rõ ràng mục nát phải khiến người giận sôi gan.

Lúc đó Lâm Chước đi còn lo sợ bất an hỏi nhạc phụ đại nhân sẽ trách tội không vậy?

Kết quả Ngũ công tử cười khẩy bảo:

- Lâm Chước, cái loại gia đình quyền quý chúng ta, chơi gái, chơi thỏ căn bản miễn bàn tới sai chỗ nào.

Tiếp đó, Lâm Chước vượt qua hai ngày hai đêm ăn chơi trụy lạc.

Chơi đến quả thực điên rồi, dù cho võ công của gã rất cao, thắt lưng đều muốn gãy mất.

Trước khi đi, nhạc phụ đại nhân Tĩnh An Ngũ Triệu Trọng lại một lần nữa tiếp kiến Lâm Chước.

- Trương Xung mang theo Trương Tấn đi phủ Hầu tước Trấn Bắc, kế tiếp bọn họ sẽ đi viếng thăm Tấn Hải phủ Bá Tước. - Ngũ Triệu Trọng nói:

- Ngươi biết đây hàm ý gì không?

Lâm Chước đáp:

- Ý nghĩa với cuộc cắn giết phủ Bá tước Huyền Vũ cuối cùng sắp bắt đầu, liền ý nghĩa gia tộc họ Kim phải diệt vong thật nhanh.

Ngũ Triệu Trọng nói:

- Lần này Lý Văn Chính chết hơi oan, dưới sàng của hắn có hình nhân nguyền rủa thái tử, chưa chắc là hắn để.

Lâm Chước nói:

- Vậy có phải Thẩm Lãng làm chăng?

Ngũ Triệu Trọng thản nhiên nói:

- Ngươi cho hắn là thần ư?

Tiếp tục, Ngũ Triệu Trọng nói:

- Cái hình nhân nguyền rủa thái tử là ai đặt không quan trọng, then chốt không thể liên lụy đến nhị vương tử, không thể khiến cho nội bộ tranh chấp, cho nên Lý Văn Chính chỉ có thể chết. Vừa nãy Quốc quân hạ chỉ đặc xá hắn, xoay người lập tức lại bí mật giết chết hắn, có thể thấy được quốc quân tức giận đến dường nào?

Lâm Chước nói:

- Cho nên để tỏ lòng quyết tâm của tân chính, thủ đoạn quốc quân càng thêm dữ dội. Tổng đốc Chúc Nhung cùng Thái Thú Trương Xung cảm nhận được ý chí quốc quân, cho nên tăng tốc cắn giết với phủ Bá tước Huyền Vũ, mà độ mạnh yếu cũng tăng rất nhiều.

Ngũ Triệu Trọng nói:

- Đây là một hồi thịnh yến biết chưa?

Đương nhiên là một trận thịnh yến, diệt phủ Bá tước Huyền Vũ không những là công lao to lớn, còn ý nghĩa đạt con số tiền tài khổng lồ.

- Trận thịnh yến này phủ Bá tước Tĩnh An chúng ta không phải là nhân vật chính, nhưng cũng muốn chia một miếng thịt ăn. - Ngũ Triệu Trọng nói:

- Như vậy nhiệm vụ sau khi ngươi trở về thành Huyền Vũ, ngươi hiểu chưa?

Lâm Chước nói:

- Một bên công kích phủ Bá tước Huyền Vũ, phối hợp Trương Xung, với phủ Bá tước Huyền Vũ tiến hành công kich bất ngờ quấy rối không giới hạn, để cho bọn họ mệt mỏi.

- Đúng. – Ánh mắt Ngũ Triệu Trọng tràn đầy tán thưởng.

Thằng con rể này quả nhiên không khiến ông thất vọng nhỉ.

Mà trong lòng Lâm Chước lúc này cảm thán, tộc bá Ngũ Triệu Ấn thật đúng là lợi hại quá, dạy gã mỗi một câu nói cũng có thể gãi đúng tâm tư của nhạc phụ đại nhân kìa.

Ngũ Triệu Trọng nói:

- Ngươi buông tay đi làm, không phải sợ làm vượt biên giới, lại càng không sợ cướp cò. Nếu có khả năng khiến cho đánh một trận đại chiến, vậy thì trong tràng thịnh yến này, chúng ta ngược lại có thể đóng vai chính.

- Dạ. - Lâm Chước tràn đầy tự tin nói.

- Đây là một trận thịnh yến, thật vất vả có một đại quý tộc lâu đời ngã xuống, nếu không có khả năng từ thi thể gia tộc họ Kim kéo xuống một khối thịt to, liệt tổ liệt tông cũng sẽ không tha thứ chúng ta.

...

Sau khi Lâm Chước trở về thành Huyền Vũ lập tức lại thu được một tin tức tốt.

Thiên hộ đại nhân của sở Thiên Hộ Diêm Sơn đã chính thức điều đi, vị trí Thiên hộ đã trống.

Lâm Chước trực tiếp trở thành quyền Thiên hộ, tối đa hai ba tháng, sẽ được lên lon chính thức.

Thế giới này thật đúng là hoang đường a, ta rõ ràng phạm vào sai lầm lớn, lại vẫn có thể thăng quan.

- Thẩm Lãng, Lâm Chước ta đây bình yên vô sự trở về, ngược lại còn lên chức.

- Lần trước ngươi chưa giết chết được ta, kế tiếp liền đến phiên ta bằm ngươi ra cám.

Lâm Chước nghiến răng nghiến lợi.

Lần này trở về thành Huyền Vũ, nhạc phụ đại nhân giao nhiệm vụ rất rõ ràng.

Chính là suất binh không ngừng tập kích quấy rầy biên giới đất phong phủ Bá tước Huyền Vũ.

Bất luận cái gì biên giới cũng đều là mơ hồ.

Thành Huyền Vũ cùng đất phong gia tộc họ Kim đồng dạng là như thế.

Một cây cầu, một con đường, một một ngọn núi cũng là đường ranh giới.

Hơn nữa kỵ binh phủ Bá tước Huyền Vũ cũng là dọc theo tuyến biên giới tuần tra.

Kế tiếp Lâm Chước phải làm như thế nào?

Con dân đất phong phủ Bá tước Huyền Vũ vượt biên đốn củi, bắt!

Binh sĩ phủ Bá tước Huyền Vũ vượt biên tuần tra, bắt!

Hơn nữa dù cho ngươi chưa có vượt biên, chúng ta cũng bắt, bởi vì tuyến biên giới không rõ, có vi phạm hay không, do Lâm Chước ta đây định đoạt.

Ta nói ngươi tiến vào khu vực phòng thủ của ta, vậy ngươi chính là vượt biên giới.

Tóm lại mỗi ngày bắt người, mỗi ngày điên cuồng đánh úp quấy rầy.

Ngươi phủ Bá tước Huyền Vũ không thể nhịn được nữa? Hai bên quân đội trực tiếp đấu võ?

Vậy thật tốt quá.

Vung tay, làm lớn chuyện lên.

Mấy trăm người, mấy nghìn người chiến đấu, trực tiếp kinh động toàn quốc.

Phủ Bá tước Huyền Vũ nhà ngươi muốn làm gì? Cũng dám tập kích quân đội quốc quân? Ngươi là muốn mưu phản sao?

- Thẩm Lãng, hãy đợi đấy, Lâm Chước ta đây sẽ trở thành một con chó điên, điên cuồng mà cắn mạnh nhà ngươi, ta sẽ trở thành cơn ác mộng phủ Bá tước Huyền Vũ!

Trở lại trại lính Lâm Chước, trên mặt đắc ý nhe răng cười.

Bất quá không biết vì sao, hơi nhột trong đũng quần, còn có lỗ hậu cũng vô cùng ngứa.

Lâm Chước tiện tay cào một phát, cũng chả xem nó ra sao.

Đương nhiên gã không biết, rất nhiều loại virus đáng sợ ở trong cơ thể gã lan tràn điên cuồng, điên cuồng mà sinh sôi nẩy nở.

Rất nhanh, sẽ phải phá thể ra.

Căn bản gã đã không còn thời gian.

...

Trở lại dinh thự họ Từ.

Từ Thiên Thiên kêu người chuẩn bị nước nóng tắm.

Trong nước nóng ngâm một khắc đồng hồ sau, thân thể mới dần dần khôi phục chút nhiệt độ.

Tiếp đó, nàng tắm rửa khắp mọi ngõ ngách trên cơ thể.

Dùng tới tinh dầu hoa hồng, để thân thể thơm ngào ngạt.

Tiếp tục, nàng lại uống một ly rượu nho, để mình ngủ thật ngon.

Như thế, ngày mai nàng mới có thể chói lọi, mới có đầy đủ tinh lực đi đối mặt Thẩm Lãng, đi nghênh đón trận ác chiến này.

Sáng sớm hôm sau!

Từ Thiên Thiên mặc quần áo xinh đẹp nhất, thậm chí còn không phải loại đoan trang, biến vóc người xinh đẹp của nàng hoàn toàn hiển lộ ra.

Vẽ khuôn mặt hơi lộ ra vẻ xinh đẹp quyến rũ.

Bôi son.

Lên đôi môi, đỏ tươi như lửa.

Bất kỳ nam nhân nào cũng là kẻ háo sắc, Thẩm Lãng cũng vậy.

Không đâu, Thẩm Lãng mới là háo sắc nhất!

Cô gái xinh đẹp quyến rũ, bao giờ lúc đàm phán đều có thể kiếm lời một chút.

Bộ dáng ấy của Từ Thiên Thiên, Thẩm Lãng xem dứt khoát sẽ thấy hơi quen mắt.

Bởi vì...

Nàng giống hệt Tây Môn Tiêm Tiêm trên cái poster của《Kim Bình Mai Phong nguyệt Vô Biên》.

Xem trong tranh minh họa, Tây Môn Tiêm Tiêm hiếm khi không lộ ra cánh tay, lộ ra thắt lưng, lộ ra bắp đùi.

Thế nhưng cũng phi thường gợi cảm.

Từ Thiên Thiên vì sao trang điểm như thế?

Bởi vì, sở dĩ Thẩm Lãng vẽ ra Tây Môn Tiêm Tiêm như vậy, liền đại biểu cho bức hình tượng đó phù hợp nội tâm hắn tưởng tượng về Từ Thiên Thiên nhất.

Hít một hơi thật sâu, Từ Thiên Thiên bước lên xe ngựa.

Thế nhưng một lát sau, nàng lại xuống xe.

Trở về nhà cầm lên một quyển sách, chính là quyển Phong Nguyệt Vô Biên kia của Thẩm Lãng.

- Đi, chạy đến phủ Bá tước Huyền Vũ.

Trong xe ngựa, Từ Thiên Thiên chăm chú đọc quyển sách này, hơn nữa còn xuất ra bút đánh dấu trọng điểm.

Đây là tác phẩm Thẩm Lãng đắc ý nhất.

Đây là tác phẩm Thẩm Lãng nhà ngươi viết ra bôi đen Từ Thiên Thiên ta, ta cầm theo quyển sách này tới cửa để nói cho rõ hơn.

Ta không chỉ đọc rất nhiều lần, còn chú giải đó.

Đây chắc đủ hèn mọn đi.

Thẩm Lãng nhà ngươi chắc đủ hài lòng rồi chứ.

Chuyện này chẳng khác gì những cô giáo XX cầm tấm ảnh chụp chỗ ấy của mình đưa cho các ngươi và hỏi rằng, anh xem cái góc độ này chụp có đẹp không? Anh có hài lòng không? Bằng không em trực tiếp bày ra tại đây cho anh kiểm tra nhé?

Đối với họ Từ mà nói, quan trọng nhất chính là có được ba trăm vạn cân kén tằm, chính là đúng hạn giao hàng.

Bằng không, Họ Từ liền hoàn toàn diệt vong.

Tiến vào ngoài cửa phủ Bá tước Huyền Vũ, Từ Thiên Thiên xuống xe ngựa.

- Mời bẩm báo Thẩm Lãng cô gia, Từ Thiên Thiên cầu kiến!

- Không phải, Từ Thiên Thiên bái kiến Thẩm Lãng cô gia!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.