WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 275: Chúc Lan Đình chết thảm! Thân thế đáng kinh ngạc của Đại Ngốc (1)

Chương 275: Chúc Lan Đình chết thảm! Thân thế đáng kinh ngạc của Đại Ngốc (1)





Sau khi đám sát thủThu Phong Lâu xung phong ra ngoài, Tử tước Chúc Lan Đình cũng phóng người lên ngựa, cùng nhau phi đi.

Ông chủ kia chau mày, nói:

- Ngài cũng đi, không tiện đâu?

Bình thường mà nói,, Thu Phong Lâu giết người, cố chủ là không thể cùng ở một chỗ,

Thế nhưng loại tình huống này, Tử tước Chúc Lan Đình như thế nào có thể nhịn được?

Ông ta và Thẩm Lãng hoàn toàn là sống chết đại thù, thật vất vả mới để cho hắn lạc đàn, đương nhiên ông ta phải nhìn tận mắt Thẩm Lãng chết.

Nếu như có thể làm, ông ta muốn tận tay cắt đầu Thẩm Lãng.

Trên cái thế giới này còn có chuyện gì là so với thân thủ giết chết kẻ thù thoải mái hơn đâu?

- Ta có thể thêm tiền, thêm một nghìn lượng vàng. - Tử tước Chúc Lan Đình nói.

Ông chủ Thu Phong Lâu ngẫm nghĩ một hồi, gật đầu đồng ý.

Trước kia Tử tước Chúc Lan Đình kỳ thực vô cùng keo kiệt, mà bây giờ khi ông ta như táng gia bại sản, lại ngược lại phóng khoáng lên.

Bởi vì bây giờ báo thù, đã trở thành niềm tin duy nhất của ông ta. Dù sao cũng đã không có gia sản gì, như vậy tiêu hết lượng vàng sau cùng cũng không có gì phải đau lòng.

Hai người cưỡi ngựa xuôi nam, theo sau mấy chục tên sát thủ.

Càng gần thành công, Tử tước Chúc Lan Đình trong lòng càng lo sợ bất an.

- Ông chủ Tiết, lần này ám sát sẽ không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn đi, Thẩm Lãng là một kẻ gian xảo, khó lòng đoán trúng.

Về điểm này, Tử tước Chúc Lan Đình thật sự là bị tổn hại nhiều lần lắm rồi.

Ông chủ Tiết này đồng dạng đến từ chính gia tộc họ Tiết phủ Bá tước Vũ An, chẳng qua là vị trí một người hầu tương đối cao.

Thu Phong Lâu là một tổ chức sát thủ, như vậy biểu hiện ra bên ngoài nó buôn bán cái gì vậy?

Bán bánh điểm tâm!

Bánh điểm tâm của nhà ông ta vô cùng nổi tiếng, làm tinh vi ăn ngon cực kỳ, là thứ quà vặt nổi tiếng khắp nước Việt.

Mà ông chủ Tiết Phong này, chính là ông chủ Thu Phong Lâu quận Nộ Giang, chịu trách nhiệm làm ăn một phần ba hành tỉnh Thiên Nam.

Biểu hiện ra ngoài ông ta cùng tổ chức sát thủ hoàn toàn là không có quan hệ, thậm chí cùng gia tộc họ Tiết cũng không có một chút quan hệ. Ông ta chính là chủ một thương hiệu bán bánh điểm tâm, hơn nữa bản thân đã từng là bậc thầy làm bánh điểm tâm xuất sắc.

Nếu không phải giới cao sang quyền quý, căn bản cũng không biết Thu Phong Lâu này là tổ chức sát thủ mạnh nhất Việt quốc.

Nghe được lời Chúc Lan Đình nói xong, ông chủ Tiết Phong cười khinh thường, nói:

- Chỉ cần tiếp nhận, không có chuyện Thu Phong Lâu chúng ta giết không chết người.

Dứt lời, ông ta đưa qua một bức phù điêu.

- Người này chính là kẻ đánh xe cho Thẩm Lãng. - Ông chủ Tiết Phong nói:

- Thu Phong Lâu chúng ta nắm giữ danh sách cao thủ thiên hạ này, tranh chân dung mỗi người có, người này ngay cả nửa cao thủ cũng không tính. Hơn nữa huyệt Thái Dương lõm xuống, màu da tiều tụy, gân mạch khô héo, căn bản cũng không phải là người có võ công cao cường.

Chúc Lan Đình tức khắc bội phục, nhưng vẫn lo lắng hỏi:

- Cái thằng giặc Thẩm Lãng này thật sự vô cùng nham hiểm xảo quyệt, chúng ta nên cẩn thận là hơn, nhỡ ra bên cạnh hắn có ai mai phục thì sao?

Ông chủ Tiết Phong nói:

- Đã trinh sát rồi, xung quanh mười mấy dặm không có bất kỳ mai phục. Ta đã phái ra một phần ba của phân đà Nộ Giang, đừng nói một Thẩm Lãng, dù cho mười Thẩm Lãng cũng dư xài. Có thể ta nói trực tiếp một chút, lúc này dù cho Kim Mộc Lan ở bên cạnh, Thẩm Lãng cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Tức khắc, Chúc Lan Đình yên tâm.

Bên cạnh Thẩm Lãng không có khả năng xuất hiện người có võ công cao hơn Kim Mộc Lan, cho nên hắn lần này là hoàn toàn chết chắc rồi.

- Nếu hắn dễ dàng giết như vậy, vì sao còn muốn lấy của ta một vạn lượng vàng? - Chúc Lan Đình hỏi.

Ông chủ Tiết Phong đáp:

- Tử tước Chúc Lan Đình, ngài muốn giết chính là một con rể phủ Bá Tước. Ta có thể nói cho ngươi biết, nếu như không phải đại nhân vật phía trên không muốn Thẩm Lãng sống, dù cho ngài thêm tiền nhiều hơn nữa chúng ta cũng sẽ không nhận.

Đại nhân vật phía trên?

Chủ nhân gia tộc họ Tiết? Hay Tam vương tử?

Tử tước Chúc Lan Đình nói:

- Vậy như thế này, có thể để cho ta tự mình giết Thẩm Lãng hay không? Ta có thể thêm tiền!

...

Kiếm Vương Lý Thiên Thu tiếp tục chạy đi.

Thẩm Lãng nhớ lại đại tông sư Chung Sở Khách đánh giá đối với năng khiếu võ đạo của mình lúc trước.

Trước mắt cũng là một đại tông sư, hơn nữa còn là một đại tông sư siêu lợi hại, Thẩm Lãng không khỏi hỏi thử:

- Kiếm Vương tiền bối, ngài có thể giúp ta xem một chút, thiên phú gân mạch của ta như thế nào? Có thích hợp luyện võ hay không?

- Không thích hợp.

Thẩm Lãng kinh ngạc.

Kiếm Vương tiền bối, ngài... sao ngài thẳng thắn quá vậy.

Xem đại tông sư Chung Sở Khách người ta, thật biết nói chuyện.

Lý Thiên Thu nói:

- Năng khiếu võ đạo của thê tử ngươi cũng rất cao, đương nhiên cao hơn nữa cũng không sánh bằng Đại Ngốc, ta chưa từng thấy gân mạch nghịch thiên đến thế.

Thẩm Lãng kinh ngạc:

- Ngài biết Đại Ngốc à?

Lý Thiên Thu nói:

- Chung Sở Khách mang nó đến gặp ta.

Thẩm Lãng hiểu ra, đại tông sư Chung Sở Khách mang theo Đại Ngốc đi khoe khoang.

Xem ra, hai đại tông sư này là bạn tốt. Nhưng mà càng là bạn tốt, lại càng cần ở trước mặt đối phương khoe khoang.

Lúc trước ngươi có Đường Viêm đệ tử xuất sắc thế này, bây giờ Đại Ngốc của ta so với Đường Viêm của ngươi còn lợi hại hơn nữa.

- Thiên phú cao hơn nữa thì thế nào? Luyện võ không có gì hay. - Lý Thiên Thu nói:

- Võ công cao như ta thì làm được gì? Biết rất rõ ràng kẻ thù ở đâu, nhưng vẫn phải bất lực đấy thôi?

Giọng của ông tràn đầy bất đắc dĩ.

- Quyền thế mới là lực lượng mạnh nhất thế giới này, võ đạo ở trước mặt quyền thế, cũng chẳng là gì đâu!

- Khương Ly bệ hạ được công nhận đệ nhất thiên hạ, mà hoàng đế bệ hạ đế quốc Đại Viêm không biết võ công, nhưng kết quả thì sao? Đế quốc Đại Viêm nhất thống thiên hạ, thiên hạ các nước cúi đầu nghe theo!

- Những đại tông sư như chúng ta võ công cao hơn nữa có thể làm gì? Có thể đánh thắng được một trăm người, lẽ nào có thể đánh thắng được một nghìn người, một vạn người sao?

Giọng của Kiếm Vương tràn đầy cảm giác cô đơn.

Thẩm Lãng nói:

- Kiếm Vương tiền bối, kịch độc trên người vợ của ngài ta tạm thời khó giải, thế nhưng... Ta sẽ nghĩ biện pháp, hy vọng một ngày kia, có thể làm cho bà khôi phục hình dạng nguyên bản.

Kiếm Vương kinh ngạc, tiếp đó gật đầu nói:

- Vậy cảm ơn ngươi.

Thẩm Lãng nói:

- Tiền bối, đệ tử Đường Viêm của ngài năng khiếu võ đạo kinh như vậy hẳn là gần với Đại Ngốc hả?

Kiếm Vương lắc đầu nói:

- Không, còn có một người, năng khiếu võ đạo cao hơn Đường Viêm, gần với Đại Ngốc?

- Người nào? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

Kiếm Vương nói:

- Cừu Yêu Nhi!

- Nàng ta ấy à? - Thẩm Lãng không khỏi hết hồn:

- Cừu Thiên Nguy mà có đứa con gái có huyết mạch trâu bò vậy à?

Kiếm Vương nói:

- Ta cũng cảm thấy lạ lùng!

Thẩm Lãng nói:

- Phụ thân của Đại Ngốc tên là Tống Nghị, chỉ là một thủ lĩnh dân quân nhỏ xíu, võ công đặc biệt bình thường, vậy... có thể nào?

Kiếm Vương ngẫm nghĩ một hồi nói:

- Có khả năng huyết mạch đột biến, nhưng... Xác suất cực thấp. Nói như vậy, năng khiếu võ đạo cũng là di truyền.

Đ*?

Thẩm Lãng cảm thấy bên trong có thể tồn tại chuyện cũ đặc biệt kinh người?

Mẫu thân của Đại Ngốc rất đẹp, thậm chí là đẹp cực kỳ.

Bà ta trên đường chạy nạn đến thôn Phong Diệp thành Huyền Vũ, gả cho Tống Nghị ngay lúc đó, bảy tháng sau đó sinh ra Đại Ngốc.

Rất nhiều người cũng cảm thấy Đại Ngốc sở dĩ ngốc, là bởi vì sinh non.

Thế nhưng... sinh non mà bự chảng thế này sao?

Sinh hạ Đại Ngốc xong, mẹ ruột gã liền tắt thở.

Sau đó, thái độ của Tống Nghị đối với Đại Ngốc, đặc biệt băng giá tuyệt tình, sau khi bị thương trực tiếp ném ở trong hốc núi chờ chết.

Hôm nay xem ra không phải Tống Nghị hùm dữ ăn thịt con, mà có chuyện xưa phức tạp.

Thẩm Lãng nói:

- Cừu Yêu Nhi, lợi hại đến cỡ nào?

Kiếm Vương ngẫm nghĩ một hồi nói:

- Mấy năm sau, nàng sẽ vượt qua chúng ta.

Không thể nào? Trâu bò như vậy à?

Nữ hải tặc này mạnh như vậy? Hoàn toàn thật không ngờ.

Hai người rơi vào trạng thái yên tĩnh đến đáng sợ.

Kiếm Vương tiền bối quả thực không am hiểu nói chuyện phiếm.

Bỗng nhiên, Kiếm Vương lại nói:

- Thẩm Lãng, phủ Bá Tước Huyền Vũ như bên bờ vực, nếu như một ngày kia tai vạ đến nơi, ngươi có thể tới kiếm đảo của ta. Chúng ta cùng thế gian không tranh chấp, ta không có bản lĩnh gì đặc biệt, nhưng giữ lại một cái mạng cho ngươi được.

Thẩm Lãng trong lòng vô cùng cảm động.

Vị Kiếm Vương này, chân chính là người trong nóng ngoài lạnh.

Nhưng mà nghĩ vậy cũng bình thường, ông ta có thể dạy dỗ Đường Viêm mê võ nghệ như vậy, bản thân chắc cũng là nhân vật cũng không khác mấy đâu.

Nhưng mà vào lúc này!

Một trận tiếng vó ngựa vang lên.

Xe ngựa của Thẩm Lãng bị bao vây!

Mấy chục sát thủ Thu Phong Lâu, mười mấy võ sĩ gia tộc họ Chúc, bao vây xung quanh Thẩm Lãng cùng Kiếm Vương.

- Ha ha ha ha...

Một tràng cười như điên.

Chưa thấy mặt người, đã nghe thấy tiếng.

Tử tước Chúc Lan Đình sắp xếp đám người kia tạt ra hai bên, ánh mắt nhìn phía Thẩm Lãng vô cùng thù hằn.

- Thẩm Lãng, thật không ngờ, chúng ta lại gặp mặt.

Thẩm Lãng kinh ngạc nói:

- Tử tước Chúc Lan Đình đã lâu mới gặp lại? Ối giời ơi, trong nhà ngài gần đây đã xảy ra chuyện gì vậy? Lại tiều tụy đến nước này?

Không đề cập tới cũng không sao, vừa nhắc tới Tử tước Chúc Lan Đình gần như phải bùng nổ, nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Thẩm Lãng ngươi làm chuyện tốt, ngươi quật đập nhà ta, hủy diệt trăm năm cơ nghiệp gia tộc nhà ta, ngươi thật là ác độc!

Cổ Thẩm Lãng co rụt lại nói:

- Tử tước Chúc Lan Đình, ngài tuyệt đối đừng đổ oan cho ta nha? Ngay cả nhà ngài ở nơi nào ta cũng không biết, lại nói khi ấy chúng ta ở bãi săn Nộ Giang cách nhà ngài mấy trăm dặm, là chuyện xảy ra hồi sáng sao? Lúc đó ta đang mặc quần cho nương tử, ta còn tát một cái, ngài xem đi, má phải của ta chính là chứng cứ, còn cả dấu bàn tay đây này?

Chúc Lan Đình giận dữ hét lên:

- Thẩm Lãng ngươi làm trò hề đủ rồi, đến nơi này còn muốn diễn trò, rõ ràng đáng xấu hổ đến buồn cười!

Thẩm Lãng nói:

- Tử tước Chúc Lan Đình, sao ngài mang theo lắm người như vậy? Muốn đi làm việc à?

Tử tước Chúc Lan Đình cười gằn nói:

- Chúng ta ấy à? Đương nhiên là lấy mạng chó của ngươi rồi!

Thẩm Lãng hết hồn nói:

- Đây ban ngày ban mặt, các ngươi lại muốn giết một con rể phủ Bá Tước? Lá gan của các ngươi cũng không tránh khỏi quá lớn đi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.