Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 29: Thành Huyền Vũ sôi sục! Điền Thập Tam run rẩy (2)

Chương 29: Thành Huyền Vũ sôi sục! Điền Thập Tam run rẩy (2)


Điền Thập Tam xem bức tường trát bùn hư hại nặng nề, trong lòng thở dài một tiếng ta thán:

- Nhỏ yếu chính là nguồn gốc tội lỗi!

Tiếp đó, tay gã vung lên nhẹ nhàng, hô lớn:

- Phụng lệnh thành chủ, nhà họ Thẩm giấu ruộng, trốn thuế, lập tức bắt ngay, nếu ai phản kháng, giết chết bất luận tội!

- Động thủ!

Theo tiếng Điền Thập Tam ra lệnh, đám võ sĩ Hắc Y bang mặc quần áo dân quân, rút đao ra người, nhảy vào nhà Thẩm Lãng.

Mặc dù là thế lực xã hội đen, nhưng bọn chúng làm việc vẫn theo đúng trình tự, cũng sẽ không trực tiếp nhảy vào trong nhà đại khai sát giới, mà sẽ dùng danh nghĩa chính thức bắt cả nhà, cho đến lúc này Thẩm Lãng không muốn giao ra công thức thuốc nhuộm tím lẫn cầu vồng cũng không được.

Đương nhiên, dù cho Thẩm Lãng sẵn lòng giao ra hết, cả nhà của hắn cũng khó trốn một kiếp.

Thực ra, đầu lĩnh hắc đạo này có thân phận chính thức, những võ sĩ thuộc hạ của gã đều có thân phận dân quân thành Huyền Vũ, trong tay Điền Thập Tam còn có công văn bắt người, tất cả những chuyện này cũng là hợp pháp.

- Rầm, rầm...

Cổng nhà Thẩm Lãng xuống cấp không thể tả, trực tiếp bay ra ngoài.

Thế nhưng sau khi xung phong vào cửa, nhìn thấy tình hình kia, lại làm cho Điền Thập Tam có chút kinh ngạc.

Không có kinh hoàng, không có kêu thảm thiết.

Phụ thân của Thẩm Lãng nằm ở trên giường, vừa ho khan, cầm trong tay một cái liềm hái.

Mẫu thân của Thẩm Lãng đứng ở trước giường, cầm trong tay một con dao phay, mà Thẩm Lãng đệ đệ chợt ngồi dậy, cầm trong tay một cây gậy vừa mới làm xong.

Ba người cũng không có cầu xin tha thứ, chẳng qua là lạnh lùng nhìn chằm chằm đám võ sĩ Hắc Y bang.

Thẩm Lãng không ở nhà, uy hiếp gì đối với bọn họ cũng không tồn tại, ngược lại càng có vẻ không chút sợ hãi.

Điền Thập Tam thấy thế, không khỏi có chút kinh ngạc, cười hỏi:

- Lão gia tử, ngài định làm gì vậy?

Hắn vừa nói chuyện, vừa rút ra thiết xích (*), hướng đi tới phụ thân Thẩm, nụ cười trên mặt vẫn thân thiết như vậy.

(*) Thiết xích/Điểm Huyệt Xích/thước sắt (tiếng Nhật gọi là Sai/Thoa) là loại vũ khí được truyền đến Lưu Cầu (Ryūkyū Ōkoku) thường là dạng dùi cui nhọn đầu, có tay cầm và hai ngạnh cong. Đây là loại vũ khí được các nha dịch bộ khoái thời Đường Tống ưa chuộng vì dễ mang theo bên mình.

Thẩm Lãng không ở nhà, nhưng Điền Thập Tam cũng không thèm để ý, chỉ cần bắt được người một nhà này, Thẩm Lãng nhất định sẽ xuất hiện, có cánh đi nữa cũng bay không đặng.

Phụ thân của Thẩm Lãng nói:

- Chúng ta đều là kẻ vô dụng, cũng không sao cả.

Điền Thập Tam nói:

- Ngài đây là muốn cầm đao chống lại lệnh bắt đúng không? Điều này tương đương mưu phản, vậy xin lỗi, cháu chỉ có thể động thủ.

Dứt lời, thiết xích của gã sẽ chém vào tay phải phụ thân Thẩm Lãng.

Nếu như đập trúng, cam đoan cánh tay của phụ thân Thẩm Lãng sẽ đứt lìa nát bấy.

Cùng lúc đó, đám võ sĩ dưới tay gã cũng định xông tới đập mẹ và em trai Thẩm Lãng.

Đúng lúc này, Điền Thập Tam đột nhiên cảm giác được tóc gáy phía sau chợt dựng lên, tức khắc chợt quay đầu lại, lại phát hiện một bóng dáng đứng ở bên ngoài nhà Thẩm Lãng.

Một người đàn ông trung niên bình thường, trong tay thậm chí không có cây đao nào, thế nhưng khí tức trên người ông lại làm cho Điền Thập Tam đứng ngồi không yên.

Đây là một cao thủ.

- Phụng lệnh thành chủ, bắt người quịt thuế ruộng, những người không có nhiệm vụ lập tức rời đi. - Điền Thập Tam hô.

Ở ngoài cửa nhà Thẩm Lãng chính là hầu cận Kim Trung phủ Bá Tước. Kỳ thực ông ta đã đến từ lâu, chẳng qua chờ khi Điền Thập Tam phá cửa xông vào ông ta mới cố ý xuất hiện, đây chính là cách làm việc cay độc của ông ta.

Nghe được lời Điền Thập Tam nói xong, Kim Trung nói:

- A, phủ thành chủ làm việc chúng ta không nên đã quấy rầy, thế nhưng chủ nhân nhà ta mời cả nhà Thẩm tiên sinh tham gia hôn lễ, nếu như ta không mời bọn họ đến được thì chủ nhân của ta sẽ không vui, có thể xin ngài nhẹ tay được không.

Vừa nghe lời này, trong lòng Điền Thập Tam cảm giác được không ổn, bởi vì đối phương vô cùng ra vẻ lễ độ, hơn nữa rất bình tĩnh.

Gã đã gặp quá nhiều người, giết cũng rất nhiều, người càng có lai lịch sâu xa càng bình tĩnh, ngược lại kẻ không có bối cảnh lại thích đe dọa phô trương thanh thế.

Điền Thập Tam hỏi dò:

- Xin hỏi tôn giá là?

Nếu như địa vị đối phương thực sự lớn, vậy phải bàn bạc kỹ hơn, nhưng nếu như đối phương không có gì địa vị, cũng không cần trách Điền Thập Tam lòng dạ độc ác, dù sao gã cũng lấy danh nghĩa quan phủ làm việc.

- Kim Trung. - Người đàn ông trung niên kia đáp.

Lời này vừa ra, Điền Thập Tam biến sắc.

Gã từng nghe cái tên này!

Đương nhiên Kim Trung chưa tính là một đại nhân vật, ở phủ Bá Tước Huyền Vũ cũng không phải là người có bản lĩnh ghê gớm gì. Thế nhưng ở trong tự điển của Điền Hoành, đây là một nhân vật tuyệt đối không thể trêu vào, bởi vì ông ta là người hầu tâm phúc của Bá Tước đại nhân.

Mà thứ càng làm cho người ta trong lòng run sợ chính là chủ nhân phía sau, chính là Bá Tước Huyền Vũ Kim Trác.

Điền Thập Tam cảm giác được hô hấp của mình đều nặng nhọc rất nhiều, phía sau lưng từng đợt mồ hôi lạnh toát ra, thậm chí cọng tóc gáy nào cũng dựng thẳng lên.

Gã miễn cưỡng để cho mình tỉnh táo lại, mở miệng hỏi:

- Quý chủ nhân mời cha mẹ Thẩm Lãng tham gia hôn lễ à?

- Đúng! - Kim Trung thản nhiên đáp.

Điền Thập Tam lập tức nhớ lại gương mặt đẹp trai của Thẩm Lãng, hôm qua từ lúc hừng đông, Thẩm Lãng liền biến mất.

Thật không ngờ đối phương lại có quan hệ với phủ Bá Tước, chuyện này cực kỳ không ổn rồi.

Điền Thập Tam quanh năm tắm máu trên đao lập tức cảm thấy một mùi vị nguy hiểm, bây giờ vẫn chưa xác định quan hệ của Thẩm Lãng cùng phủ Bá Tước đến loại cấp bậc nào?

Chỉ mong không nên quá thân mật, bằng không gã phải gặp phiền phức khủng khiếp.

...

Chú thích của Bánh: Các huynh đệ, lạy xin phiếu đề cử, ta nỗ lực gõ chữ.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch