Chương 315: Lãng gia bị làm nhục! Sóng lớn vỗ bờ (1)
Trong phòng Thẩm Lãng, đã gần như muốn nổ tung.
Võ công của hắn yếu nhất.
Được rồi, trên thực tế là không có võ công.
Cho nên dược hiệu phát tác được nhanh nhất mạnh nhất, cộng thêm bản thân hắn chính là thể chất tra nam.
Cho nên khi ngọn lửa hừng hực đốt cháy, hắn căn bản không có một chút sức chống cự.
Trực tiếp đã bị đốt hết.
Toàn thân đỏ rực giống như đại hiệp bị nướng, cả người cũng bắt đầu giật lấy giật để.
Lúc này hắn đương nhiên biết, đây là bị người ta bỏ thuốc.
- Thiên Thiên, chúng ta bị người ta bỏ thuốc. - Thẩm Lãng dùng hết toàn bộ khí lực nói.
- Ta... Ta biết. - Trong phòng truyền đến thanh âm của Từ Thiên Thiên.
Thanh âm kia đã run nghe không ra chất giọng vốn có.
Từ Thiên Thiên đã ngâm toàn thân trong nước lạnh, nhưng vẫn nóng lên, căn bản là hạ không xuống.
Hơn nữa thần trí trong đầu, càng ngày càng không rõ.
Vậy ngọn lửa đó không chỉ đốt cháy trong lòng, hơn nữa còn đốt cháy bộ não.
- Nhất định là nhang thơm có vấn đề, ngươi... Ngươi đi dập tắt nó đi. - Thẩm Lãng nói.
Từ Thiên Thiên run rẩy nói:
- Ta... Ta không đi ra, ta đi ra ngoài sẽ bị ngươi đè mất, tại sao bản thân ngươi không đi dập tắt nó chứ?
Thẩm Lãng ngược lại rất muốn đi, thế nhưng toàn thân đều dường như bị thiêu cháy, căn bản không nhúc nhích được.
Hiệu quả của thuốc này quá mãnh liệt, hơn nữa còn là đặc biệt nhằm vào chút người có võ công cao cường. Đối với Thẩm Lãng mà nói, dược lực này khiến toàn thân hắn bốc cháy, gần như cầm cả xương thịt lẫn gân mạch của hắn đốt rụi vậy.
Toàn thân đều không thể hoạt động.
- Cửa phòng ta đã... khóa, ngươi chớ vào, ngươi nếu như vào đây đè ta, ta... Ta đời này cũng sẽ không tha thứ cho ngươi. - Từ Thiên Thiên nói.
Đi gặp quỷ của ngươi đi.
Hiện giờ toàn bộ sức mạnh của ta đều tập trung vào một chỗ, cái chỗ nhỏ xíu đó thì như kim cương, tứ chi như sợi mì, ta còn làm sao sống được.
Huống hồ ngươi lúc trước luôn mồm phải làm nô tỳ cho ta, tùy ý ta muốn làm gì thì làm, bây giờ còn nói ra lời như vậy.
- Xuống địa ngục đi... - Thẩm Lãng nói.
Tiếp đó dụng hết toàn lực trở mình lại, nằm rạp trên mặt đất đánh xuống.
Cuối cùng, thần trí trong đầu hắn dần dần biến mất.
Cả người giống như than bị đốt, trừ cháy ra, không biết làm gì khác nữa.
...
Đàn ông gặp nhiều mới có thể hiểu nhiều, lâu ngày mới có thể sinh tình.
Khỏi cần phải nói, đơn thuần quan điểm thẩm mỹ, Cừu Kiêu tuyệt đối là hạng nhất.
Cừu Yêu Nhi ở trong mắt những gã đàn ông có thể là nữ quái thú, nhưng trong mắt Cừu Kiêu lại là cô gái tràn trề sức hấp dẫn nhất thiên hạ.
Gã vẫn luôn cho rằng, đàn ông không phải là không thích cô gái như Cừu Yêu Nhi mà vì bản thân họ đã dần dần tự ti
Bởi vì nàng quá cao, quá cường đại.
Cừu Kiêu tự từ khi bắt đầu hiểu chuyện, trong lòng đã xây dựng một mục tiêu.
Gã phải ngủ với Cừu Yêu Nhi.
Theo thời gian trôi qua, lực hấp dẫn Cừu Yêu Nhi trong mắt gã càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhiều.
Dùng cách nói hiện đại diễn giải, ngay từ đầu chẳng qua là lựu đạn, sau đó trực tiếp biến thành bom nguyên tử.
Nếu như không ngủ được Cừu Yêu Nhi, vậy cuộc đời của gã là không hoàn chỉnh.
Dù sao cũng đây vốn không phải của chị ruột của gà.
Ngủ đủ một trăm lần, giết chết!
Tại sao muốn giết chết?
Cừu Yêu Nhi là dạng nữ bá vương vô địch như vậy, đơn giản thứ mỗi một quân chủ thích nhất.
Giết chết không đáng tiếc sao?
Nội tâm của Cừu Kiêu rất rõ, bản thân vĩnh viễn không thể chinh phục được Cừu Yêu Nhi.
Thậm chí, trên cái thế giới này cũng không có người đàn ông nào có thể chinh phục Cừu Yêu Nhi.
Dù cho nhà ngươi có ngủ với nàng một nghìn lần, một vạn lần, cũng đừng hòng lâu ngày sinh tình.
Vì cái mạng nhỏ của mình suy nghĩ, ngủ xong rồi, chỉ có thể giết chết.
Nếu phụ thân biết được, có thể nổi giận hay không?
Chắc chắn là có!
Thế nhưng sau khi ngủ chán chê, Cừu Kiêu trực tiếp liền bỏ trốn mất dạng và vọt đến đảo Vọng Nhai làm chánh sự.
Phụ thân cũng không thể đến đảo Vọng Nhai đuổi giết gã đâu.
Lại nói gã từ đầu đến cuối là con trai ruột, Cừu Yêu Nhi từ đầu đến cuối là con gái nuôi mà thôi.
Tối hôm nay ngoài một Cừu Yêu Nhi, còn có một nữ đại phu, một Từ Thiên Thiên.
Nữ đại phu? Còn một tuyệt sắc giai nhân?
Loại con gái có nghề nghiệp đặc biệt như thế này quá hiếm thấy.
Không biết y thuật thế nào, chắc là đặc biệt cao, bằng không sao chữa Cừu Yêu Nhi lành bệnh được.
Cho nên Cừu Kiêu quyết định sau khi ngủ sẽ không giết, trực tiếp nhận về nhà.
Từ Thiên Thiên thì sao?
Đây chính là con dâu của Thái thú Trương Xung, nghe nói còn là một xử nữ.
Cái này càng vi diệu.
Con tiện nhân Lục Y kia giựt giây để giết Từ Thiên Thiên, gã làm sao có thể không tiếc giết?
Cắm sừng cho kẻ khác thoải mái nhất, hơn nữa còn cắm cho một đại nhân vật nữa.
Nghe nói Từ Thiên Thiên vẫn còn chưa trưởng thành, quả thực không nên quá đẹp.
Mỹ nhân tuyệt sắc như vậy bình thường đều vô cùng khó gặp được, hôm nay lập tức phải ngủ luôn ba cô.
Thần Biển đối đãi Cừu Kiêu ta đây sao mà tốt đến thể?
Nhưng mà trong nhà mình lập tức phải thêm hai nhân người mới, phải nghĩ biện pháp diệt hai đứa (cũ) mới được.
Cái con tiện nhân Lục Y kia, trước tiên phải diệt ả đi.
Nữ nhân quá hèn hạ, chơi không có ý nghĩa.
Cừu Kiêu mặc dù không có uống thuốc, thế nhưng cũng cảm giác được toàn thân khô nóng, dường như muốn nổ tung vậy.
Khoảng cách lâu đài của tỷ tỷ Cừu Yêu Nhi đã rất gần.
Thoáng do dự một chút, gã lấy ra một cái bình, bỏ mấy viên thuốc vào mồm.
Tuy rằng gã rất mạnh, bình thường có thể lấy một địch năm, hơn nữa còn có thể thắng toàn tập, đè người nào cũng khiến người ta chết đi sống lại.
Thế nhưng Cừu Yêu Nhi thực sự quá mạnh mẽ.
Cừu Kiêu thật lo lắng mình gánh không xuể.
Trước mắt chính là lâu đài màu trắng của Cừu Yêu Nhi.
Trong lâu đài này đều là đàn bà con gái, nhưng đều đã say giấc, cho nên gã xông vào cũng không có khiến cho kinh động.
Trực tiếp vọt tới trước căn phòng của Cừu Yêu Nhi.
- Đứng lại!
Mười mấy võ sĩ rút kiếm, ngăn cản đường đi của gã.
Cừu Kiêu không giận ngược lại còn thích.
Cừu Yêu Nhi võ công nghịch thiên, bình thường bên ngoài gian phòng của nàng là căn bản không cần võ sĩ gác.
Mà bây giờ lập tức mười mấy võ sĩ thủ tại chỗ này, chứng minh cái gì?
Chứng minh bên trong xảy ra chuyện!
Chứng minh Cừu Yêu Nhi không khống chế nổi.
Trời cũng giúp ta.
Cừu Kiêu không khỏi vễnh tai lắng nghe.
Tiếp đó gã không khỏi hân hoan, thanh âm bên trong rất quái dị, cũng rất quen thuộc.
Tiếng thở, tiếng run rẩy, quả thực để cho người ta hồn phi phách tán.
Ha ha ha ha!
Bên trong xảy ra chuyện.
Mê hương tiêu hồn của ta đã phát huy tác dụng, thật không hỗ danh ta tốn hơn một trăm lượng vàng mua được.
Quả nhiên có hiệu quả.
Nữ võ sĩ thủ lĩnh cầm đầu nói:
- Cừu công tử, chủ nhân hạ lệnh, bất luận kẻ nào không thể vào gian phòng của ngài, bằng không giết chết bất luận tội.
Ánh mắt Cừu Kiêu rơi vào trước ngực nữ võ sĩ này, tiếp tục lại rơi vào bên hông, tiếp đó nhìn phía hai chân, cuối cùng mới nhìn gương mặt của nàng.
Dáng dấp vậy, hơn nữa bởi vì nguyên nhân luyện võ, quá mức hùng tráng.
Thế nhưng... Có một phong vị khác.
Đặt ở thời điểm khác, cô gái như vậy Cừu Kiêu cũng sẽ không bỏ qua, ăn quen bữa tiệc lớn, thuận tiện ăn bỏng ngô nướng ven đường cũng không tệ, quý giá ở độ chân thực, tự nhiên không ô nhiễm.
Thế nhưng hiện tại gã có một bữa tiệc lớn tuyệt trần.
- Không có mắt à? - Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Ta là ai? Ta là thiếu chủ thành Nộ Triều, ngay cả tòa thành này đều là của ta.
Nữ võ sĩ thủ lĩnh nói:
- Xin lỗi, chúng ta trong mắt chỉ có chủ nhân.
Những lời này đâm Cừu Kiêu đau nhói.
Gã ghét nhất chính là điểm này, Cừu Yêu Nhi vĩnh viễn là không coi ai ra gì, ngay cả võ sĩ chính quy của nàng cũng vậy.
Toàn bộ thành Nộ Triều là một liên minh hải tặc, nhiều phần hải tặc tụ tập cùng một chỗ, mọi người phụng Cừu Thiên Nguy là chủ.
Hôm nay Vua Hải Tặc Cừu Thiên Nguy đã rất ít khi tự mình dẫn binh xuất chiến, mà là trấn thủ thành Nộ Triều, thế là đại quân hải tặc dưới trướng ông ta chia làm mấy bộ phận.
Thiếu chủ Cừu Kiêu, thống soái tám ngàn hải tặc. Nghĩa tử Cừu Hào, thống soái năm nghìn hải tặc. Cừu Yêu Nhi thống soái sáu nghìn hải tặc.
Cừu Thiên Nguy nắm giữ quân hải tặc tinh rất chính qui hải tặc tinh nhuệ, tầm một vạn người.
Cho nên Cừu Thiên Nguy dưới trướng toàn bộ hải tặc đại quân cộng lại, khoảng chừng gần ba vạn người.
Thế nhưng theo Cừu Yêu Nhi điên cuồng mà dẫn binh xuất chiến, thế lực dưới trướng nàng càng ngày càng bành trướng, hôm nay đã có chừng một vạn hải tặc đại quân, gần như cùng tương xứng với lực lượng chính qui của Cừu Thiên Nguy.
Đương nhiên một vạn hải tặc dưới trướng nàng nành, chân chính chính qui tinh nhuệ chỉ có hai nghìn, còn lại cũng là đám ô hợp.
Thế nhưng hai nghìn tinh nhuệ này, thậm chí ngay cả Vua Hải Tặc Cừu Thiên Nguy cũng không cách nào chỉ huy, trong mắt họ chỉ có Cừu Yêu Nhi, không có bất kỳ người nào khác.
Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Thân thể các ngươi ở lâu đài này là nhà của ta, mảnh đất dưới chân các ngươi cũng là nhà ta, thậm chí Cừu Yêu Nhi cũng thuộc về nhà ta. Năm đó nếu không phải phụ thân ta xuất thủ tương trợ, đồng thời nuôi lớn, e là cô ta sớm làm mồi cho cá.
- Tránh ra cho ta, bằng không giết chết bất luận tội.
Cừu Kiêu chợt gào to, rút ra chiến đao.
Mười mấy nữ võ sĩ cũng chợt rút ra loan đao.
- Tránh ra, bằng không đừng trách ta xuất thủ vô tình.
- Xin thiếu chủ Cừu Kiêu lập tức rời khỏi nơi này, bằng không giết chết bất luận tội.
Cừu Kiêu tức khắc nhe răng cười, nói:
- Là các ngươi ép ta đấy nhé.
Tiếp đó, chiến đao của gã chợt điên cuồng chém đi.
Mười mấy nữ võ sĩ, trong nháy mắt bao vây lấy gã.
Kịch liệt chiến đấu!
Cừu Kiêu vô cùng mạnh mẽ, võ công của gã cao hơn so với Kim Mộc Lan.
Lần trước cùng Kim Sĩ Anh đối chiến một chiêu, chiếm thượng phong.