- Bên trong lâu đài chúng ta hầu hết là những nữ nhân đáng thương, nếu là có người phản bội, cấu kết người ngoài, vậy tội không thể tha thứ.
Lục Y kinh ngạc nói:
- Lại có việc này?
Tiếp đó, ả dùng ánh mắt tràn trề oán độc trông về phía Từ Thiên Thiên, lạnh lùng nói:
- Cái con đĩ này, còn không thú nhận, ngươi lúc nào thì cùng thiếu chủ Cừu Kiêu cấu kết? Ngươi vì sao phải hạ độc cho tiểu thư?
Từ Thiên Thiên kinh ngạc.
Lục Y nói:
- Những thứ nhang này vốn là ngươi mua, bây giờ ta hoài nghi chỗ cửa hàng hương liệu cũng có vấn đề. Tiểu thư, chuyện này muốn một tra tới cùng, mặc kệ dính đến người nào, toàn bộ giết chết bất luận tội, ngài là bầu trời của chúng ta, có bất kỳ người đối địch với ngài, chính là tử địch của chúng ta.
Con Lục "ngành" này, nhang có tình độc rõ ràng là do ả đổ.
Nhưng mà ả ngược lại nói bậy nói bạ vô tình đúng chân tướng, cái cửa hàng hương liệu Từ Thiên Thiên từng đến quả thật có vấn đề.
Thế nhưng Từ Thiên Thiên làm việc vô cùng cẩn thận, nàng đi qua nhiều cửa hàng bán hương liệu, hoàn toàn tư thế so sánh chất lượng nhang ba nhà, căn bản không có kẽ hở.
- Tiểu thư, Từ Thiên Thiên này thân phận quỷ dị, mục đích ả ẩn úp bên người ngày tuyệt đối không thuẩn túy. - Lục Y nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Bắt ả lại, dùng đại hình xử lý, ta không tin ả không nhận tội.
Từ Thiên Thiên nói:
- Lục Y, ngươi không nên ngậm máu phun người.
Lục Y nói:
- Những thứ nhang này không phải là ngươi mua à?
Từ Thiên Thiên nói:
- Đúng là ta mua, thế nhưng đã bị người đổi qua.
Lục Y nói:
- Ngươi nói bị người đổi qua, ngươi có chứng cứ à?
Từ Thiên Thiên nói:
- Chuyện mua nhang thơm này, vốn do ngươi tự làm. Thế nhưng mấy ngày trước ngươi lại chuyển chuyện này sang cho ta, tại sao? Ngươi bình thường vẫn luôn chèn ép ta, ngày đó tại sao lại có lòng tốt như vậy, chuyển việc này cho ta? Mục đích liền là muốn họa thủy đông dẫn.
- Chứng cứ, chứng cớ đâu? - Lục Y nói:
- Từ Thiên Thiên nhà ngươi vốn là con dâu Thái thú Trương Xung, bên ngoài đều truyền ngươi chết, nhưng kết quả ngươi không có chết, kết quả lại ẩn núp đến bên người tiểu thư. Không chỉ có như thế, ngươi còn dùng tới nhang độc, hơn nữa còn đưa một người đàn ông đến bên người tiểu thư, đúng là giả gái. Âm mưu của ngươi đã vô cùng rõ ràng sáng tỏ, ngươi cố ý cho tiểu thư hạ tình độc, mục đích chính là để người đàn ông này cướp đi trinh tiết của tiểu thư, lòng dạ xấu xa của ngươi bây giờ đã được thực hiện rồi đó.
- Tiểu thư nhân vật cao quý đến cỡ nào? Quả thực như là nữ thần vậy, há là loại đàn ông hèn mọn này có khả năng dây máu ăn phần? Hôm nay cơ thể thuần khiết của tiểu thư đã bị hắn làm bẩn, Từ Thiên Thiên nha ngươi là đầu sỏ gây nên.
Lục Y chợt dựa vào hướng Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên nói:
- Tiểu thư, bây giờ người biết chuyện này không nhiều, giết hai người kia đi, xem như không có chuyện gì xảy ra cả.
Con ả Lục "ngành" rõ ràng độc ác.
Trực tiếp sẽ phải giết chết Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên.
Cừu Yêu Nhi vẫn ngồi trên ghế, không nói một lời.
Lục Y nói:
- Tiểu thư, ngài ở chỗ này chờ, ta lập tức gọi võ sĩ vào đây, bắt đôi cẩu nam nữ này lại, dùng đại hình nhất định bọn họ sẽ cung khai bí mật không thể cho ai biết.
Tức khắc, Lục Y vốn định đi ra ngoài.
Thẩm Lãng thản nhiên nói:
- Lục Y, kẻ cùng Cừu Kiêu cấu kết mưu hại tiểu thư Cừu Yêu Nhi là ngươi.
- Thứ hèn mọn như nhà người, không nên ăn nói bừa bãi. - Lục Y lạnh lùng nói:
- Chết đã đến nơi còn muốn muốn trả đũa, chẳng lẽ xem chủ nhân chúng ta như kẻ ngu si à? Ngươi nói ta và thiếu chủ Cừu Kiêu cấu kết, có chứng cứ à? Có chứng cứ à?
Thẩm Lãng đương nhiên là có chứng cứ.
Khắp cả người con Lục “ngành” lúc này đều có vết thương, là ai lưu lại, đương nhiên là Cừu Kiêu.
- Vết thương trên cổ của ngươi, là từ đâu tới? - Thẩm Lãng nói.
Lục Y nói:
- Đêm qua không biết lây dính cái gì, cảm thấy đặc biệt nhột, hay dùng móng tay gãi toàn thân, lẽ nào đây cũng không được à? Như thế cũng có thể xem như chứng cứ ta cấu kết thiếu chủ Cừu Kiêu? Vậy thì thật là hoang đường buồn cười.
Tiếp tục, ả cắn răng nghiến lợi nói:
- Từ Thiên Thiên, mê hương là ngươi mua, người đàn ông này là ngươi mang tới, hơn nữa hắn làm bẩn chủ nhân trong sạch, hết chuyện này đều rõ ràng, chính là âm mưu của các ngươi, các ngươi đáng chết, còn nỗ lực trả đũa người khác, rõ ràng buồn cười!
Thẩm Lãng thản nhiên nói:
- Vậy chữ trên cái mông của ngươi, cũng là móng tay ngươi gãi ra được à?
Lục Y trong lòng run lên, nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Trên cái mông ta nào có chữ? Rõ ràng chính là ngươi nói bậy, tiểu thư à, ta đây phải đi gọi người đem đôi cẩu nam nữ này trói lại.
Tiếp đó, ả định đi ra ngoài.
- Chậm đã! - Cừu Yêu Nhi ra lệnh.
Lục Y run lên.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Ngươi cởi váy xuống.
Thân thể Lục Y cứng ngắc ở tại chỗ.
- Lập tức!
Lục Y toàn thân run rẩy, đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích.
Một lát sau, hai nữ võ sĩ dưới trướng Cừu Yêu Nhi vọt vào, trực tiếp sắp bắt được Lục Y lột váy xuống.
Nhưng mà vào lúc này, Lục Y bỗng nhiên điên cuồng hướng bên ngoài phóng đi.
Ả cần tốc độ nhanh nhất vọt tới phủ Thành Chủ, cầm hết chuyện này đều nói cho thành chủ Cừu Thiên Nguy.
Mặc dù ả không biết người đàn ông này là ai, nhưng chắc chắn thân phận không đơn giản.
Thế nhưng một giây sau, ả đã bị tóm.
Không nói hai lời, trực tiếp bị xé váy, lộ ra vết sẹo mông.
Phía trên khắp nơi cũng là dấu bàn tay.
Hơn nữa, còn có khắc mấy chữ.
Tiện nhân của Cừu Kiêu!
Không sai, không phải hình xăm, mà là dùng móng tay rõ ràng khắc lên.
Lúc đó chảy máu như rót, có thể thấy được đau đến cỡ nào.
Hơn nữa những chữ viết này quá quen thuộc, rõ ràng là bàn tay của Cừu Kiêu.
Từ Thiên Thiên nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Tiện nhân, ngươi bây giờ còn có đâu nói?
Lục Y tức khắc trực tiếp quỳ trên mặt đất, ra sức dập đầu nói:
- Chủ nhân, cũng là thiếu chủ Cừu Kiêu ép ta, cũng là hắn ép ta. Tên cầm thú này, hắn thừa dịp ngài không có ở đây đã hành hạ ta, thậm chí dùng tính mạng tới uy hiếp ta. Thế nhưng ta thực sự cho tới bây giờ đều chưa từng hại ngài.
Cừu Yêu Nhi vẫn không phát ra tiếng động.
Lục Y cầu khẩn nói:
- Chủ nhân, tiểu thư, ta hầu hạ ngài nhiều năm như vậy, hoàn toàn xem ngài như thân tỷ tỷ. Không có công lao cũng có khổ lao, ta là người đầu tiên đượ ngài cứu.
Cừu Yêu Nhi vẫn không di chuyển.
Mấy người nữ võ sĩ tâm phúc trực tiếp sẽ phải lôi Lục Y ra ngoài.
Lục Y bỗng nhiên trở nên điên cuồng lên, hô lớn:
- Cừu Yêu Nhi, tất cả chuyện này cũng là lỗi của ngài, cũng là lỗi của ngài. Ta ra sức lấy lòng ngài, tới gần ngài, là muốn trở thành nghĩa muội ngài. Ngài trước mặt mọi người nhận ta làm nghĩa muội có khó khăn như thế sao? Ta dựa vào cái gì phải làm đầy tớ suốt đời, ta dựa vào cái gì muốn làm nô tài cả đời? Ngài là thứ đàn bà độc ác vô tình, lúc đó đã cứu ta, vì sao không đẩy ta ngã xuống đất luôn đi?
- Ta chỉ muốn trở thành một trong các bà chủ của lâu đài này, lại có lỗi gì?
- Không sai, ta là bị Cừu Kiêu làm nhục, ta bị hắn lợi dụng. Thế nhưng hắn chí ít đã đáp ứng ta, sẽ nap ta làm thiếp, như vậy chí ít ta sẽ trở thành nửa bà chủ, không còn giống như bọn họ, chỉ là một người hầu hèn mọn.
Cừu Yêu Nhi đứng lên, đi tới trước mặt Lục Y.
Trong mắt Lục Y tức khắc lại lộ ra hy vọng, cầu khẩn nói:
- Chủ nhân, chỉ cần ngài nhận ta làm nghĩa muội, ta nhất định toàn tâm toàn ý thuần phục ngài, ta nhất định sẽ đi đến trước mặt thành chủ đại nhân nói ra toàn bộ âm mưu của thiếu chủ Cừu Kiêu, nhất định trừng phạt hắn nghiêm khắc.
- Chủ nhân, chỉ cần ngài nhận ta làm nghĩa muội, để ta thành nửa bà chủ trong lâu đài này, sau này cả đời ta cũng là người theo đuổi trung thành nhất của ngài.
Cừu Yêu Nhi không nói gì, đưa tay nhẹ nhàng phất qua mí mắt Lục Y, để mắt ả nhắm lại
- Chủ nhân, ngài đồng ý ta có đúng không? - Lục Y run rẩy nói.
Bàn tay Cừu Yêu Nhi vỗ nhẹ, giống như không dùng khí lực nào cả.
Tức khắc!
Lục Y mặt ngoài thân thể không có bất kỳ vết thương nào, nhưng là trong nháy mắt cả bộ não trở thành một cục bùn nhão.
Không có kêu thảm thiết, không có đau khổ, trực tiếp chết đi.
Rất nhiều người cũng không có hiểu Cừu Yêu Nhi.
Cho là nàng không giết nữ nhân.
Không sai, nàng quả thực cứu vớt vô số nữ nhân, hơn nữa còn chuyên kiến tạo một tòa lâu đài lấy tư cách nơi ẩn núp cho những nữ nhân này.
Thế nhưng, xâu chuỗi tất cả chuyện đó không có nghĩa là nàng sẽ đối với một nữ nhân sản sinh bất luận tình cảm gì.
Người bên cạnh một khi phản bội, vậy giết chết.
Dù sao cũng không có trong lòng nàng lưu lại bóng dáng gì, hiển nhiên cũng sẽ không để lại vết sẹo khó phai gì đâu.
Cừu Yêu Nhi phất tay.
Hai nữ võ sĩ kéo Lục Y đi ra ngoài.
Bên trong gian phòng chỉ còn lại có Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên.
...
Kế tiếp tình cảnh đặc biệt xấu hổ.
Bởi vì chuyện Thẩm Lãng giả gái, như thế nào cũng rửa không sạch.
Hơn nữa, hắn do Từ Thiên Thiên tìm tới.
Cho nên... Chuyện này Từ Thiên Thiên cũng không thể thoát khỏi hiềm nghi gì.
- Không cần giải thích, cái gì ta cũng không muốn nghe. - Cừu Yêu Nhi giơ tay lên:
- Ta mặc kệ các ngươi là ai? Mặc kệ các ngươi tới đến bên cạnh ta có mục đích gì? Ta hết thảy đều không có hứng thú.
Tiếp đó, nàng nhìn phía Thẩm Lãng nói:
- 《 Tây Du Ký 》 cũng là ngươi viết?
Thẩm Lãng gật đầu.
- Viết thật hay. - Cừu Yêu Nhi nói.
Tiếp đó nàng đứng dậy tiến vào phòng bên trong, ôm ra một cái rương, đặt ở trước mặt Thẩm Lãng.
Mở rương ra, bên trong là một đống lượng vàng.
- Cầm những lượng vàng àny, ngươi đi đi!
Thẩm Lãng không khỏi nói ra:
- Đây coi như là trả tiền chơi trai… cho ta à?
Cừu Yêu Nhi kinh ngạc nói:
- Mùi vị đêm qua quả thực tốt, gần như để cho người ta trầm luân, cho nên ngươi nói tiền chơi trai cũng không sai.
Đ*!
Tiếp tục, Cừu Yêu Nhi hướng Từ Thiên Thiên nói:
- Các ngươi nếu cùng một phe, vậy ngươi cũng đi thôi, trở về đi.
Từ Thiên Thiên tức khắc sắc mặt kịch biến, thân thể mềm mại run rẩy.
Cừu Yêu Nhi:
- Mặc kệ các ngươi có mục đích gì, âm mưu gì, cũng không thể thực hiện được. Rời khỏi ta đi, ta sẽ cũng không muốn gặp lại ngươi.
Chuyện này sao được?
Bắt thành Nộ Triều, Cừu Yêu Nhi này tuyệt đối then chốt.
Thẩm Lãng có thể đi, nhưng Từ Thiên Thiên nhất định phải lưu lại.
Đúng, Từ Thiên Thiên nhất định phải lưu lại!
Chiến lược thành Nộ Triều, Cừu Yêu Nhi là vòng then chốt tuyệt đối không thể thiếu.
Hôm nay cục diện đã phát triển đến trình độ này, căn bản không dừng lại được.
Thiên la địa võng bên đảo Vọng Nhai đã triển khai oanh liệt.
Chiến lược thành Nộ Triều nếu không thành công, phủ Bá Tước Huyền Vũ sẽ đối mặt tai họa ngập đầu.
Não Thẩm Lãng chuyển động rất nhanh, giải quyết cái nan đề trướ mắt này.
Nhưng mà vào lúc này, Từ Thiên Thiên trực tiếp quỳ xuống, khóc thút thít nói:
- Chủ nhân không nên đuổi ta đi, ta muốn lưu lại, ta muốn lưu lại. Ta muốn báo thù cho phụ thân, cho người nhà, vị hôn phu Trương Tấn đã giết cả nhà ta.
- Ngươi người đàn ông trước mắt này gọi Thẩm Lãng, hắn cũng là một tên cặn bã ác ôn. Hắn nói có thể giúp ta báo thù, cho nên ta mới cùng hắn cấu kết.
- Nhưng hắn là kẻ thù sống chết của ta, chính là hắn khiến ta cửa nát nhà tan, mấy đời gia nghiệp toàn bộ hủy diệt.
- Hắn bụng dạ khó lường, để ta ẩn núp đến bên cạnh ngài, nàng cho rằng ngài thích nữ nhân, cho nên để ta câu dẫn ngài.
- Ta không có câu dẫn đến ngài, thế nhưng... Bản thân ta lại thất thủ.
- Ngài là thần tượng của ta, là nữ thần của ta, vì ngài ta sẵn lòng nỗ lực tất cả, sẵn lòng hi sinh tất cả.
- Van cầu ngài không nên đuổi ta đi, Thẩm Lãng chính là một con rắn độc, lẽ nào ngài muốn cho ta trở lại bên người con rắn độc này à? Ta sẽ chết không có chỗ chôn.
- Nếu chủ nhân đuổi ta đi, nếu để cho ta trở lại bên người Thẩm Lãng, ta lập tức tự sát. Chỉ có ở bên cạnh ngài, ta mới thu được tân sinh, nếu như để ta trở lại cuộc sống quá khứ tối tăm không ánh mặt trời, ta thà chết!
Tiếp đó, nàng vô cùng kiên quyết, chợt định tông về phía cạnh bàn, trực tiếp sẽ phải tự sát.
...
Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, đêm qua hừng đông uống thuốc sau đó lúc đầu muốn sớm đi ngủ, điều chỉnh làm việc và nghỉ ngơi. Nhưng nguyên nhân không viết xong bản thảo trong lòng khó chịu, căn bản muốn ngủ cũng không được, nằm mấy canh giờ vẫn đứng dậy gõ chữ, viết đến hơn mười một giờ cuối cùng hoàn thành chương một, hay là tháng sau sẽ điều chỉnh làm việc và nghỉ ngơi đi.
Ta đây phải đi ngủ mấy canh giờ, lạy xin mọi người hỗ trợ bạn ta ngủ, thực sự quá cần.