- Binh lực gia tộc họ Kim các ngươi không đủ một phần ba, nhưng họ Cừu chúng ta lực lượng của gia tộc lại khuếch trương gấp mấy lần hơn, hơn nữa còn có một cường đại thành Nộ Triều, còn có toàn bộ quần đảo Lôi Châu. Hôm nay họ Cừu chúng ta lực lượng của gia tộc là ngươi gia tộc họ Kim không chỉ gấp mười lần đi.
khuôn mặt Thẩm Lãng co giật một hồi, uống xong một chén rượu, không nói thêm gì nữa.
Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Thành Nộ Triều của ta nếu như dẫn đầu ba vạn đại quân tới tiến đánh ngươi đảo Vọng Nhai, kết quả biết như thế nào hả?
Giọng của Thẩm Lãng khàn nói:
- Đảo Vọng Nhai cũng là đất phong gia tộc họ Kim chúng ta, nhưng lại là lãnh thổ Việt quốc. Các ngươi công nhiên tiến đánh, chẳng lẽ không sợ quốc quân tức giận à?
Cừu Kiêu cười ha ha:
- Ngày đó chúng ta suất binh cướp đoạt đảo Kim Sơn, quốc quân các ngươi tức giận à?
Thẩm Lãng cùng Bá tước Huyền Vũ Kim Trác tức khắc không lời nào để nói.
Cừu Kiêu nói:
- Vị quốc quân này của các ngươi, có thể ước gì chúng ta dẫn binh chém sạch sẽ gia tộc họ Kim các ngươi thì có.
Thẩm Lãng sắc mặt tái nhợt nói:
- Dĩ hòa vi quý, dĩ hòa vi quý.
Cừu Kiêu thản nhiên nói:
- Dĩ hòa vi quý, cũng không phải là không thể được, thật sự phải xem thành ý các ngươi.
Thẩm Lãng cắn răng nói:
- Để chứng minh thành ý của chúng ta, vì hữu nghị hai nhà chúng ta, gia tộc họ Kim chúng ta sau đó hàng năm sẵn lòng không ràng buộc hiến cho gia tộc họ Cừu hai vạn lượng vàng.
Cừu Kiêu tức khắc nổi giận, chén rượu trong tay chợt hướng Thẩm Lãng đập tới.
Thẩm Lãng vội vàng trốn.
Đương nhiên, Cừu Kiêu là cố ý không có rơi trúng, bằng không Thẩm Lãng không tránh được.
- Rầm... - Một tiếng vang thật lớn.
Cả chén rượu bằng bạc ghim bên trong vách tường, cắm sâu vào hai thước.
Tên cầm thú này võ công thật đúng là cao.
Thẩm Lãng hướng nhạc phụ đại nhân nhìn lại một cái, Bá tước Huyền Vũ hướng mắt xuống.
Tỏ ý bắt không được Cừu Kiêu.
Bốn người Kim Hối, Thẩm Thập Tam, Bá tước Kim Trác, Kim Sĩ Anh cùng tiến lên, có thể đánh thắng Cừu Kiêu, nhưng muốn ngăn cản gã bỏ chạy cũng rất khó khăn.
Hơn nữa Cừu Kiêu quá đa nghi.
Cái yến hội này chỉ có ba người, Kim Trác, Thẩm Lãng, Cừu Kiêu.
Nhóm cao thủ Kim Hối, Thẩm Thập Tam, Kim Sĩ Anh đều ở bên ngoài.
Nhưng trên một trăm tên võ sĩ Cừu Kiêu mang tới cũng đang bao vây bên ngoài căn nhà này.
Trong vòng mấy trăm bước xung quanh tòa nhà này, thủ hạ của Cừu Kiêu thậm chí còn nhiều hơn một chút.
Muốn ra tay giết Cừu Kiêu, rõ ràng không có cơ hội.
Lúc này, Thẩm Lãng nhìn thấy Cừu Kiêu đập chén rượu trong tay tức khắc mừng rỡ trong lòng.
- Bay đâu, thay chén rượu mới cho tiểu hầu gia đi.
Cừu Kiêu nói:
- Không cần, ta đã mang theo mấy cái.
Tiếp đó, Cừu Kiêu lại lấy ra một chén rượu mới, tiếp đó lại rót cho mình một chén rượu, hơn nữa còn là loại rượu vang không dễ say, đồng dạng là tự mang theo.
F*ck, người này rõ ràng cẩn thận đa nghi tới cực điểm, một chút kẽ hở đều không lộ ra.
Nhưng mà cũng bình thường, Cừu Kiêu kẻ thù vô số kể, nếu như không phải để ý như vậy, gã đã sớm chết không biết bao nhiêu lần.
Thẩm Lãng cười khổ nói:
- Tiểu hầu gia sao mà đa nghi thế? Sau lưng ngài là thành Nộ Triều, là Vua Hải Tặc, chúng ta như thế nào dám gia hại ngài kia chứ?
Cừu Kiêu nói:
- Cẩn thận là hơn, Thẩm Lãng nhà ngươi rất độc.
Kế tiếp, những món ngon lành được bưng lên.
Thứ bay trên trời, chạy trên mặt đất, bơi trong biển, cái gì cần có đều có.
Quả thực mỹ vị vô song.
Thẩm Lãng ra sức muốn câu dẫn ra tâm hồn ăn uống của Cừu Kiêu, tiếp đó ăn thức ăn của Thẩm Lãng cung cấp.
Thế nhưng Cừu Kiêu cũng chả thèm liếc một cái, gã chỉ tự ăn thịt mình đem theo, dùng dao nhỏ tước từng miếng, tiếp đó nhét vào trong miệng.
Vừa ăn, còn vừa trào phúng mà nhìn Thẩm Lãng.
Ta biết ngươi không dám hại ta, không dám làm tổn thương một cọng lông tơ của ta, nhưng ta vẫn sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào.
Lúc này, người hầu bưng tới ba phần trứng cá muối.
Thẩm Lãng nói:
- Đây là trứng cá muối, đặc biệt hiếm lạ, giá trị xa xỉ, nhanh đưa cho tiểu hầu gia một phần.
Người hầu tiến lên, đặt một chén trứng cá muối ở trên bàn Cừu Kiêu.
- Không nên, không ăn. - Cừu Kiêu đẩy, trực tiếp đẩy trứng cá muối xuống, vẩy đầy đất.
Người này rõ ràng dầu muối không vào.
Nếu muốn giết gã, thực sự rất khó.
- Thẩm Lãng, ngươi nói hàng năm giao cho gia tộc họ Cừu chúng ta hai vạn lượng vàng? - Cừu Kiêu cười lạnh nói.
Thẩm Lãng nói:
- Đúng, hàng năm đều có, đây đã là số lượng lớn nhất gia tộc họ Kim của ta có thể giao ra rồi.
Cừu Kiêu nổi giận nói:
- Thẩm Lãng, ngươi đây coi ta là thằng ngu à? Ngươi đây xem gia tộc họ Cừu chúng ta ăn xin sao? Trên đảo Vọng Nhai các ngươi có mỏ vàng lớn, tưởng ta không biết sao?
Thẩm Lãng biến sắc, vội vàng khoát tay nói:
- Không thể nào, không thể nào, đây đều là lời đồn bậy bạ từ bên ngoài, nào có mỏ vàng gì, chỉ là một quặng sắt mà thôi.
- Rầm...
Nướ miếng của Cừu Kiêu văng bay thẳng đến trên mặt Thẩm Lãng.
- Thẩm Lãng, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám. - Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Lúc trước kẻ quăng độc thi vào giếng phủ Bá tước Huyền Vũ của ngươi và gây ra dịch bệnh,đó là ta.
Sắc mặt Thẩm Lãng trở nên khó coi:
- Tiểu hầu gia... Nói đùa.
Hắn giống như cảm thấy có chút lạnh, nói:
- Thêm mấy chậu than, lạnh muốn chết
Bọn người hầu mang vào mấy cái chậu thang.
Tức khắc nhiệt độ trong phòng kịch liệt lên cao.
Thẩm Lãng ấm áp, thế nhưng Cừu Kiêu lại cảm thấy rất nóng.
Thể lực gã tràn đầy, ngay cả mùa đông cũng chơi mình trần.
Trên người gã có mấy trăm hình xăm xử nữ, đây hoàn toàn là chiến tích của gã, thời thời khắc khắc đều phải hiển lộ tại ngoại.
Lúc này mấy người chậu than đốt, hắn mồ hôi không khỏi chảy xuống.
Cừu Kiêu tiếp tục nói:
- Còn kẻ cùng Tử tước Chúc Lan Đình liên thủ, muốn phá đập, bao phủ lũ lụt cho đất phong gia tộc họ Kim, cũng là ta.
Sắc mặt của Thẩm Lãng cùng Bá tước Huyền Vũ tức khắc trở nên khó coi.
Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Ta chính là dạng người không có nhân tính vậy đó, ta chính là kẻ nhiều lần hại phủ Bá tước Huyền Vũ của ngươi, ta mỗi lần nhìn thấy Kim Mộc Lan, đều phải mở miệng nhục nhã nàng một lần, ngươi có thể làm khó dễ được ta?
Thẩm Lãng ngậm miệng không nói.
Cừu Kiêu nói:
- Thẩm Lãng nhà ngươi trong lòng có thể hận ta tận xương, hận không thể ta thiên đao vạn quả đi. Thế nhưng sau lưng ta là thành Nộ Triều, là mấy vạn hải tặc, cho nên ngươi chẳng những không dám trả thù ta, thậm chí không dám đắc tội ta, còn muốn ra sức lấy lòng ta. Đám hải tặc chúng ta cứ cố tình lên đảo Vọng Nhai, cướp doanh địa và lương thực các ngươi, các ngươi dám có nửa điểm phản kháng à? Các ngươi có dám không?
- Vì sao, bởi vì các ngươi hại sợ đại quân mấy vạn hải tặc thành Nộ Triều chúng ta, lực lượng mới là vương đạo.
- Thẩm Lãng, ta không sợ thành thật nói cho ngươi biết, cũng chính là Kim Mộc Lan bị đại nhân vật theo dõi, bằng không ta tối hôm nay nàng sẽ phải uống rượu cùng ta, thậm chí ngủ cùng ta, ngươi có dám ngăn cản hay không?
- Cho nên kế tiếp, ta không phải là đàm phán cùng các ngươi, ta chỉ báo tin cho các ngươi.
- Mỏ vàng đảo Vọng Nhai, gia tộc họ Cừu chúng ta muốn tám phần mười, hơn nữa chúng ta đóng quân, còn muốn đích thân lấy quặng.
Sứ giả Cừu Thiên Nguy còn chưa tới, nhưng nhận định của Cừu Kiêu và cha gã lại ăn ý với nhau đến thế.
Thẩm Lãng cất giọng run rẩy:
- Không chỉ đảo Vọng Nhai chúng ta không có mỏ vàng, coi như là có mỏ vàng, ngươi há mồm sư tử quá lớn đấy.
Cừu Kiêu nói:
- Ta nói, ta đây là báo tin các ngươi, lệnh cho các ngươi. Ta không phải là cùng các ngươi đàm phán, các ngươi chỉ có quyền đồng ý hay không mà thôi. Hoặc là đồng ý, hoặc là mấy vạn đại quân của ta lên đảo Vọng Nhai chém giết, diệt sạch gia tộc họ Kim, xóa bỏ phủ Bá Tước Huyền Vũ từ trên mặt đất.
Thân thể Bá tước Huyền Vũ không ngừng run rẩy.
Cừu Kiêu nói:
- Còn nữa, hai nghìn huynh đệ hải tặc của ta không có gái để chơi, Bá tước Huyền Vũ hạn cho ngài trong vòng năm ngày đưa tới năm trăm cô gái, chọn từ trên đất phong nhà ngài, nhớ chọn gái trẻ đẹp đấy.
Bá Tước Huyền Vũ bóp nát chén rượu trong tay.
Cừu Kiêu tiếp tục nói:
- Còn có Kim Kiếm Nương, ta xem trọng ả, ta muốn đè ả gần chết, còn muốn ngay trước Thẩm Lãng nhà ngươi mặt đè ả. Trong vòng năm ngày, ta muốn gặp được ả xuất hiện ở trên giường của ta, bằng không tự gánh lấy hậu quả.
Cừu Kiêu rõ ràng phách lối diễn dịch đến cực hạn.
Phụ thân gã đã nói, nếu như phủ Bá Tước Huyền Vũ cường ngạnh, vậy gã có thể mềm mỏng. Nhưng nếu như Bá tước Huyền Vũ mềm yếu, như vậy gã sẽ phải cường ngạnh cực kỳ, phách lối tột cùng.
- Được rồi, ngày hôm nay kết thúc ở đây, ta đi trở về. - Cừu Kiêu nói:
- Trước ngày mai nếu ta không nhận được câu trả lời lập tức rời khỏi, tiếp đó dẫn đầu đại quân mấy vạn hải tặc xông lên đảo Vọng Nhai chém tận giết tuyệt bọn ngươi.
Tiếp đó, gã sẽ phải đứng dậy rời đi.
Thẩm Lãng cất giọng cầu khẩn:
- Tiểu hầu gia đừng đi, bàn lại đã, bàn lại cái nào. Chia năm năm như thế nào? Nếu như ngài đáp ứng, chúng ta sẵn lòng lập tức đưa lên hai mươi vạn lượng vàng.
Mắt Cừu Kiêu sáng lên.
Lập tức đưa lên hai mươi vạn lượng vàng?
Tiếp đó, gã lại lần nữa ngồi xuống, nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Thành bảy ba! Chúng ta bảy, các ngươi ba! Hơn nữa các ngươi phải lập tức đưa lên năm mươi vạn lượng vàng, không phải hai mươi vạn.
Thẩm Lãng hết hồn nói:
- Cái này, cái này thật là quá đáng đi.
Cừu Kiêu nói:
- Cho ngươi thời gian một nén nhang để suy nghĩ, nếu như không đáp ứng, ta lập tức rời đi, để phụ thân ta tập kết đại quân, chuẩn bị tiến đánh đảo Vọng Nhai.
Tiếp tục, gã cảm thấy hít thở có chút gấp gáp.
Nhiệt độ trong đại sảnh này quá cao, hơn nữa giống như còn có chút tâm thần chập chờn. Trong không khí có phải có mùi gì đặc biệt không vậy?
Gã không gái không vui, đã có ba bốn ngày không có thăm dò đàn bà rồi.
Mồ hôi trên người càng ngày càng nhiều.
Thẩm Lãng nói:
- Để ta suy nghĩ một chút.
Cừu Kiêu nói:
- Chỉ một khắc đồng hồ, nhất định phải giao Kim Kiếm Nương cùng năm trăm cô gái ra đây. Ta không có lấy Kim Mộc Lan, đã vô cùng cho các ngươi mặt mũi.
Thẩm Lãng nhắm mắt lại suy nghĩ, bàn tay hắn bản năng sờ vào cái mông của đứa tôi tớ bên cạnh.
Động tác này bị Cừu Kiêu phát hiện, tức khắc run lên.
Thẩm Lãng, thật không ngờ ngươi là người như vậy, ngay cả cái mông đàn ông ngươi cũng dám sờ.
Ngay sau đó, Cừu Kiêu phát hiện.
Tên tôi tớ bên cạnh Thẩm Lãng không phải là đàn ông, mà là một người đàn bà, hơn nữa còn là một người đàn bà nở nang gợi cảm, chỉ bất quá mặc nam trang mà thôi.
Hay, hay lắm Thẩm Lãng.
Còn luôn miệng nói trên đảo không có đàn bà, để ta nín chừng mấy ngày.
Tức khắc, Cừu Kiêu cả giận nói:
- Thẩm Lãng, đưa cô gái bên cạnh ngươi cho ta, lập tức, lập tức.
Thẩm Lãng tức khắc run lên.
Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Cô gái kia, ta bảongươi qua đây, ngươi có nghe hay không? Thẩm Lãng là phế vật, hắn dám ngăn cản ta à?
Tức khắc, cô gái hóa trang thành tôi tớ này tràn trề sợ hãi mà đi tới, đi tới bên người Cừu Kiêu.
Bàn tay của Cừu Kiêu trực tiếp luồn tới trước ngực của nàng, tiếp đó chợt xé ra.
Bên trong quả nhiên rút ra được chiếc áo yếm bằng lụa.
Ngay sau đó, bàn tay của Cừu Kiêu thọc ngay vào quần của nàng, chợt xé ra.
Cô gái này kêu đau một tiếng, quần nhỏ bằng lụa bị kéo ra ngoài.
Cô gái này là ai? Là tỳ nữ của phủ Bá Tước Huyền Vũ à?
Không phải!
Là Thẩm Lãng dùng tiền mướn từ lầu xanh tới thôi.
Cừu Kiêu tay trái cầm áo yếm, tay phải cầm tiết khố, để dưới mũi ngửi, sau đó dùng nó lau mồ hôi trên người.
Cuối cùng, trực tiếp quàng lên trên mũi, dùng sức ngửi mấy hơi.
Mùi ngon, mùi ngon.
Ha ha ha ha!
Cừu Kiêu cười to.
Tối hôm nay gã vui vẻ.
- Thẩm Lãng, chỉ có thời gian một nén nhang, ngươi nếu không đáp ứng, chính là chết! - Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo, tiếp đó đưa tay giày vò nữ tử bên người này.
Thẩm Lãng trong lòng nhẹ nhõm.
Cừu Kiêu này, cuối cùng phải chết.
Dù cho gã có xảo quyệt đến đâu cũng đánh không lại Thẩm Lãng. Tối hôm nay, Thẩm Lãng đã suy nghĩ tầm bảy tám phương án đối phó Cừu Kiêu.
Chiêu này không được thì ta bày chiêu khác.
Tóm lại, sẽ có một chiêu có hiệu quả. Nhưng mà thật không ngờ, dĩ nhiên chiêu hạ lưu áo yếm và quần nhỏ lại có hiệu quả mới chết.
Cừu Kiêu gây tai họa cho vô số đàn bà con gái, cũng xứng đáng chết ở phía trên.
Bởi vì trên áo yếm và quần nhỏ của cô gái này đề một tầng tầng thuốc gây ảo giác LSD, cũng chính là thuốc gây ảo giác mạnh nhất trên thế giới, đồ chơi này rõ ràng lần nào cũng hiệu quả.
Chỉ một lát sau.
Cừu Kiêu cũng cảm giác được mình không ổn.
Thần trí cả người phát tán cực nhanh..
Hơn nữa cả người đều giống như lên may
Không chỉ có như thế, mắt cũng bắt đầu chồng bóng lên nhau.
Cả người, toàn bộ trí não giống như đều không bị khống chế.
Nhưng mà thật sự kỳ diệu.
Giống như mở ra cổng thế giới mới.
Cừu Kiêu vẫn theo bản năng nói:
- Không, ta đổi chủ ý. Ta không chỉ muốn Kim Kiếm Nương, ta còn muốn Kim Mộc Lan, Thẩm Lãng à, ta muốn ngay trước mặt ngươi giày vò bọn, ta muốn cho nương tử của ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong, ha ha ha ha!
Lúc này, Bá tước Huyền Vũ Kim Trác đánh ra như tia chớp.
- Bốp...
Trực tiếp đánh về phía xương cổ Cừu Kiêu.
Cừu Kiêu bản năng muốn phản kháng.
Nếu như lấy võ công bình thường của gã, hoàn toàn là có thể ngăn cản.
Thế nhưng bây giờ, cả người gã đều lâng lâng, hoàn toàn không bị khống chế.
- Răng rắc...
Tức khắc, bàn tay của Bá tước Huyền Vũ bóp ngay gáy gã.
Xương cổ Cừu Kiêu hoàn toàn rạn nứt.
Chỉ vặn cổ một chút, hoàn toàn liệt, đã không có tri giác.
Thẩm Lãng tiến lên, xuất ra môt con dao, nhắm ngay quần Cừu Kiêu, chợt chém xuống!
Từ đầu tới đuôi, tốc độ như bay, không có cho Cừu Kiêu một chút thời gian phản ứng.
- ...
Cừu Kiêu mắt mở trừng trừng nhìn của quý của mình bị thiến, mặc dù không có cảm giác đau, nhưng vẫn phát sinh tiếng hét thê thảm vô cùng
...
Chú thích của Bánh: Up phần 2 lên, ta vội vàng ăn cơm, tiếp đó tiếp tục viết chương ba! Ra sức lạy xin các huynh đệ vé tháng cùng hỗ trợ, ta xin mọi người đó.