WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 35: Tha hồ Tát thỏa thích trong đám cưới (2)

Chương 35: Tha hồ Tát thỏa thích trong đám cưới (2)


Thẩm Lãng tiến lên vừa nhìn, ba chữ này theo thứ tự là: 莪,玊,丨.

Quả nhiên rất khó, mặc dù hắn tốt nghiệp Thạc sĩ Đại học y khoa, thế nhưng trong ba chữ này hắn chỉ biết chữ đầu tiên, hai chữ sau liền không biết.

- Hô hô hô... Không biết hả, ba chữ này ngươi biết một cái đã đủ ghê gớm. - Gã tú tài Nhan Hùng nói:

- Nghiêm túc tự thừa nhận không biết, tự nhận mình là một thằng đần độn đi, học hành mười năm ngay cả ba chữ đơn giản đó cũng chả nhận ra.

Rất nhiều người ở đây đều xấu hổ, bọn họ cũng học hành mười mấy năm trở lên, thậm chí trong đó cũng thi đậu tú tài, thậm chí có người làm quan to, nhưng cũng chả nhận ra mấy chữ cá biệt này.

Tuy Thẩm Lãng không biết, nhưng theo hắn chuyển kiếp tới còn có laptop Alienware mà, từ điển trong đó loại gì cũng có, dễ dàng tra cứu.

Hơn nữa hiện tại cái laptop Alienware trong đầu hắn càng thêm tiên tiến, Thẩm Lãng chỉ cần dùng mắt lướt qua, gần như lập tức liền có được đáp án, hơn nữa còn rất nhiều loại đáp án.

Lúc này tất cả mọi người ngó Thẩm Lãng chằm chằm, chờ hắn bị bêu xấu.

Thẩm Lãng nói:

- Chữ thứ nhất này (莪: cỏ nga, một loại ngải cứu lá nhuyễn có hoa vàng) đồng âm với chữ “nga”(鹅: ngan/ngỗng), đây là một loại cây cỏ có thể dùng làm thuốc, xuất phát từ 《 Kinh Thi tiểu Nhã 》, câu thơ nguyên văn “Tinh tinh giả nga, Tại bỉ trung a” (*tạm dịch: Cỏ nga đã mọc rậm đầy, ở trong gò lớn lan đầy khắp nơi, đây là 2 câu trong Tinh Tinh Giả Nga 1 của Đồng Trung Thi Tập thuộc bộ Tiểu Nhã của Kinh Thi).

Lời này vừa ra, Nhan Hùng có chút kinh ngạc, cái chữ này mặc dù là đơn giản nhất, nhưng phế vật Thẩm Lãng này không thể nào lại nhận ra ngay được.

Nhưng mà, gã đặc biệt tự tin, kế tiếp hai chữ Thẩm Lãng không thể nào biết.

Nhưng mà, Thẩm Lãng không ngừng chút nào, tiếp tục mở miệng nói:

- Chữ thứ hai này (玊) đọc là “ngọc” (*cũng có thể đọc là "túc"), có nghĩa đầu tiên là ngọc không tỳ vết, nghĩa thứ hai là gia tộc vương thất.

Khi Nhan Hùng còn chưa kịp ngạc nhiên, Thẩm Lãng cũng không thèm dừng lại chút nào, lại nói tiếp:

- Chữ thứ ba này (丨) quả thực đặc biệt hiếm thấy, hơn nữa có rất nhiều loại âm đọc.

- Cách đọc thứ nhất là “thụ” (竖), ý nghĩa chính là nét sổ (*nét gạch dọc từ trên xuống).

- Cách đọc thứ hai là “cổn”(滚) có ý nghĩa thông suốt từ trên xuống dưới.

- Cách đọc thứ ba là “thối” (退), ý nghĩa là lùi về sau.

- Cách đọc thứ tư là “Tác Nhất”(作一), là dòng họ từ thời thượng cổ, nguồn gốc thượng cổ của họ Khương.

Lịch sử thế giới này đã từng hủy diệt, sau khai quật ra rất nhiều sách vở cổ đại Trung Hoa, liền đem nó coi là văn minh nhập môn.

Cho nên rất nhiều điển cố đều khai thác từ những sách vở này mà đến, chúng vốn không phải lịch sử thế giới này, chỉ dựa vào những ghi chép trong hồ sơ, cũng biến thành lịch sử.

Sau khi nói xong, Thẩm Lãng hướng tú tài Nhan Hùng nói:

- Ta đáp đúng rồi chứ?

Nhan Hùng không thể tin nổi nhìn Thẩm Lãng, cái chữ cuối cùng này gã chỉ biết hai loại âm đọc mà thôi, chính là "thụ" và "nhất". Còn lại hai loại kia gã cũng không biết.

Thằng Thẩm Lãng này không phải thằng đần sao? Lúc trước thực sự hắn học hành vô cùng ngu mà, ngay cả chữ bình thường nhất cũng không đọc được, càng chưa nói loại chữ kỳ lạ này.

Thẩm Lãng hướng thầy của Nhan Hùng, tiền nhiệm thành chủ Huyền Vũ hỏi:

- Trương đại nhân, tri thức ngài uyên bác, văn võ toàn tài, ngài nói cho ta, ba chữ này ta đọc đúng hay không?

Lão thành chủ râu tóc bạc phơ trừng mắt liếc xéo tên đệ tử Nhan Hùng, lão cười nói:

- Đều đúng cả rồi!

Lời này vừa ra, mọi người kinh ngạc.

Nhất là Trương Tấn cùng Từ Thiên Thiên, Thẩm Lãng là món hàng gì, Từ Thiên Thiên rõ ràng hơn ai hết.

Ba chữ này có bao nhiêu lạ lẫm nàng hoàn toàn biết, nhất là chữ cuối cùng, Từ Thiên Thiên cũng không biết, mà thằng đần rác rưởi Thẩm Lãng đọc sách mười năm vỡ lòng đều không qua nổi lại hiểu được?

Điều, điều này sao có thể được nhỉ?

Thẩm Lãng nói tiếp:

- Nhan Hùng, nếu chơi biết chữ, vậy ta cũng viết mấy chữ để cho ngươi đi phân biệt nhận thức như thế nào?

Tú tài Nhan Hùng cười khẩy nói:

- Chỉ bằng ngươi? Lại có chữ gì ta không biết hả? Nực cười!

Thẩm Lãng cầm lấy bút lông, chấm mực nước, trực tiếp ở phía trên viết xuống thật nhiều chữ cái.

Lũng tịnh ngã (我: ta) nãng ngạt thô dục. (龘靐我齉齾麤爩)

Uất thị (是: là) bưu nang trạc luyên thoán. (灪是驫饢籱癵爨)

Nguyên phong sỏa (傻: ngốc) chúc độc môn luyến.(厵麷傻钃讟虋纞)

Miết cấm sở bức (逼: bức) lư linh sương.(龞齽齼逼黸麢鸘)

Sau khi viết xong, Thẩm Lãng bèn hỏi:

- Nhan Hùng, những chữ này ngươi nhận ra được chữ nào? Ngươi mà biết vượt qua bốn chữ, ta liền phục ngươi.

Tú tài Nhan Hùng coi mấy chục chữ đó, tức khắc mắt gã đều phải choáng váng, đây... Đây là cái chữ quỷ gì vậy.

Bất quá, bên trong có mấy cái gã rõ ràng biết, gã không khỏi lẩm bẩm:

- Ta là đồ ngu (*ngã thị sỏa bức)!

...

Chú thích của Bánh: Mọi người tết Trung Thu hạnh phúc a, chúc mọi người hạnh phúc an khang.

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Một chương dịch siêu kinh dị, con Mèo bới nát mấy bộ từ điển mới ra được phiên âm, kỳ thực nguyên bài thơ 4 dòng kia mọi người không cần quan tâm về nghĩa vì ngay cả dân Trung cũng… không biết đọc. Các chữ nhiều nét kia là phồn thể, thậm chí là dị thể của phồn thể và rất hiếm gặp trong đời sống hàng ngày. Thậm chí Kyle cũng cầu cứu luôn cả một số tác giả Trung khác cũng bó tay luôn không đọc được. Dù sao đích của Thẩm Lãng cũng là làm nổi bật 4 chữ dễ đọc mà thôi. Dịch xong cũng thấy mình vừa ngu vừa lú thật.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.