Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 407: Kẻ địch nổ chết! Vua Khương thảm! Lãng gia thoải mái (1)

Chương 407: Kẻ địch nổ chết! Vua Khương thảm! Lãng gia thoải mái (1)





Hoàng Phượng, Thẩm Thập Tam theo Thẩm Lãng học xong rất nhiều thuật giết người!

Carbon monoxide chẳng qua là một loại trong đó.

Đây là căn phòng cách ly tuyệt đối kín như bưng, mỗi một tấm ván gỗ đều được ghép mộng vừa khít, dù có khe cũng đặc biệt nhỏ, dù cho Thẩm Lãng dùng một ống sắt dẹp cũng khó chèn vào nổi.

tinh tế cũng rất khó cắm vào đi.

Công chúa Arunana bị nhiễm đậu mùa thật, cho nên quả thực đau khổ không thể tả, ngứa ngáy không chịu nổi, căn bản là ngủ không yên.

Mãi cho đến uống xong Ma Túy Tán của Thẩm Lãng mới chìm vào hôn mê mà ngủ mất.

Mà Đại Ngốc luôn luôn cầm tay nàng, ngơ ngác ngồi ở chỗ kia.

Nhưng mà dù cho gã nhìn thấy Hoàng Phượng đang làm cái gì, gã cũng sẽ không phát ra âm thanh nào bởi vì tất cả lực chú ý của gã đều ở trên cô dâu của chính mình.

Cô dâu tương lai thật xinh đẹp, dù trên mặt đã đầy những nốt nốt đậu nhưng vẫn còn xinh đẹp như thế, ta nhất định sẽ bảo Nhị Ngốc chữa lành cho nàng.

Hai gian phòng chỉ cách một tầng vách gỗ, Hoàng Phượng tìm được một cái khe hơi lớn một chút, sau đó đốt lò than lên.

Những tấm ván gỗ kia mới được bào từ cây tươi chẳng bao lâu nên vẫn ẩm ướt, một khi bị lửa nướng liền co lại, khe hở ở giữa liền trở nên lớn hơn.

Tiếp đó Hoàng Phượng liền đậy nắp chậu than thật chặt hoàn toàn.

Dưỡng khí chưa đủ, than củi đốt cháy cũng không đầy đủ, sẽ sản sinh số lượng lớn carbon monoxide.

Qua ống dẫn liên tục không ngừng tiến vào trong gian phòng sát vách.

Bảo đảm sau khi đầy đủ carbon monoxide, cũng đủ để Tam vương tử Aruhan của Khương quốc chết đi.

Hoàng Phượng thu hồi ống dẫn, dùng nước thấm vào cái khe gỗ đã cắm ống dẫn

Hút no nước xong xuôi, gỗ bành trướng, cái khe lần thứ hai khép lại, đang dùng công cụ đè cho bằng.

Tất cả không có chút sơ hở nào.

Thậm chí Đại Ngốc từ đầu tới đuôi cũng không có xoay người lại.

Tức phụ, ta nhất định sẽ làm cho Nhị Ngốc chữa nàng lành lại.

...

Đạo sĩ Tả Bá Ngọc hội Ẩn Nguyên vừa đắc ý vừa lo lắng.

Đắc ý là Thẩm Lãng phải chết thật nhanh, lo lắng là bởi vì gã chột dạ.

Quả thực như là Thẩm Lãng sở liệu, lúc vua Khương cướp bóc Tây Vực giày vò một cô gái Tây Vực tiếp đó đã nhiễm bệnh

Không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng là vừa giập vừa ngứa cũng đủ cho vua Khương sợ hãi.

Ông ta lại không hiểu y học, cảm thấy còn như vậy sưng tấy tiếp nữa, bản thân thì có nguy hiểm tánh mạng, chí ít sẽ biến thành thái giám.

Mà lúc này Tả Bá Ngọc xuất hiện, cứu vớt cuộc đời cùng hạnh phúc của ông ta.

Nhưng mà, tất cả chuyện này cũng là hội Ẩn Nguyên an bài, vua Khương nhiễm bệnh cũng là hội Ẩn Nguyên âm mưu.

Kế hoạch Tả Bá Ngọc từng bước thăng cấp.

Trước tiên là chữa lành bệnh đường sinh dục bên dưới của vua Khương, tiếp đó chữa lành "bệnh đậu mùa" cho hai vương tử nhỏ.

Tiếp tục dùng cuối cùng một bộ thần dược, chữa cho tốt Tam vương tử Aruhan “bệnh đậu mùa”.

Kế tiếp xuất chiêu thần thánh gì đây?

Vua Khương Arugan cũng sẽ nhanh chóng trúng ngay cái gọi là “bệnh đậu mùa”.

Không phải ngày mai, chính là sau này.

Đạo sĩ Tả Bá Ngọc là bác sĩ cho vua Khương, mỗi ngày trị liệu cho ông ta, dễ dàng hạ một loại độc gây ra mụn nước.

Hơn nữa cũng không giống mụn nước bệnh thuỷ đậu của Tam vương tử Aruhan.

Tam vương tử chẳng qua là vấn đề ngoài da, dễ dàng chữa khỏi.

Loại độc gây mụn nước Tả Bá Ngọc cho vua Khương là vô cùng mãnh liệt, là virus lấy từ trên thân thể người sống. Hội Ẩn Nguyên là tổ chức cực kỳ mạnh mẽ các phương diện nghiên cứu đều rất tân tiến.

Sau khi thời kỳ ủ bệnh kết thúc, virus sẽ lan rộng toàn thân, vô số mụn nước cùng bệnh thuỷ đậu đều có thể bộc phát ra.

Đặc biệt ghê gớm, đặc biệt đáng sợ, khiến người ta cảm giác chính là bệnh đậu mùa mạnh nhất. Hơn nữa chí ít cần phải mấy ngày mấy đêm, mới có thể trị hết khỏi bệnh.

Tả Bá Ngọc đã sớm nói thần dược đã dùng hết rồi.

Mà vua Khương bạo phát “bệnh đậu mùa” đáng sợ nhất, kết quả kia như thế nào?

Vì mạng sống, vua Khương đương nhiên sẽ đồng ý chút yêu cầu của Tả Bá Ngọc, biến thành một chiến đao sắc bén của hội Ẩn Nguyên.

Cho nên, âm mưu Tả Bá Ngọc rất lớn.

Còn Lạc Nhạn, đúng là nằm vùng hội Ẩn Nguyên phái tới.

Nhưng cái bí mật vua Khương sắp bạo phát đậu mùa giả mãnh liệt nhất, ả cũng không biết, chỉ có một mình Tả Bá Ngọc biết được, loại bí mật này càng ít người biết càng tốt.

- Vua Khương, cái chứng đậu mùa giả của ngươi bộc lộ nhanh đi! Như thế ta liền có thể trở thành đấng cứu thế của ngươi, có thể lấy bất kỳ thứ gì từ ngươi.

Nhưng mà, vẫn là phải trước hết giết Thẩm Lãng cái đã.

Nếu để cái thứ nghiệt súc này còn sống sẽ dễ gây trở ngại kế hoạch của Tả Bá Ngọc.

...

Thẩm Lãng vẫn luôn đang suy tư một vấn đề.

Khởi phát bệnh đậu mùa của Aruhan cùng Arunana quá trùng hợp.

Hết lần này tới lần khác khi muốn đuổi Tả Bá Ngọc đi, bệnh đậu mùa hai người này liền bạo phát.

Thật giống như vì chuyên cứu lại Tả Bá Ngọc mà bạo phát vậy.

Nhưng Thẩm Lãng ngẫm nghĩ xong xuôi, phát hiện phương diện này có âm mưu.

Bởi vì mặc kệ đậu mùa thật hay giả đều cẩn phải lây nhiễm, đều có thời kỳ ủ bệnh.

Tả Bá Ngọc lại không biết Thẩm Lãng muốn tới hại gã.

Cho nên, đậu mùa giả của Aruhan, Arunana bị đậu mùa thật, cũng là Tả Bá Ngọc dự mưu đã lâu.

Quan trọng nhất là, Tả Bá Ngọc đã chữa hết cái gọi là “bệnh đậu mùa” cho hai tiểu vương tử, hoàn toàn chứng minh mình là thần y, vì sao còn muốn làm điều thừa, lần thứ hai trình diễn kỳ tích chữa cho tốt Tam vương tử vậy?

Hơn nữa, còn muốn dùng đậu mùa thật Arunana lấy tư cách làm nền.

Mấu chốt là gã tận lực nhấn mạnh nhiều lần, chỉ còn có một phần thần dược.

Kết quả là, Thẩm Lãng có một suy nghĩ lớn mật mà hợp lý vô cùng.

Mục tiêu cuối cùng của Tả Bá Ngọc là vua Khương!

Lúc trước chữa hết nỗi niềm khó nói bên dưới của vua Khương vẻn vẹn chỉ vì lấy được người thân, thu hoạch được thăng chức.

Hơn nữa trúng ngay bệnh đó sẽ đau đớn nhưng không gây chết người.

Nhưng bệnh đậu mùa là sẽ chết người, nhất là loại bệnh đậu mùa loại mạnh (*), gần như chết chắc trăm phần trăm.

(*)Có hai loại đậu mùa lâm sàng. Loại Variola major là dạng trầm trọng và thường gặp nhất, gây ra sự phát ban rộng hơn và sốt cao hơn. Loại Variola minor ít gặp và ít trầm trọng hơn, với tỷ lệ tử vong vào khoảng 1% hoặc ít hơn

Đến lúc đó vua Khương nếu phát tác một loại “bệnh đậu mùa” coi như đặc biệt đáng sợ, bề ngoài giống như hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Mấu chốt là khi đó thần dược của Tả Bá Ngọc đã dùng hết rồi.

Khi đó gã có thể đưa ra, thành phần của thứ thần dược này chỉ có một tổ chức mới có.

Vì mạng sống vua Khương phải làm gì?

Đương nhiên chỉ có thể đồng ý yêu cầu hội Ẩn Nguyên nói lên!

Cho dù là yêu cầu đặc biệt không hợp lý.

Đương nhiên tất cả chuyện này chẳng qua là Thẩm Lãng suy đoán, nhưng hắn cảm thấy khoảng cách chân tướng đã rất gần.

Hắn đúng là người bẩm sinh đầy âm mưu, dù cho âm mưu Tả Bá Ngọc còn chưa có chân chính khai triển, cũng đã bị hắn ngửi ra kẽ hở.

...

Bên trong vương cung!

Thẩm Lãng vốn đang điên cuồng nói xấu.

- Vua Khương, lấy tư cách đồng bạn hợp tác trong tương lai, ta nhất định phải vạch trần một cái âm mưu.

- Nếu như ta không có đoán sai, ngài ở Tây Vực cướp bóc còn chưa hoàn thành liền vội vã trở về Khương quốc, chắc hẳn là bị chứng bệnh nào có nỗi niềm khó nói đúng không?

Lúc Thẩm Lãng hỏi những lời này, ánh mắt nhìn chằm chằm vua Khương.

Vì sao hắn có thể suy đoán ra vậy?

Bởi vì cho tới tận bây giờ, vua Khương đều bản năng đi cào bên dưới.

Hơn nữa hắn để Thẩm Thập Tam dùng tiền thu mua người hầu trong cung vua Khương, biết được vua Khương đã một hai tháng không có gần nữ sắc, mãi cho đến vài ngày trước mới phá giới.

Có người có lẽ sẽ nói, tin tức về vua Khương gần một hai tháng không có gần nữ sắc dễ thu mua đến thế sao?

Đúng, chính là dễ dàng bán được như vậy.

Nước lớn nghiêm ngặt như Việt quốc, cũng có thể từ thái giám mua được tin tức, mua được ngự bảo trong cung, càng chưa nói cái vùng đất hoang dã như Khương quốc này đây.

Vua Khương không trả lời.

Nhưng Thẩm Lãng đã được đáp án, hắn tiếp tục nói:

- Tiếp đó Tả Bá Ngọc xuất hiện, cứu vớt cuộc sống hạnh phúc của ngài. Ta nghe nói qua, ngài đối với nữ nhân đã đặc biệt bắt bẻ, hơn nữa cũng vô cùng cẩn thận. Dù cho những cô gái bị cướp đến, ngài cũng muốn phái người kiểm tra rất nhiều lần mới hưởng dụng, nhưng vì sao lần này ở Tây Vực lại gấp gáp khó dằn nổi như vậy?

Ánh mắt của vua Khương rơi vào sự trầm tư nhưng không nói gì.

Bởi vì cô gái kia quá đẹp, xinh đẹp đến để cho người ta đẹp lòng.

Then chốt gương mặt của nàng rất giống một người, đó là đại tông sư Tuyết Ẩn, người tình trong mơ của vua Khương.

Đương nhiên chỉ là gương mặt, khí chất kém đến rất xa, dung mạo tuyệt mỹ cùng dáng người cũng có chênh lệch.

Nhưng cô gái kia coi như thực sự vô cùng thuần khiết, hoàn toàn không tưởng tượng nổi sẽ có bệnh đường sinh dục.

Hơn nữa, nàng cũng là xử nữ.

Cho nên, vua Khương không kịp chờ đợi làm nhục nàng.

Tiếp đó, ông ta nhiễm bệnh.

Thẩm Lãng nói:

- Ta bây giờ hoài nghi nghiêm trọng, ngài ở Tây Vực nhiễm bệnh cũng là âm mưu Tả Bá Ngọc, hắn ẩn núp đến bên cạnh ngài là có mục đích không thể cho ai biết, hắn và phi tử Lạc Nhạn phải có cấu kết.

Vua Khương tức khắc lâm vào trạng thái đa nghi tuyệt đối.

Tiếp đó, hắn lạnh lùng nói:

- Ngươi tới đến bên cạnh ta, lẽ nào sẽ không có âm mưu à?

Thẩm Lãng nói:

- Đương nhiên là có, ta đã nói rồi, ta tới Khương quốc chính là vì diệt gia tộc họ Tô.

- Nằm mơ đi. - Vua Khương thầm nghĩ trong lòng.

Lúc này, Tả Bá Ngọc vội vội vàng vàng vọt vào.

- Đại vương, Thẩm Lãng mặc kệ nói lời gièm pha gì ngài cũng không nên tin, hắn chẳng qua vùng vẫy trước khi chết.

Đạo sĩ Tả Bá Ngọc trực tiếp quỳ gối vua Khương trước mặt.

Thẩm Lãng cười lạnh nói:

- Có phải sàm ngôn hay không, trong lòng ngươi rõ hơn ai hết.

Tả Bá Ngọc nói:

- Đại vương, khoảng cách hừng đông chỉ có hai canh giờ, rất nhanh sẽ có kết quả, ta có thể trong một đêm chữa cho tốt bệnh đậu mùa hay không, sáng sớm ngày mai là có thể gặp rõ ràng. Mà Thẩm Lãng thì sao? Hắn bây giờ ngay cả phòng cách ly của công chúa cũng không có đi vào, hắn không chỉ sẽ không trị, hơn nữa còn sợ mình bị truyền nhiễm, hắn chẳng qua là nói dối.

Vua Khương vừa nghe, lời này cũng vô cùng rất có lý.

Thẩm Lãng luôn miệng nói sẽ trị bệnh đậu mùa, vì sao còn không đi chữa?

Thậm chí ngay cả Nana phòng cách ly cũng không dám vào?

Tả Bá Ngọc nói:

- Đại vương, ta mới là hy vọng duy nhất của vương tộc. Chỉ có ta ở đây, dù cho thành viên khác của vương tộc bị đậu mùa, ta cũng có thể cứu, hai tiểu vương tử chính là ví dụ tốt nhất, ngày mai Tam vương tử Aruhan khỏi bệnh, cũng có thể chứng minh ta là người duy nhất trong thiên hạ có thể chữa khỏi bệnh đậu mùa.

Lời này đã mơ hồ mang theo cảnh cáo.

Đại vương, hôm nay bệnh đậu mùa Khương quốc bạo phát nghiêm trọng như vậy, ngài lẽ nào liền không lo lắng là mình sẽ bị lây nhiễm à?

Đến lúc đó nếu đã không có ta, ai tới cứu ngài?

Ta đã chứng minh năng lực thần y của mình rồi.

Mà Thẩm Lãng đến trận bây giờ hoàn toàn chả có cái mốc xì gì.

Nếu như ngài tin lời sàm ngôn của hắn mà hoài nghi ta, chẳng phải là đoạn tuyệt đường lui của bản thân sao?

Vua Khương vừa nghe, quả nhiên đặc biệt rất có lý.

Nhỡ ra bản thân dính vào bệnh đậu mùa phải làm sao?

Vẫn là Tả Bá Ngọc đáng tin hơn một chút, cuối cùng gã đã có ví dụ chữa trị thành công.

Tức khắc, vua Khương nổi giận quát lên:

- Bay đâu, ném cái tên Thẩm Lãng ra cho ta.

Hai gã võ sĩ tiến lên, trực tiếp cầm lấy kéo Thẩm Lãng ra bên ngoài.

Bên trong phòng chỉ còn lại hai người vua Khương cùng Tả Bá Ngọc.

Vua Khương bỗng nhiên nói:

- Hôm nay sinh hoạt vợ chồng mãnh liệt một chút, phía dưới vẫn còn có một chút nhột, có một chút sưng đỏ. Ngươi đến xem.

Tiếp đó, ông ta trực tiếp kéo xuống quần.

Tả Bá Ngọc đốt đèn kiểm tra tỉ mỉ.

Gã không khỏi nghĩ, rốt cuộc là ảo giác vua Khương, hay là độc trong người muốn phát tác, nếu bây giờ chứng đậu mùa giả mãnh liệt kia muốn phát tác thì sao?

Sau khi kiểm tra, đạo sĩ Tả Bá Ngọc nói:

- Đại vương yên tâm, mệnh căn của ngài không có vấn đề, chỉ bất quá lúc trước da non mới mọc, cho nên khá yếu đuối, cộng thêm ngài lại quá dũng mãnh, cho nên hơi có chút mài mòn, mới có thể cảm thấy đau đớn cùng ngưá ngáy, hoàn toàn không có vấn đề, chỉ bất quá ở phương diện kia ngài nên khắc chế nhẹ nhàng một chút.

Vua Khương cao hứng kéo quần lên, sau đó nói:

- Dù sao trời cũng sắp nhanh sáng rồi, có lẽ cũng không nên ngủ, bản vương dẫn ngươi đi tham quan bảo khố.

Tả Bá Ngọc không nói gì, đã tham quan quá rất nhiều lần, bởi vì vua Khương đặc biệt thích khoe khoang.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch