Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 422: Chiến thắng vĩ đại! Chiến thắng trở về bị thất thân! Quốc quân mừng rỡ (2)

Chương 422: Chiến thắng vĩ đại! Chiến thắng trở về bị thất thân! Quốc quân mừng rỡ (2)


Hay cho cái con lừa ngốc này, lại không có tóc, ngươi để ta làm sao nói hả?

Ta cũng không thể nâng đầu ngươi đi dằn mặt người ta được.

Thẩm Lãng không có cách nào, cắt một lỗ trên da đầu của Đầu đà Khổ Hải, sau đó dùng dây thép xuyên qua, thực sự như là treo đầu heo vậy.

Đi tới bên ngoài Thần miếu!

Thẩm Lãng giơ cái đầu của Đầu đà Khổ Hải lên thật cao, nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Hỡi những tín đồ của thiên thần, Thần miếu kia đã vứt bỏ các người, Đầu đà Khổ Hải xúc phạm thiên uy, đã bị ta giết!

Tức khắc, đám võ sĩ đầu trọc còn sống bên ngoài, hoàn toàn tan vỡ.

Tử thương vô số, tan tác chim muông.

Một trận chiến này kết thúc, Thẩm Lãng thắng thật lớn.

...

Cách đó không xa ở hoàng cung!

Thái tử Khương quốc Arutai toàn thân căng thẳng.

Xảy ra chuyện gì?

Đầu đà Khổ Hải ăn cứt sao?

Hơn hai ngàn người, đối phó hơn một trăm người, lại vẫn chưa bắt được à?

Ngược lại còn bị Thẩm Lãng giết?

Đây là gặp quỷ à?

Còn có tia lửa điện vừa rồi là chuyện gì vậy?

- Phụ vương, con sẽ suất binh diệt Thẩm Lãng ngay.

Mà vương hậu Tô Mạc toàn thân run rẩy, nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Đại vương, để Arutai suất binh đi giết Thẩm Lãng, băm chúng thành muôn mảnh.

Vua Khương Arugan không nói gì.

Bây giờ suất binh đi giết sao?

Đây là muốn cùng giết mấy ngàn Khương dân chết chung à?

Vừa rồi, trận thần tích kia đã để lại ấn tượng không thể phai mờ trong lòng vô số Khương dân.

Bọn họ đã trở thành tín đồ Thánh miếu.

Đầu đà Khổ Hải không có giết chết Thẩm Lãng, điều này làm cho người ta vô cùng thất vọng, cũng thật bất ngờ.

Thế nhưng, lại có cái gì quan trọng hơn nữa?

Thần miếu Tuyết Sơn chết hết, chưa chắc không phải chuyện tốt?

Trình độ nào đó, Đầu đà Khổ Hải đã chết, vẫn là một cái tin tức tốt hơn.

- Đại vương, Thẩm Lãng nhất định phải chết! - Tô Mạc run giọng nói:

- Một khi để hắn trở về Việt quốc, vậy văn thư ngài thỉnh tội sẽ truyền khắp thiên hạ, sự việc hắn ở Việt quốc kiến tạo Thánh miếu cũng sẽ truyền khắp, đến lúc đó tất cả mọi người sẽ hoài nghi uy nghiêm đại vương.

Ánh mắt Vua Khương co rụt lại nói:

- Cứ cho hắn đi, sau khi đến chỗ đường vắng nào đó thì giết hắn.

...

Ngày kế!

Mặt trời rực rỡ chiếu sáng từ trên cao!

Toàn bộ Thánh miếu dính đầy vết máu, hơn nữa toàn bộ lỗ chỗ.

Nhưng vẫn sừng sững không ngã.

Bên trong vẫn bày pho tượng Khổng thánh nhân, Chu Công.

Biển hiệu Thánh miếu, lại được treo lên. Trận chiến chấn động ngày hôm qua đã làm nó rớt xuống.

Dân chúng Khương quốc rất dốt nát, cũng rất mê tín.

Thần tích của Thánh miếu đêm qua sẽ nhanh chóng lan truyền đến toàn bộ Khương quốc.

Ở đây liền sẽ trở thành Thánh địa.

Sẽ có vô số Khương dân đến đây cúng bái.

Đương nhiên, bọn họ không biết Khổng Khâu là nhà giáo, bọn họ sẽ cảm thấy đây là thần đậu mùa, thần chích ngừa.

Thế nhưng không có cách nào khác, Hồng Tú Toàn còn là em của chúa Jesus (*) kia mà.

(*)Hồng Tú Toàn xuất thân từ một gia đình người Khách Gia là lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa nông dân Thái Bình Thiên Quốc chống lại triều đình Mãn Thanh. Ông tự xưng là Thiên Vương, thành lập Thái Bình Thiên Quốc và từng chiếm lĩnh nhiều vùng đất rộng lớn ở miền nam Trung Quốc. Ông tự xưng là em trai của chúa Jesus.

Tòa Thánh miếu này sẽ không ngã xuống.

Bởi vì, nó đã được xây ở trong lòng rất nhiều Khương dân.

Dù cho vua Khương có quật ngã nó, vô số Khương dân sẽ lại lén lút dựng xây nó lên.

Với với nhân sinh của bọn họ mà nói, luôn luôn phải có một tín ngưỡng không phải sao?

Nhiệm vụ của quốc quân cho Thẩm Lãng chỉ là xây xong Thánh miếu, dù cho chỉ có vài ngày đều xem như là hoàn thành.

Dù cho Thẩm Lãng sau khi đi khỏi, Thánh miếu này lập tức bị đốt.

Nhưng Thẩm Lãng đơn giản là hoàn thành vượt mức.

...

Nhiệm vụ đi sứ Khương quốc hoàn thành.

Quái đản ở chỗ, so với trong tưởng tượng Thẩm Lãng còn thuận lợi hơn.

Có mấy kế hoạch thậm chí còn chưa dùng tới, liền thành công.

Cảm tạ đạo sĩ Tả Bá Ngọc, nếu không phải đi trước sắp xếp, nơi nào sẽ nước chảy thành sông thế này.

Hiện tại hắn người cũng đã chết, tất cả thành quả thuộc về Lãng gia.

Người tốt!

Khi mặt trời lên, sứ đoàn Lãng gia chính thức rời khỏi Khương quốc.

Tuyết Ẩn cùng công chúa Arunana hộ tống.

Ngàn vạn Khương dân hộ tống, cầm trong tay đủ loại vũ khí.

Muốn ở một hẻo lánh không có người giết Thẩm Lãng?

Không thể nào?

Thẩm Lãng sẽ để cho ngàn vạn Khương dân đưa hắn ra khỏi Khương quốc.

Do đó, kế hoạch Thái tử Khương quốc muốn tập sát Thẩm Lãng hoàn toàn phá sản.

...

Vài ngày sau!

Sứ đoàn Thẩm Lãng đi tới biên giới.

Phía trước cách đó không xa, chính là đất Việt quốc.

Phải dừng ở đây thôi.

Công chúa Arunana lại không có ý muốn dừng lại chút nào, nàng muốn đi theo Đại Ngốc, nàng không muốn về nhà.

Những người đó cũng là sài lang, không còn là người nhà của nàng nữa.

Chỉ có sư phụ cùng Đại Ngốc, mới là thân nhân của nàng.

- Công chúa Nana, ngươi không thể rời khỏi Khương quốc. - Thẩm Lãng nói.

Arunana tức khắc nổi giận:

- Dựa vào cái gì? Lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, ta chỉ muốn đi theo Đại Ngốc, không cần ngươi xen vào.

Thẩm Lãng nói:

- Mấy nghìn nô lệ này, ta không cách nào mang về Việt quốc, bởi vì trên đường phải xuyên qua lãnh địa gia tộc họ Tô, phải đi qua địa bàn Tam Nhãn Tà, một trăm võ sĩ của ta không bảo vệ được bọn họ. Cho nên, bọn họ phải ở lại Khương quốc, ngươi phải bảo vệ bọn họ.

- Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì? - Arunana dám yêu dám hận, không muốn rời khỏi Đại Ngốc.

Thẩm Lãng nói:

- Đây là trách nhiệm của ngươi, bây giờ kỹ thuật tiêm phòng đậu mùa đã truyền ra ngoài. Thế nhưng với tính tham lam của phụ thân ngươi, nhất định sẽ lợi dụng thuốc ngừa bệnh đậu mùa vắt kiệt tiền mồ hôi nước mắt mỗi một người Khương quốc. Đây cũng là cơ hội ngàn năm một thuở cho ngươi, ngươi ở dưới chân Tuyết Sơn thành lập một bộ lạc, miễn phí tiêm phòng đậu mùa cho tất cả mọi người, như thế sẽ có vô số người tới đây tìm nơi nương tựa, ở thời khắc quan trọng nhất, Khương quốc cần ngươi, chúng ta cũng cần ngươi.

Arunana khóc.

Ta không muốn ở đây, ta muốn đi theo Đại Ngốc.

Thần nữ Tuyết Ẩn tiến lên, nhẹ nhàng an ủi đệ tử của mình.

- Ruru, đây là trách nhiệm của con, không thể từ chối trách nhiệm.

Arunana sà vào lòng Tuyết Ẩn khóc lớn.

Tiếp đó, nàng hướng Đại Ngốc nói:

- Chàng đi theo ta!

Đại Ngốc đi theo.

Công chúa Arunana đi vào rừng cây rậm rạp gần đó.

Da đầu Thẩm Lãng tê rần rần.

Thế nhưng, lại thật hâm mộ.

Rừng rậm hả?

Hắn và cục cưng Mộc Lan chưa từng thử qua đó?

Bây giờ, có ai theo ta vào rừng không?

Không có...

...

Tiến vào vị trí thật sâu trong rừng.

Đại Ngốc với chuyện sắp xảy ra vẫn ngây thơ không biết gì.

Gã vẫn còn trong trạng thái phân biệt khổ sở khi chia tay.

- Đại Ngốc, chàng đã từng ngủ với người đàn bà nào chưa? - Arunana bèn hỏi.

- Không có.

Arunana hỏi:

- Vậy chàng có từng xem thân thể của đàn bà chưa?

- Không có.

Arunana nói:

- Chàng có muốn ngủ với ta không?

- Có. - Đại Ngốc nói:

- Nhưng mà ngủ gì vậy? Ta không biết á!

Arunana nói:

- Chàng không biết, nhưng ta biết! Ta mặc dù không có thử qua, nhưng nhìn nhiều lần lắm rồi.

Tiếp tục, nàng trực tiếp lột xuống quần áo của mình.

- Đại Ngốc, chàng nằm xuống cho ta, chụm hai chân lại nào.

- Há miệng, hôn ta.

- Bàn tay để qua đây.

Cứ như vậy!

Công chúa Arunana vô cùng hung hãn bóc tem Đại Ngốc.

...

Cô gái này quá điên!

Động tĩnh này mấy trăm mét đều truyền tới.

Thẩm Lãng nghe mà còn xấu hổ.

Hơn nữa hắn đợi quá lâu.

Xấp xỉ một giờ.

Giả, chắc chắn càng là giả.

Thẩm Lãng kết luận ở trong lòng.

Nhất định là công chúa Arunana vì cho Đại Ngốc thể diễn, cho nên diễn trò hơn một giờ.

Đại Ngốc nào có lợi hại như vậy hả?

Hơn nữa gã vẫn là một chú chim non mà.

Dù sao những ai vượt qua nửa giờ cũng là giả.

Tầm nửa giờ sau đó.

Công chúa Arunana dắt Đại Ngốc đi ra khỏi rừng rậm.

Trên mặt của nàng ửng hồng, giống như uống say vậy.

Mà Đại Ngốc!

Giống như ăn quả Nhân Sâm, cả người vẫn xuất hồn bay ra ngoài.

Cái cổng thế giới mới này với gã mà nói, quá đột nhiên.

Gã vốn ban đầu chẳng hiểu cái gì lại gạo nấu thành cơm.

Đây chẳng khác nào một người đàn ông chưa từng xem ảnh, cũng không có xem qua video, cũng chẳng có kinh nghiệm nhập môn, liền trực tiếp bị kéo đi đóng phim heo.

Ngay trước mặt của mọi người, Arunana hôn lên môi Đại Ngốc.

- Chàng nhớ kỹ cho ta, nếu chàng đụng đến người đàn bà khác, ta liền giết chàng đó.

Đại Ngốc kinh ngạc nói:

- Vậy nếu như ta bước trên đường, không cẩn thận đụng phải một cô thì sao?

Arunana bất đắc dĩ, lại cắn một phát thật mạnh.

- Đi!

Nàng suất lĩnh hơn một ngàn dân chạy nạn Việt quốc còn có hơn mấy ngàn vạn Khương dân xoay người rời khỏi.

Kế tiếp, nàng nghe theo lời Thẩm Lãng nói ở chân Tuyết Sơn thành lập một bộ lạc.

Tiếp đó, ở đó xây Thánh miếu mới, miễn phí chủng ngừa đậu mùa cho tất cả mọi người.

Đố các ngươi, Khương dân dọn nhà có phiền phức hay không?

Xin lỗi, bọn họ không có nhà.

Dê bò ở đâu, lều vải ở chỗ đó, nơi đó chính là nhà.

Thẩm Lãng dẫn đầu sứ đoàn, ở dưới sự bảo vệ Đại Ngốc cùng Thần nữ Tuyết Ẩn, tiến vào bên trong Việt quốc để về kinh.

...

Trong hoàng cung Việt quốc!

Chim khách hót lách chi lách chách.

Bầu trời tinh không vạn lí.

Khí trời không lạnh cũng không nóng, thực sự quá thoải mái.

Quốc quân Ninh Nguyên Hiến trong lòng lại tràn đầy hồi hộp cùng mong đợi.

Một việc, là bởi vì Biện phi.

Mọi người đều biết, Biện phi là con gái Uy Vũ Công Biện Tiêu, là phi tử ông sủng ái nhất.

Dù cho ngoại hình của nàng không tính là đẹp.

Thế nhưng, nàng thực sự vô cùng có tri thức hiểu lễ nghĩa, hơn nữa cũng không tranh chấp quyền thế.

Tiếc nuối ở chỗ, thân thể Biện phi không tốt, gả cho Ninh Nguyên Hiến mười mấy năm sau, cũng không có sinh ra nửa đứa con.

Thế nhưng gần đây, nàng thậm chí bắt đầu nôn mửa.

Vốn tưởng rằng lại bị bệnh gì.

Nhưng ngự y lại nói có thể mang thai.

Sao có thể thế được? Mấu chốt là hai tháng trước, kinh nguyệt của nàng vẫn đến, mặc dù đặc biệt rất thưa thớt.

Hơn nữa thân thể nàng kém như vậy, rất khó mang thai.

Mấy năm nay quốc quân cùng Biện phi đều đang liều mạng nghĩ biện pháp, nỗ lực điều dưỡng.

Nhưng từ đầu đến cuối không cách nào có bầu.

Lẽ nào lần này mang bầu?

Quốc quân lo lắng một chuyện khác, là bởi vì chuyện Thẩm Lãng đi sứ Khương quốc.

Bởi vì có người phong toả quá lợi hại, đến nay không có bất kỳ tin tức Thẩm Lãng truyền đến.

Toàn bộ người ở kinh đô đều đang đồn.

Thẩm Lãng cùng cả sứ đoàn đều bị giết sạch rồi, đầu người đã đang trên đường trở về, thân thể đã bị người Khương quốc nấu ăn.

Vua Khương là dạng người ngang ngược đến cỡ nào?

Ngươi còn muốn cho ông ta viết thư nhận tội?

Còn muốn xây Thánh miếu ở trên đất Khương quốc?

Hoàn toàn là người si nói mộng.

Thẩm Lãng hại người cuối cùng hại mình.

Vì để cho nhạc phụ Kim Trác sắc phong Huyền Vũ Hầu, Thẩm Lãng nhà ngươi không biết trời cao đất rộng, nhiệm vụ gì cũng dám nhận.

Bây giờ chết không kịp ngáp đi.

Kim Trác đời này đều đừng hòng sắc phong Huyền Vũ Hầu.

Quốc quân Ninh Nguyên Hiến lo lắng dĩ nhiên không phải tính mạng Thẩm Lãng, mà là nếu như Thẩm Lãng cùng sứ đoàn đều bị giết sạch rồi.

Kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?

Đây cũng là một lần giẫm lên với uy nghiêm Việt quốc.

Nếu như không trả thù, thể diện của quốc quân mất hết.

Nếu như trả thù, đại chiến nước Nam Ẩu bên kia đã rơi vào vũng bùn, lẽ nào Việt quốc còn có thể mở ra một chiến trường khác à?

Không có khả năng lại gây chiến.

Nhưng nếu bất lực với việc toàn bộ sứ đoàn bị giết, sẽ là cú đánh mạnh cỡ nào đến danh tiếng chính trị của quốc quân.

Ngày đó không nên quá nóng nảy, đáp ứng Thẩm Lãng đi sứ Khương quốc.

Người chết là việc nhỏ, chính trị bị động là đại sự.

Thẩm Lãng có lẽ rất lợi hại.

Nhưng là muốn để loại bạo chúa như vua Khương này nhận tội, muốn ở Khương quốc xây Thánh miếu?

Thật là có chút mơ mộng hão huyền.

Hai nhiệm vụ này đều khó như lên trời.

Dẫu cho Thẩm Lãng xuất sắc đến đâu, cũng chỉ có thể bất lực ở cái chỗ Khương quốc này thôi.

Một kẻ tinh trí thế này chết ở Khương quốc, thật đúng là có chút đáng tiếc.

Mà ngay tại lúc này!

Hai thái giám, một trước một sau vọt tới.

Thái giám phía sau quỳ xuống, cất giọng vui mừng hớn hở:

- Bệ hạ có tin vui, tin vui lớn, Biện Phi thật sự mang thai.

Một thái giám phía trước cũng quỳ xuống, đồng dạng vui mừng hớn hở.

- Bệ hạ có tin vui, tin vui lớn, Thẩm Lãng đã hoàn thành nhiệm vụ đi sứ Khương quốc.

- Thư nhận tội của vua Khương thư nhận tội đã ở trên đường, Khương quốc cũng xây một tòa Thánh miếu xứng với tên thực, bên trong có pho tượng đám người Khổng thánh nhân.

- Thẩm Lãng đại triển quốc uy.

- Oai nghiêm Việt quốc của ta, oai nghiêm của bệ hạ, trải rộng tứ phương!

...

Chú thích của Bánh: Up phần 2 lên, chương ngày hôm nay hơn một vạn bốn ngàn! Cái này coi như là làm là điều chỉnh nghỉ ngơi? Thật là làm cho người hoang mang. Lạy xin các vị ân công hỗ trợ, không thể bởi vì chỉ lại thêm một vạn bốn cũng không đầu phiếu nha, hu hu hu!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch