Chương 445: Quốc quân vui mừng! Lột da rút gân! Bắt Tô Kiếm Đình (1)
Nghề nghiệp của Tuyết Ẩn là gì?
Thánh nữ?
Không, đó là kiêm chức.
Chuyên nghiệp của nàng là gián điệp.
Năm đó nàng được Viêm đế quốc phái đi nằm vùng ở bên người Khương Ly, chỉ có điều sức hấp dẫn nhân cách của Khương Ly bệ hạ quá kinh người, trực tiếp lay chuyển cả gián điệp như nàng.
Vì cái gọi là chuộc tội và tích đức suốt mười mấy năm qua, nàng ra sức cứu vạn dân, thế nhưng kỹ năng chuyên nghiệp chưa hề vứt bỏ đi.
Khi Thẩm Lãng mới từ Khương quốc trở về kinh đô đã dùng Thần nữ cô cô này gài bẫy hai vị triều thần, để thắng một trận hoành tráng trên cái triều hội nguy cơ tứ phía.
Sau khi nàng rời khỏi kinh đô, lúc Thẩm Lãng đưa tiễn có nhờ nàng đến quận Lang làm việc, xem có thể đột phá ranh giới cuối cùng của nàng hay không?
Tuyết Ẩn lúc ấy có nói, nàng vốn chẳng thuần chân một chút nào, nàng chuyện gì đều có thể làm ra được.
Để chứng minh điểm này, nàng còn tiến hành hầu tử thâu đào với với Thẩm Lãng, tỏ ý nàng là một người đàn bà không có ranh giới cuối cùng.
Thế là Thẩm Lãng liền cứng ngay tại chỗ, còn như thường lệ nằm mơ đến một màn này.
Mà hiện tại xem ra, quả thế.
Chuyện chuyên nghiệp vẫn là phải giao cho người chuyên nghiệp làm.
Bên người của Hà Nguyên Nguyên có thể có mấy chục tên võ sĩ Hắc Thủy Đài đang giám thị bảo hộ.
Thế mà Thần nữ Tuyết Ẩn làm được chuyện này mà thần không biết quỷ không hay.
Cho Hà Nguyên Nguyên ăn thuốc sáp, chuyện này là Thẩm Lãng dự mưu, thậm chí tờ giấy này cũng là Thẩm Lãng mô phỏng theo bút tích Hà Nguyên Nguyên mà viết.
Nhưng cái chuyện cho cốc đạo (hậu môn) của Hà Nguyên Nguyên nở hoa, thật sự là bản thân Tuyết Ẩn phát huy, không phải chủ ý của Thẩm Lãng.
Then chốt chuyện này trừ Tuyết Ẩn ra, ngay cả bản thân Hà Nguyên Nguyên cũng không biết.
Tỉnh dậy xong xuôi, Hà Nguyên Nguyên là có thể cảm giác được phía sau rất đau, nhưng nàng còn tưởng rằng là bản thân táo bón, đại tiện quá vón cục dẫn đến. Bởi vì gần đây nàng quả thực bị táo bón không giải thích được, mỗi một lần vào nhà xí đều vô cùng sợ hãi.
Không chỉ có như thế, sau khi Tuyết Ẩn đến quận Lang cũng không có lập tức động thủ.
Mà là giám thị tất cả, vẫn chờ đến Tô Kiếm Đình đi tới gần nhà Hà Nguyên Nguyên, xác định âm mưu họ Tô với Thẩm Lãng quả thực tồn tại, nàng mới quyết đoán xuất thủ.
Cho nên toàn bộ quá trình, không hề có kẽ hở.
Tô Kiếm Đình không có phát hiện, võ sĩ Hắc Thủy Đài cũng không có phát hiện, bản thân Hà Nguyên Nguyên cũng không biết trong bụng có một viên thuốc sáp.
Nếu như nàng chỉ là một gián điệp thì cũng làm không đến nước này. Nếu nàng chỉ chỉ là một đại tông sư, cũng làm không được điểm này.
Nhưng hai cái thân phận này cộng lại, vậy rất lợi hại.
Mà Thẩm Lãng sở dĩ nghĩ ra kế độc này, thật sự là bởi vì cái câu nói kia của Hà Nguyên Nguyên quá nổi tiếng.
Từ khi nàng bị quốc quân trục xuất xong xuôi, cách mỗi ba ngày liền viết thơ cho quốc quân, mỗi một phong thơ phía sau đều có thêm một câu, bệ hạ có thể xé bụng thần thiếp ra, nhìn tim của thần thiếp là đỏ hay trắng.
Không chỉ có như thế, mỗi lần nàng gặp gỡ đại nhân vật, cũng sẽ như thường lệ cộng thêm câu này, sẵn lòng mổ bụng để bệ hạ xem tim.
Tóm lại, nàng trăm phương nghìn kế đều muốn về bên người quốc quân, nghĩ hết tất cả biện pháp để cho người ta nhắn nhủ cho quốc quân.
Mổ bụng xem tim của Hà Nguyên Nguyên, đều sắp gần như trở thành điển cố, Thẩm Lãng muốn không biết còn khó.
Vân Mộng Trạch từng nói, Ninh Diễm cũng nói qua.
Cho nên ở trên phong di thư, Hà Nguyên Nguyên đương nhiên cũng sẽ cộng thêm một câu nói này.
Thần nữ Tuyết Ẩn dùng móng tay quét sơn đỏ nhẹ nhàng xẹt qua một cái, nhất định phải cực kỳ nhạt, người của Hắc Thủy Đài dù cho phát hiện, cũng chỉ sẽ cảm thấy là tình cờ.
Như vậy Thẩm Lãng là lúc nào phát hiện Tô Nan muốn lợi dụng Hà Nguyên Nguyên hại hắn vậy?
Ngay cái đêm hắn mới từ Khương quốc trở về ở quan dịch quận Lang, Hà Nguyên Nguyên không kiêng nề theo sau lưng Mộc Lan, xông vào quan dịch tới cùng Thẩm Lãng gặp mặt.
Vì tránh không gặp nên Thẩm Lãng tiến vào chăn Tuyết Ẩn cô cô, tiếp đó bị cục cưng Mộc Lan bắt được tại chỗ.
Mà cô gái này lại đang bên ngoài đợi Thẩm Lãng hơn một giờ, chỉ vì cùng hắn nói một câu.
Chuyện này vô cùng không bình thường.
Thẩm Lãng nhạy cảm cỡ nào, đương nhiên có thể từ bên trong ngửi ra âm mưu.
Hơn nữa Hà Nguyên Nguyên này cũng cơ hồ là kẽ hở lớn nhất của hắn, làm sao kẻ thù Tô Nan có thể bỏ qua?
Nếu bù đắp không được cái kẽ hở này, vậy khoét cho nó lớn hơn, hướng bên trong rót vào độc dược.
Tiếp đó, hoàn toàn bùng nổ kẻ địch nát bấy.
Mà một khi nổ banh, cái kẽ hở này cũng dĩ nhiên là biến mất.
Chân chính nhất cử lưỡng tiện.
Chân chính biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Còn Trương Xung thêm vào, hoàn toàn là niềm vui ngoài ý muốn.
Lúc đầu rất nhiều nhân vật cần bản thân Thẩm Lãng đóng vai, mà sau khi Trương Xung đến, Thẩm Lãng thậm chí còn không cần mở miệng.
Vị Trương Xung đại nhân lợi hại này, đã sớm sắp xếp mọi việc thỏa đáng, thậm chí so với bản thân Thẩm Lãng làm còn tốt hơn.
Thẩm Lãng lúc trước cũng đã nói.
Lúc này đây cùng Tô Nan giao thủ, thắng bại ngay trong nháy mắt.
Mà trận tuyệt địa phản sát này.
Thẩm Lãng là người bày ra, Tuyết Ẩn cùng Trương Xung là người thi hành.
Ba người cũng là cao thủ hàng đầu.
Tô Nan thua không oan.
...
Toàn tràng đều vì cái biến cố này hoàn toàn kinh ngạc sững sờ.
Đầu của cái tên Thiên hộ Hắc Thủy Đài Yến Vĩ Y đều phải bùng nổ.
Cả người Đại Lý tự Thiếu Khanh Vương Kinh Luân đều sững sờ.
Tại sao có thể như vậy hả?
Vừa rồi Thẩm Lãng rõ ràng còn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, làm sao trong nháy mắt liền nghịch chuyển.
Làm sao tất cả sai lầm, đều ở trên đầu họ Tô kia chứ?
Đây... Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì hả?
Mà Ninh Diễm cũng hết hôn, hướng Vân Mộng Trạch kế bên hỏi:
- Ca, không, ngựa giống, xảy ra chuyện gì hả?
Cọp cái này chính là như vậy.
Lúc đau lòng buồn thảm kêu “ca” ngọt sớt, bây giờ cảm thấy không sao thì đổi giọng kêu “ngựa giống”.
Sứ giả đế quốc Vân Mộng Trạch đương nhiên sẽ không tính toán với nàng, trong lòng hắn chỉ có hai chữ.
Lợi hại!
Đệ của mình lợi hại.
Cái từ này gã vẫn từ chỗ Thẩm Lãng học được.
Cái màn xoay chuyển tức thời này, Vân Mộng Trạch nhìn cũng sửng sốt luôn.
Mà Trương Xung cũng có chút kinh hãi.
Mặc dù trong lòng ông biết toàn bộ quá trình, nhưng lúc chân chính phát sinh, ông vẫn muốn nói một tiếng lợi hại.
Cái mưu kế này thực hiện không khó.
Khó khăn là sớm dự phán, trước địch một bước.
Thẩm Lãng quả thực lợi hại.
...
Nhưng mà vào lúc này, Thiên hộ Hắc Thủy Đài Yến Vĩ Y bỗng nhiên nói:
- Không, tất cả chuyện này cũng là âm mưu của Thẩm Lãng, thế tử Tô Kiếm Đình không có khả năng cưỡng bức làm bẩn Hà quý nhân, không thể nào.
Nghe những lời này.
Tất cả mọi người hướng ánh mắt nhìn sang gã.
Ngu ngốc!
Thằng ngu này chết chắc rồi.
Đây là ánh mắt tất cả mọi người.
Yến Vĩ Y nói ra khỏi miệng xong xuôi, cũng lập tức hiểu họa bản thân là từ miệng mà ra.
Dựa theo phản ứng bình thường, gã phải nói: Thế tử Tô Kiếm Đình không có khả năng giết quý nhân Hà Nguyên Nguyên.
Nhưng gã lại nói: Tô Kiếm Đình sẽ không cưỡng bức làm bẩn Hà quý nhân.
Xem ra ngươi biết được không ít, cùng họ Tô có chuyện cấu kết hả?
Lê Chuẩn trong lòng trong nháy mắt phán định Yến Vĩ Y tử hình.
Tiếp đó, vị đại thái giám này đứng dậy thản nhiên nói:
- Chư vị đại nhân, vụ án này quá ly kỳ phức tạp, chân tướng đến tột cùng như thế nào còn khó nói, tất cả mọi người không tránh khỏi gặp chuyện, nếu là ngoại giới có cái tin vịt gì xuất hiện, các vị ở đây đều thoát không khỏi liên quan.
Lê Chuẩn nói lời này chuẩn khỏi chỉnh.
Ở trong lòng ông ta đã sớm cảm thấy chân tướng rõ ràng, nhưng vụ án này thật là đáng sợ, không có một chữ có thể tiết lộ ra ngoài.
- Chúng ta phải đi hồi bẩm bệ hạ, xin ngài càn khôn độc đoán.
Tiếp đó, Đại công công Lê Chuẩn số khổ lại một lần nữa bôn ba.
Lúc này đây không chờ đến công chúa Ninh Diễm động thủ, sứ giả đế quốc Vân Mộng Trạch trực tiếp đưa ông lên ngựa.
- Cảm ơn Vân thế tử.
Vân Mộng Trạch nói:
- Lê công công rõ ràng bề tôi trung thành gương mẫu, Việt vương có người hầu như công công đây, rõ ràng may mắn vô cùng.
Nhìn xem thế tử Vân Mộng Trạch người ta kia kia, biết nói chuyện đến nước nào?
Lê Chuẩn vừa chắp tay, tiếp đó phi về phía Bắc.
...
Một lúc lâu sau!
Lê Chuẩn ở vị trí mười mấy dặm phía bắc kinh đô, gặp nghi trượng quốc quân.
Ông lại một lần nữa tiến vào cái hành cung đang di chuyển của quốc quân, sau đó lại quỳ xuống:
- Bệ hạ, đây là thứ trong bụng quý nhân Hà Nguyên Nguyên mổ ra được.
Quốc quân cau mày, dùng khăn tay lụa cần mảnh giấy da này, không che giấu vẻ ghét bỏ trên mặt.
Nhìn xong những dòng chữ này, khuôn mặt quốc quân chợt co giật một hồi:
- Bôi bẩn nàng?
Đại thái giám Lê Chuẩn nói:
- Phía sau cốc đạo (hậu môn) của quý nhân Hà Nguyên Nguyên có vết thương, lúc trước nữ y quan không có phát hiện, còn tưởng rằng là Thạch Tín tổn thương, chắc hẳn là Tô Kiếm Đình gây nên.
Quốc quân ánh mắt co rụt lại.
- Ha ha...
- Ha ha ha ha...
Ông ta không có nổi giận, ngược lại cười to, chỉ bất quá chất giọng chua chát.
Đây là thật sự có người cắm sừng cho ông.
Thật không ngờ, vị thế tử Tô Kiếm Đình này điên cuồng như vậy, lớn mật như thế.
Vô cùng kích thích hả?!
Nữ nhân mà quả nhân dùng rồi, ngươi dùng vô cùng đã ghiền ấy nhỉ?
Quốc quân nhắm mắt lại.
Kể từ đó, dưới sàng Lý Văn Chính phát hiện hình nộm nguyền rủa Thái tử, cũng là họ Tô làm sao?
Chuyện này có thể đúng.
Thái tử cùng Tam vương tử một khi phát sinh tranh chấp đảng phái kịch liệt, người được lợi là ai?
Đương nhiên là phe trung lập Tô Nan.
Lúc đó Tô Nan mới vừa hồi triều không lâu sau, tiếp tục bành trướng lực lượng phe trung lập.
Cái này đúng, cái này hợp lý.
Thẩm Lãng chỉ là một tên ở rể nhỏ nhoi, hắn có cái dã tâm cẩu thí (dã tâm cũng vô đụng), hắn ăn no cái bụng mới đi châm ngòi tranh chấp đảng phái giữa Thái tử cùng Tam vương tử.
Ngay lúc đó, thậm chí ngay cả Thái tử cùng Tam vương tử là ai hắn cũng không biết, hai người kia đấu, hắn nửa điểm lợi ích đều không chiếm được.
Về phần hắn bán thơ từ cho Hà Nguyên Nguyên?
Chính là vì khoe mẽ, chính là vì tán gái, chính là vì đoạt tình yêu của Lý Văn Chính.
Chuyện này vô cùng phù hợp tính cách càn rỡ của hắn.
Người này chính là như vậy, hắn vì hại vợ trước Từ Thiên Thiên còn chuyên môn viết một quyển sách.
Bây giờ gia tộc Từ Quang Doãn xong đời, Từ Thiên Thiên gần như trở thành ngoại thất, 《 Kim Bình Mai Phong Nguyệt Vô Biên 》 tập hai hắn cũng không viết, hơn nữa hình như cả đời cũng chẳng muốn viết nữa.
Ngay sau đó, quốc quân bỗng nhiên nói:
- Có khả năng này không, tất cả chuyện này cũng là Thẩm Lãng thao túng gây nên?
Quốc quân chẳng qua là thuận miệng hỏi ra, người này hết sức đa nghi, hận không thể hoài nghi mỗi người.
Đại thái giám Lê Chuẩn nói:
- Thẩm Lãng ở bên trong Đại Lý tự bị đánh, gần như động đại hình.
Ý kiến lời này vô cùng rõ ràng, Thẩm Lãng là một kẻ rất sợ đau.
Lê Chuẩn nói tiếp:
- Hơn nữa lúc viên thuốc sáp được lấy ra, Thiên hộ Hắc Thủy Đài Yến Vĩ Y nói một câu rất kỳ quái, hắn nói tất cả chuyện này cũng là âm mưu của Thẩm Lãng, thế tử Tô Kiếm Đình không thể nào biết cưỡng bức làm bẩn quý nhân Hà Nguyên Nguyên.
Quốc quân chợt nheo mắt lại.
Ông ta đương nhiên nghe được câu nói này không bình thường.
Lẽ ra ngươi phải nói, Tô Kiếm Đình không có khả năng giết Hà Nguyên Nguyên.
Yến Vĩ Y nhà ngươi giống như với cái chết của Hà Nguyên Nguyên có chuẩn bị tâm lý vậy?
Hắc Thủy Đài đây là có người cùng họ Tô cấu kết hả?
Tất cả đều chân tướng rõ ràng.
Tất cả chuyện này cũng là âm mưu của họ Tô.
Hà Nguyên Nguyên là Tô Kiếm Đình giết chết, chính là vì mưu hại Thẩm Lãng.
Không biết vì sao, trong lòng quốc quân ngược lại thở phào nhẹ nhõm.
Thậm chí hoàn toàn không có tức giận như vừa rồi.
Khi ông nghe được Thẩm Lãng khi quân, làm bẩn Hà Nguyên Nguyên, đồng thời nỗ lực nguyền rủa Thái tử dẫn phát tranh chấp đảng phái, ông ta rõ ràng nổi giận kinh khủng như chưa từng có..
Cảm thấy mình bị phản bội.
Mà bây giờ tất cả chuyện này là họ Tô gây nên.
Ông ta lại không tức giận như vậy.
Cảm thấy như thế ngược lại là chuyện đương nhiên.
Bởi vì ông thích thằng nhóc Thẩm Lãng này.
Bị người thân cận nhất phản bội, mới có thể càng phẫn nộ.
Mà kẻ địch mặc kệ đối với ngươi làm chuyện gì, dường như là chuyện đương nhiên.
Mà ở trong lòng quốc quân, đã sớm coi Tô Nan thành đối thủ rồi.
Đương nhiên Tô Kiếm Đình cưỡng bức làm bẩn Hà Nguyên Nguyên, chuyện này để quốc quân tức giận vô cùng, ông hận không thể băm gã thành muôn mảnh.
Thế nhưng...
Cơn giận đó còn chẳng bằng khi nghe nói Thẩm Lãng phản bội, lúc đó ông rất muốn lấy bằng được đáp án.
Có thể trong lòng ông với Hà Nguyên Nguyên căn bản cũng không có xem trọng thật sự.
- Vụ án này dừng ở đây, cả nhà của tên Hắc Thủy Đài Yến Vĩ Y có phải chết hết hay không? - Quốc quân bèn hỏi.
Đại thái giám Lê Chuẩn nói:
- Còn có một nhà, vợ và con của hắn.
Quốc quân nói:
- Đi bắt, giết hết. Tra khảo cái tên Yến Vĩ Y này, chỉ cần một đáp án, hắn có phải cùng họ Tô cấu kết hay không, Hắc Thủy Đài đến tột cùng bị thâm nhập đến mức nào? Nhưng chỉ lướt qua liền thôi, một khi được cái đáp án không sai biệt lắm, liền lột da hắn treo trên cột cờ Hắc Thủy Đài.
- Vâng! - Lê Chuẩn nói.
Quốc quân lại nói:
- Tô Kiếm Đình đã từng mang theo võ sĩ Tây Vực đi tiến đánh phủ Bá Tước Huyền Vũ đúng không?
Lê Chuẩn nói:
- Vâng.
Quốc quân cả giận:
- To gan lớn mật, dám tiến đánh phủ đệ Bá tước triều đình, hơn nữa còn nỗ lực giết cô ruột, đơn giản là mất trí.