WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 473: Thiên sát cô tinh! Dư nghiệt của Khương Ly! Đại quyết đấu! (1)

Chương 473: Thiên sát cô tinh! Dư nghiệt của Khương Ly! Đại quyết đấu! (1)





- Ta... Ta không phải Trác Nhất Trần.

Trong lòng Khổ Đầu Hoan lúc đầu muốn lên tiếng, nhưng hoàn toàn kêu không ra.

Bởi vì chất giọng của gã quá đặc biệt, một khi nói ra liền lộ tẩy.

Gã ở Thiên Nhai Hải Các học tập đã nhiều năm.

Tiếp đó cũng bị Trương Ngọc Âm cuồng chửi cuồng đánh mấy năm, quả thực muốn hình thành phản xạ có điều kiện.

Cái bộ mặt thật của nữ thần Thiên Nhai Hải Các, gã là người thấy rõ ràng hơn ai hết.

Nàng đã làm cô giáo dạy toán học và quốc học cho Khổ Đầu Hoan.

Bài tập không có làm xong, mắng chửi điên cuồng.

Bài tập làm sai, mắng chửi điên cuồng.

Âm thanh ăn cơm lớn, mắng chửi điên cuồng.

Quần áo không mặc chỉnh tề, mắng chửi điên cuồng.

Tóm lại suốt mấy năm, Trương Ngọc Âm hoàn toàn là cơn ác mộng, Khổ Đầu Hoan cũng là ác mộng của mấy bạn học.

Cho tới bây giờ, gã vẫn hay giật mình tỉnh giấc từ trong giấc mơ đó.

Nguy rồi nguy rồi, bài tập toán của mình còn chưa hoàn thành, mình sẽ bị mắng chết, bị đánh chết mất thôi.

Tiếp đó Khổ Đầu Hoan sẽ chợt từ trên giường ngồi dậy, đốt nến chuẩn bị làm bài tập.

Qua nửa phút sau, gã mới có thể nhớ tới, lão tử đã không còn học ở Thiên Nhai Hải Các.

Mẹ nó, hù chết lão tử.

Loại cảm giác này tin tưởng rất nhiều bạn đọc cũng đã có kinh nghiệm, tác giả bây giờ thỉnh thoảng còn có thể gặp ác mộng, mơ tới thi tốt nghiệp trung học, thi giữa kỳ, thi cuối kỳ. Tiếng chuông reo vang lúc kết thúc cuộc thi mà một nửa đề vẫn chưa làm xong, trong mộng gần như vãi đái.

Mà lúc này đối với Khổ Đầu Hoan mà nói, hoàn toàn là ác mộng trở lại hiện thực.

Tức khắc, gã đứng ngẩn ngơ tại chỗ.

Học sĩ xinh đẹp Trương Ngọc Âm từ bên trong tay áo chợt rút ra một cây thước dạy học, trực tiếp xông lên đánh về phía Khổ Đầu Hoan điên cuồng.

Ngươi hỏi thước kẻ của nàng ở đâu đến vậy?

Người khác là bên trong tay áo cất giấu một cây nhuyễn kiếm, nàng giấu một cây thước?

Vậy ngươi hẳn nên hỏi những người hầu kia của nàng, những người này toàn bộ là học trò của nàng.

Mỗi người đều bị cây thước này đánh rồi.

- Bốp, bốp, bốp!

Khổ Đầu Hoan toàn thân bị đánh, cái loại cảm giác quen thuộc này lại tới.

Cảm giác vô cùng đau rát.

Nghĩ lại mà kinh, nhưng lại vô cùng tưởng nhớ.

Từ nhỏ đến lớn, giai đoạn ở Thiên Nhai Hải Các là khoảng thời gian gã hạnh phúc nhất, mặc dù mỗi ngày chịu đòn, mỗi ngày bị mắng.

Trác Nhất Trần là một đứa trẻ mồ côi, lúc lưu lạc đến Việt quốc hành tỉnh Thiên Nam đã xấp xỉ mười tuổi, cùng vô số dân chạy nạn chiến tranh mất đi cha mẹ, hơn nữa đầu cũng đã bị thương, đối với chuyện đã qua đã nhớ không được.

Sau đó gã được xem như vô cùng may mắn, bị phủ Bá tước An Đình thu dưỡng, bởi vì huyết mạch thiên phú rất cao, cho nên ngay lúc đó được Bình An tướng quân, An Đình Bá Trác Quang Bặc nhận làm con nuôi.

Ở dưới sự bồi dưỡng của gia tộc họ Trác, Trác Nhất Trần cũng một bước lên mây.

Mười ba tuổi trúng võ cử nhân, mười tám tuổi liền đoạt võ trạng nguyên, lúc đó rõ ràng đưa tới sóng to gió lớn.

Toàn bộ Việt quốc mỗi thế hệ võ trạng nguyên, người nào không phải ba mươi mấy tuổi?

Thế nhưng thời gian Trác Nhất Trần ở gia tộc họ Trác, chưa nói tới vô cùng sung sướng.

Bởi vì gã quá xuất sắc, đệ tử họ Trác đều đố kỵ và tẩy chay gã.

Chỉ có nghĩa muội Trác Chiêu Nhan thời thời khắc khắc giúp đỡ hắn, an ủi gã.

Cũng chính là từ khi đó bắt đầu, Trác Nhất Trần bất giác nẩy sinh tình yêu với Trác Chiêu Nhan nhỏ hơn gã sáu tuổi.

Nghĩa phụ Trác Quang Bặc đối với gã yêu cầu rất cao, mỗi ngày đều giáo dục hắn, nên vì gia tộc họ Trác làm vẻ vang, sau đó phải phò tá em trai Trác Chiêu Lâm cho thật tốt.

Trác Nhất Trần đặc biệt cảm kích gia tộc họ Trác, thế nhưng gã ở nhà họ Trác cũng chẳng xem là hạnh phúc vô cùng.

Mà ở Thiên Nhai Hải Các không giống như vậy, đặc biệt thuần túy, mỗi ngày một nửa thời gian luyện võ, một nửa thời gian học tập các loại học vấn.

Mà ở gia tộc họ Trác, gã không cần học tập, chỉ cần cầm võ công luyện cho giỏi là được, thậm chí hắn không có học vấn với họ Trác mà nói coi như một ưu điểm.

Ở Thiên Nhai Hải Các, Trác Nhất Trần mỗi ngày đều không buồn không lo, để cho người ta hoàn toàn quên mất những ưu phiền của thế giới bên ngoài.

Đương nhiên, mỗi một ngày gã đều chịu đòn, mỗi một ngày đều bị mắng.

Chính là, người đánh gã, chửi gã là một nữ giáo sư siêu đẹp.

Đây... Đây cũng có chút vui lòng đẹp mắt.

Mặc dù Trác Nhất Trần một lòng chỉ thích Trác Chiêu Nhan, thế nhưng làm một thiếu niên đang tuổi hăng hái, đối với một nữ giáo sư xinh đẹp thành thục diễm lệ luôn luôn có một chút tưởng tượng như vậy.

Huống hồ Trương Ngọc Âm cũng chỉ là so với Trác Nhất Trần lớn sáu bảy tuổi mà thôi.

Như vậy Trác Nhất Trần tại sao lại đi Thiên Nhai Hải Các học tập vậy?

Bởi vì sau khi gã mười tám tuổi bị một căn bệnh kỳ lạ, giọng bắt đầu khàn đục, khuôn mặt bắt đầu bóp méo.

Vốn bản thân gã cũng thuộc loại đẹp trai, nhưng khi căn bệnh lạ lùng đó phát triển, khuôn mặt gã chẳng khác gì con quỷ, giống như từng bị phỏng nặng, cũng vừa giống như bị tạt acid sunfuric.

Gia tộc họ Trác tìm danh y khắp thiên hạ vẫn không chữa hết được cho gã, thế là phải dẫn gã đến Thiên Nhai Hải Các.

Đương nhiên, bằng vào mặt mũi Trác Quang Bặc còn chưa có tư cách đưa con nuôi đi Thiên Nhai Hải Các, cho nên phải nhờ quan hệ của gia tộc họ Chúc.

Thiên Nhai Hải Các quả nhiên lợi hại.

Trực tiếp khống chế quái bệnh của Trác Nhất Trần hơn nữa còn dần dần chuyển biến tốt đẹp.

Bởi vì huyết mạch thiên phú của gã rất cao, Tả Từ Các chủ thấy cái mình thích là thèm, cũng thu gã trở thành một trong các đệ tử.

Hẳn là xem như đệ tử ký danh, mà không phải đệ tử chính.

Công chúa Ninh Hàn, Chúc Hồng Tuyết mới là đệ tử chính của Tả Từ.

Nhưng dù cho như thế, võ công Trác Nhất Trần cũng đột nhiên tăng mạnh, đặc biệt dọa người.

Lúc đầu tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt.

Thế nhưng có một ngày vào sáu năm về trước.

Phủ Bá tước An Đình bỗng nhiên tao ngộ tai họa ngập đầu.

Một gia tộc hiển hách, trong một đêm liền diệt vong.

Ngay cả Bình Nam đại tướng quân Trác Quang Bặc chẳng biết tại sao liền bị xử tử.

Toàn bộ gia tộc họ Trác cơ hồ bị giết sạch.

Từ đó về sau, Trác Nhất Trần liền không sống được ở Thiên Nhai Hải Các.

Dù cho gã ở gia tộc họ Trác cũng không tính là thoải mái, nhưng cả nhà của cha nuôi có ơn nghĩa sâu nặng với gã nhiều lắm.

Thù này không thể không báo.

Gã phải tìm chân tướng.

Thế là, gã rời đi Thiên Nhai Hải Các.

Không lâu sau đó, trên giang hồ bỗng dưng có thêm một quái khách Khổ Đầu Hoan.

Lại không lâu sau đó, Chiêu Nhan xuất hiện, biến thành của ngoại thất Thái tử.

Trên giang hồ có thêm một siêu đạo tặc.

...

- Vươn tay ra! - Trương Ngọc Âm quát lên.

Khổ Đầu Hoan vươn tay như phản xạ có điều kiện vậy.

- Bốp bốp... – Cây thước Trương Ngọc Âm đánh thật mạnh vào lòng bàn tay của Khổ Đầu Hoan.

Ước chừng đánh được mấy thước, Khổ Đầu Hoan mới phản ứng được.

Vừa rồi tại sao ta phải đưa tay?

Ta đã không ở Thiên Nhai Hải Các đi học nữa rồi mà?

Cô đã không còn là cô giáo ta nữa, còn dám đánh ta sao?

Chỉ bằng công phu mèo quào của cô, một đầu ngón tay của ta là có thể nghiền chết cô đấy.

Tốt nghiệp hai mươi năm sau trở lại đánh thầy cô à? Trong hiện thực có người làm như vậy.

Nhưng Khổ Đầu Hoan nhìn thoáng qua Trương Ngọc Âm, làm sao mà hạ thủ được, thậm chí còn không nghĩ đến chuyện phản kháng.

Người lão sư này ngoài miệng chua hoa, lòng như đậu hũ, đối với gã khá tốt.

Lúc đó gã mắc phải quái bệnh, khuôn mặt vặn vẹo, chính là nàng ra sức nghiên cứu điển tịch, tiếp đó giúp gã giảm bớt bệnh trạng, thậm chí thiếu chút nữa đã chữa lành cho gã.

Trương Ngọc Âm hoàn toàn mặc kệ võ công Khổ Đầu Hoan có bao nhiêu lợi hại, trực tiếp tiến lên rút cây kiếm ra khỏi ngực Huyền Vũ Hầu.

Mấy người trợ lý sau lưng nàng vội vàng tiến lên chữa trị cho Kim Trác.

Trương Ngọc Âm tiến lên, muốn lột mặt nạ của Khổ Đầu Hoan.

Khổ Đầu Hoan tránh né.

Trương Ngọc Âm chợt nắm cổ gã rồi nói:

- Trò trốn cái gì vậy hả?

Tiếp đó, trực tiếp lột mặt nạ của gã

Tức khắc, gặp được một cái khuôn mặt người không người quỷ không ra quỷ.

Vẫn bóp méo ăn mòn đến không còn hình người.

Trương Ngọc Âm tát một bạt tai.

- Năm đó ta cũng sắp chữa khỏi cho trò, tại sao trò lại chạy đi? Tại sao bỏ đi thế kia?

Khổ Đầu Hoan nói không ra lời.

Gã phải báo thù cho gia tộc họ Trác, gã muốn điều tra ra nguyên nhân diệt vong thật sự của họ Trác.

- Khổ Đầu Hoan chính là trò phải không? - Trương Ngọc Âm nói.

- Không... phải!

Trương Ngọc Âm lại tát một phát.

- Lúc trò nói dối, con ngươi chắc hẳn là liếc ngang liếc dọc…

Trương Ngọc Âm lại kiểm tra gương mặt vặn vẹo của Khổ Đầu Hoan, rồi banh mắt của gã ra nữa.

- Nếu không chữa trị, trò sẽ xong đời đó, đồ não tàn! - Trương Ngọc Âm nói:

- Trò phải ở ngay chỗ này, mấy ngày nữa ta sẽ mang trò trở về Thiên Nhai Hải Các, nghĩ biện pháp chữa trị khỏi bệnh cho trò.

Khổ Đầu Hoan không khỏi ngó sang Huyền Vũ Hầu Kim Trác một cái.

Ta... Ta bây giờ còn tiếp tục giết Kim Trác được à?

Dù cho không có giáo sư Trương, đối mặt người có phẩm đức cao thượng như vậy cũng không cách nào hạ thủ được.

Huống mà còn có giáo sư Trương ở đó.

Trương Ngọc Âm nói:

- Mấy thằng ngu này, đây là sư huynh của các trò, so với các trò còn ngu xuẩn hơn, mau dẫn nó đi, mấy ngày nữa cùng nhau về.

- Vâng, giáo sư!

Mấy học sinh tiến lên, túm được cánh tay của Khổ Đầu Hoan định đi ra ngoài.

Khổ Đầu Hoan trong lòng tức khắc luống cuống.

Ta, ta nên làm cái gì bây giờ?

Không được, ta không thể đi Thiên Nhai Hải Các, ta còn có chuyện chưa làm xong.

Tức khắc, Khổ Đầu Hoan một thoát khỏi.

- Cảm ơn giáo sư Trương, học trò... học trò đi.

Tiếp đó, bóng dáng gã như một tia chớp, trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Trương Ngọc Âm nói:

- Là Trác Chiêu Nhan để cho trò tới giết Huyền Vũ Hầu phải không? Trò không nên đi gặp con bé ấy lần nữa, bằng không ta đại biểu Thiên Nhai Hải Các phát lệnh truy nã con bé ấy.

Nghe những lời này, lòng Khổ Đầu Hoan đang ở bên ngoài run rẩy.

Lần trước không có giết Từ Thiên Thiên còn vốn có tình, ngày hôm nay không có giết Kim Trác?

Thật là không có có thể diện đi gặp Chiêu Nhan muội muội.

Nhớ tới ánh mắt thất vọng của Trác Chiêu Nhan, Khổ Đầu Hoan cảm thấy bản thân thực sự không cách nào đối mặt.

Như vậy... liền chạy trốn tránh mặt!

Trác Chiêu Nhan ở phía Nam, thế là Khổ Đầu Hoan biến mất ở đằng Tây.

...

Hầu tước Kim Trác hướng Trương Ngọc Âm chắp tay hành lễ nói:

- Cảm ơn ơn cứu mạng của giáo sư Trương.

Ngươi là nhạc phụ nhân tình của ta, làm sao có thể thấy chết mà không cứu được kia chứ?

Ồ, khoản xưng hô này sao quái lạ như vậy?

- Trác Nhất Trần là một đứa trẻ ngoan, nhưng mà não nó đúng là có bệnh. - Trương Ngọc Âm nói:

- Nhưng mà dù cho ta không ở đây, có thể nó cũng không thực sự ra tay giết ngài đâu, đao kiếm của nó chỉ giết người ác mà thôi.

Hầu tước Kim Trác nói:

- Thật không ngờ, hắn dĩ nhiên là Trác Nhất Trần, võ trạng nguyên Trác Nhất Trần năm đó chấn động toàn bộ Việt quốc.

Trương Ngọc Âm nói:

- Trong sách nói thiên sát cô tinh, có thể nói chính là thằngh nhóc Trác Nhất Trần này. Gia tộc họ Trác cũng là bởi vì nó mà diệt tộc.

Nghe những lời này, lòng Huyền Vũ Hầu run lên.

Gia tộc họ Trác diệt vong, hoàn toàn là một chuyện cực kỳ bí ẩn.

Cho tới bây giờ cũng không có ai biết là tại sao, chỉ biết việc này cùng liên quan đến đế quốc Đại Viêm.

Phủ Bá tước An Đình, lúc đó có thể hiển hách hơn cả phủ Bá Tước Huyền Vũ.

Quan văn quan võ của gia tộc họ Trác ở trong triều vượt qua năm sáu người trở lên, quyền nghiêng một phương, phong quang vô lượng.

Nhưng mà trong một đêm, liền phải diệt tộc.

Không có bất kỳ dự báo nào cả.

Bây giờ Trương Ngọc Âm lại nói là bởi vì Trác Nhất Trần.

- Trác Nhất Trần một bước lên mây, có người hoài nghi nó là dư nghiệt Khương Ly, hình như lấy được chứng cứ nào đó, cho nên gia tộc họ Trác phải bị diệt tộc.

Trương Ngọc Âm thờ ơ mà nói ra chân tướng.

Tức khắc, trái tim Huyền Vũ Hầu hơi hơi run rẩy.

Bí mật này lại cứ như vậy tùy ý tháo ra à?

Thảo nào!

Họ Trác hiển hách như vậy lại trong nháy mắt diệt vong.

Trương Ngọc Âm nói:

- Sau đó, Thiên Nhai Hải Các chúng ta nghiệm chứn qua nhiều mặt g, xác định Trác Nhất Trần cùng dư nghiệt Khương Ly không có bất cứ quan hệ gì, Các chủ tự viết thơ cho hoàng đế của đế quốc Đại Viêm, cho nên tội danh gia tộc họ Trác được rửa sạch.

Thảo nào mấy năm gần đây, gia tộc họ Trác lại có đệ tử xuất sĩ.

Hơn nữa Trác Chiêu Nhan trở thành ngoại thất của Thái tử.

Nhưng mà dù cho rửa sạch tội danh, người của gia tộc họ Trác cũng cơ hồ bị giết gần hết rồi.

Đế quốc Đại Viêm bá đạo không phải bàn cãi.

Phân lượng của Thiên Nhai Hải Các, cũng gần như tương đương.

Trương Ngọc Âm nói:

- Huyền Vũ Hầu, đã có người đến ám sát ngài, vậy thành Nộ Triều cũng sắp bùng lên đại chiến, Thiên Nhai Hải Các chúng ta không tiện xuất hiện trên chiến trường, ngày mai lại phải rời đi.

Lời nói này của nàng không sai.

Vì sao phải giết Kim Trác?

Mục đích căn bản không phải con người này, mà là muốn đoạt thành Nộ Triều!

Trương Ngọc Âm đặc biệt nhạy cảm, nàng lập tức cảm thấy được đại chiến sắp phát sinh.

Thẩm Lãng không ở đây, nếu Huyền Vũ Hầu lại bị ám sát bỏ mình, toàn bộ thành Nộ Triều như rắn mất đầu, muốn cướp đoạt chẳng phải là dễ như trở bàn tay?

Huyền Vũ Hầu nói:

- Được, ngày mai ta tiễn giáo sư Trương rời khỏi.

Trương Ngọc Âm nói:

- Không, Huyền Vũ Hầu liền không nên xuất hiện, ngài đã bị ám sát, tốt nhất để tất cả mọi người cảm thấy ngài đã chết, đây đối với đại chiến thành Nộ Triều kế tiếp, có lẽ sẽ có kỳ hiệu.

Nhưng Khổ Đầu Hoan biết Kim Trác không chết.

Rồi Trương Ngọc Âm lại nói:

- Thằng bé Trác Nhất Trần này số khổ vô cùng, năng khiếu võ đạo của nó nghịch thiên, thế nhưng tính cách có chỗ thiếu hụt vĩ đại. Nhìn như gan dạ, kì thực trong lòng mềm yếu, lúc đối mặt vấn đề không cách nào giải quyết thì trốn tránh. Hôm nay nó không có thể giết chết ngài, trong khoảng thời gian ngắn nó cũng sẽ không đi gặp Trác Chiêu Nhan.

Huyền Vũ Hầu ánh mắt co rụt lại, trong lòng vô cùng oán giận.

Thái tử điện hạ, Kim Trác ta đây cho tới bây giờ cũng không có từng đắc tội ngài, vì sao nhiều lần muốn đẩy ta vào chỗ chết?

Cho tới nay cũng là ngài ra sức đắc tội với gia tộc họ Kim chúng ta?

Con gái của ta Kim Mộc Lan rõ ràng đã có chồng, ngài lại muốn độc chiếm nó.

Lãng nhi từ khi vào kinh đô, cũng chưa từng có trêu chọc qua Thái tử, cũng chỉ là oán gia tộc họ Tô?

Kết quả ngài còn không chịu buông tha?

Huyền Vũ Hầu vẫn phải thốt ra câu hỏi:

- Giáo sư Trương, ta có một vấn đề không giải thích được.

Trương Ngọc Âm nói:

- Nói đi.

Nữ học sĩ xinh đẹp xông xáo, thiên hạ sẽ không có chuyện Thiên Nhai Hải Các không thể nói.

Huyền Vũ Hầu nói:

- Thái tử điện hạ vì sao cứ cố nhằm vào gia tộc họ Kim của ta khắp nơi vậy? Chúng ta cùng hắn vốn không có mâu thuẫn lợi ích gì mà.

Trương Ngọc Âm nói:

- Người nào nói không có? Thành Nộ Triều là cả trung tâm mua bán quan trọng nhất vùng biển phía Đông Việt, nguyên bản là nắm giữ trong tay hội Ẩn Nguyên. Gia tộc họ Kim chiếm được thành Nộ Triều, toàn bộ thương mại vùng biển phía Đông bị hội Thiên Đạo cướp đi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.