Thành Nộ Triều biểu hiện ra bên ngoài tất cả bình thường, nhưng sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt.
Bởi vì truyền tới một lời đồn đãi đáng sợ.
Huyền Vũ Hầu Kim Trác đã chết, bị cao thủ nước Ngô ám sát.
Ngay từ đầu đông đảo thương nhân ra vẻ trách móc với lời đồn đãi này.
Nói đùa sao?
Hầu tước Kim Trác vốn chính là một cao thủ võ đạo, bên cạnh ông ta còn có nhiều cao thủ.
Muốn ám sát hắn trừ phi xuất động một cường giả cấp tông sư.
Thế nhưng trong thiên hạ lại có vị tông sư nào nguyện ý làm kẻ ám sát?
Lời này ở mặt đạo lý nào đó là đúng.
Chí ít sáu đại tông sư Việt quốc, căn bản không tiếp thu bất kỳ sai phái nào của quan phủ, trên cơ bản đều phân rõ giới hạn.
Lý Thiên Thu nếu không phải là vì cứu vợ, cũng tuyệt đối sẽ không nghe theo lời Thẩm Lãng đi ám sát Tô Nan.
Hơn nữa tin vịt Kim Trác đã chết như vậy cũng không phải lần đầu tiên truyền bá, mọi người cũng sẽ không cho là thật.
Nhưng dần dần rất nhiều người cảm thấy không thích hợp, bởi vì Hầu tước Kim Trác quả thực không có lộ diện trong thời gian dài.
Lấy tư cách chủ thành Nộ Triều, ba ngày không lộ diện cũng là không bình thường.
Trong khoảng thời gian kế tiếp, đại biểu phủ Hầu tước Huyền Vũ xuất hiện từ đầu đến cuối là Kim Sĩ Anh, đây là thành chủ Nộ Triều trên danh nghĩa.
Mặt của gã không chút thay đổi, hoàn toàn nhìn không ra vui mừng bi thương, muốn từ chỗ gã lấy được giấy sinh tử Huyền Vũ Hầu là không thể nào.
Thế nhưng có một tín hiệu lại vô cùng rõ ràng.
Hạm đội phủ Hầu tước Huyền Vũ co vào toàn bộ, một bộ phận trở về bến tàu thành Nộ Triều, một bộ phận trở về bến tàu gia tộc họ Kim ở hành tỉnh Thiên Nam.
Thương đội của hội Thiên Đạo ngoài khơi cũng chính thức ngừng chạy.
Chuyện này tuyệt đối là không bình thường.
Hạm đội mua bán của hội Thiên Đạo mỗi một ngày đều là rừng vàng biển bạc, vì sao bỗng nhiên ngừng chạy?
Nhất định là xảy ra chuyện lớn.
Cho nên đông đảo người ở đây suy đoán, Huyền Vũ Hầu Kim Trác có thể thực sự bị ám sát.
Mà ngay tại lúc này.
Huyền Vũ Hầu Kim Trác lại lộ diện, chỉ bất quá khoảng cách rất xa, hơn nữa mặc áo giáp.
Chuyện này không lộ diện cũng được, lộ diện một cái càng dẫn phát đông đảo suy đoán.
Huyền Vũ Hầu xem ra đã thật sự chết rồi, bằng không vì sao còn muốn phái một thế thân đứng ra?
Không bình thường, đặc biệt quỷ dị.
...
Kim Trác đến cùng chết hay chưa?
Trác Chiêu Nhan cũng không dám xác định, bởi vì Khổ Đầu Hoan chưa có trở về tìm nàng.
Vậy có hai loại khả năng.
Loại khả năng đầu tiên, Khổ Đầu Hoan không có thể giết chết Kim Trác, cho nên xấu hổ không dám tới gặp ả.
Loại khả năng thứ hai, Khổ Đầu Hoan đã giết Kim Trác, nhưng sau lại đặc biệt hối hận, cảm thấy mình làm chuyện sai lầm, cho nên không dám tới gặp ả.
Kim Trác có chết hay không, với cục diện kế tiếp càng quan trọng.
Nhưng là bất kể Kim Trác có phải đã chết hay không, thành Nộ Triều là nhất định phải đánh.
Hội Ẩn Nguyên phải giành lấy thành Nộ Triều cho bằng được.
Bởi vì nguyên nhân gương thủy tinh, hội Thiên Đạo đã đoạt lại rất nhiều quyền chủ động mua bán, hội Ẩn Nguyên đã bị tổn thất to lớn.
Thành Nộ Triều thất thủ, càng làm cho hội Ẩn Nguyên họa vô đơn chí.
Hôm nay thành Nộ Triều không chỉ là trung tâm mua bán trên vùng biển Việt quốc phía Đông, nghe nói dưới lòng đất của pháo đài còn có một cơ sở sản xuất gương thủy tinh.
Chuyện này đối với hội Ẩn Nguyên quá quan trọng.
Mặc kệ từ phương diện nào mà nói, đều phải đoạt được thành Nộ Triều.
Nhưng nếu như Kim Trác đã chết, như vậy cướp đoạt thành Nộ Triều sẽ trở nên càng dễ dàng hơn.
...
Thành Nộ Triều vẫn là giống như trước đây, xem như là một tòa thành tự do.
Gia tộc họ Kim sau khi chiếm đoạt được quyền thống trị tòa thành thị này vẫn không thay đổi điểm này.
Tòa thành thị này vẫn không có tường thành, vẫn cho bất luận thương nhân nào đều có thể tới buôn bán.
Kể từ đó, thành thị hiển nhiên vô cùng phồn vinh.
Nhưng là đồng dạng ngư long hỗn tạp.
Ngươi căn bản không biết phía sau những cái cửa hàng này đến tột cùng là người nào.
Ở trong một mật thất dưới đất của một cửa hàng bán da thuộc.
Trác Chiêu Nhan bí mật thấy mật sứ Thư Đình Ngọc của hội Ẩn Nguyên.
- Khổ Đầu Hoan chưa có trở về tìm ta, cho nên ta cũng vô pháp xác định hắn đến tột cùng có giết Kim Trác hay không.
Thư Đình Ngọc trầm ngâm không nói.
Trác Chiêu Nhan hỏi:
- Kim Mộc Lan không am hiểu ẩn giấu tâm tình, ngài có muốn ta đi đến thành Huyền Vũ một chuyến hay không?
Thư Đình Ngọc lắc đầu đáp:
- Không, tuyệt đối không được. Chuyện này quá lớn, Thái tử điện hạ nhất định không thể bị kéo vào.
Cướp đoạt thành Nộ Triều là chiến lược cả hội Ẩn Nguyên, mà bồi dưỡng Thái tử Việt quốc, cũng là chiến lược lớn nhất của gia tộc họ Thư.
Thư Đình Ngọc nói:
- Ba vạn đại quân đã tập kết, nếu Kim Trác đã chết thì sẽ đánh trận này, nếu Kim Trác không chết, một trận chiến này vẫn là phải đánh.
Ba vạn đại quân?
Tiến đánh thành Nộ Triều vận dụng ba vạn đại quân?
Từ đâu tới ba vạn đại quân?
Trác Chiêu Nhan nói:
- Tin tức bí mật của Thái tử, hội Thiên Đạo lúc trước đã cảm giác được nguy hiểm, đang liên tục không ngừng sai phái võ sĩ tới thành Nộ Triều.
Đâu chỉ như thế?
Đây là ván cờ to lớn vô cùng.
Đại quân nước Sở ở vùng biên giới tạo ra tranh chấp, đại quân Xung Nghiêu như lâm đại địch.
Lúc này, vùng biên giới hai nước Sở Việt mỗi một ngày đều nóng lên, hai mươi mấy vạn đại quân không ngừng giằng co tiếp cận, bất cứ lúc nào cũng có thể có thể bùng lên đại chiến.
Phía nam hành tỉnh Thiên Tây.
Hơn bốn vạn đại quân của vua Khương Arutai đã xuất phát, chẳng bao lâu phải sát nhập cảnh nội Việt quốc.
Hơn hai vạn đại quân của Tô Nan đã tập kết hoàn tất.
Một khi Tô Khương hợp nhất, hai đại quân hội sư, chính là bảy tám vạn.
Trong nháy mắt chính là long trời lở đất, chỉ cần thời gian hơn một tháng, phía nam hành tỉnh Thiên Tây Việt quốc sẽ thất thủ.
Phía bắc nước Việt!
Quốc quân Ninh Nguyên Hiến đã đến Thượng Dã Thành, ngự giá thân chinh.
Ông ta không chỉ điều đi hết mấy vạn đại quân của đại tướng quân Nam Cung Ngao phủ Trấn Bắc, còn phối hợp phân nửa đại quân của Biện Tiêu ở Diễm Châu.
Hoàn toàn là tư thế muốn cùng Ngô vương quyết chiến.
Lúc này toàn bộ ánh mắt thiên hạ, hoàn toàn tụ tập ở vùng biên giới Ngô Việt.
Dù sao đây cũng là quyết chiến của hai ông vua.
Mà ở miền nam nước Việt, Bình Nam tướng quân Chúc Lâm đã ra sức co lại phòng tuyến, thủ vững đô thành nước Nam Ẩu.
Vua Căng mượn cơ hội mang theo đại quân tộc Sa Man điên cuồng thu phục đất đai bị mất.
Đối với Việt quốc mà nói, chân chính là Thập Diện Mai Phục, nguy cơ tám mặt.
Người nào lại nghĩ đến, mồi lửa dẫn đến trận chiến trí mạng này, dĩ nhiên là một mình Tô Nan đâu?
Hoàng đế của đế quốc Đại Viêm đã điều động ba đợt sứ giả, chia ra đến đại doanh của Ngô vương cùng Việt vương khuyên nhủ hai người phải dĩ hòa vi quý.
Cái công tác phía ngoài này đương nhiên là phải làm?
Mặc dù trong lòng hoàng đế của đế quốc Đại Viêm ước gì những quốc gia này đánh thành một đống cứt.
Những quốc gia khác tân chính thật thật giả giả, mà tân chính đế quốc Đại Viêm chính là tới thực sự, không chỉ có với động thủ quý tộc lâu đời, hơn nữa đã bắt đầu với động thủ văn võ quan viên.
Đáng sợ nhất là!
Tân chính của đế quốc Đại Viêm đã nhanh chóng đi vào hồi cuối.
Một khi đến khi tân chính hoàn thành, toàn bộ quyền lực đế quốc đều ở trong tay hoàng đế.
Cho đến lúc này, thiên hạ các nước càng là ngay cả dũng khí nhìn thẳng hoàng đế cũng không có.
Trở lại chuyện chính.
Lúc này vương quốc Đại Việt đã trở thành một bàn cờ to lớn, mấy ván cờ nhìn như riêng lẻ, kì thực hoàn toàn quấn quít đan xen cùng một chỗ.
Đối với cuộc chiến thành Nộ Triều mà nói.
Càng là tên đã trên dây, không bắn không được.
Thư Đình Ngọc nói:
- Ngươi cũng biết, quốc quân Ninh Nguyên Hiến hướng hội Ẩn Nguyên chúng ta mượn bao nhiêu tiền không?
Trác Chiêu Nhan hỏi:
- Bao nhiêu?
Thư Đình Ngọc nói:
- Hai trăm ba mươi vạn lượng vàng.
Trác Chiêu Nhan hít khí lạnh một hơi.
Một hơi mượn nhiều tiền như vậy?
Nghe vào giống như cũng không phải rất nhiều, cuối cùng hội Ẩn Nguyên đã từng một hơi cho Bá tước Kim Vũ mượn một triệu lượng vàng, hội Thiên Đạo cũng cho Thẩm Lãng vay một triệu lượng vàng.
Nhưng vậy cũng là có tài sản thực tế gán nợ, không cần lo lắng không bới ra thứ gì.
Nhưng quốc quân Ninh Nguyên Hiến hướng hội Ẩn Nguyên mượn tiền, cũng không có tài sản thực tế gán nợ.
Mấu chốt là trước kia ông ta đã mượn rất nhiều tiền, còn chưa có trả kịp, bây giờ lại mượn nhiều như vậy.
Thư Đình Ngọc nói:
- Vì cướp đoạt thành Nộ Triều, hội Ẩn Nguyên chúng ta vận dụng chi phí thuyết phục, ứng ra quân phí vân vân chung vào một chỗ, vượt qua một trăm năm mươi triệu lượng vàng.
Nghe đến mấy con số này, da đầu Trác Chiêu Nhan từng đợt tê dại.
Hội Ẩn Nguyên lsiêu cấp có tiền, thế nhưng nó ở cảnh nội Việt quốc, một năm kiếm lợi nhuận ròng cũng sẽ không vượt qua một triệu lượng vàng.
- Cho nên cuộc chiến thành Nộ Triều tựa như tên đã trên dây, không bắn không được, Kim Trác đã chết cũng đánh, Kim Trác không chết cũng phải đánh.
Quân phí ba vạn đại quân, hội Ẩn Nguyên ở một tháng trước cũng đã ứng ra.
- Được rồi, nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành, chuyện xác định Kim Trác có chết hay không liền giao cho ta. - Thư Đình Ngọc thản nhiên nói.
Trác Chiêu Nhan kinh ngạc.
Thư Đình Ngọc thì có biện pháp gì?
...
Trác Chiêu Nhan đi!
Thư Đình Ngọc hạ lệnh:
- Kích hoạt Người Tuyết, ta nhất định phải được xác định tin tức, Kim Trác đến tột cùng có chết hay không!
Thuộc hạ tâm phúc kinh ngạc.
Người Tuyết, là quân cờ rất sâu mà hội Ẩn Nguyên phái nằm vùng ở gia tộc họ Kim.
Chưa từng có động tới.
Thậm chí lúc trước Cừu Thiên Nguy tiến đánh đảo Vọng Nhai, hội Ẩn Nguyên cảm thấy nắm chắc, cũng cũng không có đụng tới nội ứng này.
Bây giờ cuối cùng bắt đầu dùng rồi.
Xem ra cục diện quả thực đến thời khắc mấu chốt vô cùng.
...
Sau nửa canh giờ!
Bên trong một cửa hàng cách phủ Thành chủ Nộ Triều đã thay một cái biển hiệu hoàn toàn mới, một người tuyết có ba ngón tay, mở một con mắt, nhắm một con mắt.
Đương nhiên chuyện này cơ hồ cũng chẳng mấy ai chú ý.
Bởi vì bên trong cửa hàng này bán đủ thứ rượu, vào lúc nắng hè chói chang, bọn họ còn kiêm luôn bán nước ô mai ướp lạnh, dùng người tuyết làm biển hiệu không phải vô cùng bình thường à?
Huống hồ tư duy của các cửa hàng thành Nộ Triều cũng rất tân tiến, có mấy cửa hàng cách khoảng thời gian đều có thể đổi bảng hiệu.
Tất cả mọi người thấy bảng hiệu người tuyết, cũng cảm thấy người tuyết này thú vị.
Mà người ở trên tường thành phủ Thành chủ Nộ Triều gặp được cái biển hiệu người tuyết này, ánh mắt hơi hơi co rụt lại, trái tim run lên.
Ngày này rốt cuộc đã tới à?
Rốt cuộc đã tới!
Tới cũng tốt.
...
Ban đêm!
Hội Ẩn Nguyên Thư Đình Ngọc gặp được nội ứng dài hạn Người Tuyết ở gia tộc họ Kim.
Đương nhiên cũng không thể xưng là nhìn thấy.
Bởi vì hai người là cách một bức vách thật mỏng nói chuyện với nhau.
Thư Đình Ngọc vẫn không có thấy khuôn mặt của người đó.
Đây cũng là một loại bảo hộ, đỡ phải ở gặp nhau ở trong trường hợp khác, sẽ lộ ra dù cho một chút xíu kẽ hở.
Giọng của đối phương là khàn khàn, đã hoàn toàn nghe không ra chất giọng ban đầu.
- Người tuyết trên Đại Tuyết Sơn đã tan rồi sao?
- Không có đâu, ngược lại Đại Kiếp Cung sắp sập, chặt đứt hai cái ngón chân của người tuyết lớn, giờ chỉ còn ba ngón thôi.
Hai người kết thúc ám hiệu, cái ám hiệu này là độc nhất vô nhị, hoàn toàn không có khả năng có người giả mạo.
Thư Đình Ngọc bèn hỏi:
- Kim Trác đã chết rồi sao?
Đối phương suy tư một lúc lâu.
Thư Đình Ngọc nói:
- Đáp án này đặc biệt then chốt, hoàn toàn quan hệ đến hội Ẩn Nguyên sắp xếp kế tiếp.
Đối phương đáp:
- Ta không có nhìn thấy thi thể Hầu tước Kim Trác, ta đã chừng mấy ngày không có nhìn thấy hắn. Thế nhưng ta gặp được thi thể An Tái Thế mang đi ra ngoài, mặc dù đặc biệt bí ẩn, nhưng ta vẫn phát hiện, bởi vì nhất định phải đi qua trước mắt của ta.
Thư Đình Ngọc hỏi:
- Người này cùng Kim Trác quan hệ đặc biệt thân mật à?
Người Tuyết đáp:
- Thời thời khắc khắc đều cùng một chỗ, bất kỳ đồ ăn gì của Hầu tước Kim Trác đều phải do ông ta kiểm tra.
Thư Đình Ngọc hỏii:
- Ám sát phát sinh đêm hôm đó, ngươi thấy được à?
Người Tuyết đáp:
- Không có, lúc đó ta không ở đó. Sau đó đến phiên ta công tác, cũng đã không còn gặp Hầu tước Kim Trác nữa.
Thư Đình Ngọc hỏi:
- Không có bất kỳ lý do gì à?
Người Tuyết đáp:
- Không có bất kỳ lý do gì.
Thư Đình Ngọc hỏi:
- Về vụ án ám sát, cũng không có nói nửa chữ à?
Người Tuyết đáp:
- Không có.
Thư Đình Ngọc hỏi:
- Phủ Hầu tước Huyền Vũ còn có động tĩnh gì không?
Người Tuyết nói:
- Kim Mộc Lan bí mật tiến vào thành Nộ Triều.
Thư Đình Ngọc hỏi:
- Kim Mộc Lan đến?
Người Tuyết đáp:
- Đúng, bây giờ vẫn bảo mật với bên ngoài.
Kim Mộc Lan lại tới thành Nộ Triều.
Chuyện này không bình thường quá mức.
Cho tới nay, cũng là Kim Trác trấn thủ thành Nộ Triều, Kim Mộc Lan giữ phủ Hầu tước Huyền Vũ.
Phủ Hầu tước chính là căn cứ gia tộc họ Kim, bây giờ Kim Mộc Lan lại bỏ đi phủ Hầu tước, trực tiếp tới thành Nộ Triều.
Thư Đình Ngọc nói:
- Lúc nàng đến, có vẻ bi thương gì không?
Người Tuyết ngẫm nghĩ, tiếp đó lắc đầu nói:
- Không có, ngược lại tràn đầy nghi ngờ.
Thư Đình Ngọc nhắm mắt lại.
Vậy là được rồi, vậy là được.
Hầu tước Kim Trác đã chết, thế nhưng với bên ngoài hoàn toàn giấu diếm.
Võ sĩ hội Thiên Đạo tới liên tục không ngừng, tất cả tàu thuyền mua bán gần như hoàn toàn dừng chuyên chở.