WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 480: Quốc quân bị Thẩm Lãng hù dọa! Tin dữ đến Tô Nan (2)

Chương 480: Quốc quân bị Thẩm Lãng hù dọa! Tin dữ đến Tô Nan (2)


Càng chưa nói võ công của Trương Xung cũng rất cao.

Cũng chính là lúc này Trương Xung bạo lộ ở bên ngoài, nếu ông ta ẩn giấu trong mấy nghìn quân đội.

Dù cho đại tông sư cũng không thể ám sát ông ta được.

Nhưng mà, trên thân kiếm của Tô Toàn đã bôi độc, Trương Xung đã bị ông ta đâm trúng gây thương tích, hy vọng có thể chết!

Thế nhưng ông ta suy nghĩ nhiều rồi!

Trương Xung mới vừa ở giữa.

Thẩm Lãng nói thẳng:

- Đại Tráng, hút toàn bộ máu trên vết thương của Trương đại nhân ra đi!

Đại Ngốc là tên biến thái, tuy rằng chưa nói tới bách độc bất xâm, thế nhưng... Cũng kém không xa.

Đại Ngốc tiến lên, trực tiếp hút máu từ vết thương của Trương Xung ra.

Trong nháy mắt, Trương Xung gần như đều phải sợ run.

Bởi vì... mỗi một ngụm máu được hút ra, đều có gần nửa cân.

Đừng nói máu độc, dù cho máu bình thường cũng bị hút rất nhiều.

- Xì!

Đại Ngốc phun ra một phát, thực sự ước chừng hơn một trăm ml.

Tiếp đó, Thẩm Lãng xuất ra dao mỏ, nhanh chóng cắt đứt thịt trên vết thương của Trương Xung, tiếp tục dùng chỉ khâu lại, đắp lên thuốc trị thương.

Động tác rất nhanh!

Dù cho trên thân kiếm Tô Toàn có độc, cũng đã không còn ngại nữa.

Kế tiếp, Thẩm Lãng sẽ viết mấy cái toa thuốc, để Trương Xung mỗi ngày uống thuốc, rút sạch độc còn sót lại,

Hắn quan sát huyết dịch trên đất.

Quả nhiên không có đoán sai, trên thân kiếm Tô Toàn có bôi độc, hơn nữa còn là độc của một loại rắn!

- Không ngại nữa. - Thẩm Lãng nói:

- Loại rắn độc này tuy rằng kinh người, thế nhưng còn không kịp tiến vào trong cơ thể Trương đại nhân, kế tiếp uống thuốc ngăn cản nhiễm trùng là được.

Trương Xung cúi đầu nhìn vết thương ngay ngực, dài chừng ba tấc.

Cái này Tô Toàn võ công thật cao, so với Tô Nan cũng chỉ kém một chút.

Hai người cũng không có nói cảm tạ.

Lúc trước Thẩm Lãng cứu Trương Xung một mạng.

Mà lần này, Trương Xung là Thẩm Lãng cản một kiếm, xem như trả nợ.

Nhưng lập tức Thẩm Lãng lại xuất thủ cứu chữa!

Cho nên loại ơn cứu mạng này, đã dây dưa không rõ.

Thẩm Lãng hướng sang người trung niên xấu xí kia rồi nói:

- Trưởng công chúa Ninh “không cứng”, nếu có đại chiến sau đó, xin ngài mang theo cao thủ Hắc Thủy Đài thời thời khắc khắc đều bảo hộ ở bên cạnh Trương Xung đại nhân, không nên cho Tô Nan bất luận cơ hội tranh thủ lợi dụng nào.

Trên thực tế đối với sự tồn tại trưởng công chúa Ninh Khiết Thẩm Lãng cũng không biết, quốc quân thật đúng là nham hiểm.

Ninh “không cứng”?

Tất cả mọi người tức khắc ngó về phía Thẩm Lãng?

Cái này... Đây là cái biệt hiệu gì?

Thẩm Lãng mau chóng ngậm miệng, rõ ràng ngại quá, nói thuận miệng.

Trưởng công chúa Ninh Khiết liếc Thẩm Lãng một cái, nàng với đàn ông không có hứng thú, thế nhưng với suy nghĩ tà ác của đàn ông lại hiểu hết trơn.

Thẩm Lãng cho nàng cái ngoại hiệu này thì nàng hiểu ra ngay.

Thế nhưng, nàng chẳng qua là lạnh lùng liếc Thẩm Lãng một cái, không còn có để ý tới.

Thẩm Lãng cười nói:

- Trương công, bước đầu tiên này của chúng ta đại công cáo thành! Kế tiếp, Tô Nan như tên đã trên dây không bắn không được, đợi không được hội sư cùng Khương quốc, ông ta sẽ làm phản.

Trương Xung nói:

- Thẩm công tử lợi hại.

Đối với trận đại chiến này, chỗ mấu chốt nhất là gì vậy?

Cắt bỏ Tô Khương, không cho hai cái đại quân hội sư!

Tô Nan muốn một mũi tên ba con chim, mà Thẩm Lãng chẳng phải từng là dùng từng củ cà rốt dụ khẩu vị của Tô Nan.

Hôm nay, trực tiếp ép ông ta đến trên vách đá.

- Kế sách một mũi tên ba con chim của Tô Nan rất hay, cũng độc ác, nhưng chỉ có điều… quá tham.

Trương Xung đồng ý.

Lợi ích động lòng dạ con người.

Thẩm Lãng lợi hại hơn ở chỗ chính là coi tiền tài như là phân, coi quyền thế như cặn bã.

Ở trận đánh thành Nộ, Thẩm Lãng biểu hiện điểm này vô cùng nhuần nhuyễn.

Vì đoạt thành Nộ Triều, vì thu hút Cừu Thiên Nguy, đảo Kim Sơn nói ném ra liền ném ra, vài trăm vạn lượng vàng, nói ném ra liền ném ra.

Mà hôm nay cũng là như thế này!

Hắn dẫn theo mấy vạn người cướp bóc bao nhiêu vàng bạc?

Con số khổng lồ.

Thế nhưng hắn không để vào mắt chút nào, chính là dùng để câu dẫn đại quân của Tô Nan.

Mấy vạn bạo dân mang theo số vàng khổng lồ, cái này ở trong mắt Tô Nan hoàn toàn là một miếng thịt siêu béo, dễ dàng ăn ngay vào trong miệng, mong muốn duy nhất chính là ăn hết, đừng làm cho thịt mỡ chạy trốn.

Cứ như vậy, Thẩm Lãng dùng khối thịt mỡ bự chảng này làm mồi luôn luôn dụ dỗ, để đẩy đại quân của họ Tô lên bờ bực.

Tiếp đó, chính hắn chợt xoay người, dùng mấy vạn đạo tặc bẫy chết hơn phân nửa.

Đẩy đại quân Tô Toàn lên trên đỉnh vách núi.

Đối với số lượng vàng khổng lồ, Thẩm Lãng không động tâm.

Đối với mấy vạn đạo tặc, hắn cũng không động tâm nửa điểm.

Nếu như đặt ở trong mắt những kẻ kiêu hùng khác, mấy vạn đạo tặc này chính là mấy vạn đại quân, dùng tốt đến kinh người cỡ nào, quyền thế kinh người ra sao? Thế nhưng Thẩm Lãng không có, xoay người liền ném đi, đẩy bọn họ xuống vách núi.

Tô Nan quá thông minh, thứ ông ta muốn nhiều lắm.

Cho nên trận quyết đấu này.

Ông ta gần như không có mò được gì, một mũi tên ba con chim toàn bộ thất bại!

Hôm nay, đại quân Tô Toàn nguy cấp.

Cục thịt béo này chỉ ăn được một miếng nhỏ.

Có thể làm sao?

Lui binh?

Không có khả năng, chuyện này đối với sĩ khí binh sĩ tác động lớn ra sao?

Người ta còn tưởng rằng hơn một vạn đại quân lại bị mấy nghìn đại quân Trương Xung dọa lui.

Không lùi binh, vậy vây thành thì sao?

Cũng không tiện!

Bởi vì Trương Xung đã bắt lại chủ thành quận Bạch Dạ, hơn nữa lấy được số lượng vàng khổng lồ, ông ta có thể không ngừng chiêu mộ những người dân khỏe manh nhập ngũ.

Chỉ cần cho Trương Xung thời gian, quân đội của ông ta sẽ lớn mạnh từng ngày.

Biện pháp duy nhất, cũng chỉ có thể đâm lao phải theo lao, lập tức công thành.

Tên đã trên dây, không bắn không được.

Thừa dịp Trương Xung đặt chân chưa ổn, lập tức đại quân công thành!

Nhưng chuyện thứ nhất này coi như là sớm mưu phản tự lập, cũng đợi không được đại quân Tô Khương hội sư.

Cho nên bước đầu tiên Trương Xung nói đại công cáo thành!

Thúc ép Tô Nan sớm mưu phản, tan vỡ đại quân Tô Khương hội sư.

...

Thẩm Lãng nói:

- Trễ nhất trong vòng ba ngày, Tô Nan sẽ phải tuyên bố khởi binh phản Việt tự lập, đến lúc đó hơn một vạn đại quân của ông ta sẽ điên cuồng công kích quận thành Bạch Dạ. Cho đến lúc này, ngài sẽ tiếp nhận áp lực không gì sánh nổi.

Cũng không phải sao?

Trương Xung trong tay cũng chỉ có ba bốn ngàn quân đội, phải chống đỡ kẻ địch đông gần gấp bốn.

Trận chiến giữ thành nhất định vô cùng thê thảm cực kỳ.

Trương Xung nói:

- Ta chỉ có thể nói dốc hết toàn lực! Thành còn người còn, thành phá người mất!

Quốc quân định ra ranh giới cuối cùng!

Ngăn phản loạn của Tô Nan ở trong quận Bạch Dạ, chí ít một hai tháng.

Ở thời gian này chủ thành quận Bạch Dạ thất thủ, vậy Thẩm Lãng cùng Trương Xung đều xem như là thua.

Thẩm Lãng mở ra toa thuốc, giao cho Trương Xung.

- Trương công, chỉ có giây phút ngắn ngủi gặp gỡ lại phải chia ly, thừa dịp đại quân Tô Toàn còn chưa có vây kín, ta phải đi rồi.

Công chúa Ninh Khiết kinh ngạc.

Thẩm Lãng lại không ở lại tới giữ thành à? Ngươi lại muốn đi đâu?

Trương Xung nói:

- Mấu chốt của trận chiến này ở chỗ đại quân nước Khương! Một khi để Khương quốc cùng họ Tô hội sư, chúng ta đây cho dù có bản lĩnh khổng lồ cũng phải thua không thể nghi ngờ, căn cứ mấy nghìn người cho chúng ta mượn căn bản đỡ mấy vạn đại quân Tô Khương không được.

Trưởng công chúa Ninh Khiết nói:

- Chính là ý chỉ bệ hạ chỉ là cho các ngươi ngăn cản phản quân Tô Nan một hai tháng, đến khi chiến cuộc phía bắc khả quan, đại quân chủ lực xuôi nam, cùng Tô Nan quyết chiến hành tỉnh Thiên Tây, diệt trừ hắn ngay lần đó!

Trương Xung nói:

- Nhưng Thẩm công tử không muốn chờ đại quân chủ lực của bệ hạ, muốn dựa vào hai người chúng ta, chém tận giết tuyệt gia tộc họ Tô.

Trưởng công chúa Ninh Khiết trong nháy mắt da đầu tê dại.

- Các ngươi điên rồi? Điều này sao có thể làm được kia chứ? - Ninh Khiết hạ giọng nói:

- Quân tội trong tay hai người các ngươi cộng lại nhiều nhất nhưng mà bốn ngàn, có thể kéo dài phản quân Tô Nan một tháng, coi như thắng lợi vĩ đại, muốn tiêu diệt mấy vạn đại quân Tô Khương, hoàn toàn là người si nói mộng. Ý chỉ bệ hạ nói rõ ràng, cho các ngươi cùng quân đại tướng Trịnh Đà liên thủ, kiềm chế Tô Nan một hai tháng, vì để cho chiến cuộc phía bắc tranh thủ thời gian!

Thẩm Lãng nói:

- Tướng ở bên ngoài, quân lệnh có thể không nhận!

Tiếp tục, Thẩm Lãng hướng Trương Xung chắp tay nói:

- Trương công, cáo từ! Xin ngài cố chống đỡ, chí ít thủ vững một tháng! Đến lúc đó ta nhất định dẫn đầu đại quân đến đây, cùng nội ngoại giáp kích, chém tận giết tuyệt Tô Nan phản quân.

Trương Xung nói:

- Thẩm công tử bảo trọng, ta chỉ có thể nói thành còn ngườ coòn, thành mất người mất!

Tiếp đó, tiếp đó Thẩm Lãng cỡi chiến mã, dẫn theo hai trăm người, một mình hai ngựa, ra đi thật nhanh.

Thừa dịp quận thành Bạch Dạ còn chưa có bị địch nhân vây kín, từ cửa thành phía đông đi ra ngoài, biến mất ở trong màn đêm.

Trưởng công chúa Ninh Khiết nhìn hình dáng Thẩm Lãng biến mất, hạ giọng hỏi:

- Hắn đi làm cái gì?

Trương Xung đáp:

- Tiêu diệt đại quân Khương quốc chủ lực.

Ninh Khiết hỏi:

- Thế này, chỉ bằng hai trăm người của hắn, muốn tiêu diệt bốn năm vạn đại quân Arutai ấy à?

Trương Xung nói:

- Hơn nữa phải ở trong vòng nửa tháng hoàn thành!

Cả người trưởng công chúa Ninh Khiết đều phải điên rồi.

Khương quốc chủ lực bốn năm vạn đại quân, Thẩm Lãng nhà ngươi chỉ có hơn hai trăm người mà thôi, hơn nữa ngươi còn tay trói gà không chặt.

Hơn hai trăm người muốn diệt bốn năm vạn?

Nằm mơ à?

Ninh Khiết không nhịn được nói ra:

- Trương đại nhân, Thẩm Lãng là người điên, lẽ nào ngài cũng là người điên à? Ý chỉ bệ hạ rõ ràng, kiềm chế Tô Nan phản quân một hai tháng, không phải tiêu diệt đâu!

Trương Xung nói:

- Công chúa điện hạ, ngài cảm thấy ta có thể ngăn ở Thẩm công tử à? Hắn đã sớm nói muốn báo thù rửa hận, muốn giết sạch gia tộc họ Tô.

Ninh Khiết nói:

- Hắn và Tô Nan có thù gì vậy?

Trương Xung nói:

- Đại khái là lúc trước gia tộc họ Tô bỏ đá xuống giếng với gia tộc họ Kim, hơn nữa Tô Kiếm Đình cắt một kiếm sau lưng nhạc mẫu của hắn.

Trưởng công chúa Ninh Khiết cười chê.

Chỉ… có chút thù hận thế này? Ta còn tưởng rằng là thù giết cha giết mẹ.

Cũng bởi vì phía sau lưng nhạc mẫu Tô Bội Bội bị cắt một kiếm, Thẩm Lãng nhà ngươi sẽ phải giết toàn tộc họ Tô sao?

Đầu óc nhà ngươi cũng quá nhỏ hẹp đi.

Trương Xung nói:

- Hơn nữa, vụ án ở kinh đô Tô Nan lợi dụng Hà Nguyên Nguyên mưu hại Thẩm công tử, nỗ lực đây hắn đưa vào chỗ chết.

Trưởng công chúa Ninh Khiết nhìn Trương Xung một lúc lâu nói:

- Trương đại nhân, ngài thật giỏi lắm.

Ý tứ này đặc biệt rõ ràng.

Trương Xung đại nhân ngươi và Thẩm Lãng ở quận Nộ Giang tuyệt đối là sống chết đại thù đi.

Thậm chí số lần các ngươi giao thủ, vượt qua xa Tô Nan.

Kết quả Thẩm Lãng với Tô Nan không chết không thôi, với Trương Xung nhà ngươi chẳng khác gì bạn tri kỷ vong niên vậy.

Trương Xung nói:

- Thần và Thẩm công tử không có thù riêng.

Trưởng công chúa Ninh Khiết nói:

- Thẩm Lãng liền mang theo hơn hai trăm người, muốn đi diệt đại quân chủ lực Khương quốc, hắn định làm gì?

Trương Xung đáp:

- Thần không biết.

Ninh Khiết nói:

- Ngài không biết, thế mà ngài còn tin tưởng hắn sao? Còn dùng tính mạng mà chờ đợi sao?

Trương Xung nói:

- Thần không có lựa chọn nào khác! Lần này bệ hạ phái ta và Thẩm công tử hai người tới quận Bạch Dạ, biểu hiện ra là thần là chủ đạo, hắn là phụ, thế nhưng Thẩm công tử không cam lòng đứng sau, chúng ta cũng không thể nội chiến, cho nên là hắn là chủ ta là phụ được rồi.

Ninh Khiết nói:

- Vậy ngươi cảm thấy Thẩm Lãng bằng vào hơn hai trăm người, có thể tiêu diệt chủ lực Khương quốc à?

- Không biết. - Trương Xung nói:

- Có thể... Có thể đi!

Ninh Khiết nói:

- Điên rồi, các ngươi đều điên rồi! Chuyện này ta nhất định phải bẩm báo bệ hạ, ý chỉ bệ hạ rất rõ ràng, là kiềm chế đại quân của Tô Nan, không phải tiêu diệt, không phải tiêu diệt!

Trương Xung nói:

- Công chúa điện hạ xin cứ tự nhiên, thế nhưng Tô Nan như tên đã trên dây, không bắn không được. Chúng ta cũng như tên đã trên dây, không bắn không xong.

...

Tô Toàn tiến hành kiểm kê sau cùng!

Hai vạn đạo tặc, bị giết tám ngàn, còn lại hơn một vạn thừa dịp bóng đêm chạy đi.

Hơn nữa toàn bộ là dọc theo tường thành trốn chạy, như là thỏ chui vào đồng ruộng trong rừng cây biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

- Chỉ lấy được ba mươi vạn lượng vàng, còn dư lại đều... Không thấy!

- Năm nghìn tên cướp bóc nhiều nhất bị Thẩm Lãng bỏ vào trong thành, tiếp đó giết sạch, đám vàng bị Trương Xung lấy được, có thể sẽ trở thành quân phí.

Tô Nan thực sự muốn bùng nổ.

Không ngờ hơn một vạn đại quân như thế, cực khổ lâu như vậy, gần đến giờ sau cùng, thịt mỡ bị người khác ngậm đi.

Ta toi công bận rộn một trận?

Kế hoạch một mũi tên ba con chim, toàn bộ thất bại.

Vàng không có đến tay, Thẩm Lãng cũng chạy trốn, chủ thành quận Bạch Dạ cũng không chiếm được.

Hơn nữa, miễn phí tặng cho Trương Xung mấy chục vạn lượng vàng làm quân phí?

Tô Toàn nói:

- Lúc này đây có thể tổn thất bao nhiêu vàng?

- Có thể một triệu trở lên, thương nhân Tây Vực đã nhiều năm dự trữ, toàn bộ bị cướp sạch không còn

Tô Toàn trước mắt tối sầm.

Chủ công còn muốn một mũi tên ba con chim, kết quả toàn bộ thất bại.

Chân chính là tiền mất tật mang.

Kế tiếp phải làm gì?

Lập tức công thành à?

Đó chính là sớm mưu phản.

Đại quân nước Khương còn chưa có tới hội sư!

Thế nhưng lui binh sao?

Không có khả năng, với sĩ khí tổn thương quá lớn.

Vây nếu không đánh?

Cũng không được, Trương Xung lúc này đặt chân chưa xong, càng sớm đánh càng tốt.

Nhưng mà vào lúc này, một trinh sát báo lại!

- Đại nhân, Thẩm Lãng dẫn đầu hai trăm võ sĩ từ cổng phía đông rời khỏi chủ thành quận Bạch Dạ biến mất!

Tô Toàn run rẩy.

Con rắn độc này lại muốn làm gì?

Hắn có thể lưu lại trong thành thật tốt kia mà, lại muốn đi đâu hả?

Rất nhanh, ông ta hiểu!

mục tiêu Thẩm Lãng có thể ở Khương quốc, có lẽ là đại quân chủ lực của nước Khương.

- Đại sư Khổ Nan!

Không có đến khi Tô Toàn thì đầu đà Khổ Nan Đại Kiếp Tự lập tức dẫn hai nghìn tăng binh chạy như bay xuống truy sát Thẩm Lãng.

Bây giờ Thẩm Lãng cùng Đại Kiếp Tự đã thù sâu như biển.

Ngay sau đó đại tông sư nước Sở Ban Nhược cũng chạy như điên.

Mục tiêu của nàng chỉ có một, Kiếm vương Lý Thiên Thu.

Tô Toàn nói:

- Tô Dong, đưa cái tin dữ này bẩm báo chủ công đi, kế tiếp nên làm cái gì bây giờ? Do chủ công quyết đoán!

- Vâng! - Tô Dong phóng người lên ngựa, phi về hướng phủ Hầu tước Trấn Viễn!

...

Giữa trưa ngày kế, bên trong phủ Hầu tước Trấn Viễn!

Tô Nan cầm mật thư Tô Toàn, toàn thân run rẩy từng đợt, hai tay triệt để lạnh lẽo.

Giống như hoàn toàn không thể tin nổi.

Kế hoạch một mũi tên ba con chim có thể nói là diệu kế an thiên hạ.

Tuy rằng chưa nói tới không sơ hở tý nào.

Nhưng là tuyệt đối là có tám chín thành chắc chắn.

Có thể có được số vàng khổng lồ, có thể danh chính ngôn thuận tiến vào chiếm giữ chủ thành quận Bạch Dạ, vẫn có thể giết chết Thẩm Lãng.

Kết quả thì sao?

Tính ra cũng không có thành công.

Tiểu tặc Thẩm Lãng này lại chạy trốn.

Chủ thành quận Bạch Dạ cũng bị Trương Xung chiếm.

Vậy hơn một trăm vạn lượng vàng, gần như đã đánh mất toàn bộ, một nửa rơi vào tay Trương Xung, trở thành quân phí.

Trận quyết đấu giữa ông ta và Thẩm Lãng lúc này đây, có thể nói là thể diện hoàn toàn biến mất.

Bị Thẩm Lãng đùng đùng mà làm mất mặt!

...

Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, liên tục viết mấy canh giờ lại đói ngất đi. Ta đi ăn cơm, tiếp đó tiếp tục gõ chữ. Cuồng xin hỗ trợ, cuồng xin vé tháng!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.