Chương 590: Làm bẩn Xung Sư Sư! Sửa đổi huyết mạch số không! (1)
Nghe được lời Thẩm Lãng nói, sau đó Xung Sư Sư không nói gì, Xung Miểu ngược lại cười to.
- Thẩm Lãng, ngươi không nên giả thần giả quỷ, khoe khoang khoác lác, cái gì chúng ta rơi vào cạm bẫy của ngươi? Chúng ta lại rơi vào cạm bẫy gì của ngươi được kia chứ?
Thẩm Lãng nói:
- Xung Sư Sư, ngươi lúc đầu muốn để Xung phi ra tay giết ta, nhưng Xung phi bây giờ đóng chặt cửa cung không gặp bất luận kẻ nào, hơn nữa bà đã mặc kệ mâu thuẫn của ngươi và ta trước đó, cho nên ngươi liền muốn ở bãi săn Bắc Uyển há miệng chờ sung. Nhóm quân đội của ngươi đầu tiên đã bí mật tiến vào bãi săn Bắc Uyển ba ngày trước, quân đội đại quy mô đêm qua tiến vào, mà chính ngươi ba canh giờ trước mới tiến vào.
Xung Sư Sư nói:
- Nếu vậy thì như thế nào?
Thẩm Lãng nói:
- Nếu như ta có thể đoán được ngươi sớm tiến vào bãi săn Bắc Uyển há miệng chờ sung, vì sao không thể càng thêm sớm ra tay hại còn ngươi?
Xung Miểu cười nói:
- Thẩm Lãng ngươi nghĩ rằng chúng ta không nghĩ tới à? Ngươi sẽ không dùng những thủ đoạn này à? Nếu không hạ độc trong lương thực thì trong nước à? Bằng không thì hạ độc đậu mùa vào trong nước? Thủ đoạn nhiều vậy muốn phá giải thì rất đơn giản. Đầu tiên chúng ta tự mang lương thực, căn bản không ăn lương thực còn tồn trong bãi săn. Tiếp theo nấu nước lên liền có thể diệt sạch đại bộ phận độc vật. Ngay cả loại độc như Thạch Tín, họ Xung chúng ta có người chuyên môn kiểm tra, thậm chí dùng kim bạc có thể kiểm tra ra Thạch Tín. Nếu như loại độc khác thì không thể nào, ngươi có bao nhiêu độc kia chứ? Có thể đồng thời hạ trong ba cái giếng, còn muốn cho hai ngàn người chúng ta đồng thời trúng độc? Nói đùa sao?
Lời này ngược lại có đạo lý.
Làm một nhánh quân tinh nhuệ, phòng ngừa địch nhân ở trong nước hạ độc, lương thực vốn là trọng yếu nhất.
Hơn nữa đại quy mô hạ độc vốn là rất khó.
Thẩm Lãng cười nói:
- Nói không tệ chút nào, nhưng mà Xung Sư Sư nhà ngươi nên biết vụ Tiết Tuyết hạ cổ độc cho nghĩa mẫu, tức là vợ của Kiếm vương chứ.
Nghe những lời này, Xung Sư Sư cùng Xung Miểu biến sắc.
Họ đương nhiên biết.
Tiết Tuyết cùng Xung Sư Sư quan hệ vô cùng mật thiết.
Thảm trạng vợ của Kiếm vương, nàng cũng có nghe thấy.
Thẩm Lãng nói:
- Thứ kịch độc khác, mặc kệ có lợi hại đến đâu, chỉ cần pha loãng rất nhiều, trên cơ bản liền không có uy lực gì. Hơn nữa coi như như nọc rắn lợi hại hơn nữa, một khi đun sôi cũng liền mất đi hiệu lực. Nhưng có một loại đặc biệt đáng sợ, dù cho ở trong nước sôi sùng sục cũng không thể giết chúng nó, đó chính là cổ trùng của núi Phù Đồ.
- Đáng sợ nhất ở chỗ, những thứ cổ độc trùng này là có thể sẽ trong cơ thể không ngừng tự phân bào, tự sinh sôi nẩy nở, chính là mấy trăm con cổ trùng, sẽ trong vòng vài ngày là có thể biến thành mấy vạn con, mấy chục vạn con thậm chí nhiều hơn.
- Mà ta đây đã bỏ máu của vợ Kiếm vương trong giếng của bãi săn Bắc Uyển. Ở trong đó có bao nhiêu cổ độc trùng, vài tỷ hoặc hơn đi. Các ngươi dù cho có đun sôi đi nữa cũng vô dụng, chính các ngươi tính một lần, mỗi người trong cơ thể có bao nhiêu cổ độc trùng, mấy vạn? Mấy chục vạn?
- Hơn nữa người có lực lượng huyết mạch càng cao, cổ độc đó trùng sinh sôi nẩy nở được càng nhanh, trong các ngươi cũng đã có người bắt đầu phát tác. Đặc trưng phát tác của loại cổ độc này chính là da toàn thân sẽ như cóc, sau đó trở nên sợ ánh sáng, giông trở nên khàn khàn, thần trí dần dần đánh mất.
Nghe những lời này, Xung Sư Sư rợn cả tóc gáy.
Thảm trạng vợ của Kiếm vương thì nàng rất rõ ràng, tưởng chừng như người không người quỷ không ra quỷ, sống đến phân thượng này thật đúng là không bằng chết đi.
Thẩm Lãng mỉm cười nói:
- Không có gì bất ngờ xảy ra, bệnh trạng cũng là bắt đầu từ háng trước, bởi vì chỗ đó bạch huyết đặc biệt dày đặc.
- A... - Bỗng nhiên con gái nuôi gia tộc họ Xung là Xung Miểu cất lên một tiếng thét kinh hãi.
Vừa rồi đi tiểu, nàng giống như cảm thấy bụng dưới của mình có cái gì không đúng, thế nhưng nàng cũng không có để ý đến nơi đến chốn.
Thẩm Lãng cười nói:
- Ngay từ không đau không ngứa, thế nhưng rất nhanh đã sẽ trở nên ngứa không chịu nổi, cuối cùng lan tràn đến toàn thân, tới khi đó thần tiên khó cứu, vợ của Kiếm vương vì vậy mà giống như dã thú.
Xung Miểu sắc mặt kịch biến, rất nhanh xoay người xông vào lều vải bên trong, cởi xuống khôi giáp của mình.
Tức khắc thấy rất rõ ràng, ở vị trí háng, quả nhiên có rất nhiều mụt lấm tấm, như là mụn cóc vậy.
Tức khắc da đầu ả tê rần, trong lòng phát sinh tiếng kêu thê lương.
Vậy làm sao làm? Vậy làm sao làm?
Ngay sau đó, cao thủ dưới trướng Xung Sư Sư đều lao điên cuồng đến bên trong lều, rừng rậm bên trong, tháo ra quần nhìn.
- A... A...
Tiếp đó, thi nhau truyền đến từng đợt thét chói tai.
Có háng mấy người lấm tấm mụn cóc, nhưng có vài người không có.
Thẩm Lãng cười nói:
- Nếu như ta không có đoán sai, đã có người phát tác trước. Những người này hoặc là uống nước sớm nhất, hoặc là huyết mạch thiên phú tối cao, thế nhưng yên tâm đi, một người các ngươi cũng đừng mong tránh được.
Nghe những lời này, quân đội dưới trướng Xung Sư Sư hoàn toàn rợn cả tóc gáy.
Tiếp tục Thẩm Lãng tiếp tục nói:
- Xung Sư Sư, thân phận ngươi cao quý, chưa bao giờ uống nước giếng, ngươi thích uống nước suối có đúng không? Cái bãi săn Bắc Uyển này có một ngọn núi gọi núi Cảm Ân, trong núi có một vách núi, trên vách đá lại một khe suối, bên trong có nước suối không ngừng tuôn ra, ngọt cực kỳ, nhưng chỗ nước suối cũng bị ô nhiễm, ta rót rất nhiều máu độc của vợ Kiếm vương vào đầu nguồn suối, không phải là ngươi dùng nước suối pha trà chứ?
Nghe những lời này, sắc mặt Xung Sư Sư hoàn toàn kịch biến.
Nàng thích nhất uống trà, hơn nữa chỉ uống trà tốt nhất, vĩnh viễn để cho người ta tùy thân mang theo.
Pha trà dùng nước, cũng nhất định phải là nước suối tinh khiết.
- Ta lừa ngươi làm cái gì? Ta còn có nửa lượng máu độc chưa có dùng hết mà.
Tiếp đó, hắn cầm giơ lên một ống máu độc.
Trong máu đỏ có chứa sắc xanh lục pha lẫn màu tím cực kỳ quỷ dị, đây thật sự đúng là máu độc trên người vợ của Kiếm vương.
Trong nháy mắt, Xung Sư Sư sợ nổi da gà.
Tiếp đó cảm giác được toàn thân vô cùng ngứa, giống trong máu có vô số cổ trùng đang bơi, đang sinh sản, đang phân chia.
Nàng hận không thể lập tức tháo ra khôi giáp ngó háng của mình, nhìn xem có xuất hiện mụn cóc lấm tấm hay không.
- Xung Sư Sư tiểu thư, đối với loại cổ độc này Tiết Tuyết tiểu thư phải là người rõ ràng nhất, cái này dù sao cũng là cổ độc núi Phù Đồ, dù cho chữa hết, thân thể cùng da cũng gần như phá hủy, cổ trùng vào bên trong người của ngươi còn chưa tới một canh giờ, thời gian còn kịp, còn cái thứ giống Xung Miểu dù cho chữa hết, cũng trên cơ bản phá hủy một nửa.
Nghe những lời này.
Xung Sư Sư đã gần như hồn phi phách tán.
Nàng tuyệt đối không nên biến thành hình dạng quỷ dữ như vợ của Kiếm vương, vậy đơn giản so với chết còn còn đáng sợ hơn.
Nàng tình nguyện chết, cũng không cần biến thành bộ dáng xấu xí như vậy, đáng sợ như vậy.
Ta mới trúng độc một canh giờ, chắc còn kịp mà đi? Chắc còn kịp mà.
Ta phải nhanh chóng chạy đi tìm Tiết Tuyết, ta phải nhanh chóng chạy đi cứu trị.
Trong lúc nhất thời, Xung Sư Sư đều không để ý tới gì nữa.
So với báo thù, còn có cái gì quan trọng hơn so với sắc đẹp cùng tính mạng của mình?
Cấp tốc, cấp tốc.
Thế là, nội tâm của nàng kinh hoàng, không nói hai lời trực tiếp trở mình cưỡi lên con Hãn Huyết Bảo Mã của mình, hướng kinh đô hướng chạy như điên.
Đi tìm Tiết Tuyết cầu cứu.
Tức khắc, cao thủ khác họ Xung vội vàng đuổi theo, hô to nói:
- Tiểu thư, chờ ta một chút, chờ ta một chút!
Thế nhưng Hãn Huyết Bảo Mã của Xung Sư Sư tốc độ quá nhanh, hoàn toàn phi một nước là cả đám đằng sau hít bụi, trong nháy mắt bỏ chạy không còn bóng dáng, phía sau cao thủ họ Xung số chết điên cuồng đuổi theo.
Xung Sư Sư đều chạy trốn.
Hai nghìn tinh nhuệ gia tộc họ Xung đương nhiên càng thêm bàng hoàng.
Mỗi người đều uống nước bãi săn Bắc Uyển, trong cơ thể mỗi người đều có cổ trùng.
Hôm nay, bọn họ còn lòng dạ nào chiếm lĩnh bãi săn Bắc Uyển, chỉ muốn vội vàng về quốc đô trị liệu cổ độc trong cơ thể.
Nhất là Xung Miểu, ả đã phát tác rồi.
- Thẩm Lãng, ngươi chờ đó cho ta, họ Xung của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, tuyệt đối sẽ không!
Tiếp đó, Xung Miểu phóng người lên ngựa, hướng kinh đô lao điên cuồng.
Sau một lát, hơn hai ngàn tên lính gia tộc họ Xung trốn không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Thẩm Lãng hướng Khổ Đầu Hoan nói:
- Đi, chúng ta vào đi thôi!
Khổ Đầu Hoan mang theo mười tên bách hộ, ba trăm tên võ sĩ, hơn hai ngàn tên có huyết mạch trống rỗng, trùng trùng điệp điệp tiến vào bên trong bãi săn Bắc Uyển.
Hàm Nô ở bên cạnh bèn hỏi:
- Công tử, chúng ta có nên đào một cái giếng mới không vậy?
Khổ Đầu Hoan ở bên cạnh cười.
Hàm Nô cùng Vũ Liệt kinh ngạc, sau đó nói:
- Công tử, lẽ nào ngài lừa gạt Xung Sư Sư?
Đương nhiên là lừa gạt Xung Sư Sư.
Đầu tiên, những thứ cổ trùng này trân quý như vậy, Thẩm Lãng làm sao nỡ pha vào nước giếng?
Lúc trước độc tố thần kinh hại Xung Sư Sư chẳng qua là thứ mà cổ trùng tiết ra mà thôi, đương nhiên có thể lợi dụng.
Mà những thứ cổ trùng này đối với Thẩm Lãng mà nói vô cùng trân quý, một chút đều không bỏ được lãng phí, sửa đổi huyết mạch hoàn toàn dựa vào những thứ cổ trùng này mà, làm sao hao tổn mấy trăm triệu? Cũng không phải một thứ gì đó có thể liên tục không ngừng sinh ra.
Thứ nhì, những thứ cổ trùng này cường đại hết sức, thế nhưng cũng đặc biệt yếu đuối.
Chỉ cần nấu sôi đã chết, thậm chí ở trong nước giếng cũng rất khó sinh tồn được, chúng nó là dựa vào năng lượng huyết dịch sinh tồn.
Cho nên có cổ trùng trong nước giếng là chuyện bất khả, căn bản liền không có khả năng, hạ trong một chén nước thì còn được.
Hàm Nô nói:
- Vậy những nốt mụn cóc phát tán trên người bọn này ở đâu ra? Hơn nữa toàn bộ cũng là người võ công cao trúng chiêu, cũng là cao thủ được tuyển bọn bên người Xung Sư Sư?
Lúc này Kiếm vương Lý Thiên Thu lại có lời muốn nói.
Thẩm công tử, ta đối với ngài cảm kích vô tận.
Thế nhưng có thể đừng cho ta đi làm những chuyện hạ lưu trời ơi đất hỡi này không vậy.
Đây là đang làm trái thân phận đại tông sư của ta đó.
Không sai, những người này phát tác căn bản không phải là cổ độc núi Phù Đồ, chỉ là một độc tố gây bệnh ngoài da thôi.
Vũ Liệt nói:
- Công tử, Tiết Tuyết, Yến Nan Phi cùng núi Phù Đồ phải có quan hệ, cho nên chẳng bao lâu thì sẽ biết trong cơ thể không có trong đó cổ độc gì, đến lúc đó Xung Sư Sư lại sẽ tới tìm chúng ta gây phiền phức phải làm sao? Lẽ nào chúng ta lại muốn đi hướng bệ hạ cáo trạng, để bệ hạ điều động quân đội trục xuất Xung Sư Sư à?
Thẩm Lãng cười nói:
- Nếu việc nhỏ thế này cũng phải đi tìm bệ hạ làm chủ, chẳng phải là có vẻ ta càng vô năng?
Lúc này Vũ Liệt cùng Hàm Nô mới phát hiện, lúc này Đại Ngốc ở bên cạnh, nhưng Kiếm vương Lý Thiên Thu lại không thấy bóng dáng.
...
Bất luận kẻ nào đối mặt loại con gái cưng xúc phạm vô lý vô thiên như Xung Sư Sư đều vô cùng đau đầu.
Trừ phi ngươi làm một mẻ, khoẻ suốt đời mà giết nàng.
Bằng không nàng vĩnh viễn sẽ gây phiền phức điên cuồng, căn bản sẽ không từ bỏ ý đồ.
Nhưng Thẩm Lãng thực sự không thể giết nàng, không gánh nổi hậu quả giết nàng.
Gia tộc họ Xung bây giờ quá cường đại.
Việc cấp bách của Thẩm Lãng chính là dụng hết toàn lực đđỡ Ngũ vương tử Ninh Chính, gầy dựng sức mạnh của chính mình.
Mà một khi giết Xung Sư Sư, vậy liền không chết không thôi.
Dĩ nhiên, muốn đối phó loại con gái độc ác ngang ngược được chiều chuộng này, Thẩm Lãng tối thiểu có mười mấy loại biện pháp.
Như vậy loại nào biện pháp rất không có ranh giới cuối cùng?
Thẩm Lãng sẽ chọn loại đó ngay.
...
Sau khi Xung Sư Sư bị Thẩm Lãng hù dọa trúng cổ độc, tức khắc hồn phi phách tán, cưỡi Hãn Huyết Bảo Ma ra sức lao điên cuồng về kinh đô.
Trong đầu nàng chẳng muốn làm gì nữa, chỉ muốn vội vàng tìm được Tiết Tuyết, xác định trong cơ thể có cổ trùng đáng sợ hay không? Nếu như có, nhanh chóng chạy đi núi Phù Đồ cầu cứu.
Khoảnh khắc cũng không thể để lỡ.
Cho nên bất tri bất giác, nàng liền vứt bỏ cao thủ của gia tộc cùng quân đội họ Xung không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Một mình cưỡi ngựa chạy trốn ở trên con đường hẻo lánh.
Bỗng nhiên, trước mắt nàng chợt hoa một cái.
Tiếp đó cả người bay đi.
Một tuyệt đỉnh nhảy thật nhanh qua đầu của nàng, trực tiếp xách theo thân thể của nàng biến mất trong rừng cây bên cạnh, sau một lát lại vô tung vô ảnh.
Từ đầu tới đuôi, Xung Sư Sư ngay cả cầu cứu hô to đều không phát ra được.
Khoảng chừng một phút đồng hồ sau, cao thủ này lại một lần nữa xuất hiện, dắt Hãn Huyết Bảo Mã của Xung Sư Sư đến trong rừng cây dấu đi.
Vị cao thủ tuyệt đỉnh này, đương nhiên vẫn là Kiếm vương Lý Thiên Thu.
Ông cũng đặc biệt bất đắc dĩ.
Thẩm công tử, tại sao? Tại sao vậy?
Mỗi lần cũng đều giao cho ta làm cái việc hạ lưu này, ta thật sự có chút gánh không được.
Ông mang theo Xung Sư Sư lao điên cuồng thật nhanh, đưa nàng vào một hang núi bí mật.
- Ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì? – Sau khi Xung Sư Sư khôi phục năng lực hành động, chợt phóng ra ám khí.
Bạo Vũ Lê Hoa.
Gặp quỷ, trên người của nàng lại cũng có Bạo Vũ Lê Hoa?
Đương nhiên là phỏng chế.
Thẩm Lãng chế tạo ám khí Bạo Vũ Lê Hoa thực sự uy lực quá kinh người, sau khi nổi tiếng, rất nhiều thế lực đều đều phỏng chế.
Mức độ phỏng chế Nam Hải kiếm phái của Yến Nan Phi, Hắc Thủy Đài của Diêm Ách trình độ cực cao.
Xung Sư Sư là thiên chi kiêu nữ, người khác đương nhiên không chịu buông tha cơ hội c lấy lòng ủa nàng, cho nên Tiết Bàn cùng Tiết Tuyết đều tặng mấy cái cho nàng.
- Xoẹt!
Vô số độc châm, bay như mưa bao phủ toàn thân Kiếm vương Lý Thiên Thu.