Chương 619: Đại công cáo thành! Núi vàng biển vàng! (2)
Mà Hoa Hùng mới hai trăm bảy mươi cân, lại mất quá nhiều sức của ta.
Thẩm công tử thật sự không lừa ta!
Nhưng là thấy đến ánh mắt khiếp sợ tất cả mọi người, gã lại thoải mái quá!
Lúc này, con yêu tinh Sính Sính kia tập tễnh đi ra, cất giọng run rẩy:
- Vương Bật công tử, đến tột cùng ngài có kỳ ngộ gì vậy? Vừa rồi ở trong phòng giày vò nô nô gần chết, bây giờ lại dễ dàng hạ gục Hoa Hùng trong nháy mắt, trên người ngài đến tột cùng xảy ra chuyện gì vậy?
Lần này, tất cả mọi người càng thêm không thể tin nổi.
Không phải đâu?
Vương Bật trở nên lợi hại như vậy?
- Ha ha ha ha ha... - Vương Bật cười như điên.
Hoàng Kim Long Huyết quả nhiên tuyệt vời!
Quả nhiên thay đổi vận mệnh của ta.
Vương Bật ta đây muốn quật khởi, muốn nghịch thiên!
Thế là đông đảo ăn chơi trác táng ùa lên, vây quanh Vương Bật hỏi thăm như là anh hùng.
Vương Bật đi tới trước mặt tiểu công gia Ninh Khánh nói:
- Cảm ơn tiểu công gia, để ngài phá phí.
Ninh Khánh cũng vô cùng khiếp sợ, ước chừng một lúc lâu gật đầu nói:
- Thành, ngày mai liền đem bảy ngàn lượng vàng đưa đến trong nhà của ngươi.
Vương Bật trong lòng càng là sảng khoái vô cùng.
Chuyện này coi như gã chẳng mất xu nào, còn buôn bán lời một ngàn lượng vàng.
Vương Bật ta đây phải đi hết đỉnh nhân sinh.
Thế là, gã lại thêm luyến tiếc về nhà, trực tiếp mở một bàn uống rượu.
Đông đảo ăn chơi trác táng đều quấn bên người của gã, còn muốn hỏi rõ ràng.
Miệng Vương Bật thật đúng là rất chặt, không dám nói.
Đương nhiên gã không phải là bởi vì giữ kín như bưng, mà là không muốn người khác cũng đi đến chỗ Thẩm Lãng mua Hoàng Kim Long Huyết.
Các ngươi đều trở nên mạnh mẽ, vậy ta còn làm sao trang bức làm mất mặt hả?
Mặc kệ người khác lấy lòng thế nào, gã đều không phát ra nửa chữ.
Thế là, một đám ăn chơi trác táng và mỹ nhân Sính Sính kia ra sức chuốc rượu cho gã.
Vương Bật trực tiếp uống đến say mèm.
Tức khắc trong miệng cũng nữa không thủ được bí mật.
- Tại sao ta mạnh hơn ấy à? Bởi vì ta đi đến chỗ Thẩm Lãng mua Hoàng Kim Long Huyết, ha ha ha ha!
- Các ngươi cũng không cần tranh thủ gì, Thẩm Lãng không có khả năng bán cho các ngươi, bởi vì ta và Vân Mộng Trạch quan hệ đặc biệt tốt, hắn mới bán cho ta một ống Hoàng Kim Long Huyết.
Mọi người vừa nghe, tức khắc ngạc nhiên.
Mẹ nó, không phải đâu!
Thẩm Lãng còn thật sự có Hoàng Kim Long Huyết, hắn không phải khoác lác, không phải gạt tiền sao.
- Vương Bật, ngươi xài bao nhiêu tiền mua một ống Hoàng Kim Long Huyết hả?
- Sáu ngàn lượng vàng, tầm sáu ngàn!
Mọi người vừa nghe, trong lòng run lên.
Cái giá tiền này thật đúng là thật đắt, thế nhưng... Cũng rất giá trị.
Uống Hoàng Kim Long Huyết sau khi có thể biến cường, sáu ngàn lượng vàng cũng đáng.
...
Ngày kế trời chưa sáng!
Liền có một người lén la lén lút từ cửa sau tiến vào phủ Hầu tước Trường Bình.
Thẩm Lãng ở trong lòng Ninh Diễm bị đánh thức.
- Ngươi là ai? Chuyện gì?
Bởi vì người này tới lại che mặt.
Không có biện pháp, Thái tử cùng Tam vương tử hạ lệnh cấm vận, dẫn tới người này không dám bại lộ thân phận.
- Thẩm công tử, đây là sáu ngàn lượng vàng, ta mua một ống Hoàng Kim Long Huyết của ngươi!
Người tới chẳng những che mặt, còn giả giọng khàn khàn.
Sáu ngàn?
Thẩm Lãng không khỏi kinh ngạc.
A?
Đậu xanh rau má.
Ta ngay từ đầu chỉ suy nghĩ bán ba ngàn, sau đó chém đến năm ngàn, làm sao bây giờ lại thay đổi sáu ngàn?
Thẩm Lãng cũng không vờ vịt nữa.
Trực tiếp xuất ra một ống”Hoàng Kim Long Huyết”nói:
- Ta nhất định phải nói rõ, Hoàng Kim Long Huyết công hiệu tùy vào thể chất mỗi người, với có vài người tác dụng rất lớn, nhưng đối với có vài người tác dụng chỉ có thế.
Nghe những lời này, đối phương không khỏi kinh ngạc.
Thẩm Lãng này chẳng lẽ vậy giả lừa gạt ta đi?
Thẩm Lãng nói:
- Vì công bằng ngươi nhất định phải hiện trường uống xong Hoàng Kim Long Huyết, nếu như có tác dụng, ta nhận lấy ngươi vàng, nếu như vô hiệu, ta không thu một xu!
Nghe những lời này, đối phương không khỏi mừng rỡ.
- Thẩm công tử đúng là quân tử cũng!
Cái này mặc dù là mẫu thất bại, nhưng Thẩm Lãng cũng tuyệt đối sẽ không để ra ngoài.
Tất cả mọi người nhất định phải t uống cạn ại chỗ.
Đối phương hơi do dự mấy giây, bởi vì sợ Thẩm Lãng ở bên trong hạ độc.
Hơn nữa còn lấy ra một cây kim bạc thử độc.
Thẩm Lãng trong lòng khinh thường, nếu như ta hạ độc, dựa vào kim bạc của ngươi có thể thử ra sao?
Nhìn thấy ánh mắt mỉa mai của Thẩm Lãng, đối phương không khỏi ngượng ngùng.
Tiếp đó ngửa đầu, mở mặt nạ bảo hộ một đoạn để lộ miệng uống, quay lưng lại, uống một hơi cạn sạch.
Tiếp tục, gã liền lẳng lặng đợi tác dụng.
- A!
Bỗng nhiên, gã lại hô vang một trận.
Không nghĩ tới.
Hoàng Kim Long Huyết này công hiệu lại nhanh như vậy.
Cả người dường như muốn nổ tung vậy.
Toàn thân cơ bắp không ngừng nhô lên.
Hoàn toàn có thể cảm giác được rõ ràng sức mạnh tăng vọt.
Cả người dường như muốn bay lên vậy.
Hơn nữa trong lòng có một ngọn lửa, trong nháy mắt muốn đốt cháy cả người thành tro.
Quá mạnh mẽ!
Người này cũng nhìn thấy tạ đá “bốn trăm cân”, không khỏi đi tới.
Chợt giơ lên.
Ta lại trở nên mạnh như vậy?
Tạ đá bốn trăm cân đều có thể dễ dàng một tay giơ lên?
Quá mạnh.
Hoàng Kim Long Huyết này hàng thật giá thật.
Sáu ngàn lượng vàng, quá đáng giá, quá đáng giá!
Người này gần như nhịn không được muốn ngửa mặt lên trời thét dài!
Từ nay về sau, ta XXX muốn quật khởi.
Gia tộc của ta muốn quật khởi.
Phụ thân, con muốn cho phụ thân xem một chút, con mới là niềm tự hào của phụ thân.
Tiếp đó, gã hướng Thẩm Lãng lạy xuống:
- Thẩm công tử đúng là thần nhân, cáo từ!
Thẩm Lãng nói:
- Khoan đã!
Đối phương nói:
- Thẩm công tử, hữu duyên gặp lại, chuyện khác cũng không cần nhiều lời.
Ý kiến của lời này đặc biệt rõ ràng, nếu như ngươi muốn biết thân phận của ta, hơn nữa cũng đừng nghĩ muốn ta đi hỗ trợ Ninh Chính, chuyện này không thể nào.
Làm ăn là làm ăn, lập trường về lập trường.
Thẩm Lãng nói:
- Ta có một câu lời khuyên.
Đối phương tràn đầy đề phòng nói:
- Nói!
Xe chạy xăng, không thể thêm dầu diesel.
Không đúng, nói sai rồi.
- Trong một tháng không nên đụng nữ nhân, thăm dò một lần, công hiệu Hoàng Kim Long Huyết giảm xuống 10%!
- Cáo từ!
Đối phương sau khi nghe xong lời này, trực tiếp rời đi.
Gã vừa lao điên cuồng, trong lòng vô cùng hưng phấn.
Tốc độ của ta cũng biến thành nhanh như vậy?
Hơn nữa cảm giác trong cơ thể có sức mạnh vô tận.
Ta không nên cưỡi ngựa về nhà, cũng không cần ngồi xe ngựa.
Ta muốn chạy về nhà, ta muốn chạy ba vòng chung quanh kinh đô.
Không cẩn thận đi qua cửa Xuân Miên Các.
Ngọn lửa trong lòng lại không cách nào ức chế, gã không khỏi nhớ lại lời khuyên của Thẩm Lãng, trong một tháng không thể đụng vào nữ nhân.
Ta chỉ đụng một lần, một lần thôi!
Tiếp đó, hắn cắn răng một cái, giậm chân một cái, liền tiến vào.
Từ đó có thể thấy được Thẩm Lãng giữ mình trong sạch biết bao, bốn lần chạm đến cửa xuân môn mà không vào!
...
Kế tiếp!
Thẩm Lãng phải bận rộn đến phát điên rồi!
Bởi vì người đi mua Hoàng Kim Long Huyết nđã bắt đầu xếp hàng.
Hơn nữa mỗi người đều vào từ cửa sau phủ Hầu tước Trường Bình.
Có một câu danh ngôn nói thật hay, nếu như cửa sau được đi nhiều hơn, vậy cũng cùng cửa trước cũng không có gì khác biệt.
Không ai nói qua à? Vậy coi như là ta nói.
Phủ Hầu tước Trường Bình đông như trẩy hội.
Lúc Trác Thị tới đưa trà, phát hiện vô một màn quỷ d cùng ị.
Ở đây mấy chục người, đều mặc được quần áo màu đen giống hệt nhau, đều mang mặt nạ bảo hộ màu đen.
Hơn nữa vì ẩn dấu hình thể, thậm chí mặc áo choàng đen, còn mang theo găng tay đen.
Lợi hại lợi hại.
Nhưng mà bộ dáng các ngươi như vậy, đoán chừng cũng không tiện uống trà đâu.
Hơn nữa giữa những người này cũng không thể trò chuyện với nhau.
Không thể tiết lộ thân phận a.
Nếu không sẽ bị Thái tử cùng Tam vương tử cấm vận.
Thế nhưng một khi bỏ lỡ cơ hội cải biến huyết mạch, sẽ hối hận suốt đời.
- Vương Lăng? - Có người nhỏ giọng thì thào.
- Không phải ta! - Có người vội vàng nói.
Tức khắc, tất cả mọi người hướng gã nhìn lại.
Người nọ run lên, trực tiếp đứng dậy rời đi, đồng thời nói:
- Ta chưa có tới đây!
Thế nhưng...
Sau nửa canh giờ, gã lại tới.
Xen lẫn trong mấy người đằng sau.
...
Cứ như vậy!
Thẩm Lãng bán hết ống Hoàng Kim Huyết Mạch này đến ống khác.
Toàn bộ một tay giao tiền, một tay giao hàng.
Hơn nữa không thể mang đi, uống vào xác định hiệu quả, sẽ lấy tiền.
Thẩm Lãng hoàn toàn là thu vàng đến độ mỏi tay.
Ngay từ đầu còn còn kiểm nghiệm từng cây vàng, sau đó trực tiếp dùng thị lực X quang đảo qua.
Đương nhiên, bên trong cũng có người chơi xấu cá biệt.
Uống vào, sau đó rõ ràng nổi lên công hiệu, lại hết lần này tới lần khác nói vô ích, muốn lấy vàng về.
Thẩm Lãng trực tiếp hạ lệnh, kéo khăn che mặt của gã xuống, lột sạch quần áo, ném ra ngoài.
Đối phương lập tức đổi giọng, hiệu quả hiệu quả!
Tuy rằng gã cảm thấy bản thân trở nên mạnh mẽ, thế nhưng đối mặt mấy chục nữ tráng sĩ, gã cảm thấy bản thân nhất định là đánh không lại.
Có chút thời điểm, khi ngươi cảm thấy một việc sẽ rất thuận lợi.
Trên thực tế!
Nó sẽ trong tưởng tượng của ngươi càng thêm thuận lợi.
Đám ăn chơi này vì che giấu tai mắt người khác, mỗi người đều mang mặt nạ bảo hộ, dấu đầu lộ đuôi.
Cái này quá phù hợp tâm ý của Thẩm Lãng.
Lần này càng thêm chết không có đối chứng.
Một tháng sau, hiệu quả Hoàng Kim Long Huyết toàn bộ biến mất, các ngươi cũng đừng tới tìm ta.
Ta lúc nào bán cho ngươi Hoàng Kim Long Huyết?
Ngươi đừng bịa đặt nha?
Ngươi xuất ra chứng cứ gì đây?
Có chữ ký à? Có biên lai à?
Không có chứ gì!
Cái gì? Ngươi làm ký hiệu trên vàng sao?
Ngại quá, toàn bộ vàng ta đều nung chảy đúc vàng thỏi rồi.
Ngươi nói đây là vàng nhà của ngươi? Vậy ngươi kêu nó đi, nếu nó nghe thao ngươi, đó chính là của nhà ngươi, bằng không thì không phải!
Hơn nữa đám người kia dù cho cảm thấy bản thân huyết mạch bị thay đổi, đại bộ phận cũng cẩn thận từng li từng tí che giấu, không dám biểu hiện ra ngoài.
Sợ bị Thái tử cùng Tam vương tử biết rồi, mang đến tai hoạ cho gia tộc!
Thế nhưng giấy làm sao bọc được lửa kia chứ?
Thái tử cùng Tam vương tử đã sớm biết.
Bọn họ không biết rõ ràng có ai tới Thẩm Lãng ở đây mua Hoàng Kim Long Huyết, nhưng biết trong nhà Thẩm Lãng đông như trẩy hội.
Như vậy bọn họ có biện pháp ngăn cản à?
Không có!
Cũng không thể bao vây phủ Hầu tước Trường Bình của Ninh Chính, không cho bất luận kẻ nào ra vào đi.
Hơn nữa quốc quân còn làm trước một bước, phái hai ngàn cấm quân tiến vào phủ Hầu tước Trường Bình.
Ý kia còn không rõ ràng à?
Bảo hộ Thẩm Lãng bán Hoàng Kim Long Huyết, bảo hộ vàng!
Cứ như vậy!
Thẩm Lãng mỗi ngày đều đang bán.
Đến cuối cùng, thậm chí một câu đều không cần nói.
Cho Hoàng Kim Long Huyết.
Uống xong!
Giao tiền!
- Ta cho ngươi một câu lời khuyên!
Đối phương không đợi Thẩm Lãng nói ra khỏi miệng, lại tiếp lời:
- Không thể đụng vào đàn bà!
Lợi hại.
Ngay cả lời khuyên sau cùng cũng tiết kiệm!
Ba ngày sau!
Thẩm Lãng không chịu nổi.
Công việc này quá khô khan.
Hắn giao toàn bộ công việc giao dịch cho Vũ Liệt cùng Hàm Nô.
Thuận tiện nói một tiếng!
Hàm Nô chỉ còn một trăm năm mươi cân, tiếp đó gần như tỏa sáng muốn mù mắt chó mọi người.
Không nghĩ tới, nữ tráng sĩ vòng eo tám thước này lại thật sự là một mỹ nhân.
Quan điểm Lan Phong Tử quá độc đáo.
Thẩm Lãng mỗi ngày dùng một nửa thời gian để ôm con gái, một nửa thời gian kia dùng để làm thí nghiệm.
Cái thí nghiệm gì?
Đương nhiên là như thế nào cải biến huyết mạch người bình thường.
Ví như cục cưng Mộc Lan.
Hắn đã hứ rồi rồi, muốn biến Mộc Lan thành thiên hạ đệ nhất cao thủ.
Cũng không thể nuốt lời đi.
Thế nhưng thí nghiệm khoa học quả thực như truyền thuyết nói.
Thất bại là tất nhiên, thành công mới là tình cờ.
Thẩm Lãng đã thất bại hơn mấy trăm ngàn lần.
Thậm chí đã đẩy ngã vô số loại tưởng tượng.
Không biết thay đổi hướng lý luận bao nhiêu lần.
Nhưng nhìn qua, giống như không còn chút hy vọng nào vậy.
...
Thời gian như nước, năm tháng như thoi đưa!
Mười ngày trôi qua!
Khoảng cách thời hạn nửa tháng Thẩm Lãng cùng quốc quân ước định sắp đến.
Hai người ước định, nếu như Thẩm Lãng ở trong vòng nửa tháng gom được ba trăm vạn quân phí, vậy quốc quân liền sắc phong Ninh Chính là Việt quốc công.
Trong khoảng thời gian này cũng là Vũ Liệt cùng Hàm Nô sẽ bán Hoàng Kim Long Huyết, Thẩm Lãng gần như không quan tâm.
Hắn biết đại khái, số tiền kiếm được chắc chắn vượt qua ba trăm vạn lượng vàng, nhưng có bao nhiêu, hắn thực sự không rõ ràng lắm.
Ngày cuối cùng!
Thẩm Lãng xuất hiện ở trước mặt người giao dịch.
Người kia nhìn thấy Thẩm Lãng không khỏi kinh ngạc, lúc trước không phải hai người phụ nữ đang bán à?
Vì sao bây giờ Thẩm Lãng tự mình đến bán?
- Xin lỗi! Bán hết rồi!
Người kia khiếp sợ.
Lại bán hết sao? Làm sao có thể thế được!
Ta thật hối hận, tại sao ta không bỏ ra sáu ngàn lượng vàng này.
Ta vẫn còn chờ hạ giá kia mà?
- Thẩm công tử, ta sẵn lòng ra thêm một trăm lượng vàng, nhiều hơn một trăm lượng vàng đó.
- Xin lỗi, bán hết rồi.
Tiếp đó Thẩm Lãng phất phất tay, trực tiếp hạ lệnh ném người đó ra ngoài!
Một vụ mùa rau hẹ này xem như là cắt hết!
Làm ăn tốt như vậy, ở thời gian rất lâu không thể làm tiếp.
Một đợt thu hoạch này quá ác, cần để cho rau hẹ nghỉ ngơi lấy lại sức.
Giao dịch Hoàng Kim Long Huyết hoàn toàn kết thúc!
Thẩm Lãng bắt đầu kiểm kê thu hoạch!
Đồng thời giao tất cả vàng cho quốc khố.
Đám vàng này, hắn chẳng giữ lại một lượng.
Toàn bộ dùng để làm quân phí.
Đi tới kho vàng dưới đất.
Thẩm Lãng hoàn toàn kinh ngạc sững sờ, chu choa… đây mới thực là núi vàng biển vàng!
Chỗ mà tầm mắt có thể thấy cũng là ánh vàng rực rỡ.
Thẩm Lãng cất giọng run rẩy:
- Tổng cộng bán bao nhiêu vàng?
- Bốn trăm chín mươi ba vạn!
- Bao nhiêu?
- 493 vạn!
Chu choa, ối giời ơi.
Quốc quân chỉ yêu cầu hắn gom góp ba trăm vạn lượng vàng.
Kết quả, Thẩm Lãng ở trong vòng nửa tháng, đã kiếm ra gần năm trăm vạn!
Quá điên cuồng!
...
Chú thích của Bánh: Ngày hôm nay hai chương hơn một vạn năm, các vị á, vé tháng có thể giúp giúp ta một tay không? Thật có chút vô lực, ta xin mọi người đó!