Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 629: Tướng đế vương! Lãng gia một lần giận giết toàn tộc! (2)

Chương 629: Tướng đế vương! Lãng gia một lần giận giết toàn tộc! (2)


Ký tên về ký tên, nhưng trong lòng những người này chửi ầm lên.

Tên tiểu súc sinh Thẩm Lãng nhà ngươi quá độc.

Đê tiện trơ tráo, sinh con không có bi.

Thế nhưng phát sinh một màn kế tiếp, để cho bọn họ trong lòng cũng không dám mắng.

Lại một người ăn chơi trác táng tiến lên muốn kí tên, tỏ ý tự nguyện quyên góp.

Kết quả Thẩm Lãng phất phất tay nói:

- Không, ngươi không cần ký, bay đâu lấy sáu nghìn lượng vàng tới.

Chẳng bao lâu, một rương vàng đặt ở trước mặt.

- Tiền của ngươi chúng ta không thu, chúng ta sẽ đưa đến nhà ngươi, trả đủ số.

Tay ăn chơi này vừa nghe, tức khắc hồn phi phách tán.

Đây là ý gì?

Ta, ta ngay cả tiền cũng đưa không được?

- Trương Yên Thế có đúng không? Ngươi phạm vào tội lớn ngập trời, còn nỗ lực dùng tiền mua bình an, ngươi xem quốc pháp như cái gì? Giao dịch bẩn thỉu à? - Thẩm Lãng cất lên giọng đầy giận dữ:

- Trong danh sách hành động Xuân Lôi có ngươi, để cho người nhà ngươi chuẩn bị hậu sự đi!

Nghe những lời này, cái này hoàn khố ra sức quỳ xuống đất dập đầu.

- Thẩm công tử, Thẩm ân công, Thẩm gia gia, tha mạng a...

- Ta tự nguyện quyên góp, ta cũng muốn yêu nước, Thẩm gia gia tha mạng a!

Thẩm Lãng vung tay lên:

- Bắt!

Thành Vệ Quân tiến lên, trực tiếp đó đeo xiềng xích cho tay thiếu gia ăn chơi, nhét vào bên trong xe chở tù.

Đông đảo thiếu gia ăn chơi trác táng ở đây lại một lần nữa sợ vãi đái.

Hoá ra... Sẵn lòng nhận tiền của chúng ta, sẵn lòng lừa gạt tiền của chúng ta, vẫn để mắt chúng ta a.

Có vài người ngay cả tiền đều đưa chẳng được.

Thế là những người này trong lòng nào dám mắng Thẩm Lãng nữa mà ra sức cầu nguyện.

Thẩm Lãng tuyệt đối không nên trả tiền lại cho ta, tuyệt đối không nên.

Để ta thuận lợi kí tên, thuận lợi cúng tiền đi.

Thế nhưng luôn luôn quỷ xui xẻo, cứ ba mươi người, thì có một bắt được tới trả tiền lại, đeo xiềng xích nhét vào xe chở tù.

Tầm hai canh giờ sau đó.

Hơn một nghìn tên ăn chơi trác táng toàn bộ ký tên ấn hết vân tay, cầm giấy chứng nhận quyên góp tự nguyện đầy vinh quang gào khóc về nhà.

Từ nay về sau, sự việc Thẩm Lãng lừa gạt tiền chẳng còn nhấc lên được nữa.

Các ngươi cũng là tự nguyện quyên tiền, thậm chí còn khóc quỳ xin quyên tiền.

Ba mươi quỷ xui xẻo thành công phải về tiền, nhưng lại như muốn mất mạng đến nơi.

Giết gà dọa khỉ!

Đến tận đây, sự việc hơn một nghìn tên thiếu gia ăn chơi bao vây tấn công Thẩm Lãng chính thức kết thúc.

Cái gọi là chuyện Thẩm Lãng lừa tiền cũng hoàn toàn kết thúc.

Để lại mấy trăm xác chết cũng chẳng bao lâu bị dọn dẹp sạch sẽ.

Nhưng ít ra suốt một thời gian dài, chẳng có ai dám bén mảng gần phủ Hầu tước Trường Bình.

Bởi vì nơi này đã chết quá nhiều người.

...

Những gì phát sinh bên chỗ Thẩm Lãng chỉ là một bộ phận hành động Xuân Lôi.

Bên này của hắn có vẻ hơi hoang đường.

Mà hầu hết những chỗ hành động Xuân Lôi quét qua kinh đô trở nên nghiêm trọng.

Thành Vệ Quân võ trang đầy đủ tiến vào kinh đô trong nháy mắt, liền đưa tới chấn động hoàn toàn.

Tiếp đó!

Toàn bộ cửa thành đóng.

Thành Vệ Quân dựa theo danh sách, từng nhà phá cửa bắt người.

Kẻ nào dám can đảm phản kháng, toàn bộ giết chết bất luận tội.

Trong lúc nhất thời, kinh đô thần hồn nát thần tính.

Đám lưu manh côn đồ suốt mấy tháng hoành hành ngang ngược, các thế lực bang phái cơ hồ bị nhổ tận gốc.

Hơn nữa hành động Xuân Lôi không chỉ có ở trong phạm vi kinh đô, dần dần lan ra đến thành quận chung quanh.

Trong mấy ngày ngắn ngủi, liền bắt được hơn vạn người!

Gần như tất cả đại lao đều bị chật ních.

Đại Lý tự, huyện Bình An, huyện Vạn Niên, phủ Đề đốc, thậm chí phủ Trung đô đốc Thiên Việt, đều phải phái ra số lớn quan viên tiến hành công khai thẩm án.

Căn cứ ý chí quốc quân, tất cả phải nghiêm trị.

Cho nên, phía trên pháp trường mỗi ngày đều có kẻ mất đầu.

Ngay từ đầu còn có người vây xem, sau đó đã không có người dám hóng nữa, thấy da đầu tê dại, ngay cả gặp ác mộng.

Mỗi ngày đều có nhiều xe tù rời khỏi kinh đô, tội phạm hơi nhẹ tội một chút đều bị đưa đến các khu mỏ cưỡng bức lao động.

Toàn bộ dân chúng thấy, đám đại hiệp hào kiệt lúc trước hoành hành ngang ngược, vô cùng lợi hại đều như là chó chết vậy, hoặc là bị chém đầu, hoặc là bị đi đày.

Ngươi là kẻ cậy mạnh có võ công sao?

Vậy thì càng thảm, trực tiếp phá hủy toàn bộ gân tay chân, lại đưa đi hầm mỏ.

Trong kinh đô rất nhiều bang phái đầu sỏ, bình thường hoàn toàn được xưng là hô phong hoán vũ, phía dưới đồ tử đồ tôn vô số, chỉ cần nói bâng quơ một câu, có thể quyết định vận mệnh một người.

Phép tắc trên thị trược, phép tắc trong thanh lâu, phép tắc trên chợ, phép tắc trên đường đi đều do bọn họ định đoạt.

Không nghe lời, nói cấm vận ngươi thì cấm vận ngay, nói dìm ngươi thì ngay tức thì dìm xuống sông.

Những thứ cường nhân này, có một số thậm chí tối thiểu là quan thân (viên chức), Thiên hộ dân quân, thậm chí có người còn có thân phận người ngoài biên chế của Hắc Thủy Đài.

Những người này đều có gia tài bạc triệu.

Bọn họ thường nói một câu thế này, ở địa giới kinh đô không có chuyện gì chúng ta không làm được, chuyện trên mặt đất cũng do quan gia định đoạt. Ngay cả chuyện dưới đất cũng do chúng ta định đoạt.

Chính là lớn lối như vậy.

Sau khi Trương Triệu bị bãi miễn, Ninh Chính đảm nhiệm phủ Đề đốc Thiên Việt, sau đó trị an kinh đô chuyển biến vô cùng xấu.

Đầu sỏ gây nên chính là những tay thủ lĩnh bang phái này.

Mục đích rất đơn giản, chính là giương mắt vì Trương Triệu, chính là vì biểu hiện Ninh Chính vô năng.

Để người trong thiên hạ nhìn thấy rõ ràng, lúc trước Trương Triệu Đề đốc ở đây, trật tự kinh đô tốt biết bao nhiêu? Dân chúng an cư lạc nghiệp.

Bây giờ Ninh Chính sau khi lên đài, kinh đô đại loạn, dân chúng lầm than.

Có thể thấy được Ninh Chính là thật vô năng, thậm chí gã căn bản là một tên quan tệ hại, một tham quan.

Trên thực tế, sách lược bọn họ thật đúng là thành công.

Dân chúng kinh đô đều chửi Ninh Chính ầm lên, bọn họ sẽ không đi tìm kiếm căn nguyên kinh đô đại loạn, cũng chỉ bị dư luận dẫn dắt.

Cũng may mà là ý chí của quốc quân kiên định, nhìn vấn đề hiểu sâu, đổi thành một quân vương ngu ngốc một chút, tiền đồ Ninh Chính cũng trên cơ bản coi như là kết thúc.

Đám phần tử bang phái này vừa đảo loạn kinh đô, vừa nịnh nọt đám Thái tử cùng Tam vương tử.

Tế Thiên Đại Điển, Ninh Chính biểu hiện hoàn mỹ trước nay chưa từng có.

Như vậy những thứ bang phái đầu sỏ này có thể có bớt phóng túng à?

Bọn họ kinh hãi nửa ngày, tiếp đó... càng ngày càng nghiêm trọng.

Sau Tế Thiên Đại Điển ba ngày, trị an kinh đô chuyển biến xấu tới cực điểm, vụ án cướp bóc cùng giết người, bắt cóc mang đi xuất hiện mấy trăm vụ.

Bộ mặt kinh đô càng đại loạn, để cho cái phủ Đề đốc của Ninh Chính sứt đầu mẻ trán.

Nhưng mà, những thứ bang phái đầu sỏ này làm như vậy, ngược lại có mục đích khác.

Bọn họ muốn cùng Ninh Chính đàm phán, giống như đàm phán với những kẻ từng đảm nhiệm chức Đề đốc lúc trước vậy.

Vì tranh thủ điều kiện có lợi hơn, đương nhiên cấp cho Ninh Chính áp lực cực lớn.

Cho nên mấy ngày nay các vụ án tàn ác ở kinh đô mới có thể liên tiếp.

Tiếp đó, bọn họ sẽ chờ Ninh Chính phái người tới cửa cùng bọn họ đàm phán.

Những thứ đầu sỏ bang pháo này cảm thấy kinh đô thiếu chúng không được, trật tự dưới đất tự nhất định phải để bọn họ duy trì.

Nhưng mà không có nghĩ tới là, Ninh Chính phản ứng lại kịch liệt như thế.

Đại khai sát giới như thế?

Đại càn quét chưa từng có suốt mấy thập niên.

Hơn nữa quốc quân tự mình hạ chỉ, thậm chí bỏ qua Hắc Thủy Đài.

Trước đó rõ ràng một chút tiếng gió thổi cũng không có truyền tới, chờ đại quân vào thành, bão táp lúc này mới bắt đầu, bọn họ còn muốn muốn ứng đối thì đã muộn.

Từng bang phái bị nhổ tận gốc.

Mỗi ngày đều mất đầu.

Những đầu sỏ bang phái này đều nhao nhao đi bái kiến chỗ dựa của mình.

Kết quả... Toàn bộ bế môn ăn canh.

Ninh Chính ở trong triều không có chỗ dựa, đây là hoàn cảnh xấu, nhưng lại là ưu thế, bởi vì không có liên luỵ lợi ích.

Có thượng phương bảo kiếm trong tay, gã muốn giết ai thì giết, người nào tới van cầu t đều không hữu dụng.

Đương nhiên, ngay từ đầu nhất định là có người xin tha thứ.

Trong triều văn võ đại thần, lần đầu tiên hạ mình đi cầu kiến Ninh Chính.

Lần đầu tiên vẻ mặt ôn hoà, luôn miệng giữ một cái ơn, ngày sau ổn thỏa hồi báo.

Cấp bậc những quan viên này cũng rất cao, thâm niên cũng rất già, vốn tưởng rằng Ninh Chính sẽ chắc chắn nể nang tình cảm của bọn họ.

Cuối cùng chúng ta cũng là đại lão, ngươi là vương tử chẳng có căn cơ nào, chúng ta cho cơ hội thiếu ngươi một nhân tình, ngươi còn không tranh thủ thời gian tiếp lấy đi chứ?

Kết quả, Ninh Chính thiết diện vô tư.

Chẳng nể nang mặt mũi người nào.

Theo lẽ công bằng mà làm việc, nên bắt thì bắt công việc, đáng giết thì giết.

Lần đầu tiên này, chọc giận tới rất nhiều tay trùm, nhưng lại làm cho lòng người khiếp sợ.

Nhìn không ra, Ninh Chính gan dạ thế này?

Gã không phải muốn tranh ngôi à? Đã vậy còn không để ý chút nào đến tình cảm chúng thần sao?

Không có chúng ta hỗ trợ, ngươi còn làm sao tranh ngôi hả?

Như vậy Ninh Chính nghĩ như thế nào?

Gã chân chính đáy lòng vô tư trời đất rộng!

Gã chỉ làm chuyện, làm chính mình cho rằng đúng chuyện.

Những người còn lại rành rẽ tình đời, gã mặc kệ.

Thậm chí tranh ngôi có thành công hay không, gã tạm thời cũng không quản.

Muốn làm việc, thì không thể lo trước lo sau, sợ tội này, sợ tội kia?

Như vậy còn làm quân vương cái gì?

Thế nhưng hỏa hoạn đốt tiếp thế này nữa, sẽ không có biên giới.

Thậm chí có thể sẽ đốt tới trên đầu mình!

...

Chiết Mai Bang!

Nghe vào thấy tên này vô cùng văn nghệ, bọn họ làm việc buôn bán.

Dĩ nhiên không phải buôn bán nô lệ, đây là phạm pháp.

Thế nhưng rất nhiều nhà hào môn quý tộc mua gã sai vặt, mua người hầu, thanh lâu bên trong mua gái v.v… các thứ giao dịch đều có thể làm.

Hơn nữa đây là một món làm ăn lãi kếch sù.

Chiết Mai Bang làm chính là kẻ buôn bán, gái từ từ Tây Vực, gái của các bộ lạc nguyên thủy từ tận sâu trong núi v.v… cũng được vận tới.

Số tiền lời hàng năm cực kỳ to.

Những thứ này làm ăn vốn cũng không coi là trái pháp luật.

Thế nhưng... người đã làm loại chuyện kinh doanh này, cũng trên căn bản là không có thiên tính.

Vì lợi ích chuyện gì làm không được?

Đám người kia hợp tác với bọn ăn mày khắp thiên hạ đi lừa gạt trẻ con, tiếp đó bán cho Chiết Mai Bang.

Chiết Mai Bang bồi dưỡng nhiều năm sau đó, khi những đứa trẻ này trước mười sáu mười bảy sẽ bán giá cao cho nhà quyền thế.

Lần này hành động Xuân Lôi, Ninh Chính ngay trụ sớ, căn lầu của Chiết Mai Bang cứu ra mấy trăm đứa trẻ.

Tán tận lương tâm!

Dưới cơn nóng giận, Ninh Chính hạ lệnh chém giết mấy trăm tên ăn mày lừa gạt con nít.

Tiếp đó, thông qua sổ sách của bọn ăn mày này, tra được Chiết Mai Bang.

Mà chỗ dựa vững chắc của Chiết Mai Bang này không ai khác chính là con trai thứ ba của Công tước Biện Tiêu: Biện Kình.

Đây chính là con trai ruột của Công tước Biện Tiêu, đã từng ở kinh đô đọc sách ba năm, năm ngoái thi trúng võ tiến sĩ, đi Bắc quân đảm nhiệm Thiên hộ.

Lúc gã ở kinh đô, Biện phi xem như con mình.

Lần này tất cả mọi người nhìn Ninh Chính có chút hả hê.

Ngươi không phải thiết diện vô tư à?

Bây giờ liên lụy đến Biện phi, liên lụy đến con trai Công tước Biện Tiêu, ngươi phải làm sao?

Ngươi còn có thể theo lẽ công bằng chấp pháp à?

Kết quả!

Ninh Chính thậm chí không có xin chỉ thị quốc quân, trực tiếp hạ lệnh bắt người của Chiết Mai Bang.

Toàn bộ Chiết Mai Bang đều bị nhổ tận gốc!

Nhưng mà, Chiết Mai bang chủ chẳng qua biểu hiện ra chủ nhân, chủ nhân chân chính là một công tử đại tài tử Liên Hoa Liên Cẩm!

Liên Cẩm!

Danh tiếng của người này gần với sứ giả đế quốc Vân Mộng Trạch.

Viết xuống vô số thơ ưu mỹ, được giới thanh lâu kinh đô xem là thần tượng.

Chính là cái loại đại tài tử ngủ với hoa khôi không lấy tiền, đối phương còn phải ngã thiếp.

Gã không chỉ Văn cử nhân mà còn là Võ cử nhân.

Chân chính văn võ toàn tài, năm nay hai mươi ba tuổi.

Không có bất kỳ ý định ra làm quan, cũng không tham gia thi hội, mỗi ngày viết thơ, say trong bụi hoa.

Đơn giản là nhân vật cấp thần tượng.

Hơn nữa gã còn có một thân phận, cháu rể Biện Tiêu, bạn tốt tri kỷ và cùng trường với Biện Kình.

Khi Ninh Chính tra được gã dĩ nhiên là chủ nhân sau màn của Chiết Mai Bang, hoàn toàn kinh ngạc sững sờ.

Người này danh tiếng rất tốt, phiên phiên giai công tử.

Thậm chí ở trong lòng Ninh Chính, đây là người một nhà, tương lai đến khi địa vị của gã sẽ vững chắc một chút, gã sẽ tự đi mời vị này công tử Liên Hoa, thậm chí cảm thấy tương lai phía trên Thượng Thư Đài cũng có thể sẽ có vị trí của Liên Hoa.

Không nghĩ tới, chuyện thương thiên hại lý nhiều như vậy, dĩ nhiên là vị công tử Liên Hoa này gây nên.

Gã viết xuống bao nhiêu thơ ưu mỹ kia chứ?

Gã dịu dàng, thương tiếc phụ nữ, dân nghèo đến cỡ nào.

Thanh danh của gã quả thực so với Thẩm Lãng còn tốt gấp mười lần hoặc hơn.

Những đứa trẻ này đã bị bắt cóc khỏi cha mẹ lúc ba bốn tuổi, quả thực mất trí.

Tri nhân tri diện bất tri tâm, vị công tử văn nhã này hóa ra là phường cầm thú sài lang như thế.

...

Trong nhà Thẩm Lãng nghênh đón hai người khách.

Cháu gái Công tước Biện Tiêu, còn có bạn tốt của Tam công tử Biện Tiêu công tử Liên Hoa Liên Cẩm.

Thẩm Lãng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy vị công tử Liên Hoa này.

Áo trắng như tuyết, quả nhiên là công tử trọc thế nhất giai.

Công tử Liên Hoa vô cùng rụt rè tiêu sái.

- Thẩm công tử, ba ngày sau, ta muốn tổ chức một hội thơ, đến lúc đó ngài và Vân Mộng Trạch cùng đi? Góp cái thú vị...

- Không đi! - Thẩm Lãng lạnh lùng nói.

Công tử Liên Hoa kinh ngạc, Thẩm Lãng này là mặt chó à? Hoàn toàn không biết làm người?

Trong nháy mắt, nụ cười trên mặt của gã và vợ lạnh lẽo hẵn.

Công tử Liên Hoa nói:

- Thẩm công tử, ngài khuyên nhủ Ninh Chính điện hạ được không?

- Không được! - Thẩm Lãng nói.

Công tử Liên Hoa lạnh nhạt nói:

- Thẩm công tử, đời này của ngài không chừng một ngày kia sẽ xui xẻo, cho nên càng cần bằng hữu giúp đỡ.

Lúc này, cháu gái của Biện Tiêu là Biện Thấm nói thẳng:

- Thẩm Lãng, chuyện làm ăn của Chiết Mai Bang, Biện Kình cũng có phần. Hắn gọi Công tước Biện Tiêu là thúc phụ, Biện Phi đối với hắn xem như con đẻ. Lẽ nào ngài muốn đẩy lửa đến đốt trên người Biện phi sao? Nếu đến nước đó, ngài chịu trách nhiệm nổi sao? Ninh Chính muốn tranh ngôi, chỗ dựa lớn nhất chính là họ Biện chúng ta, nếu đầu óc hắn không tỉnh táo, ngài làm mưu sĩ cũng không tỉnh sao?

Thẩm Lãng nâng chung trà lên nói:

- Tiễn khách!

Công tử Liên Hoa biến sắc, lạnh lùng nói:

- Công tử Thẩm Lãng, lần hành động Xuân Lôi này tốt, làm cho cả kinh đô sạch sẽ, đêm không cần đóng cửa, dân chúng mỗi người ca tụng, đã đặc biệt thành công. Nhưng nước quá trong ắt không có cá, lửa cuối cùng sẽ đốt tới trên đầu ngài. Chuyện của Chiết Mai Bang chúng ta không sạch sẽ, không chỉ sẽ dính dáng đến họ Biện, còn có thể dính dáng đến ngài, tại cái vụ án này ngài cũng đặc biệt không trong sạch gì đâu!

Nghe những lời này, Thẩm Lãng không khỏi kinh ngạc.

- Đây là sổ sách bí mật của Chiết Mai Bang, Thẩm công tử thấy rõ ràng, Kim Sơn Các có phải là sản nghiệp của ngài hay không, bà chủ có phải mỗi tháng đều đưa tiền cho ngài không? Chuyện làm ăn của Chiết Mai Bang thì Kim Sơn Các cũng có phần, Thẩm Lãng ngài đây cũng không sạch sẽ, mỗi tháng ngài cũng lấy tiền từ Chiết Mai Bang mà thôi.

Thẩm Lãng cầm lấy sổ sách vừa nhìn.

Quả nhiên ghi chép rõ ràng, trong thời gian mấy tháng này, Chiết Mai Bang qua Liên Hoa Các chi cho Kim Sơn Các chi.

Có người rõ ràng trăm phương ngàn kế, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

Đẩy chuyện làm ăn diệt sạch nhân tính này lên người hắn.

Sau lưng người này, không chỉ là Biện Kình, mà còn rất phức tạp.

Lần hành động Xuân Lôi này quét Chiết Mai Bang, cho nên đã dẫn bạo đến tiếng sấm đầu tiên.

Công tử Liên Hoa Liên Cẩm nhìn Thẩm Lãng nói:

- Nếu như ta gặp chuyện không may, quyển sổ sách kia cũng lan ra khắp thiên hạ, ngài cũng không chạy thoát. Cho nên Thẩm Lãng à, ta không thể xảy ra chuyện gì đâu! Ngài đi tìm Ninh Chính chỉ nói vậy thôi, ta tin tưởng bản lĩnh của ngài nhất định sẽ làm cho điện hạ hồi tâm chuyển ý!

Nói xong, công tử Liên Hoa Liên Cẩm vỗ vỗ Thẩm Lãng công tử, cười lớn rồi đi ra phía ngoài.

- Thẩm Lãng, cùng trên một con thuyền, tuyệt đối không nên dẫn lửa thiêu thân!

Thẩm Lãng tức khắc cười nói:

- Được, yên tâm, ta nhất định sẽ thuyết phục Ninh Chính điện hạ.

- Thẩm công tử rõ ràng thức thời, cáo từ. - công tử Liên Hoa Liên Cẩm mang theo vợ rời đi.

Thẩm Lãng phất phất tay.

Vài bóng người đi đến!

- Chuẩn bị một chút, giết sạch cả nhà Liên Cẩm, kể cả Biện Thấm ở bên trong!

- Vâng!

- Thập Tam!

Thẩm Thập Tam đi đến.

- Thế lực của hội Ẩn Nguyên ở ba ngày sau sẽ xuất động hoàn toàn, sẽ chơi lớn một lần với ta đó.

- Khi ấy ta muốn san bằng tổng bộ của hội Ẩn Nguyên thành bình địa!

...

Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, ta ăn chút cơm sau đó tiếp tục gõ chữ! Ngày hôm nay nhất định vượt qua một vạn năm! Top vé tháng siêu cấp hồi hộp, chư vị đại nhân có phiếu tuyệt đối xuất thủ tương trợ, Cao Điểm cúng bái!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch