Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 652: Gạo sống cơm chín! Huyết mạch sôi trào! (1)

Chương 652: Gạo sống cơm chín! Huyết mạch sôi trào! (1)





Một lát sau, công chúa Ninh Hàn xuất hiện ở trước mặt Thẩm Lãng.

Giống như không có khúc mắc gì vậy, thậm chí đối với được Thẩm Lãng nở một nụ cười thoải mái.

Thật giống như vừa rồi con tiện nhân kia trong miệng Thẩm Lãng kêu không phải nàng vậy.

Thẩm Lãng nói:

- Nghe nói Thiên Nhai Hải Các gần đây mới ban bố một nan đề, một nan đề toán học thì phải? Hơn nữa cần phải nan đề cấp độ ngàn năm.

Cái gọi là nan đề cấp độ ngàn năm, nói cách khác dựa theo bây giờ văn minh trình độ, cần nghìn năm chừng đó mới có thể giải đáp được.

Công chúa Ninh Hàn gật đầu.

Thẩm Lãng lại nói:

- Nghe nói có một quyển thượng cổ điển tịch, tên gọi 《 Huyết Kinh 》? Xấp xỉ xem như là tàng thư đặc biệt quý báu của Thiên Nhai Hải Các?

Công chúa Ninh Hàn lại gật đầu một cái.

Lúc trước Thẩm Lãng với tàng thư Thiên Nhai Hải Các có sự hiểu lầm rất lớn.

Hắn vẫn cho là điển tịch quý báu nhất bên trong cũng là bí tịch võ công thượng cổ, ví như kiếm pháp《 Thiên Ngoại Lưu Tinh 》 các loại.

Hiện tại hắn mới biết được căn bản không phải.

Người bí tịch võ công đối với Thiên Nhai Hải Các mà nói, chưa nói tới đến cỡ nào trân quý.

Mà sách vở dính đến văn minh thượng cổ, dính đến thần bí học, mới là quý giá nhất.

Cũng là thứ Thiên Nhai Hải Các tuyệt đối không cho bên ngoài mượn.

Thẩm Lãng nói:

- Các ngươi ban bố nan đề toán học này, ta có thể giải đáp ra, điều kiện chính là 《 Huyết Kinh 》 cho ta mượn xem hai mươi bốn tiếng đồng hồ.

Công chúa Ninh Hàn nói:

- Ngươi chờ một chút, ta đi vào xin phép một chút.

Toàn bộ quá trình nói chuyện với nhau, hai người cũng là cách một cánh cửa tiến hành.

Chỉ có thể nghe thấy thanh âm, không nhìn thấy khuôn mặt cùng biểu cảm.

Tiếp đó, công chúa Ninh Hàn liền đi.

Thẩm Lãng mặc dù đang chờ, nhưng chờ không phải kết quả.

Thiên Nhai Hải Các ban bố cái nan đề toán học trăm năm, nghìn năm này, chỉ là một nan đề à?

Không? Không phải!

Dựa theo Thẩm Lãng suy nghĩ, nó chắc hẳn là để lộ đầu mối quan trọng để vào một di tích thượng cổ.

Đối với Thiên Nhai Hải Các mà nói, đặc biệt then chốt.

Cho nên Thẩm Lãng tới chuyến này, xem như là một thăm dò.

...

Sau một lát.

Công chúa Ninh Hàn đi ra.

- Xin lỗi, không được! - Công chúa Ninh Hàn nói.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy như thế nào mới có thể trao đổi một quyển《 Huyết Kinh 》với các ngươi?

Công chúa Ninh Hàn nói:

- Xin lỗi, làm sao cũng không được!

Thẩm Lãng lặng im.

Công chúa Ninh Hàn nói:

- Nếu như không còn gì nữa, ta phải trở về.

Thẩm Lãng bỗng nhiên nói:

- Các ngươi muốn lấy từ chỗ ta cái gì? Vì sao phải dẫn dắt thê tử ta tới chỗ các người sửa đổi huyết mạch?

Công chúa Ninh Hàn cười nói:

- Thẩm công tử ngài suy nghĩ nhiều, trên người ngài không có thứ Thiên Nhai Hải Các muốn! Thậm chí trên cái thế giới này, cũng không có thứ Thiên Nhai Hải Các chúng ta muốn đâu.

Tiếp đó, công chúa Ninh Hàn trực tiếp rời đi.

- Rầm!

Mặc dù cánh cửa trước mặt này đóng.

Thế nhưng, bên trong lại truyền tới một thanh âm.

- Ngài Thẩm Lãng, sau này Thiên Nhai Hải Các tuyệt đối không chào đón ngài đến, xin ngài tự trọng.

Đây là giọng của học sĩ.

Thẩm Lãng rời đi!

Về tới xe ngựa của Kiếm vương Lý Thiên Thu xe ngựa trên.

...

- Thất bại à? - Lý Thiên Thu bèn hỏi.

Thẩm Lãng nói:

- Trước khi đi ta chắc là chẳng thành công, chẳng qua là tới thử dò một cái.

Lý Thiên Thu nói:

- Thăm dò được gì chưa?

Thẩm Lãng nói:

- Thăm rò ra rồi!

Thẩm Lãng quả thực thăm dò ra rất nhiều tin tức.

Đệ nhất, Thiên Nhai Hải Các ban bố cái nan đề cấp trăm năm, ngàn năm, cần phải quả thực quan hệ đến đầu mối then chốt vào di tích thượng cổ.

Vì sao?

Bởi vì Thẩm Lãng đưa ra dùng cái vấn đề khó khăn này trao đổi 《 Huyết Kinh 》, công chúa Ninh Hàn hoàn toàn có thể tự mình làm chủ mà từ chối đồng ý.

Vì sao còn muốn đi vào bên trong Thiên Nhai Hải Các, giống như giả vờ xin chỉ thị Các chủ Tả Từ?

Đây là giấu đầu hở đuôi.

Tả Từ Các chủ căn bản cũng không ở đây, cho nên lúc này Thiên Nhai Hải Các do Ninh Hàn định đoạt.

Trong lòng nàng đã sớm muốn cự tuyệt.

Nàng muốn che giấu sự xem trọng của Thiên Nhai Hải Các với cái nan đề nghìn năm này.

Hơn nữa Ninh Hàn mấy tháng trước mời chào hắn, liền là muốn để hắn hỗ trợ phá giải đầu mối di tích thượng cổ.

Lúc đó bọn họ mới vừa phát hiện tung tích cái di tích thượng cổ này. Không lâu sau đó Thiên Nhai Hải Các liền ban bố cái vấn đề khó khăn này.

Thứ hai, Thẩm Lãng muốn xác định Thiên Nhai Hải Các từ trên người hắn muốn có được thứ gì? Có được chưa?

Kết quả là không có được.

Nhưng Thiên Nhai Hải Các quả thực muốn từ trên người hắn lấy được vật gì đó.

Mấy tháng trước Thiên Nhai Hải Các phát hiện cái di tích thượng cổ này, hết sức quan trọng!

Ninh Hàn thậm chí dùng cái từ vĩ đại để hình dung.

Như vậy lúc này Ninh Hàn cùng Tả Từ Các chủ cùng nhau, đi khai thác cái di tích thượng cổ.

Vì sao nàng sẽ trở về? Trở lại Thiên Nhai Hải Các?

Có phải có chuyện quan trọng gì không?

Cái chuyện trọng yếu này cuối cùng không phải cuộc chiến nước Nam Ẩu chứ.

Như vậy không phải chuyện Mộc Lan sinh con? Đưa tới Thiên Nhai Hải Các coi trọng trước nay chưa từng có?

Trải qua lần thăm dò ngắn ngủi này, sau đó chân tướng vẫn có vẻ hơi khó bề phân biệt, nhưng đã hiện ra một chút mánh khóe rồi,

...

Thiên Nhai Hải Các bên trong!

- Công chúa điện hạ, Kim Mộc Lan sinh con trai quả thực không phải Hoàng Kim Huyết Mạch. - Hai vị Thiên Nhai Hải Các Đại học sĩ nói:

- Chúng ta đã kiểm tra ba lần, tất cả chỉ tiêu đều kiểm tra đo lườnga, huyết mạch thiên phú của thằng bé hoàn toàn di truyền bởi Thẩm Lãng, gần như hoàn toàn trống không.

Ninh Hàn nói:

- Vậy vì sao Kim Mộc Lan sẽ xuất hiện tình trạng an nghỉ đặc biệt như thế?

Thiên Nhai Hải Các Đại học sĩ nói:

- Chắc hẳn là Thiên Nhai Hải Các chúng ta dùng thuốc quá mạnh, cơ hồ là trọng tố toàn bộ điều kiện trong cơ thể để cho nàng thích hợp thai nghén. Thế nhưng sau khi Thiên Nhai Hải Các đình chỉnh đưa thuốc và năng lượng vào, khiến cho huyết mạch năng lượng của nàng thiếu hụt, cuối cùng gần như kiệt quệ.

Công chúa Ninh Hàn không nói gì.

Thiên Nhai Hải Các Đại học sĩ nói:

- Nếu Thẩm Lãng đã vô dụng, có nên giết hay không?

Công chúa Ninh Hàn rơi vào trầm mặc.

Tiếp đó, nàng lắc đầu, nhưng lại không có nói cho nguyên nhân.

Bởi vì nàng cảm thấy chuyện này có thể không có đơn giản như vậy.

Mắt thấy cũng chưa chắc là chân tướng.

...

- Kiếm vương tiền bối, ngài cảm thấy thế nào về Khương Ly bệ hạ?

Lý Thiên Thu vừa đánh xe, vừa nói:

- Đại anh hùng, số lớn kiệt, người theo chủ nghĩa lý tưởng.

Quốc quân Ninh Nguyên Hiến cũng nói như vậy, đương nhiên ông ta nói càng thêm rõ ràng.

Trên thực tế bây giờ truyền thuyết về Khương Ly rất nhiều, nhưng chân tướng lại thật sự ít ỏi, gần như toàn bộ đều bị đế quốc Đại Viêm cấm vận.

Cái này có chút kỳ quái.

Đế quốc Đại Viêm hợp lại không chú ý thiên hạ rất nhiều người sùng bái Khương Ly, thậm chí đối với chuyện cấm vận《 Đông Ly Truyện 》cũng không nghiêm túc.

Thế nhưng với chân tướng của Khương Ly bệ hạ thì cấm vận rất gắt.

Nhất là tất cả thành quả Khương Ly, còn có một chút kinh nghiệm của Khương Ly.

Ví như Khương Ly ở nơi nào học võ công, Khương Ly vì sao cường đại như vậy v.v...

Nguyên bản sự việc dư nghiệt huyết mạch của Khương Ly, cũng là bị triệt để phong tỏa.

Gia tộc họ Trác thậm chí vì vậy mà diệt tộc.

Nhưng bỗng nhiên, sự việc dư nghiệt huyết mạch của Khương Ly liền triệt để bỏ lệnh cấm.

Thậm chí rất nhiều gia tộc cũng có thể công khai mời chào, công khai tuyên bố trong gia tộc của chính mình có dư nghiệt Khương Ly.

Tất cả chuyện này có vẻ khá ly kỳ.

...

Kiếm vương Lý Thiên Thu cùng Thẩm Lãng cải trang ăn mặc, che giấu tai mắt người khác, đi về phía tây.

Thẩm Lãng không còn là ngồi xe, mà là cưỡi ngựa!

Hai người hoàn toàn không ngủ không nghỉ mà chạy đi, mục tiêu là núi Phù Đồ bên ngoài mấy ngàn dặm.

Chỗ đó mới là mục đích thực sự của Thẩm Lãng.

Hai người xuyên qua toàn bộ hành tỉnh Thiên Nam.

Ở đây đã là không khí chiến tranh giăng đầy.

Thậm chí dọc theo đường đi đều có thể thấy quân đội cùng dân phu liên tục không ngừng xuôi nam.

Hơn nữa tất cả thành trì, thậm chí thị trấn đều tiến hành cấm đi lại ban đêm, gần như cách mỗi mười mấy dặm, cũng sẽ bị quân đội, nha dịch, dân quân kiểm tra thân phận.

Vô số lương thảo vật tư như là sông vào biển vậy, hướng nước Nam Ẩu vọt tới.

Đây mới là cuộc chiến nghiêng nước!

Từ nổi lên đến xuất binh, tầm thời gian mấy tháng.

Từ xuất binh đến khai chiến, cũng mất thời gian mấy tháng.

Thẩm Lãng thậm chí không cần tận lực hỏi thăm cũng đã biết đại quân vua Căng càng ngày càng gần.

Mười vạn đại quân tộc Sa Man, khoảng cách nước Nam Ẩu có thể chỉ có khoảng cách vài trăm dặm.

Cuộc chiến vận mệnh hai nước, chẳng bao lâu liền muốn bạo phát!

...

Rời đi hành tỉnh Thiên Nam, tiến vào trong hành tỉnh Thiên Tây!

Ở đây đồng dạng là mây đen nặng nề.

Gió thổi báo dông tố sắp đến cảm giác càng thêm nồng nàn.

Bởi vì trận đại chiến này, quy mô có thể lớn hơn.

Nước Sở đã tập kết hai mươi ba vạn đại quân.

Biên cảnh hai nước Việt Sở, hoàn toàn trở thành chảo lửa, lửa dưới đáy không ngừng đang thiêu đốt, mỡ không ngừng lăn lộn, nhanh chóng muốn sôi lên.

Đến lúc đó, mặc kệ cầm cái gì ném tới trong chảo dầu, đều có thể bị thiêu đốt triệt để.

Đại quân Xung Nghiêu Việt quốc bên này đã dốc toàn bộ lực lượng, vẫn chưa đủ.

Quốc quân gần như cắn chặc hàm răng, lại điều hơn hai vạn đại quân tiến vào thành Trấn Tây.

Mười hai vạn đối chiến hai mươi ba vạn nước Sở!

Số lượng cách xa.

Nhưng tốt xấu Việt quốc là phía phòng thủ.

Ninh Nguyên Hiến có yêu cầu lớn nhất với Xung Nghiêu chính là chịu đựng, khống chế đại quân nước Sở, không nên đại quy mô thất thủ.

Khi Thẩm Lãng tiến vào hành tỉnh Thiên Tây, ở đây đã hoàn toàn tiến vào quản chế quân sự hóa.

Tất cả thương đội mua bán, người bình thường vãng lai đều bị cấm.

Mặc kệ lý do gì, dân chúng bình thường đều không được rời thị trấn của mình.

Toàn bộ trên quan đạo, cũng chỉ có quân đội, quan viên, tín sử (người đưa tin) v.v...

Mà bây giờ thân phận của Thẩm Lãng và Lý Thiên Thu chính là tín sử.

Hơn nữa còn là người đưa tin cấp bậc rất cao.

Từ văn điệp thân phận đến mật thư, tất cả trang bị đều không có chút kẽ hở.

Cho nên trải qua tầng tầng lớp lớp trạm kiểm soát, Thẩm Lãng cùng Lý Thiên Thu vẫn là thuận lợi xuyên qua hành tỉnh Thiên Tây!

Hai người phải xuyên qua Khương quốc, nhập cảnh nước Sở, tiếp đó đi mãi về phía tây, tiến vào núi Phù Đồ.

Lúc đi qua thành Trấn Viễn, Thẩm Lãng không khỏi có chút kinh ngạc.

Trung đô đốc hành tỉnh Thiên Tây Trương Tử Húc làm thế để làm gì?

Vì sao phải đóng ở phủ Hầu tước Trấn Viễn nhiều đại quân như vậy?

Vì sao phải ở biên cảnh Việt Khương xây dựng nhiều đạo phòng tuyến như vậy?

Hôm nay Việt quốc cùng Khương quốc hoàn toàn là quan hệ minh hữu đáng tin cậy mà.

Hơn nữa doanh địa đặc thù Thẩm Lãng lúc trước kiến tạo, toàn bộ bị dỡ bỏ.

Những thứ này doanh địa là cung kỵ binh Khương quốc đóng quân, bởi vì chiến mã Khương quốc khá thấp bé, cho nên chuồng, chuồng ngựa, yên ngựa, dây cương v.v... đều không lớn như kỵ binh Việt.

Cho nên ở thành Trấn Tây phụ cận muốn kiến tạo những thứ doanh địa đặc biệt này.

Nếu như lúc cần thiết đại quân Khương quốc trợ giúp Việt quốc, có thể trực tiếp nhập cảnh tiếp tế tiếp viện.

Mà bây giờ những hành dinh cho kỵ binh Khương quốc lại bị dở bỏ toàn bộ.

Trương Tử Húc đây là ý gì?

Hôm nay vào thời điểm nguy cấp, ngươi lại vẫn phái quân đội phòng ngự Khương quốc?

Chẳng phải là chế tạo mối quan hệ xung đột cho hai nước?

...

Lúc Thẩm Lãng quá cảnh, quân đội Trương Tử Húc chặn lại tra hỏi.

- Đi nơi nào?

- Khương quốc.

- Đi làm cái gì?

- Bí mật đi sứ!

- Nhiệm vụ gì?

- Ngươi còn chưa đủ tư cách biết.

Người sĩ quan kia mặt mày run lên:

- Thân phận văn điệp.

Thẩm Lãng lấy ra văn điệp thân phận của hai người, còn có một tấm lệnh bài.

Đây không phải là lệnh bài Hắc Thủy Đài, mà là viết một chữ Nguyên.

Tức khắc người sĩ quan kia biến sắc, sau đó giao hết tất cả mọi thứ Thẩm Lãng, yên lặng cho đi.

Thẩm Lãng cùng Lý Thiên Thu cùng tiến vào cảnh nội Khương quốc.

- Thiên hộ, hai người này là ai vậy?

Thiên hộ chỉ lên bầu trời.

Bên cạnh Bách hộ cũng tức khắc ngậm miệng không nói.

- Bệ hạ cũng thật là, đường đường nước lớn, lại la liếm một man di. - Tên Bách hộ kia nói:

- Khương quốc này có lợi hại thì thế nào? Nữ vương chúng hoàn toàn bị Thẩm Lãng ăn nằm, một đôi cẩu nam nữ, sớm muộn gì đại quân chúng ta cũng tiêu diệt đám man di này. - Bên cạnh một Bách hộ khác cười lạnh.

Dù cho đại chiến sắp tới, Việt quốc bên trong vẫn có phe phái đối lập.

Khương quốc rõ ràng là minh hữu, Trương Tử Húc ở hành tỉnh Thiên Tây vẫn như gieo rắc lý luận uy hiếp Khương quốc.

Như vậy ở trong lòng người này, phe phái lợi ích lớn hơn với lợi ích Việt quốc sao?

...

Nhưng mà Thẩm Lãng bây giờ toàn tâm toàn ý chỉ cứu cục cưng Mộc Lan.

Những đại sự quốc gia này liền tạm thời để ở một bên.

Thậm chí vương thành của Khương quốc gần trong gang tấc, biết Đại Ngốc liền ở bên trong vương cung, hai người cũng không có tiện đường thăm hỏi.

Nhưng mà mây đen chiến tranh cũng đã che phủ ở bầu trời nước Khương rồi.

Bởi vì rất nhiều dân du mục đều dời đến phụ cận vương thành.

Bởi vì nơi đó có đại quân đóng.

Trên thảo nguyên của Khương quốc, thường xuyên thấy kỵ binh hò hét gióng trống khua chiêng qua lại.

Không phải tuần tra, mà là huấn luyện.

Vì đối mặt đại chiến có thể bùng nổ, vua Khương Arunana cũng đại quy mô kêu gọi nhập ngũ trên toàn quốc.

Hơn nữa đã duy trì hơn nửa năm.

Lúc này toàn bộ trên thảo nguyên, khắp nơi đều huấn luyện kỵ binh.

Băng qua nước Khương, xuyên qua hơn nửa nước Sở!

Tầm dùng thời gian tám ngày chín đêm, Thẩm Lãng cùng Lý Thiên Thu chạy đi mấy ngàn dặm, xuyên qua ba quốc gia, cuối cùng đi tới dưới núi Phù Đồ!

...

Núi Phù Đồ.

Nó nằm ở khoảng giữa ba nước Sở, Tân Càn và Tấn.

Nó không thuộc về bất kỳ một quốc gia nào.

Thiên Nhai Hải Các vẫn cùng thế giới thế tục giao tiếp, chí ít hàng năm còn có thể thả ra rất nhiều nan đề, ván cờ các loại để người trong thiên hạ giải quyết.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch