Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 66: Cùng tát vô mặt thành chủ, thắng lớn về nhà (1)

Chương 66: Cùng tát vô mặt thành chủ, thắng lớn về nhà (1)





Hai kẻ Trương Tấn cùng thành chủ Liễu Vô Nham nhìn mặt nhau.

Phát sinh chuyện lớn như vậy, thành chủ đại nhân hiển nhiên cũng cần phải tới.

Bởi vì... ông ta cũng lấy tiền từ trong sòng bạc này.

Nhưng mà, lấy thân phận của ông ta lộ mặt công khai là tuyệt đối không tốt đâu.

Trương Tấn ngó cái gương mặt đẹp trai kia của Thẩm Lãng, trong đầu gã nhớ lại một màn đuổi cổ tên Thẩm Lãng kia.

Rõ ràng chỉ có vài ngày trước đó, lại có vẻ như đã lâu lắm rồi.

Ngay lúc đó Thẩm Lãng rõ ràng là một thằng đần độn não tàn kia mà.

Thế nào bây giờ hắn trở nên gian xảo như quỷ thế này?

- Liễu thành chủ, ngài nói bây giờ hỗn loạn thế này, Thẩm Lãng có phải dễ vui quá hóa buồn nhỉ. - Trương Tấn chợt nói.

Thành chủ Liễu Vô Nham gật đầu đáp:

- Đúng vậy.

Ông ta và phủ Bá Tước là thiên địch, thì hiển nhiên cũng như với Thẩm Lãng.

Trương Tấn nói:

- Hiện tại mấy nghìn người vây quanh Thẩm Lãng nhặt tiền, phát sinh vụ giẫm đạp gì đấy, vậy cũng chẳng liên quan đến chúng ta nhỉ.

Thành chủ Liễu Vô Nham phán:

- Đương nhiên không có liên quan rồi.

Trương Tấn nói tiếp:

- Nhỡ ra không cẩn thận, trứng của Thẩm Lãng bị giẫm thành thái giám, âu cũng là chuyện bình thường thôi.

Thành chủ Liễu Vô Nham bày tỏ:

- Bình thường.

Tình cảnh trước mắt hỗn loạn như thế kia, nếu muốn gây ra vụ giẫm đạp chen chúc làm Thẩm Lãng bị thương, cũng chỉ có thể trách Thẩm Lãng phối hợp tốt quá đi.

Bá Tước đại nhân muốn hỏi tội, cũng không thể tìm mấy nghìn dân chúng ở đây mà hỏi tội được, ngươi không phải yêu dân như con sao?

Hơn nữa ngươi cũng chả thể đổ vấy tội lên đám người Điền Hoành được, ông ta đều bị ngươi hại thảm như thế rồi nên hộc máu bất tỉnh.

Liễu Vô Nham đột nhiên nói:

- Nếu là vụ giẫm đạp nhau, khẳng định sẽ chết rất nhiều người, vài trăm người là thường thôi. Đến lúc đó Thẩm Lãng cùng phủ Bá Tước đều khó chạy thoát tội này.

Vừa thốt ra lời này, Trương Tấn cũng sửng sờ.

Thế mà phải mượn đao giết người, đi kiện tụng vài trăm mạng người hắt vào phủ Bá Tước?

Trương Tấn xem Liễu thành chủ, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

Gã chỉ muốn nhân cơ hội xử mình Thẩm Lãng thôi, mà vị thành chủ đại nhân này lại muốn giết chết mấy chục mạng người mượn cơ hội lật đổ Huyền Vũ phủ Bá Tước.

Cái đệt, thật không hổ là quan văn, ôi thực là độc ác hơn hẳn so với quan võ chúng ta!

Ngài sẽ không sợ sinh con trai không bi sao?

Sau đó, hai đại nhân vật gật đầu.

Quyết định thừa dịp cơ hội ngàn năm một thuở này, tạo ra một sự kiện đủ lớn để kéo cả phủ Bá Tước xuống nước.

Đạp trứng Thẩm Lãng, chẳng qua là tiện thể thôi.

...

- Bá Tước đại nhân vạn tuế.

- Thẩm gia vạn tuế!

Bên ngoài hơn một nghìn dân chúng vẫn hoan hô như cũ.

Mười mấy võ sĩ, mặc quần áo bình thường của dân chúng, từ bốn phương tám hướng lẫn vào trong đám người.

Bọn họ từ bốn hướng chen qua trong đám người hướng về Thẩm Lãng.

Trước lấy lý do tranh tiền vàng, tạo thành hỗn loạn.

Sau đó trước tiên đẩy 4 gã võ sĩ bên người Thẩm Lãng ra, đạp Thẩm Lãng ngã xuống đất, một chân dẫm cho banh trứng của hắn.

Cuối cùng, khiến cho rối loạn lớn hơn, mở rộng chà đạp.

Gây tại họa lớn vào, chí ít chết mấy chục người, đồng thời đem tất cả tội lỗi quẳng hết vào phủ Bá Tước.

Kế hoạch rõ là ác độc!

Nhưng mà Thẩm Lãng cảm giác được nguy hiểm trước tiên rồi.

Đám người hỗn loạn, dễ dàng tạo ra vụ chà đạp nhất, gây thành tai nạn lớn.

Hơn nữa, trong đám người có mười mấy người đang lách tới chỗ hắn kìa.

Bởi vì thông minh, hắn có thể rõ ràng nhớ kỹ mặt rất nhiều người.

Ánh mắt hắn trông về Phú Quý phường.

Hôm nay chuyện huyên náo lớn đến thế, chỗ dựa vữa chắc của Điền Hoành chẳng thèm xuất hiện, không bình thường rồi?

Mười mấy tên kia rõ rành rành chả phải người của Điền Hoành.

Bọn họ là muốn chế tạo nhiễu nhương cùng tai họa lớn hơn đây mà.

- Yên lặng, tất cả mọi người đừng nhúc nhích. - Thẩm Lãng hô to một tiếng.

Lúc này lượng vàng đã phát xong, mà giờ phút này lực hiệu triệu của hắn đang đứng ở tầm cao nhất.

Sau khi nghe được tiếng hô của Thẩm Lãng, hơn một nghìn dân chúng toàn bộ yên tĩnh lại, đứng tại chỗ nhìn Thẩm Lãng.

Cho nên mười mấy tên võ sĩ giả mạo dân chúng, liền có vẻ đặc biệt đột ngột, bởi vì bọn họ còn đang chui vào trong.

Thẩm Lãng lúc này ngươi muốn ngăn cản hả? Chậm rồi!

Điền Hoành đã hộc máu té xỉu, hiện tại chỉ có đại nhân vật là ngươi ở đây.

Một khi xuất hiện vụ giẫm đạp, sự kiện chết với quy mô lớn.

Phải chịu trách nhiệm cũng chỉ có Thẩm Lãng ngươi cùng phủ Bá Tước.

...

Thẩm Lãng móc ra xem tờ giấy vay nợ của Điền Hoành, phía trên viết chừng một vạn bảy nghìn lượng vàng.

Cho dù vĩnh viễn đều chả lấy về được món nợ này, nhưng một vạn bảy nghìn lượng vàng vẫn là một con số gây sốc vô cùng.

- Đây là một vạn bảy nghìn lượng vàng Điền Hoành thiếu ta. - Thẩm Lãng lớn tiếng nói:

- Một lượng ta cũng không lấy.

- Tiền của Điền Hoành từ nơi nào tới hả? Tiền của Phú Quý phường là từ đâu ra?

- Đó đều là mồ hôi nước mắt những dân chúng thành Huyền Vũ, đều là tiền mồ hôi nước mắt của các ngươi, cho nên hơn một vạn lượng vàng này cũng là thuộc về các ngươi đó.

Thẩm Lãng giơ cao tờ giấy vay nợ này, bảo:

- Số tiền mà Điền Hoành thiếu này, là hắn thiếu toàn bộ con dân thành Huyền Vũ.

- Ta sẽ đem tờ giấy nợ đưa đến phủ thành chủ, để thành chủ đại nhân đòi lại món nợ này cho con dân thành Huyền Vũ. Đòi lại tiền, nửa lượng vàng ta đều không muốn, cũng không quản lý, toàn bộ dùng để giúp đỡ gia đình nghèo khó thành Huyền Vũ.

- Mọi người phải tin tưởng, thành chủ Liễu Vô Nham nhất định sẽ làm chủ cho nhân dân. - Thẩm Lãng lớn tiếng kêu.

Nghe những lời này, sắc mặt thành chủ Liễu Vô Nham bên trong Phú Quý phường đổi màu tức thì.

Mẹ kiếp!

Lửa của thằng này lại đốt tới trên đầu ta á?

Mười mấy tên võ sĩ kia vẫn giả dạng dân chúng, chen chúc hướng về phía Thẩm Lãng.

Đạp ngã Thẩm Lãng, sau tranh thủ thời gian tạo ra cảnh tượng chen chúc giẫm đạp quy mô lớn.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch