WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 747: Dốc hết tâm huyết cứu quân vương! Hội tuyển vua! (2)

Chương 747: Dốc hết tâm huyết cứu quân vương! Hội tuyển vua! (2)


(*) Sa hoàng Nikolai II, tên đầy đủ là Nikolai Alexandrovich Romanov là vị Hoàng đế, hay Sa hoàng cuối cùng trong lịch sử Nga, cũng là Đại Công tước Phần Lan và Vua Ba Lan trên danh nghĩa. Dưới triều ông, Nga - một trong những đế quốc hùng mạnh nhất thế giới thời đó - đã lâm vào khủng hoảng kinh tế và quân sự. Những kẻ phê phán ông đã gọi ông là Nikolai Kẻ khát máu, vì vụ thảm kịch Khodynka, Ngày chủ nhật đẫm máu, và những vụ trấn áp người Do Thái xảy ra dưới triều ông. Ông đã đẩy nước Nga vào cuộc chiến tranh với đế quốc Nhật Bản, mà Nga là đế quốc bại trận. Cũng chính ông đã đưa nước Nga tham gia Thế Chiến I khiến nước Nga khủng hoảng. Đến khi cách mạng tháng 2 thắng lợi, cả nhà Nikolai II bị bắt giam lỏng và bị xử bắn bởi những người người Bolshevik trước khi quân Bạch Vệ giành lại được Sa hoàng.

Ông hà khắc với thần tử, nhưng đối với dân chúng quả thực coi như không tệ.

Lúc chiến tranh với nước Nam Ẩu, cũng không có ép buộc trưng dụng dân phu cưỡng bức lao động, vẫn cho lương trả tiền.

Bây giờ, Việt vương bọn họ lại ngã xuống trên triều đình.

Đương nhiên, mặc kệ là Thượng Thư Đài hay là Xu Mật Viện, cũng không có công khai tin tức ra ngoài, cũng chỉ là nói quốc quân hơi hơi có bệnh nhẹ.

Hơn nữa rất nhiều tin tức lén lút ruyền ra, quốc quân lại một lần nữa trúng gió. Cuối cùng lúc trước trúng gió một lần, lần thứ hai trúng gió rất bình thường.

Thế nhưng không ai tin tưởng.

Người bẩm sinh thích âm mưu luận.

Trúng gió?

Ai mà tin được kia chứ?

Sớm không trúng gió, chậm không trúng gió, hết lần này tới lần khác lúc phong Thái tử trúng gió?

Nhất định là có người mưu sát bệ hạ.

Người nào mưu sát?

Người nào được lợi, người đó chính là kẻ mưu sát.

Cái này không khỏi để cho người ta nhớ lại chuyện Sở vương bị mưu sát.

Ở toàn bộ dân chúng trong lòng, Sở vương là Ninh Kỳ mưu sát, bọn họ còn coi như là anh hùng.

Nhưng bây giờ, đến phiên Việt vương bị mưu sát.

Vậy nhận xét vạn dân Việt quốc liền thay đổi hoàn toàn.

Loạn thần tặc tử, loạn thần tặc tử.

Kẻ hành thích giết vua cha, không xứng là vua.

...

- Hôm nay ở trong mắt vô số người, ta chính là kẻ hành thích vua rồi. - Ninh Kỳ nói với giọng tự giễu.

Chúc Hoằng Chủ nói:

- Suốt lịch sử ngàn năm không phải không có quân vương hành thích tiên vương lên ngôi, chỉ cần sau này làm đủ tốt vẫn là vua thiên cổ.

Ninh Kỳ trong lòng cười nhạt, vua thiên cổ ấy à? Đế quốc Đại Viêm sẽ cho ta cơ hội này à?

Đương nhiên ví dụ Chúc Hoằng Chủ nói vẫn có.

Lý Thế Dân chính là mưu sát anh ruột, giam lỏng cha mình là Lý Uyên, sau cùng trở thành thiên cổ nhất đế.

Tống Thái Tông Triệu Quang Nghĩa, trong truyền thuyết mưu sát Thái tổ Triệu Khuông Dận, đây chính là thứ được ghi nhận Phủ Thanh Chúc Ảnh (*), nhưng ông ta vẫn là một vị vua ra hồn.

(*)Tương truyền, vào đêm hôm trước khi Thái Tổ mất, Thái tổ đã cho truyền em trai là Tấn Vương Triệu Quang Nghĩa vào cung uống rượu. Thái giám cung nữ đều bị đuổi ra ngoài, trong phòng chỉ còn 2 anh em ông. Bọn người hầu ở ngoài đến nửa đêm thì nhìn vào trong phòng thấy xuất hiện bóng của người thứ ba, lúc đó cũng nghe thấy tiếng rìu và tiếng la của Thái Tổ, nhưng đã được dặn trước nên không ai dám vào xem. Sáng hôm sau, Triệu Quang Nghĩa bước ra ngoài, tuyên bố là hoàng đế đã băng hà và truyền lại ngôi báu cho mình. Về sau, Tống Thái Tông truyền ngôi cho con cháu mình, không trả lại ngôi cho con của Thái Tổ. Bản thân con Thái Tổ (Triệu Đức Chiêu) sau đó cũng bị chết một cách không rõ ràng.

Nhưng mà phần lớn những quân vương hại anh giết cha cũng chẳng có kết cục tốt lành gì.

Ninh Kỳ nói:

- Nếu như ta bây giờ nói với vạn dân thiên hạ, những thứ ta làm tất cả cũng là vì Việt quốc, có người tin sao?

Chúc Hoằng Chủ nói:

- Cựu thần tin tưởng.

Nhưng mà hai người nhìn nhau một cái, đều đọc lên sự trào phúng trong lòng đối phương.

Giữa hai nhà âm mưu lớn mà nói chuyện tin tưởng rõ ràng quá buồn cười.

Ninh Kỳ nói:

- Không nghĩ tới, họ Chúc các ngươi ngaymười năm trước liền muốn một ngày kia mưu sát phụ vương ta.

Chúc Hoằng Chủ nói:

- Tất cả cùng họ Chúc không quan hệ, chúng ta cũng không phải là người biết chuyện.

Lúc này, Tiết Triệt nói:

- Bây giờ nói tất cả chuyện này đã không có chút ý nghĩa nào. Hôm nay vấn đề mang tính then chốt là, Ninh Chính có động thủ, có khai chiến không?

Toàn bộ trong mật thất.

Ngồi mấy người, thuần một sắc cũng là đầu sỏ.

Chúc Hoằng Chủ, Ninh Kỳ, Xung Ngạc, Tiết Triệt, Thư Bá Đảo.

Mời trưởng công chúa Ninh Khiết thế nhưng nàng chưa có tới.

Mời Đô đốc Hắc Thủy Đài Diêm Ách, ông ta cũng không có tới, thế nhưng lập trường của hai cá nhân lại đứng ở bên Ninh Kỳ này.

- Lão Ngũ sẽ không khai chiến. - Ninh Kỳ nói:

- Không có ý chỉ phụ vương, lão Ngũ một khi cùng ta khai chiến, đại quân đế quốc sẽ xuôi nam, triệt để nắm trong tay thành Thiên Việt. Nói một câu rất khó nghe, nó tình nguyện Việt quốc rơi vào trong tay của ta, cũng không muốn trực tiếp rơi vào trong tay đế quốc.

Nghe những lời này, sắc mặt của tất cả những người ở đây hơi có chút xấu hổ.

Bởi vì Chúc Hoằng Chủ là người của đế quốc, hội Ẩn Nguyên Thư Bá Đảo cũng là người của đế quốc, thậm chí Tiết Triệt cùng đế quốc Đại Viêm cũng có liên quan không rõ.

Tiết Triệt nói:

- Y theo điện hạ với Ninh Chính hiểu rõ, hắn sẽ làm như thế nào?

- Không biết. - Ninh Kỳ nói:

- Ta không phải nó.

Kỳ thật trong lòng Ninh Kỳ có một câu trả lời đại khái, thế nhưng gã không muốn nói ra.

Tiếp tục, Ninh Kỳ bèn hỏi:

- Khâm sai của đế quốc lúc nào mới có thể đến? Không cần đợi thêm nữa, Ninh Chính sẽ không khai chiến.

Ninh Nguyên Hiến ngã xuống, sau đó đế quốc Đại Viêm lúc đầu sớm có thể điều động đại thần Khâm sai xuôi nam, chủ trì cục diện.

Nhưng đã rất lâu không có điều động.

Bây giờ thế này coi như là rõ ràng, liền là muốn đợi Ninh Chính cùng Ninh Kỳ khai chiến.

Tiếp đó, đế quốc lấy danh nghĩa điều động đại quân tiến vào Việt quốc điều giải.

Phải hòa bình, không nên chiến tranh.

Thế nhưng có một chút người lãnh nhiệm vụ hòa giải bỗng nhiên khiến chẳng còn quốc gia nữa.

Loại chuyện này ở trái đất hiện đại đã không phải là một lần hai lần.

- Cũng nhanh thôi!

...

Quả nhiên đến!

Ninh Nguyên Hiến ngã xuống mười chín ngày sau, đại thần Khâm sai đế quốc Đại Viêm, cuối cùng xuôi nam tiến vào đô thành Việt quốc.

Vẫn là người quen cũ, Liêm thân vương của đế quốc.

Ông ta trước tiên đại biểu Hoàng đế bệ hạ thăm Ninh Nguyên Hiến sống chết chưa biết, bày tỏ tiếc nuối.

Tiếp đó, điều động ngự y đế quốc tiến hành khám và chữa bệnh.

Đương nhiên loại khám bệnh này là không có chút ý nghĩa nào.

Kế tiếp, Liêm thân vương của đế quốc tự mình cất bài ai điếu Việt quốc Vương Thái hậu, đồng thời dặn dò ngàn vạn lần.

Nắm chặt thời gian cho Việt Vương Thái hậu làm lễ tang, tiến vào vương Lăng, hạ thổ vi an.

Linh cữu luôn luôn bày ở công đường, xem như đã xảy ra chuyện gì vậy?

Hôm nay Ninh Nguyên Hiến ngã xuống, chức thiếu quân vừa không có định đoạt, người nào cũng không có tư cách tổ chức đại hình lễ tang cho Thái hậu.

Liêm thân vương của đế quốc đây là đang giục Việt quốc, vội vàng quyết định chuyện thiếu quân.

- Vương hậu, nén bi thương!

Liêm thân vương của đế quốc lại hướng vợ của Việt vương Ninh Nguyên Hiến, cũng chính là vương hậu họ Chúc bày tỏ sự an ủi.

Đến tận đây!

Vương hậu họ Chúc vốn luôn bị giam lỏng, cuối cùng khôi phục tự do.

Đây là một tín hiệu không ổn.

Ninh Nguyên Hiến ngã xuống, Vương Thái hậu băng hà, địa vị tối cao toàn bộ vương tộc chính là vương hậu họ Chúc.

Ở chuyện quyết định Thái tử, bà ta lại có đầy đủ quyền phát biểu.

Liêm thân vương của đế quốc nói:

- Nước không thể một ngày không có vua, chẳng lẽ cái thành Thiên Việt này vẫn luôn đóng kín đến cuối năm à? Việt quốc triều chính phải hoàn toàn ngừng à? Trước khi ta xuống phía nam, Hoàng đế bệ hạ nói, Việt quốc mau quyết định địa vị Thái tử. Tiếp đó cho phát tang Vương Thái hậu, không thể trì hoãn nữa, trăm thiện hiếu làm đầu.

- Vâng. - Họ Chúc kính cẩn nói.

Liêm thân vương của đế quốc nói:

- Ninh Chính, Ninh Kỳ các ngươi đều ở đây, người Thượng Thư Đài, Xu Mật Viện Việt quốc cũng trên cơ bản ở đây. Vậy ta ở đây có một thuyết pháp, các ngươi hãy xử lý.

- Cẩn tuân quân chỉ Thân vương điện hạ.

Liêm thân vương của đế quốc nói:

- Ngày mai triều hội, Việt vương hậu giật dây chủ trì, ta cũng ngồi ở bên cạnh, nhưng là các ngươi yên tâm, ta chỉ mang mắt cùng lỗ tai, không mang theo miệng, thế nào?

Ninh Kỳ nói:

- Được.

Ninh Chính nói:

- Đồng ý!

...

Ngày kế, Việt quốc cuối cùng lại một lần nữa khôi phục triều hội.

Vương hậu họ Chúc giật dây, Liêm thân vương của đế quốc ngồi ở bên cạnh giám sát.

- Bệ hạ trúng gió, đến nay bất tỉnh nhân sự, nhưng nước không thể một ngày không có vua. - Chúc Hoằng Chủ nói:

- Chuyện lập Thái tử vốn là bệ hạ càn cương độc đoán, thần tử như ta chỉ có thể kiến nghị, không thể quyết định. Hôm nay Thái hậu nương nương cũng băng hà, vương tộc chỉ còn lại vương hậu nương nương.

Chúc Hoằng Chủ hướng Việt vương hậu nói:

- Vương hậu nương nương, nmgàii có ý kiến gì? Đến tột cùng là lập cái vương tử nào cho thỏa đáng?

Vương hậu họ Chúc là con gái Chúc Hoằng Chủ, nhưng lão vẫn cẩn thận hành lễ.

Việt vương hậu họ Chúc nói:

- Ta tâm loạn như ma, không biết nên lựa chọn thế nào. Hơn nữa hậu cung không được tham gia vào chính sự, cho tới nay ta cũng ít có chủ kiến, tất cả nghe các vị thần công.

Chúc Hoằng Chủ không khỏi nói:

- Các vị đồng liêu Thượng Thư Đài, các vị Xu Mật Viện, các vị nhìn thế nào?

Mấy người đều lắc đầu, tỏ ý chuyện lập Thái tử, bọn họ không cách nào mở miệng.

Rõ ràng quá dối trá.

Lúc trước lúc quốc quân Ninh Nguyên Hiến hỏi các ngươi, luôn mồm hỗ trợ Ninh Kỳ.

Bây giờ lại biến thành không tiện mở miệng.

Kết quả nghị luận hơn nửa canh giờ, cũng không có quyết định được cái gì.

Liêm thân vương của đế quốc nổi giận, rồi nói:

- Nếu như vậy nghị tiếp nữa, sang năm cũng không có một kết quả.

Chúc Hoằng Chủ nói:

- Xin khâm sai đại nhân chỉ thị.

Liêm thân vương của đế quốc nói:

- Nghìn năm lịch sử tới nay, loại chuyện này không phải là không có phát sinh qua. Quân vương không có ở đây, không cách nào lập Thái tử. Quần thần lại không có tư cách lập, như vậy thì tuyển vua đi! Dựa theo chương trình ba trăm bảy mươi lăm năm trước nước Càn thế nào?

Chế độ tuyển vua?

Thế giới này lại cũng có loại chuyện như thế sao?

Trên địa cầu ngược lại từng có, năm 1572, quốc vương Ba Lan August chết đi, ngai vàng trống rỗng. Đám quý tộc trong nước đánh nhau đầu rơi máu chảy, tiếp đó liền xuất hiện chế độ quý tộc tuyển vua.

Sau cùng đề cử ra quốc vương đầu tiên dĩ nhiên là em trai của quốc vương nước Pháp Henry. Đám quý tộc lạ lùng này, vì muốn nắm giữ quốc vương thật chắc chắn, lại tình nguyện chọn một người ngoại quốc tới đảm nhiệm quốc vương của chính mình.

Chuyện này và chuyện năm đó hoàng đế Quang Tự nỗ lực mời Itō Hirobumi tới đảm nhiệm Tể tướng vương triều Mãn Thanh cũng có hiệu quả như nhau.

- Đương nhiên, chỉ có con trai ruột của Việt vương mới có tư cách tham gia cái này hội tuyển vua.

- Việt vương đều có mấy người con trai tại phía trên triều hội vậy?

- Ninh Kỳ, Ninh Chân, Ninh Chính, Ninh Cảnh, bốn vương tử trưởng thành hôm nay ở thành Thiên liền bốn người các ngươi. - Liêm thân vương của đế quốc nói:

- Các ngươi nói một chút coi, ai muốn tới tham gia chọn vua?

Ninh Kỳ bước ra khỏi hàng nói:

- Thần đồng ý.

Ninh Chính ra khỏi hàng:

- Thần đồng ý.

Ninh Chân không nói được một lời, cúi đầu nhìn giày của mình.

Gã đã từng đi theo Thái tử Ninh Dực, coi như là đặc biệt năng nổ, cùng họ Chúc cũng đi được rất gần.

Thế nhưng bây giờ, hắn thực sự sợ một tảng đá nện xuống đập mình thành thịt nát.

Lục vương tử Ninh Cảnh rục rịch, trong lòng hưng phấn run rẩy.

Ta, ta cũng có tư cách tham gia à?

Trong lòng gã có một vạn lần muốn tham gia, nhưng vẫn là không có gan.

- Ta, ta...

Mắt Liêm thân vương của đế quốc phát lạnh, ông ta hỏi:

- Ninh Cảnh, ngươi cũng muốn tham gia đúng không?

Nghe những lời này, Ninh Cảnh tranh thủ thời gian rụt trở về.

- Không có, ta có tài đức gì cả. - Ninh Cảnh cất giọng tự giễu.

Ngươi biết là tốt rồi, hôm nay ngươi dám ra đây tham gia, trong vòng vài ngày liền xong đời.

Liêm thân vương của đế quốc nói:

- Vậy thì do hai người Ninh Kỳ cùng Ninh Chính tiến hành tuyển vua.

Ninh Chính bước ra khỏi hàng nói:

- Nếu như phụ vương tỉnh lại, nếu kết quả không nhất trí với phụ vương thì tính thế nào?

Liêm thân vương của đế quốc cau mày nói:

- Ngươi muốn như thế nào?

Ninh Chính nói:

- Đương nhiên muốn lấy ý chí phụ vương là chuẩn.

Liêm thân vương của đế quốc nói:

- Lẽ nào ngày nào Việt vương còn bất tỉnh, chức vị Thái tử này không thể định đoạt ra à?

Ninh Chính nói:

- Trước tuyển ra tới một người làm chủ triều chính, hoà hoãn thời hạn là một tháng. Nếu như trong thời gian này phụ vương tỉnh lại, đó là đương nhiên theo ý chỉ phụ vương, nếu phụ vương vẫn chưa tỉnh lại, vậy thì coi như chuyện khác.

Liêm thân vương của đế quốc ngẫm lại một hồi rồi nói:

- Các vị cảm thấy thế nào? Chúc Hoằng Chủ, Xung Ngạc, Ninh Kỳ, Ninh Khải, các ngươi cảm thấy thế nào?

- Đồng ý!

- Đồng ý!

Ở trong lòng đám người Chúc Hoằng Chủ và Ninh Kỳ, quốc quân Ninh Nguyên Hiến đã là không có khả năng tỉnh rồi.

Liêm thân vương của đế quốc nói:

- Như thế, vậy cứ quyết định như vậy. Trước tiên ở hội tuyển vua đề cử ra một vương tử chủ trì triều chính. Trong một tháng Việt vương nếu có thể đủ tỉnh lại, đương nhiên vẫn do ngài định địa vị Thái tử, nhưng nếu như Việt vương vẫn chưa tỉnh lại, vị vương tử chủ trì triều chính kia tự động biến thành Thái tử Việt quốc.

- Vương hậu, còn có các vị Việt quốc thần tử, các ngươi có gì dị nghị không à?

- Không có!

Liêm thân vương của đế quốc nói:

- Tốt lắm, hôm nay toàn bộ quan viên trong triều đình đều có tư cách bỏ phiếu. Đề cử ra các ngài cảm thấy thích hợp Thái tử, mỗi người một phiếu, không ký tên.

Một lát sau.

Trong tay mỗi một vị quan đều được chia một cây bút và một tờ giấy đặc biệt.

Loại giấy này có hoa văn đặc biệt, trong khoảng thời gian ngắn không thể giả tạo.

- Các vị Việt quốc thần tử, người mà các ngươi sắp sửa đề cử ra, tương lai rất có khả năng sẽ kế thừa ngai vàng, hy vọng các ngươi lấy đại cục làm trọng, thận trọng, thận trọng, phải thận trọng!

- Bắt đầu điền, chỉ cần viết xuống tên trên giấy là được, hoặc là Ninh Chính, hoặc là Ninh Kỳ. Đương nhiên nếu như không viết, liền ý nghĩa bỏ quyền.

Theo một tiếng ra lệnh.

Ở đây mấy trăm tên thần tử Việt quốc bắt đầu ở trên giấy viết xuống tên.

Bọn họ cảm thấy người nào thích hợp là Thái tử, liền viết xuống tên người đó.

Viết xong sau khi gấp phiếu lại, không cho ai thấy.

Sau nửa khắc, tất cả mọi người viết xong.

Mấy người thái giám bưng chậu vàng đi nhận phiếu.

Một khắc đồng hồ sau đó, thu thập phiếu hoàn tất.

Tiếp đó ngay trước mặt của mọi người, bắt đầu xướng phiếu đếm hết.

Trong lòng đám người Liêm thân vương của đế quốc, Chúc Hoằng Chủ, Xung Ngạc có chút ung dung.

Bởi vì kết quả đã quyết định.

Cả triều văn võ vượt qua tám phần mười đều có thể hỗ trợ Ninh Kỳ.

Ninh Chính cho tới bây giờ cũng là thế đơn lực bạc.

Chế độ chọn vua này nhìn như công bằng, kỳ thực rất không công bằng.

Ninh Kỳ thắng chắc!

Nhưng mà, khi tiếng hành xướng phiếu.

Tất cả mọi người sắc mặt thay đổi!

- Ninh Chính, Ninh Chính, Ninh Kỳ, Ninh Chính.

Ngay từ đầu trong mười lăm phiếu, Ninh Chính lại chiếm mười phiếu, Ninh Kỳ mới năm phiếu.

Lại có ưu thế áp đảo?

Đây... Đây là có chuyện gì?

Gặp quỷ à?

...

Mà ở kinh đô Đại Nam, bảy ngày bảy đêm trôi qua, Thẩm Lãng thực sự không ngủ không nghỉ, không ngừng quét hình, quét hình.

Cả người quả thực khô khốc tiều tụy, xây xẩm muốn xỉu.

Hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng bị hành đến thế, nhưng thực sự từng giây từng phút cũng không dám đình lại.

Dù chỉ muộn một chút, sợ rằng đều có thể gặp nguy cơ khủng khiếp.

Tầm quét nhìn mấy chục vạn trang thượng cổ bí tịch, đều không có tìm được bất kỳ ghi chép nào về cái viên đá đặc biệt kia.

Thực sự như là mò kim đáy bể vậy.

Cái này giống như là ở không có một người kiểm tra mục lục thư viện, trong mấy chục ngàn quyển sách tìm được một trang tư liệu.

Thế nhưng...

Bỗng nhiên một trong nháy mắt.

Thẩm Lãng bỗng nhiên lóe lên ý tưởng.

Tìm được, hắn tìm được.

Quốc quân được cứu rồi.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.