WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 749: Kỳ tích của Lãng gia! Vở kịch lớn! Quốc quân tỉnh lại (2)

Chương 749: Kỳ tích của Lãng gia! Vở kịch lớn! Quốc quân tỉnh lại (2)


Nếu như thất bại...

Thẩm Lãng nói:

- Vua Căng, làm phiền huynh cầm mấy cây kim bạc này đâm đến phía sau ót của hắn.

Vua Căng võ công cũng rất cao, dễ dàng trực tiếp đâm vào.

Thẩm Lãng không khỏi nhìn sang gã.

Võ công huynh lợi hại như vậy? Hoàn toàn nhìn không ra nha.

- Người đột biến huyết mạch. - Vua Căng nói.

Quả thế.

Sau khi đâm mấy cây kim vào gáy của Sa Độn đang làm người thực vật.

Thẩm Lãng đặt đá Ác Mộng đã chỉnh sửa lên kim, sau đó dùng dòng điện kích thích.

Tức khắc...

Đá Ác Mộng sáng lên một cái.

Mắt vua Căng bản năng co rụt lại.

Bởi vì cảm nhận của gã đặc biệt nhạy cảm, khoảng cách gần như vậy, giống như lỗ chân lông bị bỏng vậy.

Đá Ác Mộng sau khi chỉnh sửa phóng ra sóng năng lượng đặc biệt, chui vào bên trong bộ não người thực vật Sa Độn.

Mí mắt của tên to con thực vật run lên bần bật.

Tiếp đó, không còn có bất kỳ phản ứng nào.

Thất bại?

Vô hiệu?

Nhưng mà chỉ nửa phút sau.

Gã thực vật to con này chợt ngồi dậy.

- Cái gì, tình huống gì!

Thẩm Lãng cùng vua Căng ngạc nhiên không gì sánh được.

Có hiệu quả đến thế này sao?

Một chút chần chừ cũng không có?

Cứ cứu tỉnh như vậy? Cứ sáng lập kỳ tích như vậy?

Thứ đá Ác Mộng thượng cổ này rõ ràng lợi hại.

- Kiếm Vương tiền bối, đi, đi!

Cứu tỉnh người thực vật to lớn này, sau đó Thẩm Lãng hoàn toàn không có thời gian cùng quốc sư Sa Ẩm chia sẻ vui sướng, vội vàng rời khỏi.

Thời gian gấp gáp vô cùng.

Thẩm Lãng đã rời khỏi nửa tháng, đô thành Việt quốc bên kia bất cứ lúc nào cũng có thể có thể phát sinh kịch biến.

Thẩm Lãng ngồi trên ghế mây, Kiếm vương Lý Thiên Thu sẽ phải cõng Thẩm Lãng lên lao điên cuồng.

Kết quả một người đàn ông cao to tộc Sa Man từ bên cạnh xông lại, không nói hai lời cõng lên Thẩm Lãng ghế mây lao điên cuồng lên bắc.

Thẩm Lãng trực tiếp ở phía trên ghế mây ngáy khò khò.

Người đàn ông cao to tộc Sa Man này chạy hết tốc lực ba mươi dặm sau đó ngừng lại.

Ở đây lại có một người đàn ông cao to tộc Sa Man khác đợi nơi này, tiếp sức mà cõng ghế mây Thẩm Lãng lên bắc.

Cứ như vậy không ngừng nghỉ chút nào, chỉ hai ngày rồi rời khỏi nước Đại Nam tiến vào nước Khương.

Toàn bộ quá trình Thẩm Lãng thậm chí không có tỉnh lại.

Đến khi hắn lại một lần nữa lúc tỉnh lại, đã ở trên một chiếc xe ngựa lớn.

Trên người đã tắm rửa hoàn tất, râu mép cạo sạch sẽ, tóc cũng đã được chải.

Bên cạnh Vũ Liệt nói:

- Công tử, cơm đã được rồi, mau ăn đi.

Bên ngoài hơn một nghìn thiết kỵ nước Khương bảo hộ xe ngựa của Thẩm Lãng ở chính giữa, phi điên cuồng về phía nước Việt.

...

Mà hội tuyển vua bên trong vương cung kinh đô, tiến vào một màn hoang đường.

- Ninh Chính, Ninh Chính, Ninh Kỳ, Ninh Kỳ, Ninh Chính...

Tất cả mọi người cũng không dám hít thở.

Dĩ nhiên là kết quả này?

Ninh Chính trước đó tìm người móc nối qua à?

Hoàn toàn không có.

Vậy tại sao lại như thế?

Lúc trước toàn bộ văn võ đại thần không cũng là hỗ trợ Ninh Kỳ sao?

Lần trước Ninh Nguyên Hiến công khai hỏi quần thần Việt quốc, hỗ trợ Ninh Chính hay là Ninh Kỳ, vượt qua tám phần mười đại thần đều hỗ trợ Ninh Kỳ.

Cái này nguyên nhân rất đơn giản.

Trầm mặc đại đa số.

Toàn bộ triều đình quan viên vượt qua mấy trăm người, có thể đứng ra nói, cũng chỉ có một phần mười.

Đám quan viên của họ Xung, họ Chúc ở trên triều đình là che khuất bầu trời không phải giả, thế nhưng chân chính có thể trở thành đảng phái của họ Chúc hay họ Xung chỉ là quan viên cấp bậc cao mà thôi.

Còn lại đại đa số quan viên dù cho dựa vào họ Chúc, họ Xung, cũng cũng không phải là chính thống.

Nếu vào lúc trước, bọn họ cũng vẫn sẽ hỗ trợ Ninh Kỳ.

Thế nhưng chuyện đã xảy ra gần đây cho bọn họ xúc động quá lớn, đầu tiên là hai trận đại thắng kỳ tích của Ninh Chính.

Mấu chốt nhất là quốc quân Ninh Nguyên Hiến bỗng nhiên ngã xuống.

Đương nhiên, kỳ thực cảm tình trong lòng những quan viên này với quốc quân quan không tốt, thậm chí có lòng thù hận.

Quốc quân Ninh Nguyên Hiến đối với thần tử, đúng là cay nghiệt thiếu tình cảm.

Nhưng ông dù sao cũng là quân vương.

Loại chuyện hành thích vua cha này dù sao cũng quá đáng sợ.

Từ khía cạnh tình cảm, quần thần chịu không nổi cái này, cho nên ở cái hội tuyển vua không ký tên, đại đa số lẳng lặng mà bầu cho Ninh Chính.

Khi kiểm tra phiếu bầu công khai, đám người Liêm thân vương của đế quốc, vương hậu họ Chúc, Chúc Hoằng Chủ, Xung Ngạc, Tiết Triệt sắc mặt trở nên đặc biệt khó coi.

Chủ quan, chủ quan rồi!

Vốn tưởng rằng hội tuyển vua nắm chắc mười phần, kết quả lại xuất hiện loại cục diện này.

Hậu quả khi mưu sát Ninh Nguyên Hiến so với trong tưởng tượng càng thêm nghiêm trọng.

Kế tiếp cục diện hơi khá hơn một chút.

Chức quan càng lớn, càng nhiều người đề cử Ninh Kỳ, bởi vì lợi ích đôi bên đã hoàn toàn trói buộc chung một chỗ.

Khuôn mặt Ninh Kỳ vẫn lạnh lẽo như núi.

Thế nhưng bộ mặt Liêm thân vương của đế quốc âm trầm được dường như muốn chảy nha nước.

Bộ dạng như vậy không được.

Bây giờ Ninh Chính dẫn trước phiếu quá nhiều.

Tuy rằng theo chức quan càng lớn, phiếu Ninh Kỳ cũng càng lúc càng nhiều.

Nhưng không thể mạo hiểm, nếu như kết quả cuối cùng tiết lộ số phiếu Ninh Chính càng nhiều, vậy phải làm gì?

Lẽ nào gắng chịu nhục, phủ định kết quả à?

Tức khắc, Liêm thân vương của đế quốc nhẹ nhàng vỗ vào một cái ghế, đây coi như là phát sinh một tín hiệu.

Để tỏ lòng tuyệt đối công bằng, người kiểm tra phiếu công khai không thuộc về đảng phái của Ninh Kỳ hay Ninh Chính mà là quan viên do đế quốc phái tới.

Nhận được tín hiệu của Liêm thân vương, trong tay áo của viên quan kiểm phiếu có một thứ chảy xuống.

Sau khi cầm lấy phiếu, nếu trong đó viết tên Ninh Kỳ vậy bảo trì không thay đổi.

Chỉ khi nào thấy tên Ninh Chính, cái thứ trong tay ông ta xẹt nhẹ qua chữ viết, thế là tên trên giấy liền biến mất, biến thành phiếu trắng.

- Ninh Kỳ, bỏ quyền, bỏ quyền, Ninh Kỳ...

Cục diện thật là quỷ dị.

Số phiếu bỏ quyền càng lúc càng nhiều, càng lúc càng nhiều.

Việt quốc trên triều đình quan viên không khỏi phát sinh từng đợt nói nhỏ.

Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Mới vừa rồi còn không có nhiều phiếu trống như vậy, sao bỗng nhiên lắm thế này.

Con của Trương Xung là Trương Tuân bước ra khỏi hàng nói:

- Vì sao lập tức xuất hiện quá nhiều phiếu trắng như vậy? Điều này hiển nhiên không bình thường.

Nghe những lời này, đám quan viên có cấp bậc tương đối thấp trên triều đình đều tỏ ý kinh ngạc.

Đây nhất định có quỷ, mới vừa rồi không có phiếu trắng bỏ quyền bầu cử, bây giờ lập tức xuất hiện nhiều như vậy?

Chuyện này là trò khôi hài sao?

Trương Tuân nói:

- Vương thúc Ninh Khải, hạ quan cảm thấy có cần phải điều động hai đại thần, đối chiếu quá trình giám sát.

Tên quan viên đế quốc này nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Ngươi không tin tưởng với phẩm hạnh bản quan sao?

Trương Tuân nói:

- Chính là vì đại thanh danh của người, vì danh tiếng đế quốc, cho nên mới cần thiết giám sát ngay tại hiện trường.

Vương thúc Ninh Khải khom người nói:

- Liêm thân vương, ta cảm thấy nói thế có lý.

Liêm thân vương của đế quốc chợt đứng lên, nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Các vị Việt quốc thần công, các vị đây là có ý gì? Chọn vương hạng thần thánh? Các ngươi vì sao bỏ quyền, đây là đang coi khinh bản vương? Đây là đang bất mãn với đế quốc à?

- Hội tuyển vua vốn là để văn võ đại thần đề cử ra vua mới, kết quả tất cả các ngươi đều bỏ qua, chuyện đầu tiên này hội tuyển vua còn có cái ý nghĩa gì nữa?

- Nhiều phiếu bỏ quyền như vậy, dù cho có chọn ra Thái tử mới cũng không coi là công bằng.

- Ta tuyên bố, kết quả hội tuyển vua lần này không có hiệu lực. Ba ngày sau, một lần nữa bắt đầu hội tuyển vua. Đến lúc đó bất luận kẻ nào đều không được bỏ quyền, mỗi người đều phải chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình, cho nên không còn là bỏ phiếu kín, ba ngày sau phía trên phiếu, đều có thể viết lên tên cùng chức quan các vị quan viên đưa đến trong tay các ngươi, mỗi người một phiếu.

Nghe những lời này, toàn tràng khiếp sợ.

Cái này... Cái này bất chấp cả thể diện, không biết xấu hổ thế sao?

Đây là hoàn toàn uy hiếp.

Mắt thấy Ninh Chính sẽ phải thắng lợi, lại kết quả không có hiệu lực?

Hơn nữa quy định của hội tuyển vua muốn đổi thì đổi sao?

Một khi là ký tên đầu phiếu, ai còn dám bầu Ninh Chính nữa, không sợ bị trả đũa sao?

Hành vi như thế quả thực chẳng có đường xuống chút nào a!

Liêm thân vương của đế quốc hướng vương hậu họ Chúc nhìn lại một cái.

Chúc Thị nói:

- Ta là phụ đạo nhân gia (*), không có chủ kiến gì, Thượng Thư Đài, Xu Mật Viện, cách nhìn của các vị như thế nào?

(*) Đạo của người phụ nữ là vun vén cho gia đình, tức là tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử

Chúc Hoằng Chủ nói:

- Cựu thần cảm thấy, nếu là hội tuyển vua, các thần tử quả thực cần phải chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình.

Xung Ngạc nói:

- Thần cũng cảm thấy như thế.

Mấy Tể tướng Thượng Thư Đài, mấy Phó sứ Xu Mật Viện đều tán thành nghiêng về phương án của Liêm Thân vương.

Có mỗi mình Ninh Khải không cách nào lật trời.

Thế là, triều hội quyết định, hội tuyển vua lần này không có hiệu lực.

Ba ngày sau, một lần nữa bắt đầu.

Một màn này có quen thuộc hay không?

Rất có phong phạm Viên Thế Khải năm đó (*).

(*) Vụ Viên Thế Khải ra sức ép để chiếm chức Tổng thống lâm thời của Tôn Trung Sơn.

Kết quả được đưa ra không phù hợp ý nghĩ của ta.

Vậy vẫn bầu tiếp đi, bầu cho đến khi ta hài lòng mới thôi.

Điều động quân đội cùng lưu manh bao vây nghị viện, toàn bộ nghị viên không được ra ngoài, không được đi ngủ.

Tiếp đó, rốt cuộc đến kết quả mà Viên đại tổng thống hài lòng.

...

Ba ngày kế xảy ra chuyện gì? Không được biết!

Nhưng gần như mỗi một quan viên Việt quốc đều bị thăm hỏi.

Chuyên gia Hắc Thủy Đài, Thượng Thư Đài thăm hỏi.

Nói bàn công việc, hỏi một chút chuyện nhà của ngươi, nói chuyện gia tộc của ngươi một chút.

Ngôn ngữ đặc biệt thân thiết nhưng khi nghe thì dựng cả tóc gáy, mồ hôi lạnh tuôn ra.

Tiếp đó, Xu Mật Viện, Thượng Thư Đài triệu tập họp vài lần.

Ghi lại việc quan trọng ởhội tuyển vua thần thánh.

Cuối cùng sứ đoàn khâm sai Liêm thân vương đế quốc cũng tiếp kiến đại biểu chúng thần Việt quốc.

Nhất là những người từng đâm đầu chọn Ninh Chính.

Liêm thân vương của đế quốc ghi lại việc quan trọng Hoàng đế bệ hạ thần thánh quan tâm với nước Việt..

Quan hệ của đế quốc và nước Việt...

Một câu uy hiếp cũng không có, nhưng cũng đủ để vô số quan viên đang ngủ giật mình tỉnh lại.

Ý tứ này đặc biệt rõ ràng.

Hội tuyển vua đợt tiếp theo, nếu như các ngươi viết bừa thì có thể phải chết cả nhà.

Vì giữ được phú quý, vì giữ được gia tộc, vì giữ được tánh mạng, các ngươi tốt nhất phải đứng cùng lập trường với đế quốc.

...

Thời gian ba ngày trôi qua thật nhanh.

Hội tuyển vua thần thánh lại bắt đầu.

Quả nhiên, mỗi một quan viên đều lãnh mỗi phiếu của riêng mình, trên phiếu có tên, tự, chức quan và quê quán của họ rõ ràng.

Còn thiếu mỗi chuyện viết sẵn tên Ninh Kỳ cho bọn họ.

Lần này nếu ai dám viết tên Ninh Chính, cam đoan trực tiếp truy cứu đến cùng.

Liêm thân vương của đế quốc nói:

- Không nói nhiều nữa, lúc này đây hội tuyển vua thần thánh đến cỡ nào trong lòng các ngươi rõ ràng. Người này sẽ dẫn Việt quốc đi đến chỗ phồn vinh, thái bình, cường thịnh, mỗi một tấm phiếu của các ngươi đều nặng ngàn cân.

- Bắt đầu đi!

Theo Liêm thân vương của đế quốc ra lệnh một tiếng.

Văn võ bá quan triều đình nước Việt, trong lòng tràn đầy vô cùng khuất nhục, phải cùng nhau viết xuống một cái tên trên hội chọn vui.

Ninh Kỳ!

Cái này là được rồi.

......

Nhanh, nhanh lên, nhanh đi nào!

Tiếng chân như sấm.

Ở dưới sự bảo vệ một nhánh kỵ binh, xe ngựa của Thẩm Lãng xông vào cổng Chu Tước thật nhanh, tiến vào kinh đô.

Xe chạy băng băng dọc theo đại lộ Chu TướcDọc theo chu tước đường lớn rất nhanh phi, trực tiếp tiến vào bên trong vương cung.

- Tránh!

- Tránh!

- Tránh!

Tiến vào bên trong vương cung, Thẩm Lãng nơi đi qua, tất cả mọi người toàn bộ thối lui.

Đại công công Lê Chuẩn tiến lên đón thật nhanh.

Thẩm Lãng từng nói cho hắn thời gian một tháng, mà bây giờ chỉ qua hai mươi ba ngày hắn đã trở lại.

Lê Chuẩn mừng rỡ.

Bởi vì chỉ có thành công, Thẩm Lãng mới có thể sớm vội trở về.

- Công tử, triều đình bên kia đang diễn vở kịch lớn mà.

Đại công công Lê Chuẩn ông mà cũng kêu ta là công tử?

Có chút chịu không nổi à nha.

- Diễn đi, diễn đi, bây giờ diễn nhảy qua lửa, làm mất mặt như thế này càng đặc sắc. - Thẩm Lãng cười nói.

Hắn đã nghe nói, dĩ nhiên là hội tuyển vua.

Tiên tiến thế, tò mò ghê nha.

Hơn nữa không chọn ra Ninh Kỳ, hội tuyển vua cũng không kết thúc.

Đây thật là kỹ nữ lập đền thờ.

Trải qua lần này, đế quốc ở trong lòng đám quần thần Việt quốc đã mất hết nhân tâm.

Thậm chí thanh danh của đám người Ninh Kỳ, Chúc Hoằng Chủ cũng mất hết.

Cái này chẳng khác nào đè cổ văn võ bá quan nước Việt xuống cái bô đựng phân, hô to:

- Nhanh, ăn cơm.

Nhưng bên trong toàn bộ cũng là phân, ăn thế nào được?

Thẩm Lãng đã bắt đầu ngẫm lại, một khi Ninh Nguyên Hiến tỉnh lại, kế tiếp làm mất mặt sẽ sảng khoái cỡ nào.

Tốt nhất là thực sự chờ tuyển Ninh Kỳ ra để làm Thái tử.

Tiếp đó, quốc quân Ninh Nguyên Hiến một hơi bác bỏ.

Quả thực thoải mái đến bay lên mây xanh.

...

Thẩm Lãng vọt vào trong phòng bệnh Ninh Nguyên Hiến.

Ông vẫn không nhúc nhích chút nào, hít thở yếu ớt, nhịp tim yếu ớt, nhưng cũng không có xuất hiện dấu hiệu mất đi sức sống.

- Lê Mục công công, dùng kim bạc đâm vào sau đầu bệ hạ!

Thẩm Lãng cầm biểu đồ đặt ở trước mặt Lê Mục.

Lê Mục xuất ra năm cây kim bạc, đâm vào ót của Ninh Nguyên Hiến nhanh như chớp.

Thẩm Lãng lấy ra đá Ác Mộng theo hình thức trị liệu đã được sửa đổi qua..

Đám người Lê Chuẩn, Lê Mục, Biện phi kinh ngạc.

Vẫn là… cái viên hồng ngọc kia sao?

Chính là đồ chơi này làm hại bệ hạ sống chết chưa biết.

Thế nhưng người nào cũng không có mở miệng, ở cái chuyện sáng tạo kỳ tích, Thẩm Lãng có quyền uy tuyệt đối.

Thẩm Lãng hít một hơi thật sâu.

Nhất định sẽ hữu hiệu, ở kinh đô Đại Nam đã thành công, lần này cũng nhất định có thể thành.

- Lên!

Thẩm Lãng kích hoạt đá Ác Mộng sau khi cải tạo.

Tức khắc.

Đá Ác Mộng lại sáng lên một lần nữa.

Chợt phóng ra một sóng năng lượng đặc biệt, chui vào bên trong cái ót quốc quân Ninh Nguyên Hiến.

Mí mắt Ninh Nguyên Hiến run lên bần bật.

Thân thể run lên.

Tiếp đó, ông trực tiếp mở mắt.

- Quả nhân lập Ninh Chính là Thái tử!

Tỉnh lại trước tiên, Ninh Nguyên Hiến hô lên những lời này.

...

Chú thích của Bánh: Ngày hôm nay đi khám bảo hiểm ý tế lấy thuốc trợ ngủ cho nên up truyện chậm. Nhưng vẫn một vạn năm trở lên! Chư vị đại nhân, còn có vé tháng à? Cho ta được không?







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.