Chương 769: Tiết Triệt hộc máu! Điều mong muốn chính là hạ gục nhanh chưa từng có! (2)
- Các vị sư huynh, tiêu diệt Thẩm Lãng vốn không cần nhiều như vậy tông sư cường giả.
- Thế nhưng, lần này chúng ta muốn bắt sống ba người.
- Thẩm Lãng, Kim Mộc Lan, Đại Ngốc.
- Kim Mộc Lan cần ở Thẩm Lãng trước mặt lăng trì, cái này đương nhiên là vì hả giận. Lăng trì mấy trăm đao xong, sau đó rút máu và tủy sống cả người ả ra, núi Phù Đồ sẽ có trọng dụng.
- Toàn thân Đại Ngốc đều là thứ quý giá, tủy, máu, xương, gân mạch đều là bảo tàng khổng lồ.
- Đến lúc đó sẽ chia cho các sư huynh một chén canh mà húp.
...
Tất cả chuẩn bị thỏa đáng.
Vũ khí tuyệt sát cũng đồng nhất.
Tiết Triệt chỉ nửa bước ở thế giới thế tục, nửa bước đã tiến vào thế lực siêu thoát.
Nam Hải kiếm phái gần như xem như là chi nhánh con của núi Phù Đồ.
Cho nên đối với chiến đấu của thế tục vương quyền trên mặt đất nhìn không thuận mắt.
Đương nhiên, những vũ khí bí mật này cũng là ông ta phấn đấu mấy thập niên tích lũy.
Hiện tại ở không nghĩ tới phải dùng rồi.
- Thẩm Lãng, ngươi hoàn toàn là hoàn toàn không biết gì cả với lực lượng thần bí.
- Ngươi sẽ nhanh chóng sáng tỏ, ngươi trêu chọc một kẻ địch hoàn toàn không thể đụng vào.
Bởi vì nhãn giới cao lại chơi trong thế lực bí mật thời gian không ngắn, cho nên Tiết Triệt có chút xem thương quân Niết Bàn, thần xạ thủ của Thẩm Lãng.
Chỉ là trò vặt vãnh tôm tép nhãi nhép.
Bởi vì những thế lực siêu thoát không động thủ, mới lộ ra năng lực Thẩm Lãng nhà ngươi.
Thẩm Lãng lập tức muốn tới tiến đánh thành Nam Châu.
Chiến thắng?
Căn bản thì không phải là Tiết Triệt mục tiêu.
Ông ta chỉ cần một kết quả, hạ gục nhanh chưa từng có!
...
Hạm đội của Thẩm Lãng vẫn tuần tra tới lui khu vực bên ngoài cách thành Nam Châu hai ba trăm dặm.
Còn nhớ rõ ba đầu lĩnh hải tặc kia à?
Bọn họ bán Tiết Bàn cho Thẩm Lãng, đổi ba nghìn lượng vàng trở nên giàu to rồi.
Thuận tiện, gã còn cầm ba cái bình đặc biệt giao cho Thẩm Lãng.
Không phải gã không cảm thấy ba cái bình này không đáng giá.
Chớ xem thường hải tặc đầu lĩnh, bọn họ tinh mắt cực kỳ.
Những thứ không biết nhất định hiếm lạ.
Thứ hiếm lạ thì sẽ đáng giá.
Nhưng thế nào đổi hiện giờ là một vấn đề.
Thứ càng hiếm lạ, nếu đổi với thế lực mạnh có khi nhận được chẳng phải là tiền tài, có khi còn bị giết người diệt khẩu.
Thẩm Lãng chỉ nhìn thoáng qua, liền nói thẳng:
- Lấy thêm một nghìn lượng vàng cho ba tráng sĩ.
Tức khắc, ba người càng thêm vui mừng hớn hở.
Bình quân mỗi người hơn một ngàn ba trăm lượng vàng, đại phát tài.
Đời này có thể ăn ngon uống sướng dùng không hết.
...
Thẩm Lãng cẩn thận từng li từng tí, vận dụng các loại thủ đoạn, mở ra một cái bình trong đó.
Chất lỏng màu lục bên trong đều là cổ trùng núi Phù Đồ, không biết có bao nhiêu con, chỉ biết là con số khổng lồ.
Nhưng mà những con cổ trùng này đang được ngâm vào một loại chất lỏng đặc biệt nên ngủ say sưa.
Sau khi mở ra, một bộ phận cổ trùng rục rịch.
Chúng xông ra như đám khói màu lục nhảy vào trên mặt Thẩm Lãng.
Tức khắc đám cổ trùng này chợt tỉnh giấc, điên cuồng muốn cắn xé máu thịt của Thẩm Lãng.
Tiếp đó...
Chúng nó đều chết hết.
Rồi biến thành vô số bụi xanh lục rơi từ trên mặt Thẩm Lãng xuống.
Ôi!
Thẩm Lãng quá độc.
Vì để tránh việc giết chết hết đám cổ trùng này, Thẩm Lãng đeo lên mặt nạ bảo hộ, đeo lên găng tay.
Rút ra một tiêu bản, đặt ở dưới kính hiển vi quan sát.
- Cổ trùng Mục Xác cấp hai!
Đây không phải là Thẩm Lãng đặt tên, mà là núi Phù Đồ gọi.
Trong kho tài liệu của Ngô Đồ Tử ghi lại rõ ràng.
Nghe vào rất lợi hại có phải hay không?
Những con cổ trùng này được tạo ra để chuyên tấn công gây sát thương quy mô lớn.
Một khi chúng nó tiếp xúc làn da của con người sẽ dễ dàng chui vào trong máu thịt.
Thứ chúng bài tiết ra kết hợp với máu người trong nháy mắt sẽ biến thành loại acid mạnh đáng sợ.
Cho nên, chỉ cần bị những thứ cổ trùng này văng trúng, trong nháy mắt mục nát thành bột nhão màu xanh lục.
Tử trạng vô cùng thê thảm.
Tuy nhiên, loài cổ trùng này cũng có nhược điểm. Sau khi rời khỏi dung dịch dinh dưỡng, nó chỉ có thể sống sót trong không khí vài giây.
Chúng nó cần lập tức chui vào trong máu người mới có thể sống sót tiến hành tàn sát.
Thế nhưng, chúng nó hết sức nhỏ bé, có thể so với bụi, có thể dễ dàng chui vào khe áo giáp.
Nói cách khác áo giáp quân Niết Bàn của Thẩm Lãng căn bản đỡ không được.
Một khi những thứ cổ trùng này lan tràn, quân Niết Bàn trong nháy mắt liền sẽ tuyệt tử.
Ba cái bình này cộng lại, có tầm ba lít.
Vô cùng hiển nhiên là Yến Nan Phi mang ra ngoài.
Lúc ông ta tiến đánh hạm đội Thẩm Lãng không thể sử dụng đồ chơi này.
Vô cùng hiển nhiên là cảm thấy không có cần thiết, ông ta muốn dùng ba bình cổ trùng núi Phù Đồ ở pháo đài Nộ Triều.
Họ Tiết thật đúng ác.
Vì thắng, hoàn toàn không trạch bất kỳ thủ đoạn nào.
Cũng hoàn toàn mặc kệ giết bao nhiêu người.
Yến Nan Phi bây giờ thế này, căn bản sẽ không có suy nghĩ đánh thứ chiến tranh chính quy ở thành Nộ Triều.
Trực tiếp sẽ phải dùng loại thủ đoạn ác độc quỷ dị này, giết cả thành Nộ Triều, chém tận giết tuyệt gia tộc họ Kim.
Đây rõ ràng chính là sinh hóa vũ khí.
Đế quốc Đại Viêm rõ ràng có lệnh cấm.
Kết quả họ Tiết lại lấy ra dùng.
Xem ra cái lệnh cấm này cũng chỉ có cười ha ha.
Trên thế giới quả nhiên không có chuyện gì hiếm hoi mới mẻ.
Quân chính phủ Syria tuyệt đối không thể dùng vũ khí sinh hóa, thế nhưng quân phản kháng có thể dùng.
...
Tiết Triệt nếu để Yến Nan Phi mang theo ba bình cổ trùng, vậy gia tộc họ Tiết tuyệt đối sẽ có hơn ba bình.
Có thể mười bình?
Như vậy Tiết Triệt có khả năng sở hữu cổ trùng khác hay không?
Khả năng cũng không lớn.
Họ Tiết cùng Nam Hải kiếm phái cuối cùng chẳng qua là chi nhánh con của núi Phù Đồ, đối phương không có khả năng giao vũ khí tuyệt mật hơn cho họ Tiết.
Hơn nữa cổ trùng Mục Xác cấp hai ở thế giới thế tục đã đủ cường đại, với quân đội bình thường cũng đủ tiến hành cấp độ nghiền ép tàn sát.
Cho nên núi Phù Đồ cũng không có cần thiết cho nhiều cổ độc hơn cho gia tộc họ Tiết.
Như vậy kế tiếp, tiến đánh thành Nam Châu, Tiết Triệt nhất định sẽ dùng loại cổ trùng này.
Nếu như không có phòng bị.
Vậy quân Niết Bàn của Thẩm Lãng trong nháy mắt sẽ bị hạ gục nhanh chưa từng có.
Không vượt qua nửa phút sẽ chết ráo rọi.
Dùng mũi tên đặc chế bắn ra, bùng nổ, sau đó những thứ cổ trùng này chợt tản ra, ở khắpn ơi căn bản không tránh được.
Những thứ cổ trùng này tiến vào cơ thể người, sau đó sẽ sinh sôi nẩy nở rất nhanh.
Ở trong khoảng thời gian ngắn vô cùng, có thể ăn mòn người này đến chết.
Như vậy Thẩm Lãng có đề phòng à?
Đương nhiên là có!
Hắn thậm chí phòng ngừa đối với năm loại cổ trùng.
Chỉ bất quá hắn rất khó xác định gia tộc họ Tiết đến tột cùng có loại cổ trùng nào.
Nhưng có thể có thể suy đoán là cổ trùng Mục Xác cấp hai.
Bởi vì cấp bậc loại cổ trùng này không cao, thế nhưng lực sát thương kinh người, tỉ suất chi phí - hiệu quả tuyệt đối cao.
Như vậy miễn dịch cổ trùng Mục Xác cấp hai khó khăn à?
Một chút đều không khó khăn.
Bản thân thứ cổ trùng này không độc, tiến vào máu trong cơ thể người, sau đó sẽ lập tức phân bố ra một chất. Mấy thứ này cùng máu hỗn hợp cùng một chỗ, biến thành acid mạnh ăn mòn đáng sợ.
Cho nên Thẩm Lãng chỉ cần sớm tiêm phòng cho mỗi người một loại thuốc đặc biệt, loại thuốc chuyên môn tàn sát loại cổ trùng này.
Thứ cổ trùng Mục Xác cấp hai tiến vào máu, sau đó sẽ nuốt máu trước, tiếp đó sẽ bài tiết acid mạnh ăn mòn.
Thế nhưng, khi nó muốn nuốt ngụm máu đầu tiên đã chết sạch, căn bản không kịp bài tiết kịch độc.
Vậy thứ thuốc Thẩm Lãng dùng để phòng ngự cổ trùng Mục Xác cấp hai được điều chế từ máu hắn à?
Không phải!
Thật không cần thiết.
Phòng ngự loài cổ độc này có từ ba đến năm biện pháp.
Đây cũng không phải thấy ở tư liệu của Ngô Đồ Tử, mà là thấy được trong thượng cổ điển tịch của vua Căng bên kia.
Thẩm Lãng chọn lựa biện pháp dễ dàng nhất để điều chế thuốc ngừa.
...
- Bay đâu!
Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng, hai người bước vào.
Một là người bình thường, một là quân Niết Bàn, một nam, một nữ.
Thẩm Lãng lấy ông tiêm ra, tiêm thuốc ngừa cho mỗi người.
Tiếp đó lẳng lặng chờ đợi.
Hai người đều có phản ứng, sốt cao nửa giờ, trên người xuất hiện vết rỗ.
Thậm chí da đều xuất hiện màu tím khá quỷ dị.
Qua một giờ sau đó.
Những thứ bệnh trạng này đều biến mất.
- Vươn tay.
Hai người vươn tay.
Thẩm Lãng dùng mảnh thủy tinh chấm một chút cổ trùng Mục Xác cấp hai, quét lên ở lòng bàn tay hai người.
Những thứ cổ trùng này nguyên bản đang hôn mê, tức khắc thanh tỉnh lại, bản năng dọc theo khe hở chui vào trong cơ thể, vào mạch máu.
Cho nên, màu xanh lá cây này trực tiếp biến mất ở lòng bàn tay hai người.
Kế tiếp lẽ ra sẽ xuất hiện một màn quỷ dị.
Hai bàn tay sẽ bị ăn mòn, tiếp đó nhanh chóng lan tràn toàn thân.
Ngũ tạng lục phủ, toàn thân đều hoàn toàn ăn mòn mục nát, cuối cùng chết thảm hoàn toàn.
Kết quả...
Hoàn toàn bình yên vô sự.
Thứ cổ trùng Mục Xác cấp hai mới vừa tiến vào máu hai người, trong nháy mắt chết đi.
Thứ thuốc ngừa Thẩm Lãng tiêm vào có thể miễn dịch loại cổ trùng này tuyệt đối.
Mặc dù cái này ở trong dự liệu, nhưng vẫn là khiến người ta ngạc nhiên.
...
Kế tiếp.
Thẩm Lãng cho tất cả quân Niết Bàn tiêm thuốc miễn dịch cổ trùng, cũng tiêm cho tất cả thủy thủ.
Kết quả...
Có mười mấy người xảy ra phản ứng mãnh liệt. Chín người chết đi, sáu người bị mù.
Kết quả này so với trong tưởng tượng muốn khá hơn một chút.
Lại đợi một ngày!
Bảo đảm thuốc miễn dịch đã hoàn toàn tiến vào trong cơ thể quân Niết Bàn, trải rộng trong các mạch máu.
Bảo đảm cổ trùng gia tộc họ Tiết sẽ không làm thương tổn bất cứ người nào.
Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng.
Quân Niết Bàn lên đất liền đảo Nam Châu.
Tiến đánh sào huyệt thực sự của gia tộc họ Tiết, thành Nam Châu!
...
Bến càng thành Nam Châu không bị phá hủy.
Hạm đội Thẩm Lãng dễ dàng cập bến.
Lục chiến trong tưởng tượng không có phát sinh.
Hơn ba ngàn quân Niết Bàn dễ dàng leo lên đảo Nam Châu.
Tiếp đó chỉnh tề xếp thành hàng, xuất phát về hướng thành Nam Châu.
Trong toàn bộ quá trình dễ dàng dàn quân ngay hàng thẳng lối, không có nửa cái bóng người, không có bị bất kỳ phục kích.
Phảng phất như là Tiết Triệt đang chờ hắn tới tiến đánh thành Nam Châu vậy!
Sau nửa canh giờ!
Quân Niết Bàn Thẩm Lãng bao vây bốn mặt.
Đây là thành Nam Châu.
Đây là sào huyệt gia tộc họ Tiết, trung tâm mậu dịch toàn bộ vùng biển phía nam.
...
Tiết Triệt cũng không có đứng ở đầu thành chỉ huy quân đội.
Bởi vì ông ta cảm thấy không có cần thiết, nếu hắn tự mình lên đầu thành thì có chút mất mặt.
Đây là một trận chiến giết trong nháy mắt, chẳng lẽ còn muốn chủ họ Tiết tự chỉ huy?
Tiết Triệt cũng chỉ là đứng ở trên thành, trong tay thưởng thức một bộ xương sọ, yên lặng nhìn quân đội của Thẩm Lãng đến.
Xương sọ này là con của ông ta Tiết Bàn.
- Thẩm Lãng, ngươi đã đến rồi.
- Kim Mộc Lan, ngươi cũng tới.
Kim Mộc Lan quả nhiên tuyệt mỹ như trong lời đồn, quả thực diễm lệ không thể tả, thêm cả vóc dáng ma quỷ này gần như không giống loài người.
Mỹ nhân thế này nếu không đủ mạnh để hưởng dụng nàng sẽ giảm phúc
Chí ít Thẩm Lãng không có tư cách này, cũng không có năng lực hưởng dụng thế này.
Tiết Triệt cũng sẽ không hưởng dụng, đỡ phải bị đại nhân vật ghi hận ngày sau.
Nhưng mà thiên thần tuyệt thế như vậy, ta hưởng dụng không được, liền triệt để hủy diệt đi.
Sau khi rút sạch máu tủy thì hủy diệt hoàn toàn để chẳng ai nhớ thương.
Tiết Triệt lấy ra dao khắc mới, dàn sách tử đàn mới, lẳng lặng chờ đợi.
Bắt sống Thẩm Lãng và Kim Mộc Lan, sau đó lăng trì xử tử, sau đó dùng máu hai người khắc kinh thư.
Nhanh thôi, không qua một khắc!
Tiết Triệt có chắc chắn tuyệt đối!
...
Quan chỉ huy đầu thành là Thế tử mới của gia tộc họ Tiết, cựu đệ tử núi Phù Đồ Tiết Đỉnh.
Nhìn thấy quân Niết Bàn của Thẩm Lãng xuất hiện, Tiết Đỉnh vung tay lên. Tức khắc trên đầu thành có quân phòng thủ xuất hiện chi chít. Năm nghìn tên đệ tử Nam Hải kiếm phái, gần vạn tư quân họ Tiết.
Năm nghìn tên đệ tử Nam Hải kiếm phái, trong tay toàn bộ cầm cường cung hỗn hợp.
Thẩm Lãng nheo mắt lại, đây là đạo cung của ta. Cung quân đội hai bên thực sự giống hệt nhau.
Nhưng mà mũi tên của đệ tử Nam Hải kiếm phái liền không giống. Ống tên đặc biệt, mỗi một ống chỉ có năm cây tên, khoảng cách rất rộng. Trong mỗi mũi tên đều có vô số cổ trùng Mục Xác cấp hai, có thể giết chết tất cả kẻ địch trong mấy mét.
Cựu đệ tử núi Phù Đồ, Thế tử mới của họ Tiết là Tiết Đỉnh đưa đôi mắt ưng chậm rãi nhìn chằm chằm Thẩm Lãng.
Đây là Thẩm Lãng?
Đây là Kim Mộc Lan?
Cô gái này quả nhiên xinh đẹp để cho người ta run rẩy, thực sự không thể ngủ à?
Đôi bên không có buông ra những câu mắng chửi độc địa.
Tiết Đỉnh sẽ chờ quân Niết Bàn của Thẩm Lãng tiến gần.
Một khi tới gần ba trăm mét, liền lập tức điên cuồng bắn tên cổ độc.
Trong một phút giải quyết, giết sạch quân đội của Thẩm Lãng.
Một trận chiến cấp độ hạ gục nhanh chưa từng có, còn muốn kêu nói cái gì?
Đây là miểu sát của thế lực siêu thoát với quân đội thế tục.
Nếu như kêu chém tận giết tuyệt gì đó mới là bôi nhọ.
Trong lòng Tiết Đỉnh tràn đầy mong đợi.
Quân Niết Bàn không phải nói là đội quân vương bài hàng đầu, bách chiến bách thắng sao?