Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 806: Lại gặp Cừu Yêu Nhi! Medusa mộng ảo! Vận mệnh (1)

Chương 806: Lại gặp Cừu Yêu Nhi! Medusa mộng ảo! Vận mệnh (1)





Vị nữ hoàng kiến tạo thành Queen kia hiển nhiên là một kẻ cuồng si kiến trúc.

Trong thời gian bà ta tại vị suốt mấy chục năm, không chỉ kiến tạo hoàng cung, hơn nữa còn xây xong lăng của mình, thậm chí còn xây nó dưới hoàng cung.

Hết lần này tới lần khác vị nữ vương Medusa này vẫn còn thích bế quan ở trong lăng mộ, đây là tâm lý gì hả?

Trương Xuân Hoa đã nói, thời gian mấy năm này nữ vương Medusa phần lớn thời gian ở dưới lăng mộ này, thời gian tỉnh lại rất ngắn.

Tức khắc Thẩm Lãng càng thêm đau lòng về cục cưng bé nhỏ Yêu Yêu, con bé sắp năm tuổi, hầu hết thờ gian đều nằm ở trên giường ngủ, không chỉ cha không ở bên cạnh, ngay cả mẹ cũng phần lớn thời gian không kề bên.

Cứ dọc theo hoàng cung đi xuống, tiếp đó chính là một con đường hầm thật dài.

Đây là đường hầm dẫn xuống lăng mộ sao? Vì sao trong suốt óng ánh? Hơn một trăm năm trước vị nữ hoàng bệ hạ Zollern rốt cuộc có cảm xúc lãng mạn cỡ nào?

Từ hoàng cung đến lăng mộ, liền ý nghĩa từ sinh tồn đến chết mất, lại dùng thế này đường hầm chói lọi đến thế?

Khi cứ mải miết đi dọc theo đường hầm sẽ phát hiện ánh sáng chói lọi kia dần trở nên ảm đạm, cuối cùng biến thành bóng tối.

Đây là tượng trưng cho nhân sinh từ tươi sáng trở nên ảm đạm? Cuối cùng rơi vào bóng tối vĩnh hằng à?

Đoạn đường hầm tối tăm này không biết dài cỡ nào, tối đến nỗi đưa tay hoàn toàn không thấy được năm ngón, tượng trưng cho an nghỉ sau khi nhắm mắt.

Kế tiếp cái đường hầm này dần dần xuất hiện một chút xíu ánh sáng, giống như những vì tinh tú trên bầu trời đêm, lấp lánh nơi nơi như là bầu trời đầy sao.

Tiếp tục đi xuống dưới, những vệt nhấp nháy trong hầm ngay càng dày đặc như thể đưa thần vào dãy ngân hà chói lọi trên trời cáo, những thứ lấm ta lấm tấm nhấp nháy kia dùng đá dạ quang đặc biệt khảm nạm xung quanh.

Chỉ mỗi đường hầm này khiến cho Thẩm Lãng kinh ngạc không ngớt.

Cuối cùng đi tới phần cuối đường hầm, Trương Xuân Hoa tiến lên mở cơ quan.

Cánh cửa cuối hầm mở ra.

Đằng sau cánh cửa này chính là lăng mộ, Thẩm Lãng không khỏi áo tưởng hình dáng của lăng mộ đó ra sao.

- Cót két!

Ánh sáng trong nháy mắt kích thích Thẩm Lãng gần như không mở mắt ra được, bởi vì có một đoạn đường hầm rất dài ở hoàn toàn trong bóng tối.

Cái này... Đây là lăng mộ?

Cái này rõ ràng là thiên đường mà?

Thẩm Lãng lần đầu tiên nhìn thấy lăng mộ như vậy, hoàn toàn là thế giới lấp lánh muôn màu.

Cầu đá màu hồng phấn, bên dưới là mạch nước ngầm lẳng lặng chảy xuôi mạch, đầu cầu bên kia chính là lăng mộ.

Nó được xây đựng gần như giống y hệt hoàng cung trên đỉnh vách núi, có tường thành, có cung điện.

Nó có tỉ lệ 1:1 với hoàng cung nhưng lại đứng chổng ngược.

Ngươi có tưởng tượng được không? Một hoàng cung chổng ngược xây dưới đất làm lăng mộ?

Khiến người ta một loại cảm giác, giống như nơi này chính là cái bóng của hoàng cung.

Khả năng nghệ thuật của vị nữ hoàng đế quốc Zollern II khiến Thẩm Lãng nhìn mà than thở, bà ta phải lãng mạn cỡ nào, tài hoa cỡ nào mới có ý tưởng đến như thế. Thành Queen của bà ta có một không hai mà lăng mộ của bà cũng chẳng có cái thứ hai trên thế gian này.

Trương Xuân Hoa cùng Thẩm Lãng đi qua cầu đá, đi tới trước cửa lăng mộ, cũng chính là phía trước hoàng cung chổng ngược kia.

Hắn không cách nào tiến lên được nữa, bởi vì những thứ kế tiếp đã ở trạng thái chổng ngược, võ công của hắn cũng chẳng lợi hại đến mức có thể đứng ngược.

Trước cổng lăng mộ hoàng cung quả nhiên có bốn người lẳng lặng vẫn không nhúc nhích, giống như pho tượng vậy.

Họ là người thượng cổ sao?

Thẩm Lãng không nhìn ra, bởi vì họ không cùng một dạng với Mộc Lan.

Họ chẳng đẹp một chút nào, mặc dù là phụ nữ nhưng lại hùng tráng uy vũ như đàn ông vậy, mặt toàn hình chữ điền, mỗi người đều cao tầm hai mét.

- Ta không thể sẽ đi qua, trên thực tế ta cũng không qua được. - Trương Xuân Hoa nói:

- Bất kỳ ai bước vào phạm vi lăng mộ, đều có thể bị họ chém chết.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy như thế nào chứng minh có thể đi tới hay không?

Trương Xuân Hoa nói:

- Nếu như ngươi cứ đi tới không có bị chém đầu xuống, liền chứng minh ngươi có thể đi vào.

Ta muốn đ* chết con hồ ly tinh này, ngươi muốn ta bị chém đầu như vậy kia à?

Thẩm Lãng hướng bốn cao thủ nói:

- Xin hỏi, ta có thể đi tới hay không?

Bốn cao thủ không để ý đến.

Thẩm Lãng hô to:

- Cừu Yêu Nhi, Medusa, ta là Thẩm Lãng, ta muốn tới gặp nàng.

Bên trong không có bất kỳ phản ứng nào.

Thẩm Lãng nói:

- Bốn vị cao thủ, ta là phụ thân của tiểu công chú Yêu Yêu, ta có thể đi tới à?

Bốn cao thủ vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, đừng im chẳng ngúc nhích như pho tượng.

Thẩm Lãng giờ hoàn toàn không hiểu, vậy là có thể vào hay không thể?

- Đã từng có người thử tiến vào à? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

- Có. - Trương Xuân Hoa nói:

- Một sư tỷ của ta có phát hiện quan trọng muốn bẩm báo nữ vương nên cũng đến nơi này, cũng gặp bốn pho tượng cao lớn này, ban đầu cũng chẳng có phản ứng gì, thế nhưng khi sư tỷ bước tới một bước đã bị chém thành năm khúc, cho nên ta trở thành nữ quan duy nhất.

Lúc Trương Xuân Hoa nói những lời này đặc biệt gió nhẹ mây nhạt, điều này làm cho Thẩm Lãng lại một lần nữa hận không thể đè chết nàng.

Ánh mắt của Thẩm Lãng nhìn phía bốn cao thủ này, quét tia X toàn thân họ.

Vì lý do an toàn, hắn lộ ra viên đá Ác Mộng trên cổ.

Bốn cao thủ thủ vệ lăng mộ hoàng cung vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, Thẩm Lãng nhắm mắt lại.

Hắn tin tưởng vững chắc bốn người này không sẽ động thủ giết hắn, chợt cắn răng một cái, Thẩm Lãng bước chân vào trong phạm vi lăng mộ hoàng cung.

Trương Xuân Hoa gần như nín thở, nàng thật sự lo lắng Thẩm Lãng trực tiếp bị chém thành năm khúc. Mặc dù nàng ngoài miệng nói có vẻ nhẹ nhẹ nhàng, nhưng Thẩm Lãng lại một lần nữa xuất hiện ở trước mắt của nàng, nội tâm của nàng rõ ràng vô cùng kích động mừng rỡ như điên, tuyệt đối không muốn thấy có chuyện gì xấu xảy ra cho hắn.

Nhưng mà không xảy ra chuyện gì cả, bốn pho tượng cao thủ chổng ngược vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.

Dựa vào cái gì hả? Tại sao kia chứ? Lần này Trương Xuân Hoa không khỏi không cam lòng.

Trương Xuân Hoa không khỏi hơi đưa chân ra như thể muốn bước vào hoàng cung.

Trong nháy mắt...

Sát khí khủng khiếp dâng lên, gần như muốn dọa người ta sợ đến ngồi thụt xuống đất.

Bốn cao thủ vẫn không có hoạt động, thế nhưng bốn đôi mắt nhìn thẳng vào Trương Xuân Hoa, những ánh mắt này quả thực quá đáng sợ.

Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, trong chớp nhoáng này Trương Xuân Hoa gần như muốn vãi đái.

Nàng vốn cho là Thẩm Lãng có thể đi vào là bởi vì bốn đại cao thủ đang ngủ, hiện tại xem ra hoàn toàn không phải, chẳng qua Thẩm Lãng có thể tiến vào, nàng không thể.

Dựa vào cái gì hả? Bất luận kẻ nào đều không thể vào nữ vương bế quan lăng mộ, hết lần này tới lần khác Thẩm Lãng có thể?

Chỉ bằng hai người đã từng ngủ qua à? Nhưng nữ vương Medusa không phải Cừu Yêu Nhi mà.

...

Sau khi Thẩm Lãng tiến vào phạm vi lăng mộ hoàng cung, hắn di chuyển đặc biệt gian nan, bởi vì tất cả nơi này đứng chổng ngược, cho nên xem như hắn phải đi ở trên trần nhà, cẩn thận từng li từng tí đi vào trong lăng mộ.

Chắc hẳn nữ vương Medusa phải ở trung tâm cung điện nay, Thẩm Lãng nỗ lực leo đến cuối cung điện, sau đó trở về cổng tòa cung điện này.

Phía trên cung điện này khắc gì vậy? Đây là pho tượng nữ hoàng đế quốc Zollern II sao?

Thẩm Lãng nhìn thoáng qua, giống như tâm thần bị cướp đi, mắt lập tức đều không thể dời đi. Vị nữ hoàng đế quốc Zollern II xinh đẹp như vậy à? Chỉ bằng một pho tượng khiến người ta không thể dời mắt?

Bất quá bây giờ vị nữ hoàng bệ hạ này vẫn nên để ở một bên, quan trọng là... Nữ vương Medusa.

Thẩm Lãng không khỏi ở trong đầu ý tưởng tượng, Cừu Yêu Nhi đến tột cùng biến thành bộ dáng gì?

Chí ít, có phải nàng còn là Cừu Yêu Nhi hay không?

Đáp án lập tức sẽ rõ ràng rồi.

Thẩm Lãng hít một hơi thật sâu, gắng sức đẩy cửa ra.

Lần đầu tiên hắn nhìn thấy nữ vương Medusa ở bên trong.

Tiếp đó, hắn trong nháy mắt bị đứng hình.

Nàng... Nàng quả nhiên không phải Cừu Yêu Nhi.

Có thể nàng đã từng là Cừu Yêu Nhi, nhưng bây giờ thật sự không phải.

Thẩm Lãng cố gắng muốn tìm dấu vết Cừu Yêu Nhi hồi trước, nhưng thật sự rất khó.

Sau khi cục cưng Mộc Lan lột xác vẫn là Mộc Lan, mặc dù trở nên đẹp hơn cao hơn, vóc người ma quỷ hơn, thế nhưng tính cách không thay đổi, cổ khí tức quen thuộc kia cũng không có thay đổi, thậm chí tướng mạo vẫn bảo lưu lại tám mươi phần trăm hình dáng ban đầu.

Mà Cừu Yêu Nhi? Bảo lưu lại bao nhiêu?

10%? Có thể vẫn chưa tới.

Thẩm Lãng không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung sự xinh đẹp của người phụ nữ trước mắt, cũng vô pháp miêu tả vóc dáng của nàng.

Bởi vì cũng vượt qua phạm trù ngôn ngữ có thể hình dung, cũng vượt qua nhận thức.

Bất kể là gương mặt hay là vóc dáng của nàng đều đã tràn đầy khí tức ma huyễn mất rồi.

Thậm chí khuynh quốc khuynh thành cũng đều không thể miêu tả nữ vương Medusa này. Có thể thực sự chỉ có thể dùng một cái từ, ma huyễn xinh đẹp quyến rũ.

Thảo nào Trương Xuân Hoa cũng vô pháp xác định vị nữ vương Medusa này có phải là loài người hay không.

Thẩm Lãng cố gắng phi thường lắm mới có thể tìm thấy trên người nàng đặc trưng của Cừu Yêu Nhi, thật sự chỉ có một chút xíu xiu mà thôi.

Nàng thực sự không giống như loài người. Vậy vì sao gọi nàng là nữ vương Medusa? Là bởi vì khuôn mặt tuyệt thế ma huyễn mê hoặc của nàng sao? Hay là đường cong hình thể không thể nào dùng cọ vẽ diễn tả?

Đúng rồi!

Vóc người của nàng thực sự như là mỹ nữ xà, mỗi một tấc đều phóng ra mị hoặc không chi sánh bằng. Gương mặt của nàng như thể kết hợp giữa thiên đường và địa ngục để cho người ta trầm luân, để cho người ta mê muội.

Ở chỗ di tích thượng cổ kia, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Làm sao xảy ra kịch biến như vậy?

Thảo nào không ai kêu nàng là Cừu Yêu Nhi nữa. Tất cả chuyện này cùng nàng Hoàng Kim Huyết Mạch có quan hệ gì?

Vậy cô nàng trước mắt này phải làm cách nào xưng hô? 10% Cừu Yêu Nhi, 90% nữ vương Medusa?

Thẩm Lãng không khỏi có chút tâm loạn như ma.

...

Nữ vương Medusa vẫn không có mở mắt.

Bởi vì tòa cung điện này là đứng chổng ngược, cho nên Thẩm Lãng ngồi ở trên mái vòm, hắn và Medusa cũng là ở thế chổng ngược.

Hắn cứ như vậy lẳng lặng chờ đợi, chờ nàng tỉnh lại.

Mấy canh giờ đi qua.

Một ngày trôi qua, hai ngày trôi qua.

Nữ vương vẫn không có tỉnh lại.

Thẩm Lãng không thử nghiệm la hết, cũng không có thử nghiệm dùng đá Ác Mộng kích thích.

Bởi vì cấp bậc của nàng mạnh đến như vậy, lúc cầm tỉnh thì nàng tự nhiên tỉnh lại thôi.

Trong khoảng thời gian này, Thẩm Lãng vắt hết óc mà chỉ cùng nàng nói được ba câu. Đối mặt Cừu Yêu Nhi hắn còn có thể nói ra một ít lời, một số điểm còn có tiếng nói chung, thế nhưng đối mặt nữ vương Medusa này thật sự quá xa lạ.

Thứ liên quan duy nhất của hai người chính là cục cưng Yêu Yêu, chí ít nàng là mẹ ruột của Yêu Yêu.

Hai ngày hai đêm sau đó, Thẩm Lãng rời đi, nữ vương Medusa vẫn không có tỉnh lại.

Bởi vì hắn không chờ được, chờ đợi thêm nữa hắn liền phải chết đói, chết khát.

...

Trở lại hoàng cung, Thẩm Lãng trước tiên phải đi ôm cục cưng bé nhỏ Yêu Yêu.

Cục cưng bé nhỏ vẫn say giấc ở chỗ cũ, giống như mẹ cô bé, thế nhưng khi được Thẩm Lãng ôm lấy, cô bé lập tức liền tỉnh lại.

Thẩm Lãng ngắm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé, thảo nào dáng vẻ xinh đẹp hết hồn như vậy, trước hắn còn kỳ quái, cục cưng bé nhỏ này không giống hắn mấy, cũng không giống Cừu Yêu Nhi, vì sao đẹp như thế được.

Bây giờ rốt cuộc tìm được nguyên nhân, mẹ của con bé đẹp đến mức kinh thiên động địa.

Cục cưng bé nhỏ phải ăn một loại sản phẩm đặc chế, đó là một loại sữa, do chính nữ vương Medusa tự làm ra, thậm chí Thẩm Lãng còn không thể phân biệt được thành phần chủ yếu của nọ.

Thẩm Lãng dùng cái muỗng đút cho cục cưng bé nhỏ Yêu Yêu ăn, cô bé ăn rất ngoan, thậm chí còn biểu lộ ánh mắt hạnh phúc vô cùng nữa.

Cô bé không muốn xa lìa Thẩm Lãng, gần như từ giây phút đầu tiên nhìn thấy đã không muốn lìa xa.

Cô bé rất biết cách nói chuyện, cái gì cũng hiểu, thông minh đến tuyệt đỉnh.

Thế nhưng có vẻ cũng không thích nói, hơn nữa cô bé quả thực không cần mở miệng, bởi bất kỳ ý tưởng nào của cô bé đều có thể qua ánh mắt toát ra.

Rõ ràng vô cùng thần kỳ, đôi mắt như đá quý của cô bé mỗi khi chớp, Thẩm Lãng liền biết cô bé muốn gì, nói gì.

- Yêu Yêu chúng ta dĩ nhiên là đại tỷ tỷ, đây là Thẩm Mật muội muội. - Thẩm Lãng đang vẽ trên giấy bức tranh Thẩm Mật.

Yêu Yêu ngắm nhìn cẩn thận, thậm chí còn thử nghiệm dùng tay nhỏ đi sờ gương mặt em gái Thẩm Mật, đương nhiên chỉ có thể chạm được giấy vẽ mà thôi.

- Đây là Thẩm Dã đệ đệ, nó cực kỳ nghịch ngợm, động một chút là khóc.

- Đây là Thẩm Lực, nó là đệ đệ nhỏ nhất của Yêu Yêu, đặc biệt ngoan, cho tới bây giờ đều không khóc.

Nhìn xong những bức họa này giống sau đó, Yêu Yêu đá quý như thế mắt to trông về phía Thẩm Lãng.

- Yêu Yêu cũng muốn ba ba vẽ một bức tranh cho con hử? - Thẩm Lãng cười nói.

Cục cưng bé nhỏ Yêu Yêu gật đầu.

Kế tiếp, Thẩm Lãng hoàn toàn không cần nhìn đã vẽ Yêu Yêu ra.

Vẽ rất đẹp, vô cùng giống, nhưng Yêu Yêu đẹp như mẹ cô bé, có hơi vượt quá nhận thức, cho nên bằng vào khả năng hội họa của Thẩm Lãng vẫn rất khó hoàn toàn biểu hiện ra ngoài.

- Hi hi... - Yêu Yêu cười một cái, cô bé thích những bức tranh này vô cùng.

Tiếp tục nàng hướng Thẩm Lãng vươn tay nhỏ bé.

- Yêu Yêu cũng muốn vẽ à? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

Yêu Yêu gật đầu.

Thẩm Lãng đưa bút tới, tiếp đó Yêu Yêu bắt đầu vẽ tranh, cô bé vẽ Thẩm Lãng.

Tiếp đó Thẩm Lãng kinh ngạc sững sờ, Trương Xuân Hoa cũng kinh ngạc sững sờ.

Thẩm Lãng hỏi:

- Yêu Yêu từng học sao?

Trương Xuân Hoa lắc đầu, hầu hết thờ gian tiểu công chúa Yêu Yêu đều đang ngủ, làm sao có thể học vẽ, cô bé thậm chí còn chẳng có thời gian học nói.

Lần này Thẩm Lãng rõ ràng kinh ngạc hoàn toàn, con gái của ta mạnh như vậy? Cái này đã vượt qua phạm vi thiên tài rồi sao?

Bởi vì Yêu Yêu vẽ thật sự quá đẹp, cô bé học được cách Thẩm Lãng vẽ, nhưng phong cách vẽ của cô bé không giống như Thẩm Lãng.

Thẩm Lãng vẽ theo lối tả thực nếu không nói là cực thực (hyperrealism) mà Yêu Yêu lại nghiên về phong cách anime. Thứ cô bé vẽ ra tràn đây ngây thơ chất phác và bay bổng, nhưng lại đặc biệt rất giống.

Thẩm Lãng nhìn vào đôi mắt to của con gái, cất giọng kinh ngạc:

- Trời ạ, cục cưng Yêu Yêu của ba ba lợi hại như vậy sao? Ba ba không thể tin được.

Cục cưng Yêu Yêu có chút xấu hổ, rụt trong lòng Thẩm Lãng một cái.

Trương Xuân Hoa ở bên cạnh thấy Yêu Yêu đã có chút mệt mỏi, không khỏi ở bên cạnh nhắc nhỏ:

- Tiểu công chúa Yêu Yêu nên ngủ rồi.

Thẩm Lãng cũng nhìn ra, Yêu Yêu mới vừa chơi không đến một giờ liền đặc biệt mệt mỏi, thế nhưng nàng quá hạnh phúc cùng vui vẻ, cho nên không muốn bỏ để đi ngủ.

- Cục cưng ngủ đi nào, chỉ cần con mở mắt ba ba liền bên cạnh chơi tiếp với con được không? - Thẩm Lãng nói dịu dàng.

Yêu Yêu ngoan ngoãn nhắm mắt lại, chẳng bao lâu lại một lần nữa ngủ thiếp đi. Thẩm Lãng thậm chí không nỡ buông cô bé xuống, vẫn ôm vào trong ngực.

- Có lẽ ngươi cần phải ra ngoài chút đấy. - Trương Xuân Hoa nhỏ giọng nhắc nhở.

Kỳ thực nàng không cần thì thầm, bởi vì Yêu Yêu một khi rơi vào ngủ say sau khi rất khó bị đánh thức.

Thẩm Lãng dè dặt đặt Yêu Yêu lên giường, hắn rất muốn tiến lên hôn một cái, nhưng lại không dám, cục cưng này quá yếu đuối.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch