Chương 810: Thẩm Lãng cùng nữ vương Medusa! Thổ lộ tình cảm (1)
- Nàng... vẫn là Cừu Yêu Nhi à? - Thẩm Lãng bèn hỏi.
Nữ vương Medusa nói:
- 10%, bất kể là tinh thần, hay là thân thể.
Quả thế.
- Ta có ký ức Cừu Yêu Nhi, cũng có tính cách cùng tình cảm của nàng, nhưng cũng chỉ có 10%.
Thẩm Lãng nói:
- Trong trí nhớ của Cừu Yêu Nhi, có phải chăng đang chờ đợi một người không?
Cừu Yêu Nhi cũng là một trẻ mồ côi trong chiến tranh, trôi nổi ở trên biển được Cừu Thiên Nguy cứu được, nàng quên mất mọi chuyện trước kia, duy chỉ có một chất giọng bên tai để cho nàng chờ đợi một người.
Nữ vương Medusa nói:
- Đúng, đang đợi đệ đệ của nàng, đồng thời cũng là chủ quân của nàng, con của Khương Ly bệ hạ.
Nghe được đáp án này, trái tim Thẩm Lãng run lên, quả thế thật.
Có lẽ từ trước, hắn cũng biết chắc hẳn là đáp án này, chỉ có điều lúc đó Cừu Yêu Nhi đã đi rồi.
Tức khắc, Thẩm Lãng khổ sở nói:
- Người mà nàng ấy chờ đợi, hẳn là ta.
Nghe những lời này, nữ vương Medusa chỉ là thoáng kinh ngạc, mà Trương Xuân Hoa bên cạnh gần như nhìn Thẩm Lãng hoàn toàn không dám tin.
Cái này, cái này sao mà được kia chứ?
Cặn bã, tuy rằng ngươi để ta cực kỳ động lòng.
Thế nhưng Khương Ly bệ hạ anh hùng thiên hạ cơ nào, ngươi... Ngươi làm sao sẽ là người thừa kế của ông ta kia chứ?
- Con của Khương Ly, bái kiến nữ vương bệ hạ. - Thẩm Lãng cẩn thận hành lễ.
Trương Xuân Hoa che cái miệng nhỏ nhắn, ước chừng một lúc lâu nàng hướng Thẩm Lãng nói:
- Ngươi, ngươi dĩ nhiên là con của Khương Ly bệ hạ, hóa ra là chủ nhân đế quốc Đại Càn? Hóa ra là chủ cả thiên hạ trong lòng vô số người thế giới phương Đông ấy à?
Thẩm Lãng nói:
- Đúng vậy, thật xin lỗi, để cho ngươi thất vọng.
Trương Xuân Hoa nói:
- Vậy ta rõ ràng không quen thuộc quá sức, ta có một loại cảm giác thần tượng sụp đổ.
Thẩm Lãng nhún vai nói:
- Ta cũng không muốn như vậy, nhưng thế giới này chính là hoang đường thế này, đi đâu nói rõ lí lẽ đi. Bản thân ta ăn cơm chùa ngon lành biết bao nhiêu. Bỗng nhiên đột ngột trở thành con của Khương Ly, biến thành chủ cả thiên trong lòng vô số người hạ. Đế quốc Đại Viêm, sáu đại thế lực siêu thoát phát động quân đội nửa thế giới tới đuổi giết ta, lại có mười mấy vạn bởi vì ta tre già măng mọc đi tìm cái chết. Nhạc phụ ta, gia tộc họ Kim bởi vì ta vứt bỏ cơ nghiệp trăm năm, vứt bỏ thành Nộ Triều. Ninh Nguyên Hiến cùng Ninh Chính vì ta vứt bỏ ngai vàng, vứt bỏ giang sơn nước Việt. Cha của ngươi lúc đầu đã muốn trở thành Tể tướng Thượng Thư Đài của nước Việt, nhưng bởi vì dính dáng đến ta, bây giờ cũng có thể vứt bỏ tất cả chức quan, hy vọng trước khi đi còn có thể bảo hộ ông ấy.
Trong nháy mắt, Trương Xuân Hoa cảm giác vô cùng đau lòng.
Lúc đầu nàng vẫn là cảm thấy Thẩm Lãng nhất định là đắc tội Ninh Nguyên Hiến mới bị đuổi tận giết tuyệt lánh nạn hải ngoại.
Không nghĩ tới dĩ nhiên là nguyên nhân này, hắn dĩ nhiên là chủ cả thiên hạ, lại bị đế quốc Đại Viêm xuất động quân đội nửa thế giới truy sát.
Vậy hắn là thế nào trốn ra được vậy? Hơn nữa còn là lẻ loi một mình, phải biết rằng tên cặn bã này là thứ tay trói gà không chặt.
Hắn đến cùng đã trải qua cái gì, mới đi tới thành Queen cách đó mấy chục ngàn dặm.
- Ta muốn đi yên lặng một chút, lát nữa gặp.
Trương Xuân Hoa hướng Thẩm Lãng nói, tiếp đó nàng hướng Thẩm Lãng cúi chào thi lễ một cái, xoay người đi chỗ khác.
Nàng quả thực cần yên tĩnh một chút, bởi vì cú sốc này quá lớn.
Nàng động lòng với Thẩm Lãng bởi vì hắn là một tên cặn bã có thân phận bình thường, một gã lưu manh tài hoa hơn người, thế nhưng bỗng nhiên lại trở thành nhân vật như vầng thái dương chói lọi trên bầu trời kia thì thật sự không thể tưởng nổi.
Mặc kệ ở phương Đông vẫn là thế giới phương Tây, huyết thống đều vô cùng trọng yếu.
Công tước Hall lẽ nào giữ chức thành chủ Queen không tốt sao?
Gã là một thành chủ rất tốt, nhưng bởi vì tổ tiên là xuất thân người hầu, cho nên ở vương triều Zollern vẫn không ngóc đầu lên được.
Còn có Công tước Dibos, Công tước Russell, mặc dù là quý tộc lâu đời mấy trăm năm. Nhưng bất kể là đế quốc Zollern I, III, III, bọn họ vĩnh viễn cũng là thần tử, Công tước đã đến đỉnh sự nghiệp.
Vương triều Zollern dù cho sa sút, ở chia năm xẻ bảy, thế nhưng chỉ có huyết thống hoàng tộc Zollern mới có thể lên ngôi vua.
Những người khác dù cho mạnh đến trái lẽ trời, cũng không được tàn bộ thế giới phương Tây thừa nhận, đừng nói gì đến Hoàng đế của đế quốc Zollern cho xa xôi, ngay cả Thân vương cũng không làm được.
Ở trong tất cả mọi người nhận thức thế giới phương Đông, thế giới phương Tây, tổng cộng chỉ có ba cái gia tộc mới có tư cách biến thành hoàng đế.
Họ Cơ, họ Khương, họ Zollern, Thẩm Lãng chính là một trong ba họ đó.
Trương Xuân Hoa đều không cách nào tưởng tượng, sau này mình đối mặt Thẩm Lãng ra sao.
...
- Con của Khương Ly bệ hạ? - Nữ vương Medusa nói:
- Vậy ngài quả thực chính là người Cừu Yêu Nhi chờ đợi.
Thẩm Lãng bỗng nhiên sợ hết hồni:
- Ơ ơ, ngài mới vừa nói con của Khương Ly là chủ quân của Cừu Yêu Nhi, còn là đệ đệ của nàng sao?
Chuyện thứ nhất này cũng ghê gớm, huyết thống này muốn loạn sao?
Gia tộc họ Khương chúng ta cũng không phải là nhà Targaryen (trong Game of Thrones), không có chuyện anh em thành hôn. Hơn nữa cơ thể cục cưng Yêu Yêu yếu ớt, đặc biệt thế này? Tuyệt đối không nên kia chứ!
- Yên tâm, hai người không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào. - Nữ vương Medusa nói.
Như vậy cũng tốt, như vậy tốt rồi, Thẩm Lãng không khỏi thở nhẹ nhõm một cái thật dài.
- Con của Khương Ly bệ hạ, mời đi theo ta. - Nữ vương Medusa hướng Thẩm Lãng nói.
Thẩm Lãng cùng sau lưng nàng, tiến sâu vào hoàng cung.
Lúc đầu nàng rơi vào trạng thái an nghỉ, chỉ thấy được vẻ tinh xảo và đường cong của thân thể tràn đầy sức lôi cuốn như ma huyễn.
Khi tấm thân này cử động thêm ghê gớm, thực sự như là vòng xoáy muốn hoàn toàn nuốt chửng người ta.
Cái này không quan hệ tình cảm, hoàn toàn chính là sự mê hoặc lôi cuốn giữa nam và nữ.
Còn sức hấp dẫn của nữ vương Medusa trước mặt này thả ra, ngay cả bất kỳ cô gái nào trong thiên hạ cũng không thể cản nổi.
Họ đang dần tiến vào lăng mộ dưới nền hoàng cung, lúc đi qua một đoạn đường hầm đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón.
Nhưng Thẩm Lãng có một phát hiện quỷ dị, thân thể nữ vương Medusa trước mắt lại đang phát sáng.
Đây không phải là tính từ để ví von, mà là phát sáng thật sự như là ánh trăng vậy.
Dạng thân thể gì mới biết phát sáng chứ?
Xuyên qua đường hầm thật dài, đi qua cầu, tiến vào lăng mộ bên trong hoàng cung, nơi này là đứng chổng ngược, Thẩm Lãng vốn không có thể đi lại, thế nhưng giống như có một sức mạnh khổng lồ nâng hắn lên, khiến cho hắn cũng có thể đi lại ở trạng thái dựng ngược.
Cứ mãi tiến sâu vào cung điện, tiến vào một căn phòng nhỏ không đáng chú ý.
Bên trong không có gì cả, cũng chỉ có một cái rương.
- Cái rương này là Khương Ly bệ hạ lưu lại, ta nghĩ cần phải giao cho chàng. - Nữ vương Medusa nói.
Thẩm Lãng vừa nghe, không khỏi ngạc nhiên, Khương Ly còn từng tới đây sao?
Chuyện này cũng quá... huyền bí đi? Ông ta tới nơi này làm gì vậy? Vì sao không có bất kỳ ghi chép nào, bất kể là sách sử, hay là trong 《 Đông Ly Truyện 》 cũng không ghi chép gì về chuyện này.
Tiếp nhận cái rương vừa nhìn, phát hiện phía trên quả nhiên viết hai chữ Khương Ly, chính là chữ viết của ông ta.
Thế nhưng cái rương không mở ra, phảng phất như là một cái chỉnh thể, không có bất kỳ khe lỗ nào, càng thêm không có khóa.
- Nếu cố cưỡng chế mở rương ta, tất cả mọi thứ bên trong phải bị tổn hại. - Nữ vương Medusa nói:
- Bởi vì đây là đồ vật của người khác, cho nên ta cũng không thể ép buộc mở ra, hôm nay thì chính thức giao cho chàng.
Thẩm Lãng nói:
- Khương Ly bệ hạ đã từng tới thế giới phương Tây? Là chuyện khi nào?
Nữ vương Medusa nói:
- Chắc hẳn là bốn mươi mấy năm trước, lúc đó ngài còn rất trẻ.
...
Về tới hoàng cung phía trên.
Nữ vương Medusa nói:
- Phụ thân nữ nhi của ta, mục đích chàng tìm đến ta chắc là muốn trở về thế giới phương Đông đi báo thù, đúng không?
Thẩm Lãng đáp:
- Đúng.
Nữ vương Medusa nói:
- Vậy ngài muốn cái gì?
Thẩm Lãng nói:
- Một đội quân mạnh mẽ, một đội quân hết sức cường đại.
Nữ vương Medusa hỏi:
- Ngài muốn triệt để tiêu diệt đế quốc Đại Viêm, tiêu diệt sáu đại thế lực siêu thoát đúng không?
Thẩm Lãng đáp:
- Đúng.
Nữ vương Medusa nói:
- Vậy e rằng quân đội ngài cần phải mạnh hơn so với trong tưởng tượng rất nhiều, chí ít dựa ngần ấy quân đội của ta thì không đủ, cho dù kể cả ta đây bên trong cũng không được.
Thẩm Lãng kinh ngạc.
Nữ vương Medusa nói:
- Võ công của ta mạnh không?
Thẩm Lãng nói:
- Hết sức mạnh.
Nữ vương Medusa nói:
- Nhưng võ công ta lúc này, không bằng Khương Ly bệ hạ, cũng không như thê tử của ông ta, hôm nay toàn bộ thế giới phương Đông phải có võ công ba người vượt qua ta, có năm người cùng ta tương xứng.
Trong nháy mắt, Thẩm Lãng hoàn toàn không thể tin nổi.
Nữ vương Medusa nói:
- Thứ ta mạnh là khí tràng mà không phải là võ công. Chí ít trong quy tắc hiện hữu thì võ công có mạnh đến đâu cũng bị giới hạn, nắm giữ quân đoàn vô địch mới là then chốt để chàng tiêu diệt đế quốc Đại Viêm. Khương Ly bệ hạ cường đại cỡ nào, thế nhưng ngài ấy vẫn thất bại, cho nên chàng muốn thành công, nhất định phải càng mạnh hơn ngài ấy.
Thẩm Lãng nói:
- Nữ vương bệ hạ có còn là loài người không?
Nữ vương Medusa nói:
- Ta? Cần phải xem như là người thượng cổ, Medusa chỉ là cách người khác xưng hô với ta mà thôi, ta coi như giống rắn, như là mỹ nữ xà trong truyền thuyết đúng không?
Thẩm Lãng gật đầu nói:
- Lúc hôn mê đã giống, lúc tỉnh lại càng giống.
Medusa nói:
- Người thượng cổ, có rất nhiều chủng loại, ta trùng hợp chính là cái loại này.
Cục cưng Mộc Lan cũng lột xác hơi giống người thượng cổ, nhưng không có mạnh đến nước này.
- Một phần mười trong thân thể ta thuộc về Cừu Yêu Nhi, mà chàng là chủ quân của nàng. Không chỉ có như thế, chàng còn là phụ thân nữ nhi của ta, cho nên ngài có thể đối diện với ta nói thẳng được chưa? - Nữ vương Medusa nói:
- Ngài có mục tiêu gì, hướng đi nào?
Thẩm Lãng nói:
- Có bản đồ không?
Một tấm bản đồ xuất hiện trước mặt Thẩm Lãng, đây là tấm bản đồ của tân lục địa.
Thẩm Lãng mừng rỡ, đây là tấm bản đồ chi tiết nhất về tân lục địa mà hắn từng thấy, toàn bộ những bản đồ hồi trước chẳng những mơ hồ mà tỉ lệ cũng hoàn toàn không đúng.
Sau khi có bản đồ, nhãn giới của hắn lập tức liền mở ra. Hắn vội vàng tìm kiếm trên bản đồ cái đảo quặng Kali Nitrat lộ thiên kia.
- Ngài đang tìm cái gì? - Nữ vương Medusa nói.
Thẩm Lãng nói:
- Một hòn đảo, phía trên cũng là hoang mạc, không có gì cả, thế nhưng có rất nhiều tảng đá màu trắng.