Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 833: Núi lở đất mòn! Tàn sát cấp Địa Ngục! (2)

Chương 833: Núi lở đất mòn! Tàn sát cấp Địa Ngục! (2)
Nhưng chí ít thứ vũ khí trong tay ngài còn chưa đủ hoàn chỉnh, đây chỉ là một trận chiến nho nhỏ, cho nên xin hãy giao nó cho ta làm chuyện tiếp theo được không?

- Mặt khác, kính sợ của ta với Hỏa Thần giáo cũng không có thay đổi. Ngài chỉ là tư tế tầng dưới cùng, có thể trong tay Hỏa Thần giáo của các ngươi còn có vũ khí mạnh hơn, ta nói như vậy ngài hài lòng chưa?

- Ngài tư tế, bây giờ ta có thể dẫn quân quân đội của ta tiến đánh tường thành quân địch rồi sao?

Vị tư tế Hỏa Thần trẻ tuổi này lui xuống, rồi nàng nói:

- Theo ý chí của ngài.

...

Bá tước Austin cũng không nói dối trái lương tâm, suốt mười mấy năm ông ta du lịch thiên hạ đúng là kiến thức rộng rãi.

Vừa rồi hai đợt công kích của Hỏa Thần giáo mặc dù kết quả chiến đấu đặc biệt xấu xí, nhưng ông ta vẫn đã nhìn ra, thứ vũ khí này quả thực đặc biệt kinh người, một khi hoàn thiện, sau đó trực tiếp sẽ lật đổ toàn bộ chiến tranh.

Austin ta đây không phải không biết, nhưng ít ra chiến tranh bây giờ vẫn còn trong tay đám chiến binh chúng ta.

Bá tước Austin cao lớn ngắm nhìn bức tường thành dài ba ngàn mét, khắp nơi đều có dấu vết ám khói đen, nhưng nó càng kiên cố hơn so với trong tưởng tượng.

Nhưng dẫu cho nó vững chắc đến đâu đi nữa, nó vẫn thấp bé, chỉ có năm trăm quân phòng thủ mà thôi.

Bá tước Austin hét lớn:

- Đại quân xếp thành hàng!

Tức khắc, mười ngàn quân tập kết bày trận, võ trang đầy đủ.

Công tước Dibos giàu có vô cùng, cho nên mỗi một sĩ binh đều trang bị áo giáp, gần như vũ trang đến tận răng.

Mười ngàn quân công thành toàn bộ cũng là đại lực sĩ thân hình cao lớn, khiêng thang công thành vượt qua sáu mét.

Bá tước Austin nhảy lên trên một sườn núi, trên cao nhìn xuống chỉ huy chiến cuộc.

Ông ta là người vô cùng ngạo mạn, thế nhưng khi chiến đấu chân chính đến, ông ta là một vị tướng tuyệt đối tỉnh táo, cho dù đối mặt kẻ địch nhỏ yếu đi nữa, ông ta cũng tuyệt đối cẩn thận tỉ mỉ.

Vị trí của ông ta lúc này so với tường thành Trương Xuân Hoa cao hơn, có thể thấy rõ ràng những phòng ngự trên thành.

Ông ta biết cách người phương Đông thủ thành phải có nhiều cung tên, gỗ lăn, tảng đá, dầu sôi v.v…

Thế nhưng những thứ ấy hiện không có trong tay đám người phương Đông này, họ quá thiếu nguyên vật liệu, hơn nữa chuẩn bị quá hấp thấp, thậm chí tường thành này mới vừa xây xong không được bao lâu.

Tường thành dài ba ngàn métcũng chỉ có năm trăm người, bình quân một người phải phòng thủ sáu mét, điều này sao mà được kia chứ?

Mười ngàn người xung phong công thành, tối đa nửa giờ là có thể chiếm.

Tập kết bày trận hoàn tất!

Bá tước Austin rút ra thanh kiếm khổng lồ, hét lớn:

- Đại quân công thành!

- Ư...

Tiếng kèn lệnh vang lên kéo dài.

Tức khắc, mười ngàn quân công thành của Austin bắt đầu xung phong.

Đây là quân đội vô cùng chuyên nghiệp, ngay thời điểm xung phong không tán loạn chút nào, tràn đầy tiết tấu đặc thù.

Không phải ngay từ đầu liền lao điên cuồng, mà là từ từ tăng nhanh, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh.

Hơn vạn đại quân xung phong vẫn thật ngay ngắn, coi như thật là một loại hưởng thụ về mặt thị giác như thể một cơn lũ bằng sắt thép vậy.

- Rầm rập rầm rập...

Theo hơn vạn đại quân xung phong, toàn bộ mặt đất cũng bắt đầu run rẩy.

Bá tước Austin phỏng chừng không sai, mười ngàn đại quân tối đa nửa giờ là có thể đánh chiếm Trương Xuân Hoa đây tường thành. Quân phòng thủ của Thẩm Lãng rất lợi hại, thế nhưng ít người, một người tuyệt đối không thủ được sáu mét tường thành.

Thậm chí không cần nửa giờ, mười ngàn đại quân của Austin tối đa một khắc đồng hồ là có thể chiếm tường thành dài ba cây số này.

Đại quân xung phong càng lúc càng nhanh, hô vang càng hùng dũng.

- Tiến lên, tiến lên, tiến lên.

- Xung phong, xung phong.

- Vì đế quốc, vì Công tước Dibos, giết sạch lũ người phương Đông, chém giết sạch sẽ.

Mười ngàn đại quân khoảng cách tường thành càng lúc càng gần, càng lúc càng gần!

Trương Xuân Hoa nheo mắt lại, ở trên tường thành quan sát mười ngàn quân địch này.

Không sai biệt lắm, xấp xỉ đã tiến vào trong phạm vi toàn bộ.

Thực sự đau lòng, số thuốc nổ hơn một tháng thật vất vả mới điều chế ra, lập tức sẽ phải dùng hết nhiều như vậy.

Trương Xuân Hoa vung tay lên.

Sau lưng hai gã quan quân vung vẩy cờ.

Tức khắc, quân phòng thủ trên tường thành toàn bộ nằm xuống, trốn ở lỗ châu mai, sau đó hơn nữa để trái tim cách xa mặt đất.

Bây giờ thế này dường như một đám thú nhỏ tránh động đất.

Bá tước Austin nhìn thấy một màn này, tức khắc sắc mặt kịch biến.

Quá khác thường, đại quân của ta cũng đã gần chỗ xung yếu đến dưới tường thành, vì sao quân phòng thủ người phương Đông phía trên ngược lại nằm xuống.

Suốt thời gian này, ông ta vẫn luôn mạo hiểm khắp nơi, bồi dưỡng được trực giác giống như dã thú.

Lúc này, ông ta cũng cảm giác được nguy hiểm trí mạng, tóc gáy toàn thân trong nháy mắt dựng thẳng lên.

- Đại quân dừng lại, dừng lại!

Bá tước Austin hét lớn, lính liên lạc trên núi king ngạc tiếp đó vung vẩy phất cờ hiệu.

Mười ngàn đại quân công thành kinh ngạc, nhưng vẫn phục tùng mệnh lệnh ngừng lại.

Bá tước Austin da đầu từng đợt tê dại, ước chừng dừng lại mấy giây sau, lại một lần nữa phát ra mệnh lệnh:

- Đại quân tản ra, rút lui, rút lui...

Đây là một dũng tướng vô cùng xuất sắc, dứt khoát quyết đoán như thế.

Mặc dù không hiểu, thế nhưng mười ngàn người dưới trướng ông ta tiến đánh thành quan vẫn xoay người, chuẩn bị rút lui tản ra.

Ở đây không cách nào phân tán, bởi vì sơn cốc chỗ này quá hẹp.

Nhưng mà...

Đã không còn kịp rồi.

Toàn bộ trời đất lâm vào yên tĩnh quỷ dị.

Mà lúc này, cái này dưới bàn chân mười ngàn đại quân đã chôn số lượng thuốc nổ kinh người.

Đây cũng không phải là thuốc nổ đen, mà là thuốc nổ uy lực kinh người.

Lúc này, kíp nổ thật dài đưới đất không ngừng cháy, những đốm lửa không ngừng di chuyển đến các bao thuốc nổ.

Vì cam đoan cho nổ, tổng cộng có hơn mười con kíp nổ, mấy chục sợi tẩm thủy ngân fulminat.

Bá tước Austin lại hướng quân phòng thủ trên tường thành nhìn lại một cái, phát hiện bọn họ vẫn quỳ rạp trên mặt đất, hai tay ôm thật chặt lỗ tai.

Ông ta biết, không còn kịp rồi!

Tiếp đó, ông ta cũng vội vàng bưng kín lỗ tai của mình.

Tích tắc, tích tắc, tích tắc.

Phía dưới mười ngàn đại quân công thành, mới vừa hoàn thành xoay người, đang muốn rút lui.

Phía sau mấy vạn đại quân, càng là tĩnh lặng quỷ dị nhìn tất cả chuyện này.

Tích tắc!

Đã đến giờ!

Kíp nổ đốt tới, dẫn nổ thủy ngân fulminat.

Thủy ngân fulminat dẫn nổ thuốc nổ uy lực cường đại.

Trong nháy mắt!

- Bùm bùm bùm bùm...

Cái này...

Mới là chân chính nổ long trời lở đất.

Nổ giống như sấm sét, để cho người ta đinh tai nhức óc.

Đây mới là sức mạnh tiếp cận với uy của đất trời.

So với vừa rồi bao thuốc nổ của Hỏa Thần giáo nổ tung, kinh người đâu chỉ gấp mười lần.

Trong phút chốc!

Giống như địa long trở mình vậy, tung hoành trong sơn cốc mấy trăm mét.

Toàn bộ mặt đất chợt bị xốc lên, xé rách!

Mà miếng đất này có mười ngàn đại quân công thành đứng chi chít.

Bọn họ võ trang đầy đủ, không chỉ trang bị cáo giáp, còn có khiên.

Thế nhưng tất cả đều không làm nên chuyện gì.

Ở trước mặt số lượng thuốc nổ kinh người, thân thể của bọn họ có vẻ yếu đuối đến thế.

Trực tiếp thịt nát xương tan.

Vô số thi thể, vô số tay đứt chân gãy chợt bay lên bầu trời.

- Rầm rầm rầm rầm...

Liên tiếp vnổ tung, kéo dài không dứt.

Toàn bộ mặt đất, toàn bộ tường thành dài đến ba ngàn mét đều rung rẩy.

Sóng xung kích mạnh đến mức cuốn phăng tất cả hai bên sơn cốc.

Giống như gió thổi sóng lúa, mấy chục ngàn quân của Bá tước Austin mặc dù khoảng cách mấy trăm mét, nhưng vẫn như là bị một cơn lốc đảo qua đều ngã xuống đất.

Những binh sĩ ở cự lý gần thậm chí trực tiếp bay ra ngoài.

Tiếp đó, toàn bộ đất trời giống như mất đi thanh âm.

Trong lỗ tai tất cả mọi người nổ vang từng đợt, cả bộ não đều dường như muốn nổ tung vậy.

Bá tước Austin khoảng cách vụ nổ không xa, khi vụ nổ xảy ra, ông ta cảm thấy thân thể cũng bị nổ bay thẳng ra ngoài mấy mét.

- Rầm!

Thân thể hùng tráng của ông ta nện thật mạnh vào trên vách đá, tiếp đó nhào xuống.

Thế nhưng ông ta quá cường đại, chợt nhảy bật lên, một lần nữa đứng thẳng người.

- Phụt... - Trong miệng phun ra một vũng máu.

Tiếp đó, ông ta ra sức lắc đầu, muốn để cho mình thấy rõ, nghe rõ.

Sóng xung kích của vụ nổ quá mạnh mẽ, đổi thành những người khác đã sớm chết rồi, thế nhưng Bá tước Austin chỉ là có một chút chấn động não.

May là ông ta đúng lúc bưng kín lỗ tai, bằng không lúc này màng nhĩ chắc chắn bị rách tả tơi.

Ra sức vỗ vào đầu, muốn để cho mình lập tức tỉnh táo lại.

- Lính liên lạc, lính liên lạc...

- Người hầu, người hầu...

Bá tước Austin hét lớn, thế nhưng thế giới này dường như không còn tiếng động, ông ta thậm chí tạm thời đều nghe không được giọng của mình.

Thoáng khôi phục thị giác, sau đó ông ta phát hiện không còn lính liên lạc, cũng không có người hầu, mấy chục tên chiến binh vừa rồi ở bên cạnh ông ta toàn bộ đều chết hết, thất khổng chảy máu, xương ngực gãy, bị chết vô cùng thảm.

Không phải mỗi người đều mạnh giống như ông ta, dù cho khoảng cách vụ nổ gần như vậy còn có thể sống được.

Toàn bộ sơn cốc bị bụi bặm bao phủ, gần như cái gì đều không nhìn thấy.

Uy lực loại thuốc nổ này của Thẩm Lãng khủng khiếp nhưng lại không có khói bao nhiêu, không có cháy bao nhiêu, chỉ có điều khi nổ tạo ra rất nhiều bụi bặm.

Bầu trời giống như đang mưa vậy.

Vô số đá vụn, vô số máu me, vô số tay đứt chân gãy đều rơi xuống.

Tầm mấy phút sau!

Bụi trần đã rơi xuống, kết thúc tất cả.

Bá tước Austin cuối cùng thấy rõ ràng, tiếp đó ông ta thật sự như thấy địa ngục.

Toàn quân huỷ diệt, mười ngàn đại quân công thành của ông ta đều chết hết, có thể ngay cả một người sống sót cũng không có.

Thế giới này còn có chiến đấu như vậy à?

Liền trong chớp nhoáng này, mười ngàn người liền toàn bộ chết hết, hơn nữa tan nát.

Quả thực chết hết!

Độc nhất là lòng dạ đàn bà, dưới sơn cốc này, Trương Xuân Hoa chôn cực kỳ nhiều thuốc nổ, hơn nữa không có một góc chết.

Một khi đứng chen chúc ở trong khu vực này, đừng nói mười ngàn người, dù cho hai chục ngàn người cũng nổ chết toàn bộ.

Trong cái sơn cốc chật hẹp này, một đám người chen chúc thật sự là thứ tiêu bản tuyệt hảo để cho nổ.

Thậm chí thuốc nổ được chôn quá nhiều nên uy lực vụ nổ rất lớn, vừa rồi lúc máy bắn đá Hỏa Thần giáo công kích, tường thành ba ngàn mét bình yên vô sự.

Mà tường thành bây giờ đây lại xuất hiện hỏng hóc.

Dù vụ nổ cách tường thành vẫn có chút xa, cho nên sóng xung kích không tổn thương được tường thành vững chắc. Thế nhưng vụ nổ lại bắn trăm cân đá tảng văng ra nện mạnh lên tường thành nên xuất hiện hố to từng cái một.

Người đàn bà chết bầm Trương Xuân Hoa này sợ uy lực không đủ chết phe địch nên bỏ thêm hai phân lượng phía sau.

Kết quả, thiếu chút nữa đập thủng tường thành của mình.

Bá tước Austin nhìn về phía tư tế của Hỏa Thần giáo, cô gái trẻ trẻ này từ dưới đất bò dậy, mặt mũi tuyệt vọng, thậm chí đang hoài nghi nhân sinh.

Cơn Giận của Hỏa Thần rõ ràng là vũ khí bí mật của Hỏa Thần giáo.

Vì sao trong tay đám người phương Đông cũng có, hơn nữa càng mạnh hơn, thậm chí mạnh gấp mười lần hoặc hơn.

Vũ khí mới trong tay Thẩm Lãng mới thật sự là cơn giận của thiên thần.

Tại sao lại như thế?

Bá tước Austin không khỏi nhớ lại một câu nói của người phương Đông, vi phạm lẽ trời.

Phương đông về phương đông, phương tây về phương tây.

Ngài Thẩm Lãng, ngài vì sao phải đi tới phương đông, vì sao phải đi tới vùng đất gia tộc của ta, còn muốn tàn sát binh lính của ta như thế?

Binh sĩ dũng cảm của ta có thể chết ở trên chiến trường, có thể chết ở dưới đao của quân địch, nhưng vì sao chết dưới loại lực lượng thần bí.

Địa ngục, nơi này là địa ngục.

Chiến tranh thay đổi!

- A... A... A...

Bá tước Austin phát ra từng đợt gào thét như dã thú.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch