Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 853: Lãng gia vô địch! Vợ chồng một thể! (2)

Chương 853: Lãng gia vô địch! Vợ chồng một thể! (2)


- Cha vợ, là con đây... - Vinci hô to.

Tay Bá tước Balting run lên, kiếm trong tay hướng bên cạnh trượt đi, bỏ qua đối phương một mạng.

Nhưng mà một giây sau.

- Phùn phụt... - Một mũi tên chợt bắn vào ngực Bá tước Balting.

Bên tai lại truyền tới giọng của con rể Vinci:

- Cha vợ à, vẫn là con. Loại già cả ngu xuẩn như cha, trừ ngu trung ra, cái gì cũng sai.

- Vù vù vù vù... – Cung nỏ ra sức bắn đến điên cuồng.

Đại kiếm trong tay Bá tước Balting cuồng chém ngăn cản mũi tên, vào lúc trước những thứ tên nỏ này căn bản không có thể bắn trúng ông.

Mà bây giờ... Hắn thực sự không được, trúng độc đã sâu, lại giết vài trăm người, hoàn toàn không nhìn thấy, không cách nào hít thở, thậm chí tay cũng không nhấc lên nổi.

- Phùn phụt phùn phụt... - Mười mấy mũi tên, chợt bắn vào trong cơ thể ông.

Vị Bá tước Balting này vô cùng cường đại, đệ nhất cường giả, kiếm đạo đại tông sư hành tỉnh Jade Wave chưa bao giờ có bại một lần ngã xuống, máu đen trào ra đầy đất.

Doyle Russo nhìn ông một cái, lại nhìn sang Vinci.

- Lão già kia ngoan cố không thể tả. - Vinci cười lạnh, tiếp đó tiến lên đá một chân, tiếp tục gã hô to:

- Giết Công tước Dibos, Công tước Doyle thượng vị.

Tiếp đó, mấy nghìn tên võ sĩ phản loạn xung phong về hướng pháo đài trên đỉnh núi.

...

Những lời này Vinci ngược lại nói đúng, ngày đó công chúa Dora dẫn đầu hơn một trăm tên cao thủ đánh úp bất ngờ Công tước Dibos, nên đã giết gần hết những thân vệ tinh nhuệ của nàng, vì vậy hôm nay phủ Công tước phòng vệ yếu kém.

Bá tước Doyle Russo dẫn đầu mấy nghìn tên võ sĩ phản loạn dễ dàng sát nhập vào bên trong phủ Công tước, mấy trăm tên võ sĩ trung thành với Công tước Dibos bị giết sạch.

- Dibos ở đâu? - Bá tước Doyle nói, hắn đao để ngang một cái nữ nô trên cổ.

- Nghỉ, bên trong phòng nghỉ.

Bá tước Doyle mang theo mấy chục tên đại tướng, mấy chục tên cao thủ phóng về phía phòng nghỉ.

- Tất cả mọi người, toàn bộ bao vây toàn thân, che lại khuôn mặt, không được để máu của Dibos dính đến trên da.

Theo gã ra lệnh một tiếng, hơn trăm người đều bao vây toàn thân mình thật chặt chẽ, thậm chí đeo cả mặt nạ ngọc lưu ly che mắt lại.

Chẳng bao lâu, mấy trăm người liền giết những người ngoài phòng nghỉ của Công tước Dibos, gặp đến một đợt người ngăn cản cuối cùng, thái giám Taren suất lĩnh cuối cùng mấy chục tên võ sĩ, trong đó một nửa là thái giám.

- Taren, nhà Russo vô cùng hài lòng ngươi phụng dưỡng, sau đó ngươi vẫn là tổng quản nhà Russo. - Bá tước Doyle nói.

Thái giám trung niên Taren nói:

- Bá tước Doyle, mệnh căn của ta đã bị thiến rồi. Ngài không thiến mất trung thành cùng tôn nghiêm của ta được.

Bá tước Doyle nói:

- Ngươi muốn đi theo Dibos chôn cùng có đúng không?

Thái giám Taren nói:

- Ta chỉ là muốn ở thời khắc tối hậu thử thách tính người của ta thôi, ta vẫn cho là mình là rất sợ chết. Không nghĩ tới, ta lại không không hèn kém như trong tưởng tượng.

Bá tước Doyle cười khinh thường, chợt vung tay lên, hiện tại những gì gã mang tới cũng đều là đại nhân vật phản bội, tướng lĩnh trong quân, toàn bộ đều là cao thủ, dễ dàng liền giết sạch đám người bên thái giám Taren.

Taren có võ công rất tốt, thế mà giết năm người, cuối cùng bị mấy kiếm lớn để ngang trên cổ.

Tiếp đó, ông ta đứng vẫn không nhúc nhích, nhắm mắt chờ chết.

Bá tước Doyle giơ lên đại kiếm, chợt chém xuống, muốn chém thái giám thành hai khúc.

- Chậm đã... - Bên trong truyền đến chất giọng yếu ớt của Dibos, nàng ra sức ho khan, thanh âm đã yếu ớt tới cực điểm.

- Doyle, ngươi buông tha hắn... - Công tước Dibos nói:

- Ngươi buông tha cho Taren hèn mọn, để hắn trở lại đoàn xiếc thú cũng tốt, để hắn trở lại kỹ quán đi làm ma cô cũng tốt, thả hắn, ta sẽ nói vị trí nơi giấu kho vàng khác của gia tộc cho ngươi biết.

- Dibos, em đối với một tên gia nô thái giám này còn tốt hơn so với cả anh à.. - Bá tước Doyle cười lạnh, tiếp đó hướng cái ót thái giám Taren chợt đánh xuống một chưởng, Taren trực tiếp bất tỉnh ngã xuống đất.

Bá tước Doyle dẫn đầu mười mấy người cao thủ mạnh nhất xông vào trong phòng nghỉ, tiếp đó thấy được trên giường Dibos.

Nàng đã gầy gò một vòng, đôi môi tái nhợt được không có bất kỳ huyết sắc, mà mắt triệt để sung huyết, đã hoàn toàn không cách nào thấy vật gì.

Người đàn bà đã từng mạnh nhất đã hoàn toàn bệnh đến nguy kịch, cách cái chết không xa, bên cạnh nàng chất chồng những xấp khăn lũa, nàng mỗi một lần ho ra cũng là máu.

Dibos khó khăn từ trên giường đứng lên, nói ra được mỗi một chữ đều vô cùng gian nan, giống như ngọn nến trong gió.

- Anh họ à, ngươi vô số lần muốn có được cơ thể của ta, hôm nay ta thành cái dạng này, ngươi còn muốn như vậy à? - Dibos thê cười thảm nói, tiếp đó lại phát ra một trận ho sặc sụa, lại phun ra mấy đợt máu.

Bá tước Doyle nhìn cô gái này, gã vẫn muốn. Cho dù cô gái này đã bệnh nguy kịch, hấp hối, nhưng vóc dáng xinh đẹp quyến rũ vẫn khó nén kinh người. Nhưng gã cũng không dám, bởi vì cái bệnh này của nàng là phải truyền nhiễm.

- Giết ả! - Bá tước Doyle nói.

An tĩnh chỉ chốc lát, một người võ sĩ hùng tráng cao to trong đó đi lên trước, hướng về phía cái cổ Dibos chợt chém xuống.

- Phùn phụt... - Dibos đâm ra một kiếm, động tác nhanh hơn, trực tiếp xuyên thủng trái tim tên võ sĩ này.

Kiếm của võ sĩ hùng tráng này còn chưa có chém xuống, trực tiếp liền bị mất mạng.

Đám người Công tước Doyle kinh hãi, bọn họ biết Dibos mạnh mẽ phi thường, nhưng không nghĩ tới đã bệnh đến tình trạng chỉ còn hơi tàn, ngồi cũng không ngồi nổi vẫn có thể giết người.

- Lại đi...

Hai người cao thủ ra khỏi hàng, hướng Dibos lướt đi.

Một giây sau, hai người bị mất mạng.

Công tước Doyle không thể tin nổi, hai người này cũng đều là cấp tướng lĩnh Vạn phu trưởng, là võ sĩ tuyệt đối mạnh mẽ, lại vẫn bị một người sắp chết như Dibos tung một chiêu hạ gục nhanh chưa từng có, võ công của nàng mạnh mẽ đến nước này à?

- Lên đi...

Lần này Bá tước Doyle phái đi bốn cao thủ, chợt hướng Dibos chém tới.

- Vù vù vù...

Thế là bốn cao thủ này chết sạch.

Dibos giết hết bốn người này, sau đó ho khan kịch liệt như thể muốn nôn cả phổi ra, máu trực tiếp từ khoang miệng, trong lỗ mũi mặt bắn mạnh.

Thực sự hoàn toàn ngồi không yên, thân thể trực tiếp đồi đổ, dựa lưng vào giường lớn ngồi dưới đất, dùng hết tất cả lực lượng thở hổn hển, trong tầm nhìn toàn bộ là màu máu đỏ một mảnh, cái gì đều không nhìn thấy, cũng chỉ có thể nghe tiếng biện vị.

Bá tước Doyle Russo rợn cả tóc gáy, Dibos này võ công đến tột cùng cao đến mức nào hả?

- Vinci, ngươi lên trên... - Bá tước Doyle nói.

Đám người Vinci cầm lấy nỏ, ra sức kéo dây cung, tiếp đó nhắm ngay Dibos bắn điên cuồng.

- Vù vù vù... - Năm cái nỏ bắn tên như tia chớp về hướng Dibos.

Dibos ngưng tụ đấu khí sau cùng, kiếm ở tay phải chợt bổ tới, khiên nhỏ ở tay trái đỡ tên, tốc độ như bay.

Nàng hoàn toàn không nhìn thấy, hoàn toàn nghe tiếng biện vị, vẫn chặn bốn mũi tên, mặt khác một mũi tên trực tiếp bắn thủng nàng cánh tay trái.

- Đổi tên độc, bắn chết ả, bắn chết ả... - Vinci hét lớn, gã là không dám xông lên phía trước.

Dibos này quá tà tính, quá mạnh mẽ, một khi tới gần rất có khả năng bị nàng nháy mắt giết. Bất quá nàng không đứng nổi, cũng không nhúc nhích, vẫn giống như giết Bá tước Balting vậy, trực tiếp loạn tiễn bắn chết cũng được.

Tiếp đó mấy người lại một lần nữa kéo căng dây cung nỏ, bỏ vào tên độc, chuẩn bị vòng bắn khác.

Công tước Dibos trong lòng tuyệt vọng, cánh tay trái của nàng bị bắn thủng, cũng cản không được nữa. Đợt bắn lần hai này, có thể còn có thể đón đỡ hơn phân nửa, thế nhưng vòng thứ ba tuyệt đối không ngăn được, nhất định phải chết.

Thẩm Lãng khốn nạn, Thẩm Lãng cặn bã, Thẩm Lãng đê tiện vô sỉ, ngươi chơi lố rồi.

Dibos ta đây lập tức lại phải chết, Doyle Russo lập tức liền muốn thượng vị, thứ ngu xuẩn như gã vì tính chính nghĩa nên nhất định không thèm dừng, thậm chí phát động chiến tranh với Thẩm Lãng nhà ngươi, cho đến lúc này thành Golden Jade ngươi không lấy được, quân đoàn Amazon của ngươi dù cho thắng cũng tổn thất nặng nề.

Dibos ta đây nhất định không phải bất lực thế này mà bị một đám kẻ phản bội giết chết, đồng quy vu tận, đồng quy vu tận.

Tay Dibos đặt lên một công tắc, chỉ cần nàng nhấn xuống, mấy chục ngàn cân thuốc nổ sẽ nổ tung. Trực tiếp nổ tan pháo đài và tất cả người bên trong, kể cả Dibos, còn có tất cả phản bội.

Thẩm Lãng, tên người phương Đông cặn bã này, ngươi chơi lố rồi. Ta chết, khi xuống dưới sẽ hành ngươi không chết không thôi.

Đồng quy vu tận đi!

Công tước Dibos chợt nhấn cơ quan trên giường, cho nổ mấy chục ngàn cân thuốc nổ.

Nhưng mà, nàng đè xuống công tắc, sau đó không có phản ứng chút nào, thuốc nổ cũng không nổ.

- Fūtuere (*)! - Công tước Dibos mắng một tiếng.

(*) Chính là fuck trong tiếng Latin.

Đám người Vinci đã chuẩn bị xong tên nỏ, nhắm ngay Công tước Dibos, chuẩn bị đợt thứ hai bắn.

Trên mặt của Vinci lộ ra một tràng cười tà ác, nhắm cung nỏ ngay bụng dưới Dibos. Nữ Đại Công tước tuyệt mỹ vô luân ai cũng muốn xơi, thế nhưng nằm mơ cũng không thể có thể, vậy chỉ dùng tên nỏ bắn thủng nàng đi, ha ha ha!

Công tước Dibos nhắm mắt lại, yên lặng chờ chết.

- Bắn chết... - Bá tước Doyle Russo ra lệnh một tiếng.

- Vù vù vù vù... - Năm mũi tên bắn vào thân thể Dibos.

Cái chết đến, thần chết đến rồi, Dibos có chút hối hận, vì sao lúc trước không có tự sát, nàng vẫn là quá mức tham sanh, thế cho nên chết đi mà chẳng còn tôn nghiêm nào.

Nhưng mà, chợt một trận gió động.

- Ầm ầm ầm rầm... - Năm mũi tên, trực tiếp bắn vào mấy tấm thuẫn, mấy bóng dáng từ nóc nhà xuyên thủng mà vào.

- Vù vù vù vù vù... – Cao thủ Amazon từ trên nóc nhà hạ xuống càng ngày càng nhiều, cuối cùng tầm mấy chục người, bao vây Bá tước Doyle Russo, mỗi người đều bao vây được chặt chẽ, một tấc da thịt cũng không có lộ ra.

- Doyle Russo, Vinci Shaw, những tên phản bội các ngươi đã bị bao vây, Thẩm Lãng đại nhân lấy tư cách chồng của nữ Công tước, chủ chung của thành Golden Jade, chính thức hạ lệnh các ngươi bỏ vũ khí xuống đầu hàng! - Công chúa Dora cố nén khó chịu nói.

Mà lúc này, Công tước Dibos cuối cùng nhịn không được, trực tiếp bất tỉnh.

Bất tỉnh lúc trước, nàng lại mắng một câu:

- Cunnus (*)!

(*) Từ này có nghĩa là âm hộ trong tiếng Latin.

Những lời này là chửi Thẩm Lãng, nàng thực sự không thể nhịn được nữa, người này thật sự quá hèn hạ.

...

Không biết qua bao lâu, Công tước Dibos yếu ớt tỉnh lại, lần này nàng thật là cảm thấy bản thân từ địa ngục ranh giới đi một vòng rồi trở về.

Thẩm Lãng cũng rõ ràng tốn sức của chín trâu hai hổ mới cứu lại nàng, không nghĩ tới virus này càng mạnh hơn trong cơ thể người phương Tay, tình trạng bệnh chuyển biến xấu càng nhanh hơn, thiếu chút nữa Công tước Dibos mạnh mẽ tuyệt mỹ này sẽ phải hương tiêu ngọc vẫn.

Thế nhưng Penicillin đúng là thần hiệu, gần như mới vừa tiêm vào không đến một giờ thì có tác dụng rõ ràng, chỉ ba giờ liền hạ sốt.

Loại Cái Chết Đen đáng sợ này tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, may là còn chưa có dẫn phát bệnh nhiễm trùng máu, bằng không Thẩm Lãng phiền toái, thực sự cứu không kịp. Bất quá Dibos muốn triệt để khỏi hẳn, chỉ sợ còn muốn một đoạn thời gian.

Dibos vẫn vô cùng yếu ớt, mở mắt lần đầu tiên nhìn thấy chính là Thẩm Lãng, hơn nữa còn là Thẩm Lãng bao phủ lấy toàn thân.

- Đồ đi*m thúi, tên điên, ngươi là tên điên từ đầu đến đuôi. - Công tước Dibos mắng.

Thẩm Lãng nói:

- Chửi giỏi lắm, chửi giỏi lắm, bất quá nên đánh răng tắm rửa trước đi, không nên phá hủy hình tượng mỹ nhân tuyệt sắc của nàng trong lòng ta.

Tiếp đó, Thẩm Lãng trực tiếp thọt bàn chải đánh răng thọt vào cái miệng nhỏ nhắn của nàng đánh răng. Tiếp tục cởi quần áo nàng, để nàng vào bên trong thùng nước tắm, tắm rửa mỗi một tấc thân thể.

Dibos nói:

- Thẩm Lãng đại nhân, ta bây giờ mặc dù vô cùng yếu ớt, nhưng muốn giết chàng cũng dễ dàng đấy.

- Tha mạng, ngài Công tước. - Thẩm Lãng nói, tiếp đó đặt nàng lên giường, sẽ đem thuốc mỡ cẩn thận từng li từng tí bôi lên trên mông của nàng.

Một lát sau, bên ngoài truyền đến giọng thái giám trung niên Taren.

- Ngài Công tước, người của ngài đã nấu cháo gà xong rồi, ta đặt ở bên ngoài.

Thẩm Lãng đi ra ngoài, Taren xa cự ly xa mười mấy mét đứng, vẫn mập như màu mỡ, nhìn thấy Thẩm Lãng, sau đó ông ta khom người, cất giọng vô cùng nịnh hót.

- Ngài Công tước, cho dù toàn thân ngài bị áo da đặc biệt bao phủ vẫn có vẻ anh tuấn bất phàm như thế, ta nghĩ ở thế giới phương đông ngài anh tuấn cũng là thiên hạ vô song sao? Ta thậm chí không cách nào tưởng tượng đến tột cùng cần dạng cha mẹ nào, mới có thể sinh ra mỹ nam như ngài vậy.

Lúc trước thái giám Taren ở trước mặt Thẩm Lãng kiêu căng cỡ nào, hoàn toàn mắt không nhìn thẳng, hơn nữa luôn mồm thằng hề phương Đông, bây giờ vỗ mông ngựa đến mức mất cả liêm sỉ.

- Không tệ, có tiền đồ, dáng vẻ vô sỉ của ngươi thế này có vài phần thần vận của ta đó. - Thẩm Lãng nói:

- Taren, ta nhớ ngươi rồi đó.

- Vinh hạnh của ta, ngài Công tước vĩ đại, Nhân hoàng phương Đông vĩ đại, mỹ nam vĩ đại số một thiên hạ. - Thái giám Taren khom lưng ác hơn, gần như muốn gập đôi cả thân thể.

Thẩm Lãng bưng cháo gà nhân sâm tiến vào trong phòng, từng miếng từng miếng đút cho Dibos.

- Thầy của ta… ông ấy, ông ấy sao rồi? - Dibos khẩn trương hỏi.

Thẩm Lãng nói:

- Ông ta bị con rể Vinci hạ độc, hơn nữa trên người trúng mười mấy mũi tên, người của chúng ta mặc dù cứu ông ta đúng lúc. Ta đã rửa ruột trước cho ông ấy, sau đó tiến hành ba lần giải phẫu, thế nhưng đến nay còn chưa có thoát ly móng vuốt thần chết, tất cả mặc cho số phận, tất cả phải trông chờ vào tính mạng và ý chí của ông ta thôi.

Vì cứu Bá tước Balting, cơ hồ Thẩm Lãng dùng hết một nửa lượng Penicillin, ông ta thật sự là bị thương quá nặng, chảy không biết bao nhiêu máu. Bất quá cũng may mà chảy nhiều máu nên mới làm giảm bớt hiệu quả của thuốc độc.

- Vậy đám phản bội thì sao? - Công tước Dibos bèn hỏi.

Thẩm Lãng nói:

- Mấy nghìn người bị giết sạch rồi, còn lại mấy trăm thủ lĩnh bị bắt toàn bộ, đang chờ nàng xử trí.

Dibos cắn răng nói:

- Thủ hạ của ngươi có đao phủ lăng trì không? Ta muốn lăng trì xử tử Vinci Shaw. Ta muốn đem Doyle Russo ngũ xa phanh thây.

Thẩm Lãng cười nói:

- Theo ý chí của ngài.

Dibos nói:

- Quân đội của ngươi chiếm lĩnh thành Golden Jade? Ngươi được như nguyện, Thẩm Lãng đại nhân.

Thẩm Lãng nói:

- Brooke, vợ chồng chúng ta là một thể, cần gì phải khách sáo như vậy thì sao? Nàng chính là của ta...

- Chàng, vẫn là của chàng. - Công tước Dibos nói.

Thẩm Lãng nói:

- Brooke, nếu thân thể của nàng đã sắp khỏi bệnh, vậy ta liền cáo từ.

Dibos nói:

- Chàng đi đâu? Chàng mới vừa chiếm thành Golden Jade mà đi? Chàng muốn đi đâu?

Thẩm Lãng nói:

- Chị của ta đến, ở thành Magnolia chờ ta.

Dibos nói:

- Chị của chàng, từ thế giới phương Đông tới sao? Chàng ở thế giới phương Tây này chắc cũng không có chị em gì mà.

Thẩm Lãng cười nói:

- Không, đó là chị cùng cha khác mẹ với ta. Nếu như ta không có đoán sai, chắc đó là truyền nhân chính thống của Nữ hoàng Helen, chủ nhân toàn bộ đế quốc phía nam không thể tranh cãi, công chúa Helen.

Nghe những lời này, Công tước Dibos tức khắc ngây người, công chúa Helen dĩ nhiên là chị của Thẩm Lãng, chuyện này có ý nghĩa như thế nào?

Mất một thời gian khá lâu, Dibos nói:

- Vậy, vậy trước khi chàng đi có thể thực hiện lời hứa làm lớn bụng của ta không?



Chú thích của Mèo Thầy Mo: Mấy chương này không hiểu sao Bánh ghi lộn xộn tước vị hết cả, chính vì vậy edit rất mệt.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch