Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 859: Lãng gia miểu sát! Kinh diễm tuyệt luân! Chân tướng trí mạng (2)

Chương 859: Lãng gia miểu sát! Kinh diễm tuyệt luân! Chân tướng trí mạng (2)


Đây là quặng nitrat kali có độ tinh khiết cực cao, nếu như ở trạng thái tảng đá đơn thuần rất khó đốt cháy, một khi biến thành bụi, có thể đốt nổ.

- Rầm rầm ầm...

Vô số ngọn lửa trong nháy mắt bỗng nhiên nổ tung, bên trong không gian hơn một nghìn mét vuông trong nháy mắt biến thành biển lửa.

Hai người đàn bà kia quá điên, ngọn lửa cháy bùng như vậy, họ cũng sẽ bị bỏng.

- Vù... – Bóng Adolf nhanh chóng bắn ra, dời hình đổi ảnh tới mặt biển, góc áo của gã bị cháy rụi một mảnh.

- Lợi hại, lợi hại... - Adolf nói:

- Lại đốt được góc áo của ta, nhưng đáng tiếc vẫn là không có thể xúc phạm tới một cọng lông tơ của ta, ha ha ha ha! Nữ vương Edda ngươi vẫn là nằm xuống đi!

Ngay sau đó một giây sau, bóng dáng gã chợt cấp tốc ẩn hiện, một lát sau trực tiếp xuất hiện ở phía trên thuyền buồm Thẩm Lãng.

- Không, không... - Hela hô to nói:

- Ngươi không nên thương tổn em trai ta!

Tiếp đó, Hela nhanh chóng xung phong về chiếc thuyền buồm, nữ vương Edda cũng vọt tới.

- Hì hì hì hì... - Adolf nói:

- Ngài Thẩm Lãng, thân là đàn ông nhỏ yếu như vậy, ngươi chẳng lẽ không cảm thấy sỉ nhục à? Lẽ nào loại chăn mền như người đều muốn được đàn bà thắt ở dây lưng quần à?

Thẩm Lãng nói:

- Cái này có gì không tốt sao? Ở thế giới phương đông, ta được mỹ nhân tuyệt sắc thắt ở phía trên đai lưng quần, hơn nữa ta còn có thể để tùy thời vì nàng cởi xuống. Ở thế giới phương Tây, ta vẫn như thế. Thiện giải nhân y (*) chẳng lẽ không tốt à?

(*) giỏi trong việc cởi quần áo của người khác.

- Tốt, tốt, rất tốt! - Adolf cười khẩy nói:

- Nhanh mồn nhanh miệng như thế, thảo nào ăn bám thế này lưu loát. Ngươi có nhiều chỗ không còn dùng được, thế nhưng lưỡi vẫn tuyệt diệu đến ác đạn.

Thẩm Lãng nói:

- Chỉ cần có thể để mỹ nhân dễ chịu, ngươi sao quản dùng phương thức, phương pháp gì nào?

Một giây sau, Adolf để ngang một nhánh tế kiếm trên cổ Thẩm Lãng, mỉm cười nói:

- Thanh tế kiếm này được tháo ra từ đại kiếm của nữ vương Edda, ta dùng hắn cắt cổ của ngươi, máu tươi phải như là suối phun vậy tuôn ra, không biết gương mặt của ngươi vẫn có thể đẹp động lòng người như thế nữa không?

Thẩm Lãng nói:

- Ngươi muốn giết ta?

Adolf cười nói:

- Đúng vậy? Không thể được sao?

Thẩm Lãng nói:

- Không thể.

Adolf nói:

- Xin lắng tai nghe.

Thẩm Lãng nói:

- Trước đó không nghe thấy, giọng của ngươi truyền đến đây rất xa, ta mới vừa mới nghe được ngươi nói cái gì, chỉ cần Edda có thể tổn thương một cọng lông tơ của ngươi, ngươi liền lập tức chịu thua rút đi đúng không?

Adolf nói:

- Đúng, ngươi nghe đặc biệt rõ ràng.

Thẩm Lãng nói:

- Thật là lợi hại, thật là mạnh mẽ, Hela cùng Edda cũng là cường giả đứng đầu, hai người liên thủ đều không tổn thương được một cọng lông tơ của ngươi, quả thực cường đại đến tình trạng để cho người ta rợn cả tóc gáy, quỷ thần khó lường.

Adolf nói:

- Phàm phu tục tử quả thực rất khó hiểu loại cảnh giới này.

Thẩm Lãng nói:

- Không bằng chúng ta cũng tới đánh cuộc một cái thế nào?

Adolf nói:

- Nói.

Thẩm Lãng nói:

- Võ công của ta thế nào?

Adolf nhún vai, nói Thẩm Lãng võ công thế nào đơn giản là một loại sỉ nhục, nói ra khỏi miệng chính là sỉ nhục, dùng tay trói gà không chặt để hình dung cũng không đủ, bởi vì có một số con gà có sức chiến đấu vẫn rất mạnh, Thẩm Lãng nói không chừng còn bị nó áp đảo rượt chạy có cờ.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy nếu như ta có thể thương tổn được ngươi, thì tính sao? Có tính ngươi thua không?

Nghe những lời này, không chỉ là Adolf, ngay cả Hela cùng nữ vương Edda cũng hoàn toàn kinh ngạc sững sờ, gần như không thể tin được lỗ tai của mình.

Thẩm Lãng bị điên thật sao? Tên Adolf này võ công hoàn toàn là quỷ thần khó lường, nữ vương Edda cường đại cỡ nào? Hela cường đại cỡ nào? Hai người liên thủ đều không gây thương tổn được một cọng lông tơ của gã, cuối cùng bột nitrat kali cháy bùng, mới đốt tới góc áo của gã một chút mà thôi.

Mà Thẩm Lãng có thể ngay cả một đứa trẻ luyện võ đều không tổn thương được, dù cho hắn mạnh gấp một vạn lần, một trăm triệu lần, cũng không tổn thương được một cọng lông của Adolf.

Hela bèn hỏi:

- Nữ vương bệ hạ, tên em trai này của ta thích khoác lác như vậy à?

Nữ vương Edda nói:

- Ta cũng không phải hiểu rõ hắn lắm.

Hela nói:

- Không hiểu rõ, thế mà cô còn ở chỗ này chờ hắn, chuẩn bị sinh sôi hậu duệ?

Nữ vương Edda nói:

- Không hiểu rõ liền không thể được sao?

Hela gật đầu nói:

- Có thể, quá có thể, nếu như hiểu rất rõ, ngược lại một chút ý tứ cũng không có. Giống như mẹ của ta cũng không biết cha ta vậy, nhưng cái này cũng không gây trở ngại bà yêu ông cả đời, chờ đợi ông ấy cả đời.

Nữ vương Edda nói:

- Bất quá người em trai này của cô quả thực thích khoác lác vô cùng.

Hela nói:

- Đã nhìn ra, đơn giản là điên rồi.

Nữ vương Edda nói:

- Thế nhưng những gì hắn chém gió đều thực hiện.

...

- Ha ha ha... - Adolf cười nói:

- Ngài Thẩm Lãng, ta biết ngươi có một số thứ vũ khí bí mật, ví như một loại ma dược thần kinh quỷ dị, có thể làm cho người trong nháy mắt cứng cả người, đúng không? Thế nhưng vậy đối với ta không dùng được.

- Ta biết. - Thẩm Lãng nói:

- Ngươi mạnh đến mức để cho người ta muốn ngạt thở. Đã như vậy, vì sao không cùng ta đánh cuộc một keo chứ? Nếu như ta có thể thương tổn được ngươi, ngươi coi như thua, thế nào?

- Tốt! - Adolf nói:

- Cam tâm tình nguyện tiếp, Thẩm Lãng đến từ thế giới phương đông. Nếu như ngươi thua, ngươi liền đừng vội trách ta cướp đi nữ vương Edda của ngươi, ranh giới cuối cùng đạo đức con người của ta có thể so với ngươi tưởng tượng trong đó muốn thấp một chút, ta mong muốn nữ nhân nhất định phải tới tay, không từ tất cả thủ đoạn.

Thẩm Lãng nói:

- Nếu như ta thắng thì sao?

Adolf nói:

- Nếu như ngươi thắng, ngươi muốn cái gì nào?

Thẩm Lãng nói:

- Sau này chỗ có ta, ngươi hãy tránh ra một trăm mét, dùng văn nhã nói chính là nhượng bộ lui binh, dùng cách nói dằn mặt chính là chỗ có ta, ngươi không được tồn tại.

Adolf nói:

- Miệng lưỡi của ngươi quả nhiên rất sắc bén.

Thẩm Lãng nói:

- Phải hỏi ngươi có đồng ý hay không, đánh cuộc hay không đi?

- Ta hứa. - Adolf nói, ánh mắt cùng ngôn ngữ đều tràn đầy ngạo mạn cùng châm biếm vô cùng.

Như vậy Thẩm Lãng điên rồi sao? Hắn quả thực như là điên rồi, lại đang khiêu chiến loại nhiệm vụ bất khả.

Tóm lại dùng bất kỳ ngôn ngữ đều không cách nào hình dung cái độ điên cuồng đánh cuộc của hắn, quả thực chính là người si nói mộng. Cổ trùng núi Phù Đồ không có tác dụng với Adolf, thậm chí bất kỳ thủ đoạn nào đều không có tác dụng.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy chúng ta đi trên đảo quặng Kali Nitrat tiến hành trận đánh cược này đi nào?

Sau một lát, Thẩm Lãng liền xuất hiện ở đây cái trên đảo quặng Kali Nitrat, tốc độ người này quả thực nhanh tới cực điểm, mấy giây liền từ trên thuyền đến trên đảo.

- Ọe... - Thẩm Lãng buồn nôn từng đợt, đua xe quá nhanh.

Hela cùng nữ vương Edda liếc nhau, đây là em trai cô à? Đây là người đàn ông cô lựa chọn để sinh sôi sao?

Thẩm Lãng vỗ cái trán, nửa ngồi xổm xuống, lại nôn khan mấy lần.

- Có nước không? Ta có thể uống hai hớp? Tốc độ tên này quá nhanh, ta muốn từ từ chút. - Thẩm Lãng nói.

Một lát sau, một bình nước xuất hiện ở trước mặt Thẩm Lãng, hắn uống vài hớp xuống đè nén, cuối cùng không có ói như hắn tưởng.

- Haiz, haiz... - Thẩm Lãng nói:

- Để cho ngươi chờ lâu, chúng ta có thể bắt đầu, liền khoảng cách này có thể chứ?

Lúc này, khoảng cách hắn và Adolf xấp xỉ chừng năm mét, cũng đã đủ xa. Vừa rồi nữ vương Edda cách gã một trăm mét vẫn không tổn thương nửa cọng lông tơ của gã, trong khi kiếm của nữ vương bệ hạ đã nhanh đến cùng cực.

- Đương nhiên, tất cả tùy ngươi. - Adolf cười nói.

Thẩm Lãng lấy ra một vật, một nhánh phi đao. Nhìn thấy một màn này, Hela công chúa đều phải bất tỉnh, còn tưởng rằng Thẩm Lãng nhà ngươi có vũ khí bí mật gì, dĩ nhiên là phi đao.

Em trai yêu quý của chị ơi, dù cho một người sống sờ sờ buộc ở một chỗ không nhúc nhích, em cũng không ném trúng cột, huống chi là đối mặt loại cường giả tuyệt đỉnh quỷ dị khó lường như Adolf?

Thẩm Lãng bắt đầu hít thở, cầm phi đao bắt đầu hướng về phía Adolf tiến hành ngắm bắn.

Adolf đã hối hận, vì sao phải nhận màn cá cược này, đơn giản là một trò cười lớn vô cùng, quá hoang đường.

- Ta muốn ném phi đao. - Thẩm Lãng nói:

- Năm, bốn, ba, hai, một...

Thẩm Lãng trực tiếp ném phi đao ra ngoài, xiêu xiêu vẹo vẹo, quả nhiên ngay cả khoảng cách năm mét đều ngắm không chính xác, quá sỉ nhục.

Màn bay lượn của phi đao này quá khó coi.

Nhưng mà cùng lúc đó.

- Pằng... - Một tiếng vang thật lớn!

Thẩm Lãng bóp cò ở bên trong tay áo, bởi vì bên trong tay áo cất giấu một cây súng kíp.

- Vù... - Đạn lấy tốc độ mỗi giây hơn hai trăm mét nhanh chóng bắn ra. Hắn xảo quyệt đến nước nào vậy?

Nhưng mà Adolf một trận cười nhạt, loại quỷ kế này hữu dụng không? Rõ ràng buồn cười, gã sớm phát hiện cục sắt kia trong tay áo Thẩm Lãng.

Như vậy súng Thẩm Lãng có thể bắn Adolf bị thương à?

Không thể, đừng nói là thủ súng (touch hole), coi như là súng ngắn hiện đại, thậm chí là súng trường hiện đại đều không tổn thương được Adolf.

Đầu tiên tốc độ gã dời hình đổi ảnh quá nhanh, thứ nhì loại tuyệt đỉnh cường giả này có thể dự phán, chỉ cần Thẩm Lãng có động tác bóp cò súng, họ sẽ né tránh ngay.

Cho nên bây giờ đừng nói là năm mét, dù cho hai mét, súng kíp của Thẩm Lãng cũng không tổn thương được gã.

Adolf nhìn đạn sắt bắn ra từ thủ súng của Thẩm Lãng cũng kinh ngạc một cái, cái này thứ gì? Tốc độ lại nhanh như vậy?

Nhưng trước khi đạn bắn tới, Adolf cũng đã sớm lánh.

Thế nhưng chuyện quỷ dị thật sự xảy ra, Adolf chợt phát hiện thân thể của chính mình chợt một trận run rẩy, giống như toàn bộ thần kinh bị dẫn dắt, trong phút chốc hoàn toàn không cách nào hoạt động.

Tuy rằng quá trình này duy trì liên tục rất ngắn, không đến 0. 1 giây mà thôi.

- Vù... – Gã lại một lần nữa dời hình đổi ảnh, thân thể bắn như tia chớp ra khỏi mười mấy mét.

Nhưng mà đạn qua súng pistol, trực tiếp xẹt qua khuôn mặt của gã cắt ra một vết máu, điều này hiển nhiên là so với một cọng lông tơ bị thương càng thêm lợi hại.

- Ngươi thua, ngài Adolf. - Thẩm Lãng mỉm cười nói.

Adolf nhìn chằm chằm Thẩm Lãng, hoàn toàn không thể tin được tất cả chuyện này, kể cả nữ vương Edda cùng Hela, không thể tin một màn này.

Điều này sao mà được kia chứ? Vừa rồi đến tột cùng xảy ra chuyện gì?

Vũ khí bí mật của Thẩm Lãng vô cùng đáng sợ, nhưng còn chưa đủ nhanh, căn bản không có thể đụng tới Adolf, vì sao thân thể Adolf vừa rồi dừng lại trong nháy mắt.

Nhưng mặc kệ nói như thế nào, Thẩm Lãng đúng là thắng, hắn lại một lần nữa hoàn thành nhiệm vụ bất khả, hắn đã làm tên Adoft vô cùng mạnh mẽ kia bị thương.

Thẩm Lãng nói:

- Ngài Adolf à, nếu như ta không có đoán sai, trên người ngươi có một viên đá Ác Mộng đặc biệt, nó cung cấp lực lượng cường đại. Sở dĩ ngươi dời hình đổi ảnh chính là dưới sự phối hợp năng lượng đá Ác Mộng hoàn thành, đương nhiên còn có công pháp thượng cổ. Ngươi cực kỳ mạnh, nhưng không có mạnh đến tình trạng khiến người ta phải tuyệt vọng, cũng không có mạnh đến mức ngay cả Edda liên thủ với Hela đều không thể tổn thương mảy may. Đơn thuần luận võ công, ngươi phải cùng cấp bậc với nữ vương Edda, cộng thêm ngươi thượng cổ công pháp, có thể sẽ hơi mạnh hơn một chút. Cái thân pháp quỷ thần khó lường của ngươi có hơn phân nửa là đến từ thượng cổ đá Ác Mộng, ta vừa lúc cũng có một viên đá Ác Mộng, có thể đối với đá Ác Mộng của ngươi sinh ra sự quấy rầy trong nháy mắt, cho nên giây phút ngươi dừng di chuyển trong nháy mắt đó, đá Ác Mộng phóng ra một dòng điện, đánh toàn thân của ngươi, đây là sức mạnh của trí tuệ, ta cũng vậy dựa vào cái này mới có tư cách đi đo lường chiều sâu của nữ vương Edda.

Adolf nhìn chằm chằm Thẩm Lãng một lúc lâu, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười, một giây sau gã chợt ẩn hiện sau lưng Thẩm Lãng, tế kiếm (*) lại một lần nữa để ngang trên động mạch chủ của Thẩm Lãng.

- Ngài Thẩm Lãng, biết quá nhiều rồi. - Adolf cười lạnh nói:

- Người biết được quá nhiều, là cần phải chết đi.

Nghe những lời này, nữ vương Edda cùng Hela lại vọt đến thật nhanh, định đánh chết Adolf.

Thẩm Lãng nói:

- Ta đã sớm nói ngươi không thể giết ta mà, ngài Adolf Vinda. Sư huynh thân yêu của ta, đồ đệ của cha ta Khương Ly ở thế giới phương Tây!

Nghe những lời này, mấy người ở đây hoàn toàn hết hồn, không thể tin được lỗ tai của mình. Nhất là chính Adolf, nhìn Thẩm Lãng giống như bị sét đánh.

...

Chú thích của Bánh: Ngày hôm nay đổi mới hơn một vạn sáu ngàn. Các vị ân công, lạy xin đảm bảo không thể thấp hơn mức cực tiểu vé tháng, dập đầu với các ngươi, ầm ầm ầm!

Dưới đây là tâm sự của Bánh khi viết chương này:

Có trời mới biết, ta muốn đánh động mọi người đến cỡ nào.

Phần tháng ba kết thúc, top vé tháng đổi thứ tự vào sáu giờ cuối, quả là bi kịch!

Bất quá cái này không có gì, quyển sách Điệp Ảnh này quả thực hay thật.

Cái tháng này ta đổi mới 49.5 vạn chữ, đây là một con số khủng khiếp.

Đã từng không biết bao nhiêu lần ta tự nói với mình, nghỉ một chút đi, đừng liều mạng!

Nhưng mỗi một lần ta đều không thuyết phục được bản thân, mệt mỏi đổ cực hạn, sau đó ngủ mấy canh giờ lại cắn răng liều mạng tiếp nữa.

Bởi vì đúng là không cam lòng, dốc hết toàn lực liền muốn tăng lên một bước.

Quyển sách này của ta không có thổ hào hỗ trợ, chỉ có thể dựa vào các bạn đọc tăng từng phiếu thôi.

Ta chỉ có thể sử dụng liều mạng đổi mới đổi lấy vé tháng, đổi lấy ủng hộ của mọi ngươi.

Bất quá gần đây bởi vì thay đổi bản đồ, thật giống như ta mặc kệ sẽ ra sức, cố gắng nữa đều không tại sao có thể đổi lấy các anh em ủng hộ (*).

(*) Những độc giả trên qidian không hảo truyện có bối cảnh phương Tây.

Đoạn tình tiết này không dài, sẽ nhanh trở về thế giới phương đông, nhưng lại là nhất định phải viết.

Nhưng loại cảm giác không cầu được vé tháng thực sự vô cùng vô lực, thậm chí uể oải.

Đương nhiên, ta vẫn đặc biệt cảm kích các vị huynh đệ tỷ muội, bởi vì tình huống đặt mua luôn luôn rất tốt.

Nhưng ta quả thực cần một sức mạnh, để ta tiếp tục dốc hết tâm huyết, vắt hết óc, mỗi ngày tiếp tục cuồng liều mạng một vạn năm ngàn chữ trở lên.

Có trời mới biết, ta muốn đả động mọi ngươi đến cỡ nào a!

Thế nhưng mỗi ngày một vạn sáu ngàn chữ đổi mới giống như móc sạch ta, thậm chí xin phiếu đều nói không không ra nổi những lời gây cảm động.

Thiên ngôn vạn ngữ hóa thành một câu nói.

Khẩn cầu các huynh đệ hỗ trợ ta, cầm vé tháng đầu cho ta!

Dập đầu với các vị áo cơm cha mẹ của ta!

Cảm ơn mọi ngươi tồn tại.

Hận không thể nhớ kỹ tên mỗi người mọi ngươi.

Khẩn cầu vé tháng chư vị đại nhân!

Dập đầu bái tạ!

Cảm ơn chảy nước mắt!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch