Dưới sự khuyên bảo của Hoàng Tấn, quả thật Lưu Hoảng đã hơi do dự.
Nhưng mà, lòng do dự của hắn không chịu được bao lâu, đã bị thủ đoạn tra tấn của Lý Đằng doạ cho vãi đái.
Không phải là ai cũng có ý chí kiên cường giống như Lý Đằng vậy.
"Tôi cung khai: trước khi giải phóng tôi đã cưỡng hiếp mấy chục người phụ nữ! Tôi đã cung khai ! không được tra tấn tôi nữa!" Lưu Hoảng nói ra chứng cứ phạm tội đang nắm giữ.
Lẽ ra chứng cứ phạm tội này, đủ sức xử bắn một tên trùm Hán gian rồi.
Nhưng kịch bản yêu cầu hai gã nội gián kia cần phải khai ra hai đầu chứng cớ phạm tội.
Lý Đằng cũng chỉ có thể dựa theo quy tắc mà làm.
Cũng may chỉ cần Lưu Hoảng khai ra, những thứ khác sẽ không thành vấn đề.
Dựa theo phương pháp phá giải của Lý Đằng, hiện tại hắn đã nắm chắc phần thắng.
"Tình huống thế nào?" Lý Đằng bước ra khỏi rèm vải, hỏi Anna một tiếng.
"Thật có lỗi, một người cũng không tìm ra." Anna giang tay ra.
"Chuyện này kì quái. " Lý Đằng nhíu mày, hắn đã có phương pháp phá giải, không thể nào Anna không có tiến triển....
"Có vẻ như tôi ra tay không đủ nặng. " Anna ngó qua đám người Elsa, Cao Phi.
"Đừng mà...! Tôi không phải nội gián...! "
"Tôi cũng không phải...! "
Elsa, Cao Phi vội vàng gào thét.
Daisy khóc hu hu.
"Chắc là Đỗ Khánh?" Lý Đằng cười hì hì rồi nói.
"Không phải tôi! Hiện tại tôi còn muốn mình là nội gián, khai ra sẽ không bị đánh, nhưng thật sự không phải tôi! cho dù các người giết tôi thì cũng vô dụng, tôi có thể làm gì...? " Đỗ Khánh nghe được Lý Đằng nói liền khóc rống.
"Ha ha ha ha ha......Muốn giết tao? Không dễ dàng như vậy! Hôm nay mày làm cái gì với tao, quay đầu tao sẽ trả lại gấp nghìn lần, gấp vạn lần cho mày thằng chó!" Lưu Hoảng nghe được hai người Lý Đằng đối thoại, còn có phản ứng của mấy người khác, liền đắc ý cười ha hả.
Có vẻ như hai gã nội gián kia sẽ thay hắn chống đỡ đến cuối.
Lý Đằng không có lên tiếng, chia ra đi đến trước mặt Elsa, Cao Phi, Daisy, để cho bọn họ rỉ vào tai hắn vài lời.
Sau đó hắn quay đầu, sắc mặt hoài nghi liếc nhìn Anna.
"Nói ra ba chữ kia." Lý Đằng nói với Anna.
Một màn kịch bản này, sau khi nghe đạo diễn nói quy tắc, rất nhanh Lý Đằng liền nghĩ ra phương pháp phá giải.
Đây cũng là nội dung hắn nghi trên giấy đưa cho Anna, cũng để Anna cho ba người Elsa, Cao Phi, Daisy xem nội dung trên tờ giấy, Anna biết rõ phương pháp này, lại để ba người kia phối hợp biểu diễn, hẳn là không thể nào lâu như vậy mà chưa tìm ra nội gián.
Nếu muốn biết ai là nội gián, thật ra phương pháp rất đơn giản.
Đó chính là, ép buộc đám bọn họ nói ra ba chữ "tôi cung khai".
"Lúc bị nhà cách mạng tra hỏi, nếu như cung khai thì nhất định phải nói ra chứng cớ phạm tội thật sự của bản thân nắm giữ. "
"Tiêu chuẩn trước khi cung khai là: ba chữ "tôi cung khai", sau đó lại nói ra chứng cớ phạm tội của trùm Hán gian mà mình đang nắm giữ."
Dựa theo quy tắc của đạo diễn tuyên bố, nếu như là nội gián, thì sau khi nói ra ba chữ "tôi cung khai", sẽ tương đương với khai ra, lúc này phải nói ra chứng cớ chân thật mà bản thân nắm giữ.
Nếu không phải nội gián, có nói ba chữ kia, phía sau nói gì cũng được.
Elsa, Cao Phi cùng Daisy đều nói vào tai Lý Đằng ba chữ "tôi cung khai", nhưng lại không nói ra chứng cớ phạm tội của trùm Hán gian, cho nên bọn họ cũng không phải.
Hiện trường cũng chỉ còn Anna cùng Đỗ Khánh chưa nói.
"Được rồi, tôi cung khai: "chứng cứ phạm tội tôi nắm giữ là hắn cướp bóc rất nhiều vàng bạc châu báu của dân chúng." Anna khai ra thân phận của mình, hơn nữa nói ra chứng cứ phạm tội mà nàng nắm giữ.
"A... A... A... A........." Hoàng Tấn bị tất thối nhét vào bịt miệng, sau khi nghe Anna khai ra, rất muốn chửi bậy vài câu, đáng tiếc không thể nói ra cái gì.
"Mẹ kiếp mày!" Lưu Hoảng mắng to một tiếng.
Hắn đúng là không chịu nổi Lý Đằng nghiêm hình tra tấn, vốn là trông cậy vào hai kẻ nội gián giúp mình chịu đựng tra tấn, giúp hắn giữ lại cái mạng chó này, nhưng mà chưa từng nghĩ tới, Anna lại là nội gián, hơn nữa không chút do dự liền khai ra một đầu chứng cứ phạm tội.
Cái này còn chơi thế nào...?
Hiện tại chỉ còn một đầu chứng cứ phạm tội cuối cùng.
Nếu như Lý Đằng nắm giữ được đầu chứng cứ cuối cùng này, Lưu Hoảng sẽ bị xử bắn tại chỗ.
"Anna, tại sao em lại là nội gián? Đúng là anh không thể tưởng tượng được là em...! " Lý Đằng nghe được lời nhắc thoại, rất hiển nhiên là phát động kịch bản.
"Cha mẹ của em đều ở phe địch, em cũng không thể từ bỏ bọn họ." Anna biểu lộ rất thống khổ, hiển nhiên cũng là nhận được nhắc nhở kịch bản. Bên trong kịch bản, 10 năm trước Anna là một vị tiểu thư nhà giàu, cha nàng là nhà tư bản, không nằm cùng phe với nhà cách mạng.
"Nhưng em cũng không thể vì vậy mà thông đồng với địch........." Lý Đằng lại mở miệng.
"Em ở bên kia, là vì thu thập bằng chứng phạm tội của bọn hắn, hôm nay sứ mạng của em đã hoàn thành, mặc cho tổ chức xử trí." Anna lộ vẻ chẳng sao cả.
Bất quá nàng lúc này trong lòng nàng đang rỉ máu.
Thật sự không ngờ tới, lần này nàng rút trúng vai nội gián, khiến cho nàng cùng trùm Hán gian Lưu Hoảng, chó săn Hoàng Tấn trở thành cùng một phe, nhưng vì giúp đỡ Lý Đằng giết chết Lưu Hoảng, nàng chỉ có thể chủ động nói ra chứng cứ phạm tội mà mình nắm giữ.
Tuy nhiên dựa theo kịch bản, nàng là vì thu thập chứng cứ phạm tội của kẻ địch mới gia nhập vào, nhưng bởi vì là hành động một mình, cho nên không được phe nhà cách mạng đồng ý, phe Hán gian thua trận đối kháng, nàng cũng sẽ bị khấu trừ 40 điểm tích lũy. Đương nhiên, chỉ cần không lĩnh cơm hợp, nàng vẫn đang có thể nhận lại thù lao 20 điểm tích lũy.
Tương đương với diễn xuất lần này mất trắng 20 điểm tích lũy.
Khá tốt, hiện tại số dư trong tài khoản của nàng khá nhiều.
Một đoạn kịch bản trôi qua, tiếp tục thẩm vấn.
Trước sau Lý Đằng đã lấy ba đầu chứng cớ trong tay Lưu Hoảng, Hoàng Tấn, cùng với Anna.
Hiện tại chỉ còn một đầu manh mối cuối cùng.
"Muốn chứng minh bản thân, nói ra ba chữ "tôi cung khai". Anna đi đến trước người Đỗ Khánh, chuẩn bị tra tấn hắn tiếp.
"Tôi cung khai: tôi thật không phải nội gián!" Đỗ Khánh đột nhiên hiểu ra mọi chuyện, vội vàng nói ra ba chữ kia với Anna.
"Mặc kệ một đầu manh mối cuối cùng ở trong tay ai, nhất định phải chống đỡ đến cùng...! Bằng không thì phe chúng ta sẽ thua!" Lúc này trong đầu Lưu Hoảng sợ tới choáng ván, gào thét khàn cả giọng.
Hiện tại thứ hắn lo lắng nhất, chính là Lý Đằng bắt được đầu manh mối cuối cùng.
Nếu như Lý Đằng lấy được đầu manh mối kia, có thể chấp hành xử bắn hắn!
"Hắn cũng không phải? Chẳng lẽ là......" Anna quay đầu hoài nghi nhìn về phía Lý Đằng.
Vốn kế hoạch của nàng là chỉ cần Lưu Hoảng khai ra, nàng sẽ tra hỏi một người khác nhận tội, cuối cùng nàng mới giao ra chứng cứ phạm tội trong tay mình.
Không nghĩ tới dựa theo phương pháp phá giải của Lý Đằng, thế mà nàng lại không tìm ra người kia.
Như vậy, nguyên nhân cũng chỉ có một.
Lý Đằng, là kẻ nội gián còn lại!
"Tôi cung khai: chứng cứ phạm tội mà tôi nắm giữ là trùm Hán gian đã từng lên kế hoạch thực hiện hoạt động khủng bố nhằm vào khu giải phóng." Lý Đằng đi tới gần Lưu Hoảng, xốc rèm vải lên, cung cấp đầu mối cuối cùng.
"Mày......" Trên mặt Lưu Hoảng là vẻ không thể nào tin được.
Hai gã nội gián, lại là Lý Đằng cùng Anna!
Đạo diễn này cũng quá hố người? Từ đầu đã gài bẫy hắn!
"Tại sao là anh? Vì cái gì? " Anna bắt đầu chất vấn Lý Đằng, kịch bản lại được phát động.
"Không có gì, bởi vì anh yêu em, vì em, cái gì anh cũng có thể bỏ qua, thậm chí là tín ngưỡng của anh!" Lý Đằng dựa theo lời nhắc thoại mà trả lời Anna.
"Đến chết vẫn muốn yêu, không lâm li đến cùng thì không thể mãn nguyện, tình cảm sâu đậm đến nhường này mới đủ thổ lộ. Đến chết vẫn muốn yêu, không khóc đến mức cười nhạt thì không thoả lòng, thế giới tận diệt, tim vẫn còn yêu......" Nhạc phim vang lên.
(chú thích: lời bài hát "đến chết vẫn muốn yêu" của Hoa Thần Vũ)
"Quá máu chó ! Đúng là diễn không nổi nữa!" Lý Đằng đi đến bên tường, vịn tường bắt đầu nôn oẹ.
Đây là loại kịch bản rắm chó gì...? Trước sau như một kế thừa truyền thống quang vinh kháng Nhật của nước ta?
Anna cũng vỗ trán.
Cái nhạc phim này đúng là khiến người xấu hổ.
"Đã đủ bốn đầu manh mối, đồng chí Cao Phi, có thể xử quyết tên đại Hán gian này." Sau một lát, Lý Đằng gọi Cao Phi một tiếng.
Lý Đằng cũng rút trúng vai nội gián, thuộc về phe Hán gian, hắn không có quyền xử quyết trùm Hán gian Lưu Hoảng.
"Tốt!" Cao Phi bước tới thùng dụng cụ, lấy ra một khẩu súng.
"Không phải cậu bị trói ư?" Lưu Hoảng nhìn thấy Cao Phi đi tới liền giật mình.
"Ông xem tôi giống người bị trói hay không?" Cao Phi giơ nòng súng đen ngòm nhắm ngay đầu Lưu Hoảng.
"Cậu bị ngốc à...? Hắn vẫn luôn lợi dụng cậu! Vừa rồi lúc cậu bị nghiêm hình tra tấn hắn cũng mặc kệ! Ngàn vạn lần cậu đừng để hắn xem như vũ khí! Nếu như cậu nương nhờ tôi, tôi nhất định sẽ cho cậu rất nhiều chỗ tốt!" Lưu Hoảng vội vàng châm ngòi ly gián quan hệ giữa Cao Phi và Lý Đằng.
"Đáng tiếc, tôi không có bị nghiêm hình tra tấn, ba người chúng tôi chỉ là phối hợp diễn một màn với Anna mà thôi." Cao Phi cười cười, thò tay bóp lấy cò súng......Kết quả không có gì.
"Mở khoá an toàn đã." Anna bước tới giúp Cao Phi mở khóa an toàn.
"Thứ rác rưởi này! Cặn bã! Tôi đại biểu quốc gia, đại biểu nhân dân tuyên án ông phạm tội tử hình!" Cao Phi bóp cò súng.
Một tiếng "đoàng" nặng nề, đầu Lưu Hoảng bị thủng một lỗ.