Nhân viên công tác đẩy một máy rút thưởng tới hiện trường, nếu như chỉ có một người, thì khỏi sắp xếp trình tự rút thưởng.
Máy rút thưởng có một cái màn hình lớn, bên trong màn hình là một vòng xoay đang quay.
Nhìn là hiểu, dừng ở đâu thì thưởng cái đó.
Người mới có tỷ lệ 60% miễn phí toàn bộ chi tiêu ở trên đảo, tỷ lệ 30% rút trúng 100 điểm tích lũy, chỉ có tỷ lệ 10% không rút được gì.
"Em gái xinh đẹp đã xài bao nhiêu điểm tích lũy rồi?" Hoàng Tấn hỏi cô gái thỏ con một tiếng.
"Hơn năm trăm." Cô gái thỏ con trả lời Hoàng Tấn.
"Chậc chậc chậc, lúc tiến vào là Lý Đằng dẫn em sao? Là hắn dụ em xài sao? Không có nói cho em biết phung phí điểm tích luỹ có khả năng nhận cơm hợp sao?" Hoàng Tấn lại hỏi vài câu.
Anna cũng nhìn Lý Đằng.
"Tự mình xài." Cô gái thỏ con nhấn nút rút thưởng.
Rút không trúng miễn phí toàn bộ, biến tượng sáp cũng là số mệnh của nàng.
Nàng là người thông minh, nên trả thì cũng đã trả, lúc này nếu đắc tội trùm đầu gấu Lý Đằng thì rất khó sống, còn không bằng quyết tâm theo hắn lăn lộn, gia tỷ lệ sống sóng cho mình.
Vòng quay trong màn hình dần chậm lại.
Cô gái thỏ con nhìn không chớp mắt, có thể thấy được là nàng rất khẩn trương.
Nếu như kết quả cuối cùng là 100 điểm tích lũy hoặc là không có gì mà nói, nàng sẽ trực tiếp nhận cơm hợp.
Dựa theo tỷ lệ vòng quay, tỷ lệ nàng bị đóng sáp đạt tới 40%.
Kim vòng quay càng ngày càng chậm, nhưng mà lướt qua ô miễn phí toàn bộ chi tiêu......
Sắc mặt cô gái thỏ con trắng bệch như tàu lá chuối.
Sau đó kim vòng quay lại sượt qua ô 100 điểm tích lũy.
Sau đó trượt vào ô tỷ lệ 10% không có điểm nào.
Tiếp đến, ngừng lại.
Kim chỉ dừng lại ở giữa ô miễn phí toàn bộ và không được điểm nào.
"Đây là ý gì? " Cô gái thỏ con có chút ngơ ngác.
"Mở thiết bị kết nối của em lên tra xem, nhìn xem là số dương hay là số âm." Elsa gợi ý cho cô gái thỏ con.
Cô gái thỏ con lo lắng bước tới thiết bị kết nối, đứng đó thật lâu.
Anna chống cằm, dùng một loại ánh mắt kỳ quái liếc nhìn Lý Đằng.
Gài bẫy người mới, nhìn xem anh có biết xấu hổ hay không?
"Tôi đã sớm nhìn thấu, cái bàn quay này là giả, người bình thường lần đầu tới đây, bất luận là xài bao nhiêu, đều rút được miễn phí toàn bộ, thành phố điện ảnh sẽ không ngốc đến mức đi gài bẫy người mới, nếu mà gặp ai cũng hố, thành phố điện ảnh đã sớm đóng cửa." Lý Đằng rất chân thành giải thích cho Anna.
"Vậy sao? Thế ai là người rút được ô 10% không được cái gì kia? Người đó không phải người mới sao?" Anna tiếp tục trợn mắt nhìn Lý Đằng.
"Tôi là người bình thường hả?" Lý Đằng hỏi ngược lại Anna.
"Anh không phải. " Anna phục sát đất câu trả lời của Lý Đằng.
Sau khi nghe Lý Đằng nói như vậy, Anna cẩn thận nhớ lại một phen, lúc trước khi nàng vừa mới tiến thành phố điện ảnh, một nhóm người mới đi chung với nàng, người nào cũng rút trúng miễn phí toàn bộ.
Thoạt nhìn cái rút thưởng này đúng là giả dối, chỉ nhằm vào một số người không cho điểm tích luỹ nào.
Ví dụ như Lý Đằng vậy.
Rốt cuộc Lý Đằng là loại người gì?
Cô gái thỏ con mang theo vẻ mặt buồn hiu quay trở về bàn cà phê.
"Làm sao vậy? Treo rồi ? " Elsa quan tâm hỏi thăm một tiếng, sau đó liếc nhìn Lý Đằng.
"Bị người khác gạt rồi? Vẫn là quá non." Hoàng Tấn cũng vội vàng bỏ đá xuống giếng, vạch trần bộ mặt giả dối của Lý Đằng trước mặt mọi người.
"Trong tài khoản chí còn 10 điểm tích lũy, em quá đáng thương.... " Cô gái thỏ con trả lời Elsa.
Lý Đằng giơ giơ nắm tay, vẻ mặt đắc ý.
"Tiểu muội muội, em tiếp tục đi theo hắn lăn lộn, cố gắng nịnh nọt hắn, có hắn bảo kê em, hôm nay lừa gạt cái bánh bao, ngày mai lừa gạt con gà nướng, sớm muộn gì em cũng sẽ thành số âm, Daisy đáng thương chính là nhảy xuống thế này." Hoàng Tấn khuyên cô gái thỏ con.
"Cái khác em không biết, em biết rõ đấy chính là......Người trong đoàn phim theo anh ấy lăn lộn càng ngày càng nhiều điểm tích luỹ, nhưng mà những người đối đầu với anh ấy đều bị biến thành tượng sáp, nếu không thì cũng gần như vậy." Cô gái thỏ con trả lời Hoàng Tấn.
"Chuyện này......Chuyện này......tại sao có thể nói như vậy? Bọn hắn biến......biến......" Hoàng Tấn bắt đầu cà lăm.
"Khâu rút thưởng chấm dứt, tiếp theo là khâu xử lý chuyện ngoài giờ." Đạo diễn nhìn đồng hồ rồi tuyên bố một tiếng.
Mọi người đều im lặng.
"Đạo diễn mới đang ở trên đường, mấy phút sau sẽ đến, sẽ cùng tôi tiến hành bàn giao công việc đoàn phim."
"Đây là lần cuối tôi làm việc với mọi người, rất hân hạnh được biết các người, cũng rất vui vì đã làm việc chung. Các người đều là diễn viên rất ưu tú, chúc cho mọi người gặp nhiều may mắn trong tương lai, kiếm được nhiều điểm tích lũy, thăng cấp nhanh hơn, hy vọng tương lai vẫn còn cơ hội hợp tác." Đạo diễn nói xong, chào mọi người một cái.
Dường như đây là lần đầu tiên nàng nói chuyện bằng giọng không quá lạnh lùng trước mặt mọi người.
Có lẽ là chân tình.
"Ngài là một vị đạo diễn ưu tú, là một vị nghệ thuật gia chân chính, tương lai tất nhiên sẽ trở thành nhân vật hết sức quan trọng ở trong thành phố điện ảnh. Khi nào tôi trở thành ảnh đế, hy vọng có thể lọt vào mắt xanh của ngài, diễn một vai quan trọng trong phim của ngài." Lý Đằng đại biểu mọi người chúc phúc cho đạo diễn.
Hoàng Tấn nghe thấy mấy lời của Lý Đằng có chút muốn ói.
"Nếu như có thể hợp tác cùng cậu lần nữa, chính là vinh hạnh của tôi." Đạo diễn trả lời Lý Đằng.
"Tâng bốc lẫn nhau, quá buồn nôn." Rốt cục Hoàng Tấn nhịn không được mà nói thầm.
Đỗ Khánh liếc mắt Hoàng Tấn......nhìn thấu không nói toạc, mới là đại trí tuệ, Hoàng Tấn cũng là chỉ là loại khôn vặt.
Không thể ở chung với loại người này, loại bệnh giảm IQ này sẽ lây đó.
Bên đường truyền đến tiếng động cơ ô tô.
Rất nhanh, một chiếc ô tô đen dừng lại trước quán cafe.
Hai gã vệ sĩ ăn mặc đồ vest đen bước ra, tiếp đó là một người đàn ông trẻ tuổi đội mũ rộng vành xuống xe, thân hình cao lớn, làn da trắng nõn.
Gã đàn ông trẻ tuổi này cũng không mang mặt nạ, mỗi một động tác giơ tay nhấc chân đều rất tao nhã, cho người ta một loại cảm giác quý tộc châu âu.
Lý Đằng âm thầm cảm thấy gã đàn ông này rất thích hợp đóng vai dracula trong phim phương tây.
"Là cô...... đạo diễn số 65302?" Gã đàn ông trẻ tuổi bước tới hỏi đạo diễn nữ một tiếng.
"Là tôi, ngài là đạo diễn số 23746?" Đạo diễn nữ tỏ thái độ rất cung kính với gã đàn ông trẻ tuổi.
Theo đánh số có thể nhìn ra, gã đàn ông trẻ tuổi này xem như tiền bối, hơn nữa số hiệu rất cao.
"Là tôi, đừng có khách khí như vậy, ta là Lưu Thích Nguyên, gọi tôi là Lưu ca là được rồi." Gã đàn ông trẻ tuổi giới thiệu một phen.
Chẳng những hắn không có mang mặt nạ, hơn nữa gặp mặt liền trực tiếp nói ra tên của mình.
Điều này chứng tỏ một chuyện.
Đó chính là hắn rất tự tin.
"Lưu tiền bối chào ngài, ngưỡng mộ đại danh đã lâu." Không biết là nữ đạo diễn đã từng nghe qua cái tên Lưu Thích Nguyên này chưa, nhưng mà đối phương biểu hiện quá tự tin, hơn nữa là tiền bối, đương nhiên vẫn phải cho đủ mặt mũi.