"Mọi người đến đông đủ chưa?" Đạo diễn Lưu Thích Nguyên đeo mũ mặc lễ phục đen bước ra.
Mặc dù rất muốn người xuất hiện là Diêu Tuyết, nhưng Lý Đằng cũng biết, đó là chuyện không thể nào.
Mới diễn được mấy trận mà thôi, người và vật đã không còn.
"Vai quần chúng số 4145164 báo danh tham gia biểu diễn thăng cấp, một giờ sau sẽ bắt đầu cử hành, cho nên tụ tập tất cả mọi người đến nơi này để quan sát."
"Chúng ta hãy cùng nhau chúc phúc cho vai quần chúng số 4145164!" Lưu Thích Nguyên làm cái động tác vỗ tay.
Những người khác vội vàng cũng làm theo.
"Cám ơn!" Lý Đằng đứng dậy biểu thị cảm ơn Lưu Thích Nguyên cùng những người khác.
"Chờ lúc nữa tôi sẽ dẫn cậu ta tới đoàn phim biểu diễn thăng cấp, những người khác cứ ở lại quán cafe, bên trong có trực tiếp quay lại cảnh biễu diễn thăng cấp lần này, xem trực tiếp cũng giúp cho các người tích lũy kinh nghiệm trong tương lai, xin mọi người chớ nên bỏ lỡ cơ hội tốt này." Lưu Thích Nguyên lại nói vài câu.
Mọi người nhao nhao lên tiếng.
Không biết tính khí của đạo diễn mới, cố gắng thành thật nghe lời một chút thì cũng không sai.
Sau khi mấy người khác bước vào quán cafe, Lưu Thích Nguyên liền dẫn Lý Đằng bước lên ô tô đen rồi xuất phát.
"Đừng khẩn trương, biểu diễn thăng cấp rất dễ, tám người chỉ loại một người." Lưu Thích Nguyên và Lý Đằng ngồi chung băng ghế sau, nhìn thấy Lý Đằng vẫn ngồi nghiêm chỉnh, cho nên hắn mới nói vài câu.
"Ừ, không khẩn trương." Lý Đằng cười cười nói với Lưu Thích Nguyên.
"Sau khi cậu thành công thăng cấp, có thể tự chọn đoàn phim, bất quá tôi hy vọng cậu có thể ở lại đoàn phim của tôi, tôi rất am hiểu huấn luyện diễn viên, trong tay tôi đã huấn luyện ra hai vai chính, năm vai phụ." Lưu Thích Nguyên giải thích cho Lý Đằng.
"Ừ, được thôi." Đương nhiên Lý Đằng chỉ có thể đồng ý tước.
"Tôi rất xem trọng cậu. " Lưu Thích Nguyên thò tay vỗ vỗ bả vai Lý Đằng.
"Cảm ơn lãnh đạo đã cân nhắc." Lý Đằng biểu thị ra cảm tạ Lưu Thích Nguyên.
"Đừng gọi tôi như vậy, quá xa lạ, tôi lớn hơn cậu vài tuổi, cậu gọi tôi một tiếng Lưu ca là được rồi." Lưu Thích Nguyên uốn nắn Lý Đằng.
"Được rồi, Lưu ca." Lý Đằng chỉ có thể thay đổi cách gọi.
"Thi đấu thăng cấp, có cơ hội, cố gắng giành hạng nhất, rút trúng đồng hồ thì rất có lợi cho việc sinh tồn của cậu. Nhưng mà cũng đừng quá mạo hiểm, có vài tình cảnh nếu quá liều lĩnh mà nói, rất có thể sẽ là người đầu tiên bị loại, vậy thì được không bằng mất." Lưu Thích Nguyên tiếp tục hướng dẫn cho Lý Đằng.
"Vâng." Lý Đằng cũng tỏ vẻ rửa tai lắng nghe.
Trên đường đi Lưu Thích Nguyên đều nói chuyện cùng Lý Đằng, thoạt nhìn tên này rất thích nói chuyện.
Tiếp xúc quá ít, tạm thời Lý Đằng cũng không biết tính cách của vị đạo diễn mới này, cho nên Lưu Thích Nguyên nói cái gì, hắn đều biểu hiện lắng nghe một cách chân thành, cũng không chủ động cắt lời.
Về phần sau khi thăng cấp xong, có muốn tiếp tục ở đoàn phim này hay không, Lý Đằng chưa nghĩ tới.
Nếu như đạo diễn mới chủ động nói bồi dưỡng hắn, nói rõ ít nhất đạo diễn mới không có ác ý đối với hắn, đây là chuyện tốt.
Xe chạy rất nhanh trong thành phố điện ảnh, đường đi trong thành phố điện ảnh rất yên tĩnh, bên đường có rất ít người đi đường, ngẫu nhiên mới có thể nhìn thấy một chiếc xe khác.
Đại khái hơn 40 phút sau, xe dừng bên cạnh một quán trà, vừa mới xuống xe, Lưu Thích Nguyên giao Lý Đằng cho nhân viên công tác gần cửa quán trà, sau đó trở về xe.
Lý Đằng được nhân viên công tác dẫn đến chỗ cầu thang bước lên trên.
Quán trà gần bờ sông, vừa rồi nếu như xe tiếp tục chạy về trước mà nói, thì sẽ chạy qua một cây cầu sắt nối ngang hai bên bờ.
Lúc lên lầu, nhân viên công tác phát một cái lệnh bài cho Lý Đằng, trên đó viết số 6, lại bắt Lý Đằng dán trên ngực.
"Cậu là người trong đoàn phim Lưu Thích Nguyên?" Một gã đàn ông béo mặc áo sơ mi bông đứng cạnh lan can lầu hai, thấy có người bước lên bèn hỏi Lý Đằng một tiếng.
"Ừ. " Lý Đằng không biết người này, nhưng vẫn gật đầu chào hỏi.
"Hắn là đồ biến thái." Gã đàn ông mỉm cười đầy ẩn ý, tiếp đó bước xuống lầu.
Lý Đằng nhíu mày, sau đó đi theo nhân viên công tác tiếp tục trèo lên lầu ba quán trà.
Lầu ba có một cái bàn lớn, mấy người ngồi vây quanh bàn trà, Lý Đằng cũng được dẫn tới ngồi xuống bên cạnh bàn.
"Tham gia diễn xuất thăng cấp hả?" Gã đàn ông bên cạnh hỏi Lý Đằng một tiếng.
"Các người cũng vậy?" Lý Đằng hỏi ngược lại một câu.
"Đúng vậy. " Gã đàn ông nhẹ gật đầu.
Lý Đằng quan sát mấy người bên cạnh một vòng, trừ hắn ra thì năm người còn lại đều là đàn ông.
Trước ngực bọn họ có đánh số từ 1 đến 5, thoạt nhìn con số này không có ý gì đặc biệt, chính là theo thứ tự tới đây.
"Ta cả là đều là trai, không có gái sao."
"Nếu có diễn viên nữ thì tới đâu thăng cấp?"
"Chẳng lẽ nữ ở chung với nữ?"
"Tôi hoài nghi kịch bản chúng ta tham gia có liên quan tới sức mạnh, cho nên không bố trí phụ nữ biểu diễn chung, bằng không thì phụ nữ quá thua thiệt."
Mọi người bên cạnh vừa uống trà, vừa mồm năm miệng mười bắt đầu trò chuyện, bầu không khí vẫn tương đối hài hoà.
Cũng không biết sau khi bắt đầu biểu diễn thăng cấp, bọn họ còn có thể hài hoà như vậy hay không.
"Vừa rồi tôi gặp được một gã béo ở lầu hai, có ai trong số mọi người quen hắn hay không?" Lý Đằng mở miệng thăm dò một tiếng.
"Hắn à...? Là đạo diễn đoàn phim chỗ tôi, cậu tìm hắn có việc gì?" Một gã đàn ông trung niên hơn 30 tuôi rnhìn về phía Lý Đằng.
"Không có gì, vừa rồi hắn chủ động nói chuyện với tôi, tôi không biết hắn, cho nên hỏi thăm một chút." Lý Đằng tùy tiện trả lời.
Thoạt nhìn thanh danh của Lưu Thích Nguyên trong vòng tròn đạo diễn cũng không tốt.
Có muốn đổi đoàn phim hay không, đúng là phải cân nhắc một chút.
Mọi người nói chuyện, rất nhanh lại có hai gã đàn ông được nhân viên công tác dẫn lên lầu.
Bên cạnh bàn trà đã đủ tám người, nhưng hiện tại vẫn chưa thấy đạo diễn hay nhân viên nào tới.
Đợi một hồi lâu, vẫn không thấy ai xuất hiện.
Mọi người nhận được thông báo là giống nhau, chính là chờ ở chỗ này.
"Chuyện này có ý gì? Bắt chúng ta ở đây thi đấu uống trà?" Có người hài hước nói.
"Ha ha, tôi có thể uống rất nhiều, các người đừng hòng thắng được tôi." Có người phụ họa.
"Các vị anh em, lát nữa biểu diễn kiềm chế một chút...! Đừng quá liều, biểu diễn thăng cấp, không chết người, đừng có tranh đấu tới mức ta sống ngươi chết."
"Đạo diễn chỗ đoàn phim các anh thế nào? Dường như sau khi thăng cấp thì có thể đổi đoàn phim? Tôi không muốn ở lại đoàn phim lúc đầu."
"Giống nhau cả thôi, bất quá đừng hy vọng đổi đoàn phim là có thể sống tốt, bây giờ người có một chút quyền lực trong tay liền không xem người khác ra cái đếch gì, những loại này chuyên môn quát mắng diễn viên chúng ta."
"Các người là dân ở đâu...? Tới lúc nào? Không sớm thăng cấp thì phải chết, kỳ thật chúng ta nên thảo luận một chút về cách thoát khỏi thành phố điện ảnh đáng chết này? Tôi còn muốn trở về ôm vợ con!"
"Người có thể tham gia thi đấu thăng cấp, hẳn là trải qua không ít trận biểu diễn ở thành phố điện ảnh? Còn mơ mộng có thể trở về ôm vợ con? Đúng là ảo tung chảo !"
"Đúng đấy, tôi đã sớm bỏ cuộc rồi, hơn nữa tôi hoài nghi thế giới của chúng ta đã không còn, chúng ta cũng đừng nghĩ có thể trở về nữa."
"Vẫn là cố gắng nhiều kiếm thêm điểm tích lũy, bằng không thì đừng mong ăn no."
Hiện tại lầu ba quán trà liền giống như cuộc họp công ty trong thế giới hiện thực, một đám nhân viên bán hàng chưa từng gặp mặt tụ tập chung một chỗ, bàn tán khí thế, đủ loại chuyện trên trời dưới đất.
"Tận thế."
"Zombie chiếm giữ tất cả đường đi, cầu, nhà cửa."
Trong phòng đột nhiên truyền đến tiếng giải thích kịch bản.
Mọi người dừng nói chuyện.
Trong và ngoài quán trở nên rất yên tĩnh.
"Chỉ có thành công đi xuyên qua cây cầu sắt bên cạnh quán trà, mới có thể bước vào nhà an toàn bờ bên kia."
"Bảy dũng sĩ bước vào nhà an toàn đầu tiên sẽ thành công thăng cấp, trở thành vai quần chúng tiểu đặc ước,đồng thời dựa theo thứ tự bước vào nhà an toàn mà định ra thứ tự rút thưởng! Giải nhất cùng giải nhì đều là đạo cụ có chức năng rất mạnh, giải ba là 100 điểm tích lũy! Người cuối cùng sẽ bị loại."
"Tám vị dũng sĩ, giải thưởng lớn đang chờ các ngươi! Hãy lấy ra dũng khí cùng trí tuệ của các ngươi, mau chóng lên đường!"