"Ha ha ha ha......" Cao Phi nghe thấy câu hỏi của Lý Đằng liền cười rộ, chẳng qua là lần này cười có chút xấu hổ.
Lý Đằng không có lên tiếng, chờ cho hắn cười xong.
"Tôi xuống máy bay trực thăng, thời điểm dò xét điểm tích luỹ trên thiết bị, trong màn hình đột nhiên xuất hiện nhiệm vụ trêu đùa người mới. Đương nhiên, hoàn thành nhiệm vụ cũng nhận được điểm tích luỹ, tôi thuận tay nhận lấy." Cao Phi tiến hành giải thích rõ cho Lý Đằng.
"Trước kia lúc tôi lên đảo cũng bị người trêu chọc qua, lần này đến phiên tôi trêu cợt người mới. "
"Nhiệm vụ nói cho tôi biết địa điểm cậu tới đây, cũng nói cho tôi biết cách thao tác bên trong bảo tàng tượng sáp, ví dụ như điều khiển một nhóm tượng sáp tới chặn cửa, hoặc là để cho tất cả tượng sáp cùng nhìn về một hướng."
"Nếu như tôi trêu cợt người mới thành công, doạ sợ người mới tiểu trong quần, có thể đạt được ban thưởng 5 điểm tích lũy."
"Không có doạ người mới té đái, nhưng lại chọc giận người mới, dẫn đến chính mình bị đánh một trận, cũng có thể được ban thưởng 5 điểm tích lũy."
"Mặt khác, nói quy tắc đóng vai cho người mới, cũng thành công dẫn người mới đến trường quay, còn có thưởng thêm 5 điểm tích lũy."
"Dù sao chính là mặc kệ tôi có doạ cho cậu tè ra quần, hay là chọc giận cậu đánh người, tôi đều có thể đạt được 5 điểm tích lũy. Sau đó tôi giải thích cho cậu, dẫn cậu đi đến trường quay, còn có thể được thêm 5 điểm tích lũy."
"10 điểm tích luỹ này kiếm được quá dễ dàng, cho nên lúc ấy tôi cảm thấy rất cao hứng." Cao Phi giải thích cặn kẽ nguyên nhân hắn bị đánh mà lại cười.
"Tôi cảm thấy anh chính là người có khuynh hướng thích bị ngược đãi." Lý Đằng xem thường trừng mắt liếc Cao Phi.
"Đường huynh đệ còn chưa trả lời vấn đề của tôi, vừa rồi cậu dùng cách gì tìm được tôi trong đám người sáp?" Cao Phi dời chủ đề.
"Những tượng sáp trong phòng đều là thân thể bất động, cho dù di chuyển âm thầm cũng là toàn bộ cơ thể giữ nguyên vị trí, chỉ có anh dùng hai chân đi đường, làm sao mà tôi không nhìn ra được?" Lý Đằng trả lời Cao Phi.
"Rõ ràng tôi chỉ ở sau lưng cậu, chỉ âm thầm di chuyển lúc cậu quan sát mấy tấm áp phích, không có thấy cậu quay đầu nhìn lại kia mà........." Cao Phi vẫn có chút buồn bực.
"Những cái khung áp phích kia đều sáng bóng như mặt gương, anh cho rằng tôi chỉ đứng đó xem tranh thôi sao...? Lúc đó tôi đang tập trung xem động tĩnh sau lưng." Lý Đằng nói ra đáp án.
"Thì ra là thế! Đường huynh đệ thật đúng là người tài!" Cao Phi dựng ngón cái về phía Lý Đằng.
Lý Đằng chẳng coi vào đâu......Loại tình huống này, kẻ ngu mới không chú ý động tĩnh sau lưng.
"Tôi đoán cậu không phải họ Đường, cũng không phải là Đường Nạp, đúng không? " Cao Phi nhìn thấy Lý Đằng cười hắc hắc....
"Lý Đằng, Lý của mộc tử, Đẳng của đằng phi." Lý Đằng nói ra tên thật của mình.
"Lý huynh đệ tốt, tôi tới trước cậu chỉ vài ngày, cũng không có nhiều kinh nghiệm, hai người chúng ta không đánh thì không quen biết, thêm một người bạn là thêm một con đường, về sau nếu gặp tình huống nguy hiểm, có thể giơ tay giúp nhau một chút." Cao Phi đứng vững, đưa tay về phía Lý Đằng.
Lý Đằng giơ tay nắm chặt, xem như tha thứ hành vi trêu đùa trước đó của hắn.
"Đúng rồi, hôm nay bộ phim bắt đầu vào lúc 12 giờ trưa, tên gọi 《 Cuồng Phong Tuyệt Lộ 》 , chúng ta đóng vai quần chúng, chỉ tham gia diễn một cảnh nhỏ trong đó. Diễn hết cảnh nhỏ này nếu nhân vật không có ngủm, sẽ được thưởng 10 điểm tích lũy. Về phần kịch bản cụ thể, nhân vật được an bài......Trước khi tham gia thì không có ai biết." Cao Phi cũng chính thức giới thiệu cho Lý Đằng bộ phim hôm nay.
"Cuồng Phong Tuyệt Lộ? Giống như diễn vai đua xe, cũng không giống với cảnh tượng mấy tấm áp phích trong bảo tàng tượng sáp?" Lý Đằng đặt câu hỏi.
"Lý huynh đệ đúng là là thận trọng, chuyện này mà cũng nhìn ra. Khà khà, ở bên trong bảo tàng tượng sáp kia tập trung cất giữ, đều là diễn viên chết trong phim, trên hòn đảo này có rất nhiều toà bảo tàng tượng sáp, tập trung lưu giữ các diễn viên chết trong các loại như phim kịnh dị, phim khoa học viễn tưởng, phim hành động và các thể loại khác. Ví dụ chúng ta tham gia 《 Cuồng Phong Tuyệt Lộ 》 , sau khi chết sẽ không tiến vào bảo tàng phim thảm hoạ, có thể là tiến vào toà phim hành động hoặc phim đua xe." Cao Phi trả lời Lý Đằng.
"Bộ phim chúng ta tham gia hôm nay, tỷ lệ nhận cơm hợp có cao hay không?" Lý Đằng hỏi ra vấn đề mấu chốt.
"Không cao, có người mới gia nhập, bình thường độ khó đều kéo rất thấp, bên trong tám người diễn viên, dưới tình huống bình thường chỉ chết một, hai người, trừ phi thời điểm bản thân xuất hiện tìm chết hoặc quá ngu nên chết, vậy cũng hết cách." Cao Phi lắc đầu nói.
"Nếu như tôi sống qua phim trường hôm nay, có phải về sau cũng có thể nhận nhiệm vụ trêu đùa người mới hay không?" Lý Đằng lại hỏi tiếp.
"Đúng vậy."
"Đoạt thế nào? Có bí quyết gì sao?"
"Ha ha, cũng không có bí quyết gì, chính là sau khi xuống trực thăng tiến vào thành phố, nhanh chóng tới góc đường tìm thiết bị kết nối, tùy tiện chọn máy nào cũng được. sau khi đút thẻ vào, nếu như trên góc màn hình có dấu chấm hỏi màu vàng, thì đó là dấu hiệu có nhiệm vụ. Chuyện này.....giống như đều là nhờ vận khí. Vừa rồi chính là lúc cậu tới đây, tôi vừa khéo đút thẻ vào thiết bị, mới nhận được nhiệm vụ này. "
"Thì ra là thế."
"Tốt rồi, chúng ta đến trường quay! "
Hai người nói chuyện, nhưng đã đi tới một quán café ở giữa phố.
Lý Đằng trên đường tới đây, đã quan sát cẩn thận hai bên đường, rất nhiều chỗ ven đường đều có bảng hướng dẫn, chỉ thị chỗ trường quay. Lần sau cho dù không có ai dẫn đường, hắn cũng có thể dựa vào bảng hướng dẫn đi tới trường quay.
Bên ngoài phim trường là một quán cafe có đặt một cái bàn tròn rất lớn có chân cao, bên cạnh bàn tròn đã có mấy người ngồi.
Lần này đều là người sống, bọn họ có người nóng nẩy trò chuyện, có người lộ vẻ sợ hãi, còn có người lộ vẻ mặt chán nản.
Có một người đàn ông và một phụ nữ ngồi ở hai ghế trong cùng, mang theo kính râm lớn, người phụ nữ đeo mũ rộng vành, quần áo hai người mặc rất thời thượng, làm cho người ta cảm giác đây là giới nghệ sĩ tai to mặt lớn.
Mà những người lộ vẻ lo sợ nghi hoặc, mờ mịt luống cuống, hoặc là vẻ mặt chán nản, hơn phân nửa đều là người mới giống Lý Đằng.
Trên mặt bàn mỗi người đều có một ly cà phê bốc hơi nóng.
Nhìn thấy hai chỗ ngồi còn trống, Cao Phi vội vàng dẫn theo Lý Đằng tới ngồi.
Thời gian cũng đã đến 11h 59 phút, khoảng cách đóng máy chỉ còn một phút.
Lý Đằng đếm rất nhanh, giống với số người trên áp phích, ở đây có đúng 8 người đang ngồi quanh bàn tròn, vừa nhìn đã biết chính là toàn bộ đội hình diễn viên đóng phim hôm nay.
Đời người như một cuốn phim, cho tới bây giờ Lý Đằng chưa từng nghĩ tới, có một ngày chính mình sẽ trở thành diễn viên.
"Cà phê không hao tốn điểm tích lũy sao?" Lý Đằng nhỏ giọng hỏi Cao Phi một tiếng.
"Không tiêu hao."
"Có thể rót thêm không?"
"Có thể." Cao Phi chỉ chỉ máy pha cà phê gần đó.
Lý Đằng nghe nói không tốn điểm tích lũy, còn có thể uống tiếp, vội vàng bưng tách cà phê lên truớc mặt.
Không uống chính là kẻ ngu.
Đáng tiếc quá nóng, cũng không thể một hơi uống cạn.
Lý Đằng chỉ có thể dùng sức thổi thổi cà phê, cũng đưa mắt nhìn quanh một vòng.
Bên cạnh quán cafe là một đường phố rộng rãi, mà trước cửa quán cafe lại có một con đường.
Bên đường không có người qua lại, ở giữa đường đi cũng không có xe cộ di chuyển.
Hơn mười con Drone treo lấy camera đang ở giữa không trung xoay quanh mọi người, tiến hành ghi hình tất cả góc độ xung quanh hiện trường.
"Chào mọi người, tôi là đạo diễn bộ phim 《 Cuồng Phong Tuyệt Lộ 》 này, hãy để tôi giới thiệu tóm tắt với mọi người một chút rồi sẽ tiến hành diễn xuất." Một giọng nữ đột nhiên vang lên, đánh gãy dòng suy nghĩ của Lý Đằng.