Phía sau lưng không dễ bôi, mọi người phát triển tinh thần hỗ trợ lẫn nhau, giúp nhau bôi mấy chỗ khó, sau đó là tóc, mặt và cổ.
Lúc xem phim thấy những cảnh thế này, còn không có cảm giác gì, đến lúc tự mình trải nghiệm, đúng là có cảm giác rất tởm lợm, rất khó chấp nhận.
Nhưng vì thăng cấp, tất cả mọi người đều phải cắn răng mà làm.
Toàn bộ người bôi xong, Lý Đằng tháo dây lưng của một con Zombie, thử kiểm tra độ chắn chắc, rồi buộc quanh eo.
"Làm cái gì vậy?" Số 3 hỏi Lý Đằng một tiếng.
Những người khác đều có chút kỳ quái với cách làm của Lý Đằng.
Lý Đằng mỉm cười không đáp, đây là thi đấu biểu diễn thăng cấp có tính cạnh tranh, hắn không có nghĩa vụ dạy cho mấy kẻ này.
Lý Đằng không nói, mọi người đoán không ra, cũng không muốn hỏi nhiều.
Hơn nữa thứ quan trọng nhất hiện tại, chính là thừa dịp mùi dịch thối Zombie trên người chưa khô, lúc mùi đậm đặc nhất, đi xuyên qua bầy Zombie, vọt tới căn phòng an toàn bên kia, tranh thủ đoạt hạng cao nhất.
Vấn đề là ai sẽ bước ra đầu tiên, mọi người lại bắt đầu rối rắm.
Lỡ như dịch thối xác Zombie vô dụng thì sao?
Chẳng phải người đầu tiên bước ra sẽ phải mạo hiểm rất lớn.
Vẫn là Lý Đằng tự mình xung phong.
Hắn là người đầu tiên ra cửa,....... cầm theo một chiếc ghế gỗ.
Cẩn thận từng chút một bước ra, lại đi vài bước.
Con Zombie cách hắn gần nhất làm như không thấy.
Thành công!
Giả thiết bôi dịch thối Zombie khắp người trong phim điện ảnh kia, lần này lại có tác dụng trong biểu diễn thăng cấp!
Phát hiện Lý Đằng cầm theo ghế gỗ, những người khác cũng học theo, mỗi người cầm một chiếc ghế trong tay, sau đó lần lượt rời khỏi quán trà.
Một đống người đột nhiên xuất hiện ở trên đường, nhiều ít vẫn khiến Zombie chú ý, một vài con Zombie đang di chuyển hướng bên này.
Có mấy người sợ tới mức không dám cử động.
Nhưng vẫn có người to gan, ví dụ như Lý Đằng, số 3, số 5 làm bộ như Zombie di chuyển, tiếp tục bước về phía cầu sắt.
Mấy người còn lại phát hiện mình bị bỏ xa, cũng không còn cố kỵ nữa, vội vàng gia tăng tốc độ đuổi theo đám người Lý Đằng.
Trong đó số 2 chạy quá nhanh, Đụng phải một con Zombie, con Zombie kia giống ý thức được cái gì, đột nhiên duỗi hai tay chộp tới số 2, sau đó đẩy ngã hắn ra đất mà điên cuồng cắn xé.
Mấy con Zombie khác cũng xông lên, bắt đầu thưởng thức bữa tiệc trong tiếng kêu gào thảm thiết của số 2.
"Số 2 đã chết." Giọng nói thuyết minh truyền ra từ flycam.
Rất hiển nhiên, số 2 sẽ trở về quán trà, tiêu phí thời gian năm phút để phục sinh, mới có thể xuất phát.
Đây đương nhiên là chuyện tốt đối với mấy người khác.
Nhưng mọi người lại không dám chạy quá nhanh, hơn nữa lúc di chuyển, còn phải cố gắng tránh đụng phải Zombie, để tránh bị ăn sống giống như số 2.
Càng đến gần cầu sắt, mật độ Zombie lại càng cao.
Không thể va chạm với Zombie quá mạnh, lại khiến cho mọi người kéo chậm tốc độ.
Lý Đằng là người dẫn đầu, sau đó là số 3 cùng số 5, cũng bởi vì mật độ Zombie tăng lên, dần dần rút nhỏ khoảng cách với 4 người phía sau, ưu thế vượt lên đầu càng ngày càng thu hẹp.
Trên cây cầu lớn, Zombie rậm rạp chằng chịt, chen vai sát cánh, gần như không có quá nhiều không gian đi lại.
Lúc này mặt nước dưới cầu cũng chỉ cao khoảng 1, 2 mét, có thể nhìn thấy trong nước cũng có rất nhiều Zombie, cho dù muốn bơi dưới nước thì cũng không thể.
Dám xuống nước mà nói, thì những dịch thối bôi trên người khi gặp nước, cũng sẽ bị rửa trôi sạch sẽ, đến lúc đó sẽ trở thành thức ăn của Zombie trong nước.
Cho nên, một con đường Hoa Sơn, chỉ có bắt buộc đi qua bằng cầu !
Đúng vào lúc này, lại diễn ra một màn bi kịch.
Bầu trời vốn trong xanh, không chút dấu hiệu đột nhiên kéo mây đen chi chít, sau đó trời bắt đầu mưa, còn là mưa tầm tã.
Tất cả chuyện này gần như xảy ra chỉ trong vài phút.
Mọi người không kịp phản ứng, trơ mắt nhìn dịch thối bôi trên người bị nước mưa rột gửa không còn chút gì.
Mọi người tức giận tới mức chửi cha mắng mẹ, nhưng lại không dám phát ra tiếng động.
Bôi dịch thối lên người, lúc đang xuyên qua bầy Zombie, lại gặp trời mưa, đúng là cảnh này rất hay gặp trong phim Zombie, rất hiển nhiên, đạo diễn đã cố tình đưa vào tình tiết khốn nạn trong biểu diễn thăng cấp lần này.
Cố ý tăng thêm độ khó cho mọi người.
Đã không có dịch thối che mùi, mọi người đứng giữa bầy Zombie giống như cừu non trong bầy sói đợi làm thịt, rất nhiều Zombie bắt đầu đổ xô về phía bọn hắn.
Từng đợt tiếng kêu thảm thiết, cũng hấp dẫn càng nhiều Zombie chạy tới đây.
"Số 8 đã chết."
"Số 3 đã chết."
"Số 7 đã chết."
"Số 1 đã chết."
"Số 4 đã chết."
"Số 5 đã chết."
Giọng nói thuyết minh báo tử vang lên liên tiếp trong quán trà, flycam ở trên không cũng phát ra.
Số 2 vừa mới sống dậy trong quán trà, vừa nghe thấy giọng nói này liền cảm thấy vui vẻ.
Còn tưởng rằng thua chắc! Không nghĩ tới tất cả mọi người đều trở về điểm xuất phát.
Rất nhanh số 2 liền phát hiện ra tình huống không đúng.
Số 6 đâu?
Vừa rồi dường như không nghe thấy tiếng số 6 tử vong...!
......
Lúc này số 6 Lý Đằng đang đu mình phía dưới cầu sắt.
Cái cầu sắt này được cấu toàn bằng thép.
Phía dưới cầu sắt được hàn lại từ mấy khung sắt đan xen.
Vừa rồi lúc trời đổ mưa, Lý Đằng đã vọt tới chỗ sát mép cầu, dù sao bị cắn cũng chết, hắn dứt khoát đánh cược một lần, vung ghế gỗ trong tay lao ra sát mép cầu, đập chết mấy con Zombie cản đường, men theo cột thép cố định phía dưới mép cầu mà bò xuống dưới cầu sắt.
Hai tay bắt lấy giá thép, theo lơ lửng ở phía dưới cầu sắt.
Sau đó, dùng sức hai cánh tay lần lượt đu qua bờ bên kia.
Mấy cái dây lưng hắn tháo được từ xác Zombie, được hắn cột thành hình cái vòng, cái này chồng lên cái kia, sau đó cột chung với thắt lưng trên người.
Ngay khi hai tay không còn sức lực, hắn sẽ cởi bỏ một đoạn thắt lưng, cột lại ở trên giá thép, chờ khi nào hai tay hồi phục sức lực, sau đó lại tiếp tục leo trèo về phía trước.
Những người khác vừa mới hồi sinh, tất cả đều tụ tập trong quán trà.
Mưa bên ngoài đã ngừng.
Sau khi phát hiện số 6 không chết, tất cả mọi người đều rất hoang mang, không biết số 6 đã đi tới đâu.
"Toi biết rõ hắn đang ở đâu!" Số 3 nhìn về phía cầu sắt mà vỗ cái ót, hắn nhớ lại Lý Đằng từng tháo dây lưng từ xác Zombie, hiện tại hắn đã biết rõ tác dụng của mấy cái dây lưng kia.
"Hắn ở đâu?" Những người khác đều nhìn về số 3.
Số 3 đột nhiên cảm thấy hối hận, quyết định không nói nữa.
Dù sao hắn còn phải tranh giành thứ tự với mấy người này.
"Đừng giả bộ thần thần bí bí, chỉ có một mình anh nghĩ ra chắc? Nhất định là hắn đang đu mình dưới cầu sắt." Số 2 mở miệng nói.
Chỉ cần không phải quá ngu, quan sát cây cầu sắt kia trong chốc lát, lại móc nối với cảnh Lý Đằng rút dây lưng, không khó để suy đoán ra Lý Đằng đang ở đâu.