Mây đen nhanh chóng kéo tới, không hề nghi ngờ, hẳn là tên đạo diễn lòng dạ đen tối kia thao túng, mây đen giăng kín bầu trời chưa được vài phút thì mưa đã trút xuống tầm tã!
Dựa theo kinh nghiệm từ trước đó, nếu muốn mạnh mẽ chen qua, khẳng định không đủ thời gian.
Hơn nữa sau khi băng qua, rốt cuộc nhà hàng kia có đúng là phòng an toàn hay không.
Hiện tại trở về bên đường, trốn vào những căn nhà mở cửa, ngược lại có thể né qua trận mưa lớn này.
Nhưng mà, đối với Lý Đằng đang ở giữa đường mà nói, độ khó giữa việc quay về bên đường, cùng với độ khó băng qua nhà hàng đối diện, thì độ chênh lệch cũng không quá lớn.
Một tràng sấm sét vang lên, có vài giọt mưa nhỏ rơi từ trên trời xuống.
Cơn mưa này, hiển nhiên còn nhanh hơn đợt trước!
Lý Đằng không có lựa chọn nào khác.
Dưới ánh mắt hoài nghi của đám Zombie, Lý Đằng đột nhiên móc ra một hòn đá từ trong ngực, sau đó ném mạnh về cánh cửa kính lầu hai của toà nhà ở cuối đường.
Động tác này khiến cho đám Zombie đứng gần hắn bừng tỉnh, phát hiện ra kẻ dị loại, chúng gần như cùng gào thét xông tới chỗ Lý Đằng.
Một tiếng "ầm" thật lớn.
Cửa sổ thủy tinh bị ném vỡ.
Đại đa số Zombie trên đường đều bị tiếng động kia hấp dẫn, cùng nhau di chuyển tới chỗ phát ra âm thanh.
Trong tay Lý Đằng xuất hiện một tảng đá khác, đột nhiên nện vào mặt Zombie ở đối diện, sau đó thừa dịp đám xác chết chừa lại khe hở, vội vàng chạy như điên tới nhà hàng đối diện.
Zombie ven đường phát hiện Lý Đằng khác thường, nhao nhao vồ tới chỗ hắn.
Lúc này Lý Đằng chạy giống như một gã vận động viên bóng bầu dục, vừa thay đổi phương hướng né tránh né lấy Zombie chụp trúng, thân thể cưỡng ép đụng ngã một con Zombie, sau đó cầm tảng đá nện ngất một con Zombie ngán đường, cuối cùng Lý Đằng lao thẳng như đạn pháo xông vào bên trong nhà hàng.
Lại là một tràng sấm sét nổ đùng đoàng.
Sau lưng, mưa to như trút nước.
"Chúc mừng số 6, là người đầu tiên bước vào phòng an toàn, thuận lợi hoàn thành diễn xuất lần này. "
Giọng nói thuyết minh gần như vang lên cùng lúc.
"Bà mẹ nó! Thành công !"
Lý Đằng vẫn chưa hoàn hồn, lúc này cả người xụi lơ, thân thể nghiêng một cái liền ngã xuống mặt đất.
Lúc này, số 5 vẫn đang giãy giụa đi được 3/5 đoạn đường cầu sắt.
Những người khác thì chưa đi được một nửa.
Một lát sau, Lý Đằng bò dậy khỏi mặt đất, cởi áo ngoài thối hoắc, chỉ mặc quần lót bước vào trong phòng vệ sinh nhà hàng, mở vòi sen tắm táp cho sạch sẽ.
Sau khi tắm xong mùi trên người vẫn rất thúi.
Tìm không ra chỗ nào bốc mùi.
Nhưng tạm thời cũng chỉ có thể như vậy.
"Mời người thăng cấp lên lầu ba tiến hành rút thưởng."
Lý Đằng vừa mới bước ra khỏi phòng vệ sinh, một gã nhân viên công tác đã xuất hiện ở cầu thang tầng trệt.
"Hiện tại có thể rút? "
"Ừ, còn có một bàn tiệc chúc mừng tám người các ngươi." Nhân viên công tác nhẹ gật đầu.
Lý Đằng cũng không thấy xấu hổ khi chỉ mặt một cái quần lót, đi theo nhân viên công tác lên cầu thang.
Diện tích nhà hàng này không lớn, lầu ba chỉ có một căn phòng.
Trong phòng này có hai người phục vụ mặc sườn xám màu đỏ, ở giữa là một cái bàn ăn rất lớn, trên bàn đặt sẵn hơn 10 món ăn, bàn ăn có thiết bị làm nóng, tất cả món ăn đều nóng hổi, mỗi loại đều có tên đính kèm.
Liếc nhìn sang, có thức ăn bình thường như gà vịt, tôm cá cua các loại, còn có vi cá, bào ngư vùng Trung Đông, đủ loại nhân sâm được chế biến thành nguyên liệu này nọ.
Bên tường có một cái màn hình lớn, trong màn hình là vòng xoay rút thưởng.
Trước màn hình có một cái nút, là nút khởi động.
"Có thể ăn trước hay không?" Lý Đằng nuốt ngụm nước miếng.
Lần này tới đây tham gia diễn xuất, hắn từ bệnh viện đi ra chỉ ăn mỗi 3 cái bánh bao.
Vừa rồi đu người dưới cầu sắt, xông vào nhà hàng tốn không ích thể lực, cả người bủn rủn vì đói.
Sau khi nhìn thấy một bàn đầy thức ăn mỹ vị, đã sớm khó nhấc chân nổi.
Về phần rút thưởng......
Cho tới hiện tại Lý Đằng đã mất đi cảm giác chửi mắng vận khí của mình.
Cho nên, hắn càng muốn ăn hơn.
"Đương nhiên là có thể, trước tiên cứ ngồi vào bàn." Nhân viên công tác nhẹ gật đầu.
"Là miễn phí a? " Lý Đằng lại hỏi một câu.
"Đúng vậy." Nhân viên công tác cười cười.
"Cám ơn. "
Lý Đằng lập tức nhào tới chuẩn bị càn quét.
Trong ánh mắt kinh ngạc của nhân viên công tác cùng hai nữ phục vụ, Lý Đằng nhanh chóng quét sạch mâm đầu tiên, sau đó là mâm thứ hai, mâm thứ ba, mâm thứ tư......
Ăn xong tám mâm thức ăn, rốt cục Lý Đằng đã ngừng lại.
Nhân viên công tác cùng hai nữ phục vụ thở dài một hơi, các nàng vẫn lo lắng Lý Đằng sẽ ăn no tới mức bể bụng mà chết.
Đặc biệt là trên người Lý Đằng chỉ mặc quần lót, có thể nhìn thấy rất rõ ràng thấy bụng của hắn bắt đầu phồng lên giống như BOSS Zombie, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
"Ăn xong còn có thể bổ sung không?" Lý Đằng chỉ chỉ chén đĩa trống không hỏi nhân viên công tác.
"Không bổ sung, đây là tiệc chúc mừng tám người sau khi hoàn thành biểu diễn thăng cấp." Nhân viên công tác lắc đầu.
"Không có...? " Lý Đằng nhíu mày.
Rất nhanh đã xong một chuyến vào nhà vệ sinh, Lý Đằng trở về phòng, bắt đầu càn quét mâm thứ chín.
Sau đó là mâm thứ mười, mâm thứ 11, mâm thứ 12......
Lý Đằng đã tiến vào nhà hàng được nửa giờ.
Tất cả thức ăn đều bị quét sạch không còn chút gì, tổng cộng mười tám mâm đồ ăn, ngay cả nước uống cũng sạch bách, mâm đồ ăn sáng loáng như mới, không cần đến người rửa chén.
Lý Đằng biết rõ gã số 5 kia gian lận bốc thăm, nếu như mình không ăn, thì tất cả đều chừa lại cho gã số 5 gian lận kia, đằng sau số 5 là số 3 và số 4. Lúc bọn hắn liên thủ chơi bẩn thì đã không coi Lý Đằng vào đâu, cho nên, Lý Đằng cũng không cần phải nể mặt đám người này. Cho dù Lý Đằng ăn không hết, dùng tính cách của ba kẻ này, cũng sẽ không có lòng tốt chừa lại cho người đến sau.
Nhân viên công tác cùng hai nữ phục vụ lo lắng nhìn bụng Lý Đằng.
Có đúng là không bị bể bụng chết?
"Tôi muốn chai nước khoáng, bánh mì cũng được." Lý Đằng lẩm bẩm.
"Chúng tôi không cung cấp nước khoáng, cũng không cung cấp bánh mì." Nhân viên công tác xin lỗi Lý Đằng.
"Không, tôi đang tự nói với mình, các người đừng xen vào. Tôi muốn chai nước khoáng, bánh mì cũng được. " Lý Đằng tiếp tục nhắc tới.
Nhân viên công tác cùng nữ phục vụ rất kỳ quái mà nhìn Lý Đằng.
Chẳng lẽ ăn nhiều quá sẽ hoá ngu? Tinh thần thất thường?
Sau khi nhìn lướt qua vòng xoay rút thưởng, rất nhanh nhân viên công tác cùng nữ phục vụ đã hiểu rốt cuộc Lý Đằng đang nhắc tới cái gì.
Người này thật sự là kỳ quái, là người đầu tiên thăng cấp, rõ ràng không muốn rút giải đặc biệt, mà lại lẩm bẩm muốn rút giải tư!
Đây là cái quỷ gì?
"Tôi muốn chai nước khoáng, bánh mì cũng được."
"Tôi muốn chai nước khoáng, bánh mì cũng được."
Lý Đằng tiếp tục lẩm bẩm.
Hắn đang tự tẩy não mình.
Hắn muốn tự thôi miên bản thân, cho rằng nước khoáng cùng bánh mì là phần thưởng tốt nhất, là thứ hắn cần nhất.
Sau đó, hắn muốn cố gắng rút trúng nước khoáng cùng bánh mì.
Dựa vào vận khí cứt chó của hắn, đồ vật mà hắn muốn nhất, thường thường chính là......Rút không trúng.
Cho nên, hiện tại hắn rất muốn thôi miên bản thân mình, làm cho bản thân muốn chai nước khoáng và bánh mì.
Mà không phải là những món đồng hồ, điện thoại làm hắn chán ghét hoặc là 100 điểm tích lũy các loại.
Rốt cục, đúng vào lúc này, trong lòng Lý Đằng đã nghĩ nước khoáng cùng bánh mì tốt hơn 100 điểm, hắn cảm giác mình thật sự muốn nước khoáng hoặc là bánh mì, lúc này mới chạy về phía màn hình rút thưởng, không thể chờ đợi được mà chụp vào nút khởi động.