Hơn 20 phút trôi qua, chỉ số thời gian trên vách tường lại tăng lên 5000.
Hiện tại Lý Đằng đã thanh lý sạch sẽ ba chấm đỏ hình tam giác.
Thứ mà ba con hùng tê canh giữ, là một quả cầu sương mù trắng.
Lý Đằng đã có ấn tượng với loại cầu sương mù trắng này.
Lúc trước cái con quái vật bạch tuột khổng lồ kia, chính là kéo theo hắn và Liễu Nhân vượt qua một khối cầu sương mù màu trắng tiến vào sào huyệt của nó, ở đó còn gặp mặt 6 diễn viên khác.
Không hề nghi ngờ, quả cầu sáng này là trang bị dịch chuyển nào đó, có thể dịch chuyển quái vật từ chỗ khác tới đây, đồng thời cũng có thể dịch chuyển quái vật và người ở nơi này tới địa phương khác.
Rất có thể, đằng sau thứ này chính là hang ổ của hùng tê.
Nếu có bảo vật mà nói, có thể cũng giấu trong hang hổ hùng tê.
Có nên vào hay không?
Đi vào rất có thể sẽ mất mạng.
Nhưng mà ở đây không chết được.
Mặc dù hắn còn chưa biết cụ thể cách phục sinh, thế nhưng, bất luận diễn ra chuyện lớn tới đâu, chỉ cần đợi tới 0 giờ ngày thứ hai, tất cả tám vị diễn viên, nhất định sẽ hoàn hảo nằm trên giường.
Cho nên, chui vào có chết cũng chẳng sao.
Nhiều lắm thì chậm trễ nửa ngày thời gian mà thôi.
Hơn nữa Lý Đằng không cho rằng sẽ chậm trễ mất nửa ngày thời gian, rất có thể sau khi chết, sẽ lập tức sống lại từ trên giường, nói cách khác, qua 12 giờ trưa, Lưu Thích Nguyên còn có thể tra tấn mình sao?
Sau khi Lý Đằng hiểu rõ, không chút dự nữa, cất bước tiến vào cầu sương mù.
Đầu óc quay cuồng, tựa hồ thời gian cùng không gian bên người đang bị xé rách, sau đó lại kết hợp.
Ngay khi Lý Đằng tỉnh táo lại, phát hiện bản thân đang đứng trong một hang đá.
Hắn đứng trên một bàn đá rất dài nằm trong hang đá, hai đầu bàn đá là vực sâu không thấy đáy.
Vách tường bên cạnh, rõ ràng có treo một màn hình, hiển thị hai dòng chữ số đếm ngược và chỉ số thời gian.
Phía sau có một cái sân thượng, trên sân thượng có quả cầu sương mù dịch chuyển tới căn nhà lớn, cùng với một máy bán nước tự động.
Bên trong bán loại đồ uống năng lượng chưa từng thấy, tốn 1000 điểm chỉ số thời gian mới mua được 1 chai.
Bên ngoài mười mấy mét, có một cái cửa động rất sâu.
Bên cạnh cửa động đó, có một cái rương thanh đồng phát sáng.
Rất giống với loại bảo rương trong game.
Ở gần không có quái vật canh giữ, tựa hồ có thể lấy bảo vật mà không tốn sức.
Mặc dù rất lo lắng có cạm bẫy, thế nhưng cùng lắm thì bỏ mạng, sợ cái đếch gì?
Chẳng lẽ có thể mất chỉ số thời gian...?
Nghĩ tới đây, đúng là Lý Đằng hơi lo lắng.
Nếu như có thể dùng mạng bất tử đi thử cầm bảo rương, khẳng định trong kịch bản sẽ có hạn chế, sẽ khiến cho loại hành vi này trả giá đắt.
Liền giống như sau khi nhân vật trong game bị chết, sẽ phải rơi trang bị hay là rớt cấp.
Cho nên, vẫn nên cẩn thận tối đa.
Lý Đằng chậm rãi bước tới chỗ bảo rương.
Đi được một hồi, Lý Đằng lại nhíu mày.
"Mẹ nó!"
Lý Đằng lại đi về phía một hồi.
"Đậu xanh! "
Hắn lại mắng một tiếng.
Bởi vì hắn phát hiện mình đi được nửa ngày, thế mà khoảng cách giữa hắn và bảo rương lại không thay đổi.
Rất nhanh hắn đã hiểu đang xảy ra chuyện gì.
Mặt đá dưới chân hắn di chuyển.
Hắn bước về trước, cái mặt đá này sẽ lui ra sau, liền giống như đang bước trên một cái máy chạy bộ, khiến cho hắn không thể bước tới.
Nếu chạy lấy đà rồi nhảy vọt lên?
Thế nhưng lại đụng một tầng không khí đánh bật trở về.
Thoạt nhìn chỗ này cấm nhảy.
Chẳng lẽ chạy không đủ nhanh?
Lý Đằng thử tăng tốc chạy.
Ừ, có hiệu quả, khoảng cách giữa hắn và bảo rương đang kéo gần lại.
Cùng lúc đó, màn hình lớn bên cạnh, chỉ số thời gian cũng tăng lên.
Thoạt nhìn chỗ này chính là một cái máy chạy bộ cỡ lớn.
Càng chạy về trước, tốc độ trượt của mặt đá lại càng nhanh, nhất định Lý Đằng phải chạy nhanh hơn thì mới không bị bỏ lại.
Bất đắc dĩ, vì bảo rương, Lý Đằng cố sức vắt chân lên cổ mà chạy.
Khoảng cách giữa hắn và bảo rương, cũng được kéo gần từng chút một.
Thế nhưng, ngay khi khoảng cách chỉ còn 3 mét, rất khó để tiến tới.
Dưới chân xuất hiện một thước đo tính bằng cm, có thể tùy thời nhìn thấy khoảng cách giữa hắn và phần cuối còn rất xa.
Bảo rương bị khung sắt cố định trên mặt tường, muốn dùng dây thừng để kéo là chuyện không thể.
Trên nắp bảo rương có màn hình, có vẻ như phải tới gần mới có thể mở bảo rượng, hoặc là thông qua cách đổi điểm nhận lấy bảo vật bên trong.
Lý Đằng đã tháo giáp tay và chân trên người ra, đặt tất cả cùng với lang nha chuỳ ở sân thượng sau lưng, tiếp đó trở về ra sức chạy, rốt cục đã kéo gần khoảng cách với bảo rương, đại khái giảm bớt vài cm.
Vừa thở một cái, vài cm kia đã trở về.
Rốt cuộc hắn đã biết tại sao trong phòng lớn có máy chạy bộ.
Thoạt nhìn muốn phá giải một vài bí mật trong nhà tù này, nhất định phải có năng lực bỏ chạy cực mạnh.
Lúc trước cường độ chạy của Lý Đằng trên máy còn chưa đủ, cho nên không thể nào vượt qua kiểm tra nơi này.
Hiện tại trở về căn phòng lớn, cũng chỉ có thể tiếp tục săn giết chuột khổng lồ, Lý Đằng đã chán giết chuột hổng lồ, hắn đang rất tò mò rốt cuộc bên trong bảo rương sẽ có bảo vật gì.
Thậm chí tải xuống ứng dụng bá đạo hơn.
Cho nên, hắn quyết định ở tại đây rèn luyện năng lực chạy nhanh, tranh thủ mau chóng chạy tới chỗ bảo rương.
Dù sao thì chạy cũng có thể tăng chỉ số thời gian.
Đã có bảo rương làm động lực, tiềm năng trong người Lý Đằng bị ép sạch, hắn không giữ tốc độ chạy giống như trong phòng chạy bộ, mà là tiến hành chạy nước rút, dùng tốc độ nhanh nhất.
Sau khi tốc độ chạy được đẩy tới cực hạn, chỉ số thời gian kiếm được cũng tăng nhanh, thoạt nhìn chỉ cần chạy đủ nhanh, chưa chắc hiệu suất kiếm chỉ số thời gian sẽ kém hơn săn giết chuột khổng lồ.
Năm phút sau.
Lý Đằng kiệt sức ngồi ở trên bàn đá, há miệng thở phò phò.
Vừa rồi lúc gần nhất, hắn gần như chỉ cách 2 mét rưỡi, nhưng cuối cùng lại hết sức mà ngã quỵ.
Chạy tốc độ cao trong 5 phút, thậm chí mức độ tiêu hao còn lớn hơn chạy đều trong 1 giờ.
Nhưng mà phút chạy tốc độ cao , cũng mang về chó Lý Đằng 300 điểm chỉ số thời gian, gấp 6 lần so với máy chạy bộ trong căn nhà lớn!
Chỗ này bị giới hạn quy tắc đặc thù, chỉ có thể chạy, không thể nhảy, bằng không thì hắn có thể dùng sức bật nhảy tới chỗ bảo rương.
Trừng mắt nhìn bảo rương kia, trong lòng Lý Đằng cảm thấy rất khó chịu.
Suy tư một hồi, hắn quay đầu nhìn về máy bán nước tự động, dùng 1000 điểm chỉ số thời gian đổi một chai nước năng lượng.
Không biết uống vào sẽ có tác dụng gì?
Khẳng định là không giống với thức uống trong thế giới hiện thực.
Lý Đằng ngước cổ lên, nốc một hơi cạn sạch chai nước uống 600ml.
Một dòng khí nóng bắt đầu vọt lên trong cơ thể, khiến cho sự mỏi mệt vừa rồi tan biến, cả người tràn trề năng lượng giống như thùng thuốc súng.
Dưới sự tiếp sức của nguồn năng lượng khổng lồ này, Lý Đằng lại chạy một cách điên dại.
(dịch giả: cầu mong độc giả đề cử hoặc bình luận để tăng tương tác.)