Trợ lý đạo diễn nhanh chóng giới thiệu toàn bộ kịch bản, cùng với quy tắc liên quan.
Bảy diễn viên trẻ lập tức bàn tán xôi nổi, chất vấn quy tắc diễn xuất lần này không hợp lý.
"Đây không phải một tràng diễn xuất bình thường, đương nhiên quy tắc cũng không giống với diễn xuất thông thường, các người không cần thắc mắc, tôi cũng sẽ không giải thích cho mấy người, thời gian bắt đầu diễn xuất đã đến, hiện tại mau chóng chui vào khoang bong bóng thời gian! Ai làm diễn xuất trễ nãi sẽ bị loại ngay lập tức! " Trợ lý đạo diễn nóng nảy quát.
Không có diễn viên nào dám cãi lại hắn.
Mọi người vội vàng đứng dậy rời khỏi phòng nghỉ, đi tới chỗ khoang truyền tống.
Cô gái vừa rồi chủ động nói chuyện cùng Lý Đằng, sau khi tới cửa đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nàng gọi một gã đàn ông kế bên, sau đó cùng hắn quay trở về phòng nghỉ, một trái một phải nâng Lý Đằng khỏi chỗ ngồi, sau đó đỡ hắn cùng đi tới khoang truyền tống.
"Bây giờ người trẻ tuổi thật tốt bụng, không sợ tôi giả vờ ăn vạ sao?" Lý Đằng trêu đùa hai người.
"Khắp nơi đều có giám sát, sợ gì chứ!" Cô gái đáp trả Lý Đằng.
Ba người cùng nở nụ cười.
Sau khi bước vào khoang truyền tống, đôi nam nữ kia dìu Lý Đằng nằm vào khoang truyền tống, lúc này mỗi người mới nằm vào khoang của mình.
Sau khi nằm vào, đầu óc Lý Đằng dần dần trở nên mơ hồ.
Nhân viên công tác điều chỉnh các loại thông số trên màn hình điều khiển.......
Con số đếm ngược không ngừng chuyển động, cho tất khi tất cả đều trở về 0.
Màn hình trên tường xuất hiện một ít hình ảnh mơ hồ.
Đất tuyết, sông băng, trạm gác, bắn nhau, máu......
Một giọng nữ thánh thót truyền vào tai mọi người.
Tựa như giấc mơ.
"Đang kiểm tra......"
"......"
"......"
"Khởi động chương trình truyền tống thân thể......"
"Khởi động hoàn tất......"
"......"
Lúc Lý Đằng tỉnh lại, phát hiện bản thân đã không còn trong khoang truyền tống nữa, mà là xuất hiện trong một gian phòng đá.
Trong phòng là một dãy giường chung kéo dài, hắn và sáu gã diễn viên nam khác đang nằm đắp kín chăn, 7 người đang nằm thành hàng trên giường.
Giữa phòng có một cái bếp lò, trong lò có một cái ống khói thông ra ngoài cửa sổ, có vẻ dùng để giữ ấm cơ thể, tác dụng ống khói chính là tránh cho bọn hắn bị ngạt chết.
Mặc dù như thế, trong phòng vẫn rất lạnh, cho dù đang đắp chăn cũng thấy lạnh giá.
Bên cạnh mỗi người đều có một bộ quần áo, trên quần áo còn có đủ loại giấy tờ chứng nhận.
Bên cạnh còn có bình dưỡng khí.
Lý Đằng cảm giác hít thở có chút khó khăn, hắn cầm lấy bình dưỡng khí hít hít, mới cảm thấy dễ chịu hơn.
Sau khi bình tĩnh lại, Lý Đằng mới quan sát giấy tờ chứng minh.
Hắn là anh nuôi chuyên lo bếp núc, phụ trách nấu cơm trong trạm gác.
Những người khác có người là lính truyền tin, có người là công binh, còn lại đều là phụ trách tuần tra.
Lý Đằng quay lưng nhìn vào đồng hồ của mình.
Ứng dụng dò xét, ứng dụng dịch chuyển, ứng dụng trữ vật đều là màu xám, không thể sử dụng.
Có vẻ như phế bản [Nhà Tù Thời Gian] của Lưu Thích Nguyên vẫn chưa làm xong.
Tốc độ thời gian trong bong bóng thời gian không giống với bên ngoài, bên ngoài mấy phút, bên trong có thể qua một ngày.
Cũng không biết lúc nào hắn mới có thể liên kết kịch bản xong.
Hy vọng không phải là chờ khi kịch bản này gần kết thúc mới trở thành cốt truyện phụ, như vậy sẽ không giúp gì được cho Lý Đằng.
......
Một lát sau, có người đẩy cửa từ bên ngoài bước vào.
Là diễn viên nữ kia.
Vừa mới đẩy cửa, gió lạnh thổi vào khiến cho hai gã nằm gần cửa ho khan một trận.
Diễn viên nữ vội vàng khép cửa phòng lại.
Mọi người tụ họp lại với nhau, bắt đầu nghiên cứu kịch bản, nghiên cứu làm thế nào hoàn thành kịch bản, tránh cho bad ending.
Diễn viên nữ là lính quân y, tự giới thiệu họ Chung, những người khác liền gọi nàng là bác sĩ Chung.
Lính truyền tin họ Vương, những người khác gọi hắn là Vương truyền tin.
Công binh họ Khâu, những người khác gọi hắn là Khâu công trình.
Lý Đằng nói mình họ Lý, vì vậy được gọi là Lý nấu ăn.
Bốn gã tuần tra binh còn lại, phân biệt họ Trịnh, Tạ, Mạnh, Mao, nếu như đã khác họ, vậy chia ra gọi là Trịnh tuần tra, Tạ tuần tra, Mạnh tuần tra, Mao tuần tra.
Mọi người không quen biết nhau, gọi như vậy có thể dễ phân biệt, hiểu rõ thân phận vai của mình.
Đã có lính truyền tin, hơn nữa kịch bản giới thiệu chỉ có thể nhận tin tức từ bên ngoài, mọi người thảo luận một hồi, quyết định trước tiên mở máy truyền tin, nghe một chút tình huống bên ngoài, như vậy mới có thể đưa ra phán đoán chuẩn xác, cũng áp dụng hành động phù hợp.
Rất nhanh Vương truyền tin đã gánh vác trách nhiệm của mình, chạy tới chỗ dụng cụ truyền tin bên tường, dựa theo sách hướng dẫn mà tiến hành điều chỉnh.
Bởi vì thiết bị truyền tin bị bão tuyết phá hỏng, hiện tại nơi này chỉ có thể nhận được tin tức, không thể truyền tin ra bên ngoài.
Sau khi nghe được một vài tin tức liên quan, mọi người đã hiểu rõ đại khái tình huống hiện tại.
Tình thế không quá lạc quan.
Mấy ngày trước, Hằng Thuỷ quốc cùng Lũng quốc vừa mới diễn ra một hồi xung đột, trong lần xung đột này, có năm tên binh sĩ Hằng Thuỷ quốc bị đánh chết, có hơn 30 tên binh sĩ Hằng Thuỷ quốc bị thương nghiêm trọng, cộng với điều kiện hậu cần Hằng Thuỷ quốc rất kém cỏi, dưới điều kiện khắc nghiệt, những người bị thương này không được cứu chữa kịp thời cũng chết lần lượt.
Số lượng thương vong bên Lũng quốc không biết.
Mấy chục binh sĩ Hằng Thuỷ quốc bị chết đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn, rất nhiều lãnh đạo bên đó chuẩn bị trả thủ.
Trước mắt hai phe đang tiến hành đàm phán quân sự.
Theo tin đồn, trước mắt cảm xúc của binh sĩ Hằng Thuỷ quốc rất căng thẳng, nhao nhao tuyên bố muốn báo thù, kỷ luật quân đội Hằng Thuỷ luôn rất lỏng lẻo, cấp trên rất khó ước thúc sĩ quan cùng binh lính gần biên giới, xung đột ở biên giới có thể diễn ra bất cứ lúc nào.
"Thời tiết hôm nay rất xấu, đoán chừng binh sĩ Hằng Thuỷ quốc không dám ra ngoài." Trịnh tuần tra nói ra suy đoán của mình.
"Trong bốn người các ngươi, có lẽ nên phái ra một người đến biên giới xem xét tuần tra." Khâu công trình mở miệng nói.
"Nói nhảm! thời tiết lạnh như vậy." Mấy người nhao nhao lắc đầu.
Bọn họ là diễn viên, cũng không phải binh sĩ thật sự, không có giác ngộ cùng tính kỷ luật giống như binh sĩ.
Dựa theo thân phận mọi người, tám gã binh sĩ này đều là cùng cấp, cũng không có ai có thể ra lệnh cho người khác.
"Nếu như xảy ra chuyện không may, tất cả chúng ta đều bị trừ điểm tích lũy." Khâu công trình lại nói.
"Đừng nói mấy chuyện không thực tế, Lý nấu ăn, mau đi làm cơm, đến lúc không có gì ăn, sớm muộn gì cũng chết đói!" Mao tuần tra thúc dục Lý Đằng vài câu.
"Tốt." Lý Đằng chậm rãi bò dậy.
Sau khi đứng dậy liền loạng choạng, suýt té nhào.
Khâu công trình vội vàng đứng dậy đỡ hắn.
"Lính nấu ăn này cũng quá già rồi! " Mao tuần tra oán trách một câu.
"Phòng bếp ở chỗ sâu trong núi, mọi người đều là thanh niên, sẽ không nhìn một ông cụ vượt qua bão tuyết nấu ăn cho các người chứ?" Bác sĩ Chung cầm lấy bản đồ nói vài câu.
"Bên ngoài gió lớn như vậy, không ai dìu dắt, Lý nấu ăn có bộ dạng kia, có thể sống đi tới bếp ăn hay không cũng là một vấn đề. "Khâu công trình vừa đỡ Lý Đằng, quay đầu nói với mọi người.