Ối dồi ôi, đang vui thì đứt dây đàn, Đường Tư Kỳ nghệt mặt, trong lòng lộp bộp, chết cha rồi…chẳng lẽ ông chủ đã đọc được bài Review cùng những lời bình luận trên mạng nên định kiếm cô tính sổ sao???
Đường Tư Kỳ lật đật truy cập vào các diễn đàn, lướt xuống khu vực bình luận đọc đi đọc lại thật kỹ…làm gì có bình luận nào quá khích hay ngôn từ mang tính công kích dìm hàng đâu nhỉ?!
Nhưng mà gì thì gì, bị ông chủ nhà người ta tìm tới tận nơi cũng là chuyện không tốt rồi. Phỏng chừng ổng khó chịu nên cố tình tìm cô làm khó làm dễ đây mà. Bất quá người ta nói năng lịch sự, lại còn chủ động để lại phương thức liên hệ, xem ra cũng không có ác ý lắm thì phải?!
Đường Tư Kỳ ngồi thừ trên giường, tâm phiền ý loạn, bèn mở điện thoại tính đánh vài game thả lỏng đầu óc. Nhưng chẳng hiểu kiểu gì mà nay toàn vớ phải đám đồng đội ngu như bò, mới vào trận được vài phút đã bị quân địch đập cho tơi tả chết nhăn răng, báo hại một mình Đường Tư Kỳ gánh còng lưng cũng không ăn thua. Cô chán nản thoát game, quyết định thẳng thắn đối mặt để đỡ mất công hồi hộp đoán già đoán non.
Điện thoại đổ vài hồi chuông mới có người bắt máy, Đường Tư Kỳ báo tên họ rồi thấp thỏm nắm chặt di động, đợi phản ứng của đối phương.
“Ồ, xin chào cô Đường. Là như thế này, xin giới thiệu với cô tôi họ Phùng, là chủ của Công Viên Giải Trí Cầu Vồng. Ngày hôm qua tôi dạo diễn đàn du lịch thành phố tình cờ trông thấy bài đăng của cô. Cô đã chỉ ra những điểm mạnh điểm yếu đồng thời đề xuất các phương án cải tiến rất thiết thực và hữu ích. Tôi vô cùng cảm kích trước những góp ý chân thành của cô. Vậy nên tôi muốn gửi cô chút phí coi như là cảm tạ. Cô có thể cho tôi xin số tài khoản ngân hàng của cô được không?”
Đường Tư Kỳ bàng hoàng bật người. Ban đầu, cô cứ nghĩ ông chủ sẽ yêu cầu cô chỉnh sửa hoặc tệ hơn là xoá bài cơ. Thật không ngờ ông ấy lại cảm kích rồi còn có cả phí cảm ơn nữa mới ghê chứ!
Sự việc xoay chuyển quá bất ngờ khiến Đường Tư Kỳ bối rối, mãi mới thốt nên lời: “À…thì là..cái này…cũng không cần khách khí vậy đâu. Chả là cuối tuần rảnh rỗi tôi đưa thằng cháu đi chơi rồi thuận tiện chụp vài bức ảnh, phát biểu chút cảm nghĩ cá nhân thôi. Ông chủ Phùng không cần khách khí như vậy.”
Phùng Nghị im lặng hai giây rồi trầm giọng bộc bạch: “Cô không biết đấy thôi, trước đây tôi là một người tham công tiếc việc, không quan tâm chuyện gia đình, bỏ bê vợ con. Xa mặt thì cách lòng, tình cảm vợ chồng cứ thế phai nhạt dần. Thế rồi vợ tôi ly hôn, ôm theo thằng con trai một tuổi đi tái giá. Mấy năm nay, tôi luôn cảm thấy mình mắc nợ con nên mới muốn xây dựng một công viên giải trí để bù đắp cho nó. Tôi đã bỏ lỡ thời thơ ấu của con nên rất muốn cùng nó trải qua quá trình thưởng thành. Nào ngờ, nó chỉ ghé đúng một lần rồi sau đó không bao giờ ghé lại nữa, hỏi thì nó bảo nó không thích. Các đối tác làm ăn đều khuyên tôi nên huỷ bỏ hạng mục này chuyển sang phát triển mảng địa ốc, nhưng tôi tiếc lắm, tôi vẫn muốn thử…Đang lúc rối bời không biết làm sao thì may quá tôi đọc được bài nhận xét của cô. Đến bây giờ tôi mới biết bao năm qua tôi đã sai lại càng sai, tôi chỉ toàn làm theo ý mình mà chưa bao giờ nghĩ đến cảm giác của con, chưa bao giờ thực sự tìm hiểu xem con thích gì và muốn gì. Cảm ơn cô, là cô đã chỉ điểm cho tôi, giúp tôi thông suốt hơn. Mong cô sẽ cho tôi số tài khoản để tôi được thể hiện chút tâm ý của mình.”
Người ta đã nói đến thế rồi mà từ chối thì cũng không hay, thế nên Đường Tư Kỳ đành đồng ý: “Vâng, để tôi gửi cho ông.”
Cúp điện thoại, Đường Tư Kỳ lâng lâng như ở trên mây, cũng may vẫn ghi đúng số tài khoản ngân hàng.
Tin nhắn gửi đi chưa đầy năm phút đã có thông báo biến động số dư từ ngân hàng
[ China Construction Bank: 13-04. TK (**6666): +2000.00¥, Số dư khả dụng: 6029.00¥. ]
Ôi mẹ ơi, chưa làm gì hết chỉ lên mạng viết nhận xét và nêu cảm nghĩ mà cũng được ông chủ gửi cho hẳn 2000 đồng, thật là hào phóng quá đi!
Đường Tư Kỳ gõ vội mấy dòng: [ Tôi đã nhận được tiền, rất cảm ơn ông.]
Tin nhắn hồi đáp nhanh chóng quay về: [ Đừng khách sáo, là tôi phải cảm ơn cô mới đúng. ]
Đường Tư Kỳ cầm điện thoại tủm tỉm cười, trong lòng như có ngàn vạn sắc xuân nở rộ. Đã lâu lắm rồi, cô mới lại có cảm giác này!
Lúc làm hoạ sĩ tự do, lâu lâu cô cũng nhận được một khoản tiền, nhưng ít lắm chẳng đáng bao nhiêu. Vì đại đa số chỉ toàn là mấy việc tô màu theo yêu cầu, nên họ trả công rất rẻ mạt. Hoàn thành xong tác phẩm cũng không thuộc về mình nữa, mình chỉ như một mắt xích trong dây chuyền sản xuất tranh công nghiệp của họ mà thôi.
Nhưng lần này thì khác, mỗi tác phẩm đều là đứa con tinh thần của cô, mang một giá trị vô cùng to lớn, được cô trau chuốt từng ly từng tý, tự tay làm từ khâu đầu tiên cho đến khâu cuối cùng bằng tất cả tâm huyết và sự nỗ lực của bản thân.
Bỗng nhiên hai mắt đỏ hoe vì xúc động, Đường Tư Kỳ lại mở thành quả của mình ra ngắm nghía.
Dưới bài Review về quán mì bà Trần, không ít khách quen reo lên sung sướng vì tìm lại được quán ăn tuổi thơ. Họ hào hứng chia sẻ, truyền tay nhau địa chỉ, í ới rủ rê, mời gọi bạn bè cùng tới thưởng thức món ngon.
Còn cửa hàng đồ cổ gia thúc cũng nhờ bài giới thiệu của cô mà tình hình kinh doanh khởi sắc rõ rệt.
Nỗ lực của mình được công nhận và hưởng ứng, đồng thời có thể góp chút sức mọn để giúp đỡ mọi người, lan toả niềm vui và năng lượng tích cực đến với nhiều người hơn, Đường Tư Kỳ cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Cái cảm giác này tuyệt vời lắm, không tiền bạc nào có thể đong đếm được!
À đúng rồi, mải vui quá suýt chút quên mất có một vị khách đang đợi báo giá, Đường Tư Kỳ lập tức soạn tin nhắn: [ Xin chào bạn, một bức chân dung hoạt hình bình thường có giá 20 đồng. Sẽ trả đơn trong vòng ba ngày. Nếu đồng ý, phiền bạn chuyển trước 50% tiền đặt cọc. Xin cám ơn. ]
Đối phương trả lời rất nhanh: [ A…a…a…bạn trả lời mình rồi, mình vui quá! Trời ơi, vẽ một bức tranh có 20 đồng thôi sao, hời quá, hiện tại mình thanh toán hết một lượt luôn. Còn tranh thì khi nào nhận cũng được, bạn cứ từ từ vẽ, mình có thể chờ! ]
Ngay sau đó là một bao lì xì trị giá 20 đồng được chuyển thẳng qua Weibo.
Đường Tư Kỳ liền hồi đáp: [ Cám ơn bạn, tôi đã nhận được tiền. Sau khi vẽ xong tôi sẽ gửi cho bạn để xác nhận, nếu không ưng ý chỗ nào sẽ được chỉnh sửa một lần miễn phí. ]
Đối phương kết thúc bằng một biểu tượng “OK” cực kỳ nhí nhảnh và đáng yêu.
Như vậy là chốt xong một đơn. Không ngờ sáng nay kích thích dữ vậy, còn chưa kịp rời giường đánh răng đã có quá trời tiền bay đến. Coi bộ hôm nay lộc lá à nha!
Đường Tư Kỳ vui tươi hớn hở nhảy chân sáo vào toilet làm vệ sinh cá nhân. Vừa đánh răng cô vừa tranh thủ mở hệ thống xem tin tức.
Ai ngờ đâu vừa ấn một cái đã có quá trời thông báo nhảy xổ ra khiến Đường Tư Kỳ giật hết cả nảy, sặc kem đánh răng ho sù sụ.
[ Chúc mừng người chơi, bài Review về Công Viên Giải Trí Cầu Vồng đã thu về tổng cộng 255 lượt yêu thích, 80 lượt chia sẻ cùng 145 bình luận, đạt 8 điểm tích luỹ. Hệ thống khen thưởng: + 205 đồng vàng. Bảo khố: 212 đồng vàng ]
[ Xin hỏi người chơi có muốn dùng 50 đồng vàng để mở khoá chức năng Daily Check-in không? Sau khi chức năng Daily Check-in được kích hoạt, người chơi có quyền tự do chọn lựa địa điểm Check-in. Hệ thống sẽ tiến hành chấm điểm và xếp hạng thứ bậc dựa theo các tiêu chí đã được quy định sẵn, rồi căn cứ vào đó để khen thưởng và gia hạn thọ mệnh. Các bài Review cũng vẫn dựa vào lượt tương tác trên mạng để nhận điểm thưởng tương ứng.]
Daily Check-in, nghe chừng cũng thú vị ra phết! Tức là từ nay về sau cô không cần ngồi đợi hệ thống đưa nhiệm vụ nữa mà có thể chủ động thời gian và địa điểm theo ý mình. Quá tuyệt vời, Đường Tư Kỳ không chút chần chờ, nhấn [YES] ngay lập tức.
[ Người chơi đã thành công kích hoạt chức năng Daily Check-in. Tiêu phí:: 50 đồng vàng. Bảo khố: 162 đồng vàng. Chú ý: Trong vòng một tháng nếu đạt được mười lần hạng A, người chơi sẽ được đột phá Level, thăng cấp hệ thống.]