Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 149: Vận Khí Của Lâm Nhu Nhi

Chương: Vận Khí Của Lâm Nhu Nhi
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===​
Trịnh Dược Luận dùng 10 triệu lấy được lá bùa Hộ Thân đầu tiên, sau đó ánh mắt mọi người lại nhìn lá bùa Hộ Thân thứ hai.


Giá lá bùa Hộ Thân thứ hai cao hơn, bị Chu Bá Đạt lấy được với giá 11 triệu 5 ngàn vạn.

Lâm Nhu Nhi lập tức hiểu rõ mình vô duyên với lá bùa Hộ Thân này.

Bởi vì lá bùa Hộ Thân thứ ba sẽ cao hơn hai lá trước.

Sự thật đúng như vậy.

Lá bùa Hộ Thân thứ ba bị Long Cửu Tiêu lấy với giá 12 triệu 3 ngàn vạn.

Sở dĩ Long Cửu Tiêu không muốn cạnh tranh hai lá trước vì nể mặt Chu gia và Trịnh gia, nhưng Long Cửu Tiêu không cần thiết phải nể mặt Lâm Nhu Nhi, hơn nữa Lâm Nhu Nhi cũng không lấy ra được nhiều tiền như vậy.

- Còn nữa không?

Gia chủ Vương gia hỏi.

- Cái này phải nhìn tâm tình ông chủ tôi rồi.

Trương Kình Tùng vừa nói đến đây lỗ tai dựng lên, sau đó Trương Kình Tùng mỉm cười nhìn mọi người nói:

- Sau đây tôi có hai tin tức tốt muốn nói cho mọi người.

- Tin tốt thứ nhất là ông chủ sẽ tặng một lá bùa Hộ Thân miễn phí cho chư vị.

Trương Kình Tùng muốn làm người ta kinh ngạc đến chết mà.

- Vì chỉ có một lá, nên sẽ áp dụng phương thức rút thăm.

Trương Kình Tùng nói đến đây, để mấy nhân viên nữ phát mỗi một tờ giấy cho mọi người.

- Chư vị viết tên mình lên tờ giấy đi.

Đợi mọi người viết xong tên mình lên, ông ta để những tờ giấy này vào trong một cái hòm trong suốt.

Trương Kình Tùng dùng sức lắc mấy lần.

- Trước khi rút thăm tôi sẽ nói cho chư vị tin tức tốt thứ hai.

Trương Kình Tùng khẽ mỉm cười nói:

- Một tháng sau, hội sở Bồng Lai sẽ đấu giá một loại Linh Đan, mà Linh Đan này có thể chữa trị bất kỳ bệnh tật gì.

Mọi người bàn tán.

Ai cũng không ngờ tới hội sở Bồng Lai vừa mới ném ra bùa Hộ Thân, sau đó lại ném ra một quả bom nặng ký như vậy.

Linh Đan!

Chuyện này không khác gì chứng minh đứng sau hội sở Bồng Lai là một thế ngoại cao nhân.

- Vì biểu lộ hiệu quả của Linh Đan, chúng tôi sẽ chữa trị miễn phí cho một bệnh nhân.

Trương Kình Tùng nói đến đây dừng một lát nói:

- Bởi vậy lát nữa người tôi rút trúng, vị kia không những lấy được bùa Hộ Thân, còn có thể lấy được một viên Linh Đan.

Sau khi Trương Kình Tùng nói ra lời này, ánh mắt bọn họ nhìn Trương Kình Tùng vô cùng nóng bỏng.

Nếu Trương Kình Tùng có thể rút trúng mà nói có thể tiết kiệm gần 20 triệu.

Trương Kình Tùng cho tay vào khuấy mấy cái, một lát sau một tờ giấy hấp thụ vào tay ông ta, cho dù Trương Kình Tùng ném mấy lần cũng không được.

Trong lòng Trương Kình Tùng càng kính sợ Diệp Hạo.

Ông ta biết rõ chuyện này do Diệp Hạo âm thầm dùng thủ đoạn.

Trương Kình Tùng mở tờ giấy ra dưới sự chú ý của mọi người, sau đó ba chữ rõ ràng xuất hiện trên màn hình.

Lâm Nhu Nhi.

Lâm Nhu Nhi kinh ngạc che kín miệng.

Trái tim cô đập thình thịch.

Cô không ngờ mình được rút trúng.

Trương Kình Tùng nhìn Lâm Nhu Nhi, trong mắt lộ ra chút suy tư.

Chẳng lẽ ông chủ có ý với Lâm Nhu Nhi?

Nếu nói như vậy, có phải Trương gia nên làm thân với Lâm gia hay không?

- Chúc mừng cô, Lâm tiểu thư!

Trương Kình Tùng tiến lên đưa hộp gấm cho Lâm Nhu Nhi.

Lâm Nhu Nhi mở hộp gấm ra thấy một lá bùa màu vàng bên trong, cô cẩn thận từng li từng tí đặt lá bùa vào trong túi mình.

Đại lão bốn phía nhìn cô nàng, trong mắt đầy vẻ hâm mộ, phải biết rằng loại đồ vật như bùa Hộ Thân chỉ có thể gặp nhưng không thể cầu nha.

Vừa rồi Trương Kình Tùng nói rất rõ ràng.

Muốn mua bùa Hộ Thân phải nhìn tâm tình của Diệp Hạo.

Nói cách khác, ông có tiền cũng không mua được.

Sau đó Trương Kình Tùng nói chuyện thân thiết với những đại lão này.

Nếu như trước đây, phía sau Trương Kình Tùng là Phương gia, chư vị đại lão chỉ cho ông ta ba phần thể diện mà thôi, nhưng bây giờ lúc nói chuyện với Trương Kình Tùng, ai dám ra vẻ nữa.

Lúc Trương Kình Tùng phát hiện ra điểm ấy càng cảm kích Diệp Hạo hơn.

Nếu không có Diệp Hạo, sao những đại lão này có thể tính địa vị mình ngang hàng với họ được được?



Đợi những đại lão này rời đi, Trương Kình Tùng được mấy vệ sĩ bảo vệ đi về phía chỗ mình.

Lúc đoàn xe Trương Kình Tùng đi qua một đoạn đường, mười mấy chiếc xe chạy ra từ bốn phương tám hướng, sau đó có hơn 50 người đàn ông mặc đồ đen cầm súng ngắn ra khỏi xe.

- Quản lý Trương, mời.

Người đàn ông mặc đồ đen cầm đầu nhìn Trương Kình Tùng trong xe nói.

Trương Kình Tùng đẩy cửa xe đi ra ngoài:

- Cậu là ai?

- Bá gia cho mời.

- Tôi tưởng là ai cơ? Hóa ra là Tam Đại Cự Đầu giới Tam Đại Địa Hạ ở Ma Đô.

Trương Kình Tùng cười mỉa nói:

- Cậu chắc chắn có thể mang tôi đi sao?

- Tôi không chắc chắn có thể mang ông đi hay không, nhưng tôi có thể mang vệ sĩ của ông đi.

Người đàn ông áo đen kia thản nhiên nói.

- Tôi phải nói cho cậu biết hôm nay cậu không mang được tôi đi, tương tự vậy cậu cũng không mang được vệ sĩ của tôi.

Trương Kình Tùng bình tĩnh nhìn người đàn ông áo đen nói:

- Tôi còn nói cho cậu biết tối nay Bá Nghiệp sẽ bị gạch tên khỏi Ma Đô.

- Lúc Bá gia ngang dọc ở Ma Đô còn chưa có ông đâu?

- Nhưng Bá gia mà cậu nói không nên trời cao đất rộng mà đắc tội người không nên đắc tội.

Trương Kình Tùng vừa mới dứt lời, từng người người đàn ông áo đen mang đến ngã xuống đất.

Sắc mặt Vinh Lập hoàn toàn thay đổi.

Lúc anh ta chú ý tới tình huống này, nhanh chân xông về phía Trương Kình Tùng.

Bởi vì bắt giặc phải bắt vua trước.

Lúc xông về phía trước, hoảng sợ phát hiện mình bị một lực lượng cường đại nắm giữ.

Không thể động đậy.

Lúc này, Vinh Lập cảm thấy cổ họng mình bị một thanh kiếm cắt vào, sau đó máu tươi cuồn cuộn chảy ra làm anh ta cảm thấy vô cùng suy yếu.

- Báo cảnh sát xử lý đi.

Một giọng nói bình thản vang lên trong tai Trương Kình Tùng.

Người vừa ra tay không phải ai khác, chính là Diệp Hạo.

Diệp Hạo đã sớm tính tới có người ra tay với Trương Kình Tùng, nhưng hắn không ngờ đối phương ra tay nhanh như vậy?

Những tên này đều là hạng người vô cùng độc ác.

Bây giờ bị giết chắc đám cảnh sát sẽ vô cùng vui vẻ.



Bá gia!

Bất luận lưu manh trên đường hay đại ca bang phái gặp được người này đều phải quy củ gọi một tiếng Bá gia.

Bởi vì ông ta là một trong những người chế tạo thế giới ngầm ở Ma Đô.

Mà lúc này, Bá gia nằm trên ghế salon hưởng thụ hai người phụ nữ xinh đẹp đang xoa bóp khắp người.

Đột nhiên trong tiểu viện vang lên tiếng kêu thảm thiết.

Trong mắt Bá gia hiện lên tia lạnh lẽo, ông ta ra hiệu cho hai người phụ nữ lùi sang một bên.

Nhưng tiếng kêu thảm thiết vẫn liên tục vang lên.

- Cửu Hổ.

Bá gia trầm giọng nói.

Không có ai trả lời.

Trong lòng Bá gia trầm xuống.

Cửu Long là người giỏi nhất trong chín vệ sĩ của ông ta nha.

- Tam Long.

Bá gia tiếp tục nói.

Vẫn không có ai trả lời.

Trái tim Bá gia chìm đến đáy cốc theo thời gian.

Tam Long là vệ sĩ đánh nhau giỏi nhất do một tay ông ta bồi dưỡng.

Mà bây giờ Tam Long không cho ông ta một câu trả lời nào.

Chuyện này chỉ có một loại khả năng.


Trang 76# 1




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch