Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương: Chuyển Ổ
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===
- Có thể dùng thông đạo này đi qua bên kia không?
Diệp Hạo hơi trầm ngâm nói ra.
- Cậu còn tính đi qua đó?
Sợi thần hồn kia kinh ngạc hỏi.
- Bị động chờ đánh không phải phong các của tôi.
Diệp Hạo nhìn thần hồn nói.
- Có thể.
Sợi thần hồn lúc này trả lời.
- Chỉ cần là tu sĩ thế giới này đều có thể dễ dàng đi qua phong ấn.
- Cậu muốn qua thật sao?
Hoàng Âm Quân nhìn qua hỏi Diệp Hạo.
- Để qua một đoạn thời gian đã.
Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.
Diệp Hạo tính chuẩn bị tăng thêm tu vi một chút nữa sẽ đi qua, đến lúc đó dù đối mặt với Địa Tiên cũng có thể chính diện chống lại.
- Diện tích thế giới kia gấp chúng ta 10 lần, văn minh tu hành càng vượt xa chúng ta a.
Sợi thần hồn nghiêm túc nói.
- Bởi vậy lúc ngươi phải cẩn trọng cực kì.
- Trong lòng tôi tự hiểu rõ.
Diệp Hạo khẽ mỉm cười đáp.
Sợi tàn hồn nhìn thấy Diệp Hạo tự tin cũng không khỏi giật mình.
- Ngươi là Mệnh tinh?
- Tiền bối, thời đại này không những xuất hiện chín đại Mệnh tinh mà còn xuất hiện tồn tại mạnh hơn Mệnh tinh nữa, Ám tinh.
Hoàng Âm Quân nhìn sợi tàn hồn cười nói.
- Mà người trước mắt đây cho dù Ám tinh cũng còn lâu mới trở thành đối thủ của hắn.
- Cái gì?
Sợi tàn hồn nói đến đây, Thần hồn có dấu hiệu chấn động.
Diệp Hạo nhìn thấy tàn hồn sắp tiêu tán một ngón tay đặt lên người Văn Ngọc, tiếp lấy một ngón khác đặt lên sợ tàn hồn sắp tiêu tán.
Một việc thần kì diễn ra.
Thân thể sợi tàn hồn kia nhanh chóng được ngưng tụ lại.
- Đây là…
Trong mắt sợi tàn hồn lộ vẻ kinh ngạc.
- Hắc Long Vạn thọ quyết.
Diệp Hạo bình tĩnh nói.
- Ngươi chiếm được truyền thừa Hắc Long?
- Nói đúng hơn, tôi lấy được Long châu của Hắc Long, nhưng sau đó tôi tặng nói cho một đệ tử trong tông môn rồi.
- Tại sao?
- Bởi vì truyền thừa Hắc Long sẽ ảnh hưởng đến căn cơ và thành tựu tương lai của tôi.
Lời nói Diệp Hạo khiến Hoàng Âm Quân nhìn lại.
Cái này cũng quá ngông cuồng đi.
Nhưng Hoàng Âm Quân vừa nghĩ tới Diệp Hạo có thể trấn áp nữ tử thần bí Cửu Âm Cung trong lòng cũng bình thường trở lại.
- Được rồi, nếu lại tiếp tục căn cơ của cô bé này sẽ bị hao tổn.
Đợi đến lúc sợi thần hồn này ổn định nói.
Diệp Hạo kinh ngạc nhìn thần hồn.
Bình thường vị này thân là Địa tiên cũng không nên quan tâm đến sinh tử của một Nguyên Anh tu sĩ chứ?
Thế nhưng vị này lại lo lắng đến căn cơ của Văn Ngọc.
- Tiền bối, người trước mắt chính là loại ma đầu coi mạng người như cỏ rác a.
Diệp Hạo nói khẽ.
- Nếu không tôi cũng sẽ không vận dụng Vạn thọ quyết trên người cô ta.
- Người này tuổi còn trẻ đã đạt đến Nguyên Anh bát chuyển, không bằng cho cô ấy một cơ hội lấy công chuộc tội đi.
Sợi tàn hồn nhìn Diệp Hạo, nghiêm túc đề nghị.
- Tôi muốn đòi lại công đạo cho những người đã chết vô ích.
Diệp Hạo cự tuyệt.
- Cậu không phải đã nói sẽ buông tha cho tôi sao?
Văn Ngọc biến sắc nói.
Diệp Hạo nhìn Hoàng Âm Quân một cái.
Hoàng Âm Quân hiểu ý đồ của Diệp Hạo một chưởng đánh vỡ Văn Ngọc thành từng mảnh.
- Các ngươi…
Tàn hồn nhìn thấy một màn nhẹ nhàng hít thở một hơi.
- Tôi sẽ không cho phép mình lưu lại bất kì tai họa ngầm nào hết.
Diệp hạo nhìn sợi tàn hồn này nói.
- Môn hạ đệ tử của tôi có thể sử dụng tài nguyên nơi này không?
- Có thể.
Tàn hồn nhẹ gật đầu nói.
- Những năng lượng này vốn được lưu lại cho tu sĩ.
Sau đó Diệp Hạo và Hoàng Âm Nguyên rời đi.
Hoàng Âm Nguyên chắp tay với Diệp Hạo nói.
- Diệp huynh, chúng ta từ biệt ở đây thôi.
- Được.
Tu sĩ Địa Phủ không thể sử dụng những năng lượng này.
Bởi vậy động thiên phúc địa chỉ có thể nhường cho tông môn Diệp Hạo.
Chuyện này không có biện pháp.
Diệp Hạo lập tức đi đến Côn Lôn Yêu Vực.
Lúc đến nơi, không có hề có bất cứ thứ gì cản trở một mạch đến khu vực của Ám Tinh môn.
Điều này lại khiến Thiên Yêu đang đột phá trong lòng tràn đầy cảnh giác.
Tựa hồ chú ý tới Thiên Yêu nhìn chằm chằm, Diệp Hạo xé rách không gian xuất hiện trước mặt hắn.
Sắc mặt Thiên Yêu bỗng nhiên biến đổi, hắn phủi đất một cái đứng lên nói.
- Diệp Hạo, ngươi đến đây làm cái gì?
Diệp Hạo nghi ngờ nhìn Thiên Yêu.
- Tại sao mỗi lần ngươi thấy ta lại khẩn trương như vậy?
- Ngươi nghĩ nhiều rồi.
Thiên Yêu hừ lạnh nói.
Dù Thiên Yêu cực lực che lấp nhưng Diệp Hạo vẫn thấy được sự bối rối trong mắt hắn.
- Hi vọng ta suy nghĩ nhiều.
Diệp Hạo nhìn chằm chằm Thiên Yêu nói.
- Cáo từ.
Vừa mới nói xong Diệp Hạo xé rách không gian rời đi.
- Diệp Hạo.
Thiên Yêu nắm chặt nấm đấm, đáy mắt tràn đầy lửa giận.
Diệp Hạo không chút kiêng kỵ xuất hiện trong phòng hắn, rõ ràng đang cảnh cáo hắn.
Thiên Yêu sao không hiểu dụng ý này đây.
Chính vì vậy nên hắn mới càng phẫn nộ.
Tu sĩ Ám Tinh môn toàn bộ đều đi tới Côn Lôn Yêu vực, về phần đại bản doanh một tu sĩ cũng không có.
Không quan trọng.
Ai còn dám đoạt động ở Ám Tinh môn chứ?
Diệp Hạo đến Võ Đào cùng cao tầng Ám Tinh Môn toàn bộ đều trình diện.
Diệp Hạo quét Võ Đào một cái.
Tu vi Võ Đào đã đạt đến Trọng Kiếp nhị chuyển.
Bốn tu vi đại thái thượng trưởng lão cũng đã đạt đến cảnh giới này.
Về phần nguyên bản trưởng lão tông môn cũng nhao nhao đặt chân đến Nguyên Anh cảnh, có thể nói thực lực Ám Tinh môn đã tăng lên nhanh chóng.
- Thiếu tông chủ, thực lực Ám Tinh môn chúng ta cũng đã có thể tương đương với Lục môn rồi.
Võ Đào nói lại thành tựu của đệ tử Ám Tinh môn trong thời gian này cho Diệp Hạo.
- Mục tiêu của tôi không phải để Ám Tinh môn bằng với Lục môn.
Diệp Hạo liếc Võ Đào một cái nói.
- Tôi muốn biến Ám Tinh Môn thành đệ nhất tông môn giới tu đạo.
- Điều này…
Võ Đào không biết trả lời như thế nào.
Ám Tinh môn trong thời gian ngắn đã tăng lên tới cấp độ của Lục môn đã vô cùng may mắn.
- Bảo đệ tử Ám Tinh môn dọn dẹp chút đồ đạc cá nhân, nửa canh giờ sau theo tôi rời khỏi nơi này.
Diệp Hạo bình tĩnh ra lệnh.
- Đi đâu?
Võ Đào khẽ giật mình hỏi lại.
- Không cần hỏi.
Diệp Hạo lườm Võ Đào một cái.
- Vậy khu vực của chúng ta sẽ cho ai?
- Mao Sơn phái.
- Được, tôi sẽ hạ lệnh ngay lập tức.
Võ Đào đứng lên trầm giọng nói.
Võ Đào hiểu rõ địa vị bản thân.
Dù hiện tại Diệp Hạo không phải Tông chủ, nhưng bản thân ông đã sớm coi Diệp Hạo là Tông chủ rồi.
Ngay lúc đệ tử Ám Tinh môn đang dọn dẹp hành lý để tập kết đã đưa tới chấn động toàn bộ Côn Lôn Yêu Vực.
Khôn chút nghi ngờ Diệp Hạo và Ám Tinh Môn của hắn chính là đối tượng mà toàn bộ giới tu đạo chú ý.
- Muốn đi đâu?
Diệp Hạo đi đến trụ sở Côn Lôn phái cũng lập tức gặp được Hiểu Minh.
Diệp Hạo chú ý tới tu vi Hiểu Minh cũng đã đạt đến Nguyên Anh cửu chuyển.
Bởi vì Nguyên Anh bát chuyển Diệp Hạo một cái đã có thể nhìn ra.
Nhưng trên người Hiểu Minh lại có ba động mạnh hơn so với Nguyên Anh bát chuyển.
- Tìm được một thánh địa tu luyện.
Diệp Hạo thản nhiên đáp.
- Tôi biết ngay mà, làm sao có thể tự nhiên cậu lại muốn chuyển ổ được.
Hiểu Minh cười nói.
- Vậy khu vực của mấy cậu tôi chiếm nha.
- Tôi đến đây cũng đế nói với anh chuyện này.
- Đúng rồi, những đại Mệnh tinh chúng tôi khi đạt đến Trọng Kiếp cảnh sẽ có một đại cơ duyên, không biết cậu có hứng thú hay không?
Trang 249# 2
Chương trước
Chương sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc
A/D để lùi/sang chương.