Chương 14: Anh kết hôn với một người phụ nữ ăn ở hai lòng rồi.
Đợi đến chạm ga tàu điện ngầm gần nhất, chiếc xe đua màu đỏ dừng lại, những người gần đó không thể kìm hãm nổi đều liếc mắt nhìn .
Các thế hệ thứ hai giàu có và giàu có của đế đô đều là loại thế hệ thứ hai, hàng ngày chạy khắp nơi trên đường phố, nhưng rất ít xuất hiện ở những nơi như vậy.
Đặc biệt chiếc xe đua này không hề tầm thường.
Có một số người không nhịn được mà lấy điện thoại ra chụp ảnh. lúc Đường Trì từ trong xe bước xuống, Cố Lâm Diệp vẫn còn ở phía sau hét lớn: "Đường Trì, cô đợi đấy, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày tôi cũng khiến cho anh trai tôi nhìn thấy rõ bộ mặt thật của cô."
Đường Trì chịu không nổi nữa, quay đầu mắng: "Đồ đàn bà!"
Thậm chí còn hơn cả bà tám .
Cố Lâm Diệp: "..."! ! !
Anh ta rất tức giận, nhưng Đường Trì mắng xong liền vác balo bước vào ga tàu điện ngầm. Anh ta không thể xuống xe đuổi theo và đánh người. Khi nhìn thấy gần đó có người chụp ảnh, anh ta liền nổi giận và hét vào mặt những người qua đường: " Chụp gì mà chụp, chưa thấy xe đua bao giờ à!"
Nói xong, nhấn ga và lái xe đi khỏi đây với tốc độ lăn bánh nguy hiểm.
Đường Trì muốn đánh Cố Lâm Diệp, nhưng nghĩ rằng vẫn chưa đến lúc, dù sao cũng mới gả vào nhà.
Nhưng cô cũng không ngờ rằng Cố Lâm Diệp sẽ trực tiếp lao đến công ty để tố cáo.
***
Cố Lâm Diệp bị Đường Trì mắng, càng nghĩ càng tức giận. Nhất là hôm nay, xảy ra mấy chuyện khiến anh ta cảm thấy xấu hổ đều là do Đường Trì gây ra.
Anh ta đường đường là nhị thiếu gia của nhà họ Cố, từ khi nào lại phải chịu loại tức giận này?
Nghĩ đến hiện nay, chỉ có Cố Lâm Tranh mới có thể trừng trị được Đường Trì.
Vì vậy, anh ta không hẹn mà đến trực tiếp trụ sở của tập đoàn Cố thị để khiếu nại.
Tối nay, Cố Lâm Tranh và cha Cố đều phải tăng ca. Buổi tối còn có cuộc họp quan trọng, lúc này đang tạm thời ở trong văn phòng bàn bạc công việc. Sau khi Cố Lâm Diệp nghe ngóng được tình hình, liền trực tiếp xông thẳng vào văn phòng của họ.
Cố Lâm Tranh ngồi tại vị trí phía trên, nghe thư ký của cha mình báo cáo số liệu các hạng mục sản phẩm của một quý mới nhất. Anh ta ngồi trên ghế ở một phía của văn phòng, đôi mắt sâu và đen trầm tĩnh, dường như không có gợn sóng, khiến cho mọi người khó đoán được suy nghĩ của mình.
Khí thế của anh lạnh lùng, giống như vầng trăng trong đêm, anh dường như cho người ta cảm giác xa lạ với cự ly hàng ngàn dặm. Tuy chỉ mới hai mươi sáu tuổi, nhưng ngồi đến vị trí này cũng khiến cho mọi người tin tưởng và đi theo. Khi đối mặt với những phán đoán công việc của tập đoàn, có người nói rằng anh kiên quyết và dứt khoát hơn Cố Thiên Hạc hồi đó. Cũng chính vì tài năng của anh mà Cố Lâm Diệp mới dám yên tâm làm một tay ăn chơi xa đoạ.
"Người ta đều đã có gia đình, đừng giữ vẻ mặt ủ rũ, con gái không thích."
Trong lúc báo cáo tạm dừng, Cố Hằng Tiêu nhìn chằm chằm vào Cố Lâm Tranh với một nụ cười haha. Còn thư ký bên cạnh dừng một lát, không tiếp tục báo cáo nữa.
Cố Lâm Tranh cũng dừng lại, không ngờ Cố Hằng Tiêu lại đột nhiên nhắc đến chuyện này. Lông mày tuấn tú hơi nhăn lại, giọng nói lạnh lùng: "Bố, hiện tại đang nói chuyện công việc."
Cố Hằng Tiêu không nghe. So với Cố Lâm Tranh, ông với thân phận là người quản việc như hiện nay của tập đoàn, phải nhờ nhã, điềm đạm rất nhiều.
Ông nhấp một ngụm trà nói: "Tiểu Trì bây giờ đã quay lại trường rồi, con còn không gọi điện hỏi thăm nó?"
Cố Lâm Tranh:“……”
Ánh mắt của anh càng đẹp và thanh tịnh như mực, nhìn về phía bàn, đầu ngón tay mảnh khảnh chậm rãi di chuyển, di chuyển đến điện thoại của mình ở bên cạnh.
Cha Cố quan sát hành động của anh, nụ cười dần sâu hơn trong mắt。
Thư ký bên cạnh cũng có chút kinh ngạc.
Lần đầu tiên thấy vị đại thiếu gia này trong lúc bàn công việc lại làm một vài việc riêng.
Sau khi im lặng ba giây, Cố Lâm Tranh mới ấn vân tay để mở khóa. Ngay khoảnh khắc màn hình sáng lên đó, phòng làm việc bị người đạp ra. Giọng người truyền đến bất ngờ nổi giận: "Anh à, Đường Trì mắng em, chị ta mắng em! Anh đã kết hôn với một người phụ nữ ăn ở hai lòng! "