Đây là trận mưa đầu tiên Trang Sinh Hiểu Mộng gặp khi tới thế giới này. Mưa rơi rất lớn, màn mưa dày đặc bao phủ bốn phía khiến người ta nhìn không rõ.
Cũng may cô đã gia cố chuồng heo, bố trị trận pháp đơn giản trên vườn tược. Thứ cần thu hoạch cũng đã thu vào nên không sợ bị nước mưa rửa trôi hết.
Đối với khán giả mà nói, mưa to trong tự nhiên vừa thần bí vừa đáng sợ. Bọn họ lớn lên trong nhà kính trên tinh cầu nên rất sợ tình cảnh này.
Nhìn Trang Sinh Hiểu Mộng trên màn ảnh trốn trong căn nhà gỗ nho nhỏ, giống như chính bọn họ hoá thân thành, cũng là nơi trú ẩn an toàn nhất hiện tại.
Trang Sinh Hiểu Mộng vẻ mặt bình tĩnh, đã quá quen với sấm chớp mưa to. Cô dùng vải đen thừa làm rèm cửa sổ, che khuất sấm sét vang dội ngoài cửa kia.
"Không có cột thu lôi, mi cẩn thận một chút đừng chạy loạn, bị đánh thì thảm lắm đấy." Trang Sinh Hiểu Mộng ân cần nói với quả cầu kim loại hôm nay cứ bám dính lấy cô.
"Hu hu hu chị đang quan tâm ta!"
"Rõ ràng là đang quan tâm ta!"
Mặc dù không hoàn toàn nghe hiểu Trang Sinh Hiểu Mộng đang nói cái gì, nhưng bọn họ đều vô cùng kiên định, cô đang tương tác với mình.
"Cột thu lôi mà đại thần nói là gì vậy?" Cũng có người chú ý tới điều này.
Bởi vì thời tiết giông tố, bình luận cũng thưa thớt hơn ngày thường, Hạ Trường Minh liếc mắt một cái liền chú ý tới câu hỏi này, thật trùng hợp đây là vấn đề mà hắn biết đáp án.
Sau khi đưa ra lời giải thích, Hạ Trường Minh không khỏi cảm thán: "Vì sao đại thần biết nhiều thế nhỉ?"
Đáng tiếc đại thần chưa bao giờ trả lời trực tiếp vấn đề của bọn họ.
Ngay khi khán giả cho rằng, ngày hôm nay mọi thứ đều sẽ diễn ra trong căn phòng nhỏ thì Trang Sinh Hiểu Mộng bỗng nhiên mở cửa sổ ra.
Tiếng mưa to như trút nước đập thẳng vào màng nhĩ mọi người. Trang Sinh Hiểu Mộng ở trên bệ cửa sổ phát hiện một túi lá to, bên trong có rau quả dại, và thịt tươi.
Chịu nhục hồi lâu antifan cũng tìm được cơ hội nhô đầu lên, vô cùng kích động: "Đây là đồ do tổ chương trình đưa đến."