WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 13: Chuẩn bị ổn thỏa, chỉ chờ khách ghé thăm 4

Chương 13: Chuẩn bị ổn thỏa, chỉ chờ khách ghé thăm 4
Chuẩn bị ổn thỏa, chỉ chờ khách ghé thăm 4
Cô gái tí hon Nitraan này cực kỳ bình tĩnh gỡ hành lý trên người con heo nhỏ màu đỏ kia xuống rồi đi một mình lên trên tầng.
Lộ Dao hỗ trợ đưa hành lý tới tận cửa cho khách.
Cửa phòng mở ra rồi chậm rãi khép lại.
Phía sau cánh cửa, người tí hon Nitraan tên là "Cam Lịch" dính chặt người lên cửa rồi chậm rãi trượt xuống đất.
Người khổng lồ thật là đáng sợ!
Nhưng vì đã bị bắt vào đây rồi nên cô ấy chỉ đành phải hành động theo ý của đối phương trước cái đã, nếu không rất có thể một giây tiếp theo cô ấy sẽ bị bóp chết.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng thì Cam Lịch cũng lấy lại được tinh thần từ trong nỗi sợ hãi không thể nói được thành lời.
Trong phòng tối om. Cô ấy nhớ đến lời Lộ Dao, bèn mò mẫm lên vách tường cạnh cửa rồi nhấn vào công tắc bật đèn.
"Tách..."
Bóng đèn hình tròn trên vách tường sáng bừng lên xua tan bóng tối.
Cam Lịch đỡ cửa đứng dậy, nhìn khắp bốn phía rồi đôi mắt dần dần trợn to.
Đây... Đây là một nơi nghỉ chân ư?
Trong căn phòng sáng ngời rộng rãi, sàn nhà vừa bóng loáng vừa sạch sẽ, bàn ghế được đặt dựa vào tường hiện lên vẻ sáng bóng đẹp mắt, chiếc giường ngủ vừa lớn vừa bền chắc.
Cam Lịch đứng đần ra bên mép giường một hồi rồi cẩn thận giơ tay ra. Cảm giác trên tay bóng loáng mềm mại. Trước đây cô ấy chưa từng được nhìn thấy thứ nào như thế, còn thoải mái hơn cả da thú cao cấp do bộ lạc Heo Đỏ làm ra nữa.
Bốn góc chăn được thêu thùa tinh xảo khiến Cam Lịch không thể dời mắt được. Đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy một loại đồ trang trí đẹp mắt phức tạp đến thế.
Cam Lịch rơi vào những dòng suy nghĩ kỳ quái khó mà giãi bày được. Sao lại có thể có một nơi nghỉ chân vừa đẹp đẽ vừa thoải mái thế này?
"Cốc cốc cốc..."
Cam Lịch cảnh giác nhìn về phía cửa, không lên tiếng.
Tiếng gõ cửa dừng lại một chút rồi lại tiếp tục vang lên.
"Cốc cốc cốc..."
Cam Lịch hít một hơi sâu: "Ai vậy?"
Lộ Dao: "Là tôi, Lộ Dao đây. Bữa ăn tối đã chuẩn bị xong, xin hỏi cô muốn dùng bữa trong phòng hay xuống khu vực ăn uống phía dưới?"
Cam Lịch co quắp lại: "... Tôi muốn ăn trong phòng."
Lộ Dao: "Cơm nước đã để ở cửa cho cô rồi nhé."
Cam Lịch đợi một hồi rồi mới mở cửa phòng, lại phát hiện ra trên vách tường cạnh cửa có một cái giá âm tường có thể mở ra gấp vào.
Lúc này, cái giá gỗ kia đang mở ngang ra, phía trên đang đặt một cái mâm gỗ nhỏ. Mùi thơm từ những món ăn trên mâm gỗ đang lan toả khắp nơi.
Cam Lịch nhìn chằm chằm đồ ăn trong mâm, không khống chế được mà ứa nước miếng.
Mùi của những món ăn này còn thơm ngon hơn cả thứ nước vừa rồi cô ấy đã uống ở cửa nữa.
Đợi người tí hon Nitraan bưng mâm về phòng rồi, ba người đang nấp phía sau bàn bếp mới đứng dậy.
Bất Độc: "Đây là phòng con xây đấy."
Harold: "Hệ thống cung cấp nước, mạch điện và hệ thống chuông reo của cả khu nhà nhỏ này đều là do tôi làm cả đấy."
Thủ đoạn vật lý không nhận được hiệu quả khả quan nên hắn đã dùng cả ma pháp vào.
Lộ Dao khoanh vòng một chỗ ở dưới cùng bản vẽ: "Tôi sẽ đổi bản vẽ khác ngay đây, phải xây thêm cho con heo nhỏ một cái ổ nữa."
Bây giờ heo nhỏ đang ở lại trong chuồng heo dựng tạm, run lẩy bẩy đối mặt với ba "người khổng lồ" cao như ngọn núi.
Lộ Dao không ngờ tộc người tí hon đã có kỹ thuật thuần phục và nuôi nâng động vật, cũng không ngờ được rằng ở nơi này ngay cả động vật cũng thuộc phiên bản mini như thế. Cân nhắc đến tương lai sau này nên cô quyết định tốt nhất là nên xây thêm một dãy chuồng chăn nuôi chuyên dụng.
[Thành công tiếp đón một vị khách, hoàn thành nhiệm vụ! Thưởng giá trị nhân khí +1000, cây xương bồ +1!]
[Khách sạn Lộ Dao khai trương thuận lợi, thăng cấp thành khách sạn một sao, thưởng giá trị nhân khí +1000, quýt ngọt +1. Mong bà chủ tiếp tục cố gắng!]
Nguy cơ không hoàn thành nhiệm vụ, đã được giải quyết!


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.