Khác với đời trước lặng lẽ, lần này sự tình Vương Thanh Thanh mất tích lan truyền trong trường học.
Bình thường hay nghe có người thảo luận khoa tiếng Anh có một bạn nữ đột nhiên mất tích. Nhưng mỗi lần nghe những nội dung có liên quan thì giáo viên sẽ ngăn cản bọn họ tiếp tục đàm luận.
Hôm sau, có bạn học nhìn thấy Hướng Vi dẫn theo một đám đàn ông to khỏe đi hướng hồ Tình Nhân, dường như đang vớt cái gì. Làm rầm rộ như vậy khiến đám học sinh hóng chuyện xúm lại xem.
Một đám đàn ông theo sau Hướng Vi, cô ta chỉ đâu họ làm đó. Lúc này mọi người mới phát hiện đóa hoa hồng băng giá Hướng Vi thường ngày không lộ vẻ gì dường như là tiểu thư của nhà quyền quý.
Chuyện Hướng Vi vớt đồ trong hồ Tình Nhân đương nhiên cũng truyền vào tai của Cao Minh.
Lúc ấy Cao Minh còn đang chơi bóng rổ với bạn cùng phòng, bỗng nghe bên cạnh có người nói: “Này, lúc nãy cậu có thấy không? Hoa khôi của khoa tiếng Anh Hướng Vi dẫn một đám người đi hướng hồ Tình Nhân, nói là muốn vớt cái gì đó.”
Nghe câu nói này, tim Cao Minh rớt cái bịch, cảm thấy không ổn.
Chẳng lẽ chuyện hôm ấy bị người nhìn thấy?
Vương Thanh Thanh tỏa khói đen núp dưới bóng cây tránh bị tia nắng đốt cháy đương nhiên cũng nghe thấy lời này, cô ta đoán là Cố Khanh truyền tin cho Hướng Vi.
Nghĩ đến xác chết của mình sắp lại thấy ánh mặt trời, trên khuôn mặt sưng phù của Vương Thanh Thanh lộ ra biểu cảm vừa hân hoan vừa tức giận.
Nhìn hung thủ hại chết mình, nhớ lại cái chết của bản thân, Vương Thanh Thanh bùng nổ âm khí, bất chấp tia nắng đốt người, cô ta lại quấn lấy Cao Minh.
Khoảnh khắc Vương Thanh Thanh bám lên người Cao Minh, anh ta cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, thầm rùng mình.
Ngẫm lại mấy ngày nay luôn đột nhiên cảm thấy thân thể lạnh lẽo, sáng sớm thức dậy sẽ thấy dấu tay tím đen trên cổ, Cao Minh cảm thấy tình huống không bình thường, định bụng sẽ rút ra thời gian đi chùa lạy thế Phật.
Cao Minh nhớ lại chuyện đêm đó, thầm tự an ủi rằng mình không để lại bất cứ sơ hở, cho dù tìm được xác chết cũng chẳng dính líu gì tới mình.
Dù sao hôm ấy lúc mười hai giờ anh ta còn ngủ trong phòng, có bạn cùng phòng ký túc xá làm chứng.
"Tìm được rồi!"
Tùy theo tiếng la của một người đàn ông ở trong hồ, xác chết của Vương Thanh Thanh nhanh chóng được vớt lên.
Lúc tìm được xác chết có nhiều học sinh ở bên cạnh nhìn, cho nên việc trong trường học có vụ án giết người thoáng chốc lan truyền khắp mọi ngõ ngách trong trường, nhà trường không thể che đậy được nữa.
Cảnh sát lại đến.
Lần này không phải thường phục, đám người lái xe cảnh sát, mặc đồng phục cảnh sát, vẻ mặt nghiêm túc.
Từ vụ án mất tích đổi thành vụ án giết người, tính chất hoàn toàn khác nhau.
Đại học S xuất hiện vụ án giết người, hồ Tình Nhân vớt lên một xác nữ, sự tình truyền ra khiến truyền thông cũng chạy tới săn tin. Tiếc rằng bị trường học nghiêm lệnh cấm đàm luận, truyền thông chỉ có thể đào được ít ỏi tin tức bề nổi.
Được cảnh sát báo tin con gái bị hại, cha mẹ của Vương Thanh Thanh từ tỉnh ngoài chạy tới. Từ nhà của Vương Thanh Thanh đến đại học S chỉ mất nửa ngày.
Nhà của Vương Thanh Thanh đều là người bình thường, cha mẹ mở một siêu thị nhỏ, có chút tiền dành dụm.
Vương Thanh Thanh thi đậu đại học S ở trong trấn của bọn họ hiếm như lông phượng sừng lân, cô ta luôn là niềm tự hào của cha mẹ.
Không ngờ mới khai giảng năm hai chưa lâu, hai vợ chồng già nhận được tin con gái bị hại, người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh!