Thời gian trôi rất nhanh, thoáng cái đã 7 năm trôi qua, bây giờ Sở Từ đã là một người học sinh cấp 3.
Cuối hè thời tiết còn khô nóng, Sở Từ ngồi quạt một hồi vẫn không hạ nhiệt được liền lắc lục lạc gọi quỷ tới.
“Lão đại?” Đám quỷ hỏi “Ngài gọi chúng tôi tới có chuyện gì không?”
Sở Từ thở dài “Thật sự là quá nóng, kêu mấy người tới cho phòng giảm nhiệt độ một chút, đặc biệt là ngươi nha quỷ chết đuối, phóng nhiều hơi nước một chút cho mát. Ôi trời nóng như thế này quả thật không để người sống!”
“……” Đám quỷ cạn lời. Hóa ra cách dùng của chúng là như vậy?
Quỷ chết đuối nhận mệnh nhảy lên nhảy xuống hạ nhiệt độ cho Sở Từ, một lát sau trong phòng quả nhiên mát mẻ hơn một chút, lúc này Sở Từ mới thở phào nhẹ nhõm.
“Lão đại.” quỷ thắt cổ nhìn mấy cái mai rùa trên bàn hỏi “Ngài đang xem bói sao? Quẻ này hình như hơi kì quái.”
Sở Từ nhìn mai rùa im lặng không nói, mai rùa biểu hiện cô sắp đi xa, kết quả bói toán của những người khác trong nhà cũng là như thế, nói cách khác Sở gia có lẽ sắp chuyển nhà đến nơi khác.
Từ khi cô dọn dẹp Trịnh Bảo Thành xong thì không còn ai gây chuyện, mệnh cách của Sở gia đã quay về quỹ đạo, hơn nữa có cô điều trị phong thủy nên hiện tại người nhà cô đều rất vượng. Mệnh cách của Sở lão đại ban đầu vốn là hiển hách, chữa trị xong lại càng như có ngoại quải, đầu tiên là trúng tuyển vào Thanh Bắc, thi đậu trường đại học khoa học và công nghệ nổi tiếng nhất tỉnh, lúc đi học cũng luôn làm thêm cho một công ty quảng cáo, làm 3 năm, bây giờ tốt nghiệp liền tự mở công ty riêng. Sở lão nhị thì từ khi biết Sở Từ lợi hại liền suốt ngày quấn quít lấy cô đòi cô điều trị phong thủy, đổi vận chiêu tài, mỗi ngày đều xài bùa tĩnh tâm, kết quả học tập gần sát lão đại, cũng thi đậu một trường trọng điểm. Sở lão tam thì ban đầu mệnh cách không bằng hai người anh, may có Sở Từ trợ giúp nên cuộc sống cũng khá trôi chảy, Sở Trạch Vũ thi đậu năm thứ hai cũng đi theo Sở Trạch Vũ vào đại học, từ đó ba anh em Sở gia đều trở nên nổi bật.
Ở nông thôn, một nhà có ba sinh viên đại học là một chuyện rất ghê gớm, so với kiếm nhiều tiền còn khiến người khác hâm mộ hơn, người cả thôn nhắc tới Sở gia không có ai mà không dựng ngón cái lên, mọi người đều nói ba người con có tiền đồ, tương lai nhất định không bình thường, bởi vậy địa vị của Sở gia trong thôn cũng rất cao.
Bảy năm nay việc làm của Sở ba cũng rất trôi chảy, Sở Từ có tâm kéo ông nhưng ông là một người quan tâm gia đình, việc xây dựng lại quan trọng xã giao, làm buôn bán thường phải mời lãnh đạo cấp trên đi mát xa ca hát hay tìm tiểu thư cái gì, Sở ba lại không thích như vậy, lâu dần liền lui ra khỏi vòng này, chỉ nhận mấy việc nhỏ nhỏ làm nên tiền kiếm không nhiều như trong tưởng tượng, chỉ đủ để nuôi mấy đứa con lớn lên và dành dụm chút ít, ông cũng lục tục có vận đào hoa nhưng may mà luôn tỉnh táo, tình cảm với Điền Tam Thải cũng rất tốt, đào hoa đều bị chắn lại. Ngày thường ông chỉ ở bên ngoài kiếm tiền, không kiếm tiền thì về nhà cùng vợ con, tuy không có thành tựu gì lớn nhưng Sở Từ thấy vậy cũng đủ rồi. Từ đó, trong nhà có tiền nhàn rỗi muốn đi định cư nơi khác cũng là chuyện đương nhiên.
………..
Hôm nay Sở ba vừa về liền triệu tập bốn đứa con đến, nói “Khó được các con đều ở nhà, ba có việc cùng các con thương lượng.”
Sở Trạch Vũ nhìn Sở Từ, dùng khẩu hình miệng hỏi “Chuyện gì?”
Sở Từ trả lời “Chuyển nhà.”
Quả nhiên tiếp theo Sở ba liền nói “Sở Châu tốt nghiệp xong muốn ở lại Thân Thành, Trạch Vũ và Minh Phi tốt nghiệp xong cũng muốn ở đó, Sở Từ bây giờ cũng lên lớp 12, là thời điểm quan trọng nhưng trường cấp ba ở quê không bằng thành phố lớn, ba nghĩ chúng ta mua một căn nhà ở thành phố cho Sở Từ chuyển qua đó.”
Sở Châu nói “Như vậy cũng được, gần đây con cũng nghĩ đến việc này, chỉ có điều sợ Sở Từ khó chuyển học tịch.”
“Ba đang hỏi thăm chuyện này, nghe nói Ngũ Trung sẽ thu học sinh có sở trường đặc biệt, Sở Từ từng lấy được giấy khen của huyện về thư pháp, ba nhờ người ta đem tác phẩm của em con qua cho chủ nhiệm trường rồi, nếu người ta đồng ý thì ít nhất cũng có thể đi qua dự thính.”
Sở Châu gật đầu “Có thể còn phải làm kiểm tra, với thành tích của em ấy cũng không lo lắng.”
Mấy năm trước thành tích của Sở Từ không tốt, đặc biệt là ngữ văn cua cô rất kém, sau đó Sở Châu cầm bài thi chỉ được 30 điểm của cô, trầm mặc kéo cô ở nhà một tháng không ra khỏi cửa học bổ túc, từ cách ghép vần học lên, toán học cũng bắt đầu học cách đặt phép tính, sau một tháng Sở Từ học ghép vần còn quen thuộc hơn cả lão sư, lại thi được điểm cao nhất mới được Sở Châu buông tha cho.
Khi đó mỗi ngày Sở Từ đều cầu buông tha, Sở Châu chỉ nói một câu “Thành tích của em quá kém sẽ kéo thấp giá trị trung bình của nhà mình.”
“…” Sở Từ không biết nói gì hơn.
Bây giờ thành tích của cô tốt, việc học ở nông thôn cũng không bận, có thời gian cô liền viết chữ vẽ tranh, khi Internet lưu lành, Sở Châu mua máy tính để ở nhà, Sở Từ liền dùng máy tính xem truyện tranh, lúc sau cô còn tự học vẽ, trước kia cô đã từng học qua quốc họa nên tiến bộ rất nhanh.
Cô không có trải qua hệ thống học tập nên chỉ có thể dùng những đường cong đơn giản để vẽ nhân vật, như vậy cũng có chỗ tốt, truyện cô vẽ ngắn gọn sinh động, phong cách cá nhân rất nổi bật, ở nông thôn không có gì để vẽ, cô cũng không muốn vẽ núi sông cái gì nên thử vẽ thứ cô quen thuộc nhất – quỷ.
Hiện giờ cô đã vẽ ba bốn quyển truyện tranh để tự giải trí, muốn chuyển trường đến thành phố cô cũng phải thu dọn để mang theo.
Đang thu thập thì Sở Trạch Vũ vào, hắn nhìn cửa rồi nhỏ giọng hỏi “Sở Từ, việc chuyển nhà không có vấn đề gì chứ?”
Sở Từ cười “Yên tâm đi anh, em bói qua rồi, quẻ này rất may mắn. Em còn tính cho cả ba anh nữa, Thân Thành rất hợp với các anh, ba mẹ cũng hợp với hướng nam, nếu như vậy thì chúng ta cứ chuyển thôi.”
“Vậy còn em thì sao? Em không tự tính cho mình hả?” Sở Trạch Vũ hiếu kì.
Có đôi khi hắn cũng không hiểu người em gái này, nói thật thực lực của Sở Từ hắn cũng biết một ít nhưng lại không biết hoàn toàn, mấy năm này Sở Từ cùng Ngưu đại sư giúp người ta xem phong thủy nhưng lại không làm rất lớn, sinh hoạt của cô rất thảnh thơi, bình thường viết chữ vẽ tranh, nuôi hoa nuôi cỏ, cửa nhà cũng sắp bị cô biến thành vườn hoa. Một cô gái như vậy rất khó khiến người ta tin tưởng cô là một Đại sư phong thủy.
Sở Từ cười “Anh hai, chẳng lẽ anh không biết người đoán mệnh không đoán cho bản thân sao? Em không tự đoán cho mình được, nhưng nếu hướng nam tốt cho Sở gia vậy thì chắc đối em cũng tốt thôi.”
Bây giờ cô đã lớn, không bị hạn chế, cũng là thời điểm phát triển sự nghiệp cho riêng mình.
Nụ cười của cô khiến Sở Trạch Vũ sửng sốt một chút, con cái Sở gia đều rất đẹp, đại soái khí Sở Châu ở phía trước, mỹ nam tử hắn ở phía sau, lão tam có thể xem nhẹ. Ban đầu lão tứ vẫn là con nít hắn không chú ý, bây giờ nhìn kĩ mới thấy tiểu công chúa duy nhất trong nhà thế nhưng đẹp đến kinh tâm động phách, ngũ quan lập thể, mặt hoàn mỹ, có một chút hình dáng và khí chất của lão đại, lại có đôi mắt của hắn khiến người say mê, còn lão tam…xem nhẹ không nói đến.
Ôi chao em gái hắn đây là kế thừa tất cả ưu điểm của nhà bọn họ nha! Nếu nha đầu này đi Thân Thành hắn còn có chút không yên tâm, thành phố lớn có nhiều trai hư, lỡ em hắn bị người bắt cóc làm sao bây giờ? Thật là đáng thương tấm lòng của anh hai nha!
“Anh hai?” Sở Từ vẫy vẫy tay “Em đi chỗ Ngưu đại sư, hôm nay anh đừng ra cửa nha.”
Sở Trạch Vũ giật mình, lập tức hỏi “Sao sao? Hôm nay anh có huyết quang tai ương sao?”
Sở Từ chỉ cười không nói.
……
Mấy năm nay Ngưu đại sư béo lên không ít, đã trở thành một lão hòa thượng béo đô đô, hắn không có gì theo đuổi, cả ngày ở trong miếu gõ chung và quản lý đồ đệ nên bụng lớn như mang thai. Sở Từ nói đến việc chuyển nhà, Ngưu đại sư trầm mặc một hồi mới thở dài “Ngày này cuối cùng cũng tới, sau này ta lại nghèo đến mức không ăn nổi chân gà.”
Sở Từ cười “Con đi rồi ngài đừng đoán mệnh cho người khác, xem phong thủy còn được chứ đoán mệnh nếu đoán không chuẩn sẽ bị tổn hại âm đức.”
Ngưu đại sư gật đầu liên tục, mấy năm nay hắn đi theo Sở Từ đoán mệnh cho người khác cũng kiếm không ít tiền, ăn chân gà cả đời cũng đủ rồi, nhờ Sở Từ trợ giúp mà hương khói trong miếu vượng rất nhiều, thậm chí còn có người đi từ Thân Thành, kinh thành tới đây thắp hương cầu nguyện, mọi người đều nói Bồ Tát trong miếu rất linh, có danh tiếng tốt như vậy, sau này không đoán mệnh cũng có thể sống tốt.
Tính của Sở Từ luôn thích ứng nhanh trong mọi hoàn cảnh, cô ở cùng Ngưu đại sư nhiều năm nên có chút quyến luyến, nhưng đời người luôn có li biệt, không phải lần này cũng là lần khác. Hiện giờ tất cả mọi chuyện đều ở đúng nơi mà nó nên ở, con đường tương lai của cô cũng là đã định trước. Ngưu đại sư nguyên bản thuộc về thôn trang nhỏ gần núi gần sông này, nhưng cô lại không phải. Rời đi cũng là một bắt đầu mới với cô.
Sở Từ để lại cho Ngưu đại sư một ít bùa bình an khiến hắn để lại cho người có duyên, như vậy cũng có thể duy trì tòa miếu này. Ngưu đại sư ăn gà, cười tủm tỉm nhận lấy.
Ngày hôm đó Sở Trạch Vũ không dám ra khỏi nhà, tới buổi tối hắn mới yên tâm đến hỏi Sở Từ “Huyết quang tai ương của anh đã kết thúc chưa?”
Sở Từ chớp mắt mờ mịt.
Sở Trạch Vũ nhắc nhở “Hôm nay em bảo anh không nên ra khỏi nhà mà.”
Sở Từ nhớ ra, a một tiếng rồi híp mắt cười “Đúng vậy, nếu anh đi ra ngoài thì ai ở nhà coi nhà?”
Sở Trạch Vũ tức giận suýt nữa nhảy dựng lên. Hóa ra kêu hắn ở nhà là để trông nhà! Đùa giỡn gì vậy? Nói tốt huyết quang tai ương đâu?
………
Cuối tháng tám, Sở Minh Giang nhận được tin tức nói chủ nhiệm Ngũ Trung rất thích tác phẩm của Sở Từ, nghe nói thành tích của cô không tồi, mấy lần thi đều được hạng cao trong huyện liền quyết định nhận cô vào học, chỉ có điều Ngũ Trung phân lớp dựa theo thành tích thi nên Sở Từ phải tham gia thi thử mới quyết định được học lớp nào.
Nếu trường học đã tìm được, Sở Minh Giang và Điền Tam Thải quyết định lấy tất cả tiền dành dụm mua căn nhà ở thành phố, mấy năm nay Sở Minh Giang dành dụm được chút tiền, mua phòng ở là mua được, có điều dân cư của Sở gia nhiều, bốn đứa con thêm hai vợ chồng họ cần ít nhất năm căn phòng mới đủ, mà nhà trong thành phố đều nhỏ, biệt thự họ lại mua không nổi nên Sở Minh Giang quyết định mua chung cư.
Sở Minh Giang tìm vài khu, một nhà sáu người nhìn từng cái, mấy căn nhà đều là có ban công, vị trí cũng tốt, mấy năm nay giá nhà tăng cao, loại nhà chung cư như thế này muốn ít nhất 200 vạn, lấy nhiều tiền như vậy mua nhà đối Sở Minh Giang mà nói có chút hết sức. Sở Từ xem qua phong thủy, phong thủy mấy căn nhà này đều không tồi, có lẽ là nhà đầu tư ban đầu có tìm người xem qua, thêm cô điều trị không sợ Sở gia không vượng, tiếc là giá cả quá cao, còn nữa, phong thủy tuy rằng tốt nhưng xung quanh không có cỏ cây, không thích hợp cô tu luyện.
“Còn có một căn nhà chưa nhìn ở vùng ngoại thành, là nhà người ta tự xây giờ muốn bán.”
“Nhà tự xây?”
............................................
Nhóm dịch: Dịch gia
Người dịch: Lạc Yên
Beta: Lạc Yên
Truyện được đăng tải độc quyền tại truyendichgiare.com