Sau khi an bài Diệp Phi tại văn phòng xong xuôi, Ngọc Vô Hà liền rời đi, điều này làm cho Diệp Phi có chút thất vọng, tuy rằng không thể lại tiếp tục chiếm được tiện nghi từ trên người nàng, nhưng một đại mỹ nhân như vậy, chung quy nhìn xem cũng là rất bổ mắt rồi.
Giữa trưa, Diệp Vân Khinh cùng Lam Linh đến ăn trưa cùng Diệp Phi, Ngọc Vô Hà cũng không trở về, cũng không biết là vì cái gì, Diệp Phi liền nghĩ có chút tà ác :
" Chẳng lẽ nàng bị mình sờ nên xấu hổ ?"
Ngồi trong phòng cả một ngày trời thật nhàm chán, không có người đến nói chuyện phiếm nên Diệp Phi chỉ có thể xem tiểu thuyết, không thể không nói, trong tiểu thuyết miêu tả loại sinh hoạt nhiều màu sắc này thật khiến cho Diệp Phi phát sinh rung động rất lớn, lại để cho nội tâm của hắn cũng trở nên sinh động hơn rất nhiều.
Rốt cục giờ tan học buổi chiều cũng đến, thân thể cũng khôi phục phần nào, tối thiểu ngồi trên xe Diệp Vân Khinh có thể miễn cưỡng ngồi được vững vàng, bất quá vì an toàn, hắn phải ôm chiếc eo nhỏ của Diệp Vân Khinh.
- Ca ca, ngươi không có việc gì chứ?
Dọc đường đi, Diệp Vân Khinh lại một lần nữa hỏi tình huống của Diệp Phi, chính nàng cũng không phát hiện rằng, bản thân càng ngày càng quan tâm đến ca ca của mình.
- Không có việc gì, ngươi xem, ta không phải vẫn khỏe sao? Nghỉ ngơi một ngày, hiện tại cũng không sai biệt lắm, hơn nữa ta còn có cảm giác mình cường tráng hơn nữa.
Diệp Phi cười cười, biết được Diệp gia cùng gia tộc của Đường Nhu có quan hệ, hắn cũng không muốn muội muội sẽ không gây phiền phức cho Đường Nhu .
- Hừ, Đường Nhu cũng thật quá đáng ! Nếu không phải nhà nàng cùng nhà chúng ta là thế giao, ta đã đem nàng đánh rụng răng rồi!
Diệp Vân Khinh vẫn có chút tức giận, vỗ mạnh một cái trên tay lái.
Cái vỗ này của nàng, lại xuất hiện ngoài ý muốn, bởi vì động tác của nàng, chiếc xe có chút lung lay, tuy rằng cuối cùng vẫn bị Diệp Vân Khinh ổn định lại, nhưng Diệp Phi lại không may mắn như thế, hắn trực tiếp rớt thẳng cẳng xuống đường, xem tình huống hình như là ngã cũng không nhẹ.
Diệp Vân Khinh cực kỳ hoảng sợ, vội vàng bước xuống xe, tiện tay đem xe ném qua một bên, đã chạy tới nâng Diệp Phi lên, hỏi han:
- Ca ca, ngươi không sao chứ? Thực xin lỗi, ta không cố ý.
Nói xong, vành mắt nàng có chút đỏ lên.
Diệp Phi cố nén đau đớn, mỉm cười an ủi nàng nói:
- Ta không sao, chỉ là ngã nhẹ mà thôi, một hồi thì tốt rồi.
Diệp Vân Khinh thấy Diệp Phi có thể đi được, biết hắn không sao, trong nội tâm thở dài một hơi, đỡ chiếc xe dậy, nói ra:
- Vậy chúng ta về thôi, về đến nhà ngươi nghỉ ngơi thật tốt một chút, bài tập hôm nay để ta làm giúp ngươi.
Hai người bọn họ đều là người cực kỳ thông minh, bài tập đối với bọn họ không có có chỗ lợi gì, viết ra cũng chỉ là ứng phó lão sư mà thôi, cho nên trước kia thường xuyên làm giùm nhau, bất quá Diệp Phi thay Diệp Vân Khinh làm thường là chiếm chín thành..
Diệp Phi gật đầu, rồi ngồi lên xe, chính vào lúc cái mông va chạm vào yên, cơn đau bất chợt ập đến, lại để cho hắn không khỏi nhíu mày, trên trán cũng chảy ra một giọt mồ hôi lạnh.
Diệp Vân Khinh một mực chú ý đến động tĩnh của hắn, nhìn thấy hắn như vậy, biết rõ mông của hắn khẳng định bị ngã không nhẹ, chỉ sợ không ngồi được nữa rồi. Nơi này cách nhà bọn họ cũng không phải quá gần, nếu để hắn đi bộ liền có chút không ổn, cau mày nghĩ nghĩ, nói ra:
- Ca, nếu không ngươi liền ghé vào chỗ ngồi phía sau mà nằm lên đi, như vậy sẽ khá hơn một chút.
Diệp Phi không khỏi đầu đầy hắc tuyến, làm cho mình nằm lên chỗ ngồi phía sau? Cái này Diệp Vân Khinh cũng có thể nghĩ đi? Như vậy còn ra cái bộ dáng gì nữa a, khó coi không nói, mình nằm sấp có thể thoải mái sao? Nghĩ như vậy, trên mặt hắn lộ ra vẻ khó khăn.
Diệp Vân Khinh thấy hắn chậm chạp không muốn nằm sấp lên, không khỏi đẩy hắn thoáng cái nói:
- Ngươi nhanh lên nha, nếu không trở về muộn, Trương di nhất định sẽ sốt ruột đấy.
Diệp Phi cũng biết tình huống lúc này của mình, bây giờ không phải là thời điểm cậy mạnh, hơn nữa hắn cũng sợ trương di sẽ lo lắng, cho nên chỉ có thể lộ vẻ ủy khuất nằm lên chỗ ngồi phía sau, nhưng lập tức phát hiện, chuyện này độ khó quá lớn, chỗ ngồi phía sau vốn là so với loại xe đạp thông thường thấp hơn thiệt nhiều, Diệp Phi dáng người lại tương đối cao, vừa nằm sấp lên, đầu cùng chân đều đụng phải trên mặt đất, nếu chỉ là chân kéo lê đi còn chưa tính, nhưng cũng không thể để cho đầu đội lên mặt đất a.
Diệp Vân Khinh cũng nhìn thấy một màn này, biết hắn không đi tiếp được rồi, có chút bất đắc dĩ nói:
- Ngươi ngồi ghế trên đi, để ta ngồi sau lái.
Diệp Phi nghe lời nằm ở ghế trên, cảm giác này rất tốt, ít va chạm vào các bộ phận vừa bị té, chỉ là phần bụng thì không được tốt lắm, nhưng so với đau đớn ở phần mông thì không tính là gì.
Thấy Diệp Phi nằm thoái mái, Diệp Vân Khinh mới an lòng mà chạy, giờ khắc này trông nàng thật giống như tỷ tỷ chăm sóc đệ đệ vậy.
Nằm một hồi, Diệp Phi cảm thấy huyết dịch toàn thân đều vọt tới đầu, đầu căng cứng, rất khó chịu, vì thế hắn ngẩng đầu lên để cho huyết dịch hạ xuống, ngay lúc ngẩng đầu, lại thấy được một màn kích động không thôi, đồng phục của Diệp Vân Khinh là loại váy ngang đầu gối, làn váy có chút rộng thùng thình, mép váy nhẹ nhàng được tung bay, theo góc độ của Diệp Phi nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy đôi đùi ngọc trắng như tuyết của nàng, phía trên là làn da trong suốt non mịn, tựa hồ một hơi cũng có thể đem nó thổi phá.
Nhìn hai chiếc đùi tuyệt mỹ trước mắt mình lắc lư, tim Diệp Phi đập với tốc độ không tưởng, Diệp Vân Khinh thật đã lớn rồi, thân thể này, thật hoàn mỹ, bất quả chỉ có thể nhìn được trong một khoảng nhất định, lại để cho nội tâm Diệp Phi ngứa gay gắt, thậm chí có ý nghĩ nhấc váy lên khám phá các phần còn lại.
Nhưng lúc này, vận khí của Diệp Phi cũng coi là không tệ, thời điểm hắn cảm thấy đắn đo thì vừa lúc có một chiếc xe tải chạy nhanh qua mang theo một cơn gió lớn, đem váy của Diệp Vân Khinh thổi bay lên, vừa vặn bay đến trước mặt của Diệp Phi.
Diệp Phi vui mừng quá đỗi, vội vàng nhân cơ hội hướng mặt lên nhìn lại, chỉ thấy Diệp Vân Khinh hai chân mượt mà trong suốt, so với vừa rồi nhìn qua còn muốn sướng hơn nhiều, tại góc nhìn của hắn, thậm chí có thể chứng kiến lớp vải ở cuối chân nàng thêu hình hoạt hình trông rất khả ái, ở dưới nơi tiểu khả ái bao vây lấy, cái kia của thiếu nữ cũng đã phát dục, hơi nhô lên, lại để cho Diệp Phi có một loại xúc động muốn đưa tay vuốt ve, thậm chí hôn xuống.
Theo tiểu muội chuyển động, thậm chí còn có mấy cây màu đen nghịch ngợm nhô đầu ra, lại để cho Diệp Phi chứng kiến một hồi, trong nội tâm càng là kích động, phía dưới bỗng cứng rắn cực kỳ lợi hại, chăm chú đỉnh tại chỗ ngồi, đặc biệt nghĩ đến chỗ đó vẫn là nàng thường ngồi địa phương, trong lòng của hắn càng là hưng phấn dị thường..