Những tên côn đồ này sao có thể so sánh được với tốc độ của Diệp Phi? Sáu gã tay sai mang súng trong thời gian chưa đến mười giây đã bị hắn đuổi theo cướp súng rồi đánh ngất toàn bộ, sau đó từng bước hướng bang chủ Hắc Lang bang đi đến.
Bang chủ Hắc Lang bang cũng cùng thủ hạ của mình đồng dạng, sợ tới mức có chút choáng váng, vội vàng móc ra súng ngắn bên hông bắn lắn về phía Diệp Phi, vừa rồi hắn không phải không chứng kiến súng đạn đối với Diệp Phi không có tác dụng, chỉ là tinh thần hắn hiện giờ đã có chút thất thường rồi, nổ súng cũng chỉ là theo bản năngc tự vệ mà thôi.
Diệp Phi lý cũng không để ý đến những viên đạn bắn tới kia, trực tiếp đi tới trước mặt bang chủ Hắc Lang bang, đưa tay cầm nòng súng của hắn, nhẹ nhàng nắm lại, đem cái nòng súng kia bóp đến biến dạng, viên đạn lại cũng không có cách nào bắn ra rồi.
Bang chủ Hắc Lang bang cũng đã lâm vào trạng thái nửa điên cuồng, lại một chút cũng không phát hiện cái này, vẫn là dùng sức bóp cò, chỉ nghe một tiếng "Phanh" thật lớn, súng ngắn lập tức nổ vụn ra, đem cánh tay cầm súng của bang chủ Hắc Lang bang nổ máu tươi đầm đìa , khiến hắn không khỏi kêu thảm thiết một tiếng.
Đau đớn kịch liệt lại để cho bang chủ Hắc Lang bang hơi thanh tỉnh một chút, hắn một bên dùng tay trái bụm lấy tay phải bị thương, một bên dùng sợ hãi ánh mắt nhìn gã đại hán đầu trọc hung mạnh như thần đang đứng trước mặt này.
- Hiện tại có thể trả lời vấn đề của ta sao?
Diệp Phi mở rộng miệng cười cười, chỉ là nụ cười của hắn trong mắt đám người Hắc Lang bang lại cực kỳ giống như nụ cười của Tử Thần.
Trong nội tâm bang chủ Hắc Lang bang hiện tại hối hận đến độ muốn hộc máu, chỉ vì mấy trăm vạn kia, hiện giờ chỉ sợ mình cũng muốn đem mạng sống vứt đi rồi, hắn vốn cũng không phải là loại người giữ nguyên tắc, hiện tại lại tùy thời đều có khả năng bị giết chết, nơi nào còn quản được cố chủ của mình, thoáng cái quỳ rạp xuống trước mặt Diệp Phi, một bả nước mũi một bả nước mắt nói:
- Đại hiệp, tha mạng a! Ngài có lời gì, cứ hỏi thẳng là được rồi, ta cam đoan biết cái gì nói cái nấy.
-Tốt lắm.
Diệp Phi thoả mãn khẽ gật đầu:
- Vẫn là vấn đề trước đó, ngươi hiện tại đang làm việc cho ai.
- Không biết đại hiệp hỏi là ở phương diện nào ?
Bang chủ Hắc Lang bang quỳ trên mặt đất, cẩn thận hỏi lại.
Diệp Phi có chút không kiên nhẫn nói:
- Chính là các ngươi gần đây làm mấy chuyện phá hoại bất hợp pháp, rốt cuộc là do ai sai khiến.
Trong nội tâm bang chủ Hắc Lang bang mạnh mẽ nhảy dựng, xem ra người này thật đúng là cùng Liễu gia có quan hệ, bằng không cũng sẽ chỉ hỏi mình gần nhất làm việc gì, trong nội tâm âm thầm thề, chỉ cần lần này có thể sống sót, tuyệt đối không thể cùng Liễu gia đối nghịch rồi, hiện giờ Liễu gia người còn không ra tay đâu, chỉ là một cái người vô danh xuất hiện, đã đem bang phái của mình làm cho chật vật không chịu nổi rồi, vì vậy không dám có bất kỳ giấu diếm, đem chuyện mình bị người thần bí mua chuộc, để đi quấy rối Liễu gia nói ra.
Diệp Phi không khỏi nhíu mày, hỏi:
- Vậy ngươi có biết rõ người kia là ai không?
- Không biết, hắn chỉ lộ mặt qua một lần, hơn nữa cũng là che mặt mà xuất hiện, lần kia hắn cũng là xông vào chúng ta tổng bộ giống như ngài, thân thủ cao cường đến đáng sợ.
Hắc Lang bang chủ nói xong, vội vàng lại bỏ thêm câu:
- Đương nhiên, cũng không cao bằng ngài .
Diệp Phi mới lười để ý tới thân thủ người nọ như nào, tiếp tục hỏi nói:
- Vậy các ngươi làm cách nào cùng bọn họ liên lạc?
Hắc Lang bang chủ nói:
- Chúng ta không có cách nào liên lạc với bọn họ a, thời điểm có việc đều là hắn tìm chúng ta, hơn nữa hình thức gì cũng đều có, có đôi khi là điện thoại, có đôi khi là email, còn có lúc là đưa cái tờ giấy tới.
- A?
Trong nội tâm Diệp Phi chợt động, nói ra:
- Vậy ngươi đem cái tờ giấy kia lấy ra cho ta xem.
Bang chủ Hắc Lang bang không dám chần chờ, vội vàng từ trên mặt đất bò lên, chạy vào trong đó gian phòng cầm tờ giấy đi ra, trong nội tâm có chút vui mừng vì trước đó không nghe theo căn dặn xem xong liền tiêu hủy của người kia.
Diệp Phi tiếp nhận tờ giấy, nhìn qua một chút liền thất vọng, chữ phía trên đều là in lên đấy, mà trang giấy sử dụng cũng là loại giấy in rất bình thường, ngẫm lại cũng đúng, đối phương đã cẩn thận như vậy, sao có thể để lại đầu mối ở thứ này? Xem ra bọn họ cũng biết Hắc Lang bang cũng không thể làm được cái gì đại sự, sở dĩ tìm bọn hắn cũng chỉ vì che dấu tai mắt người khác mà thôi, nếu mình muốn ở chỗ này tìm được chút tin tức của địch nhân, chỉ sợ là không có khả năng rồi.
Nhìn qua bang chủ Hắc Lang bang đem tờ giấy đưa cho mình xong, lại lần nữa quỳ xuống, trong mắt Diệp Phi hiện lên một đạo sát khí, Hắc Lang bang này hiển nhiên không phải là thứ gì tốt, như vậy sao không tiện tay diệt trừ bọn chúng? Như vậy cũng dễ dàng giết gà dọa khỉ, khiến tiểu bang phái khác cũng không dám lại để cho địch nhân thu mua.
Bang chủ Hắc Lang bang sau khi quỳ trên mặt đất chính là một mực chú ý đến biểu lộ của Diệp Phi đấy, vừa rồi tia sát khí kia của Diệp Phi cũng bị hắn thấy được, vì bảo vệ tánh mạng, hắn rốt cuộc chẳng quan tâm đến mặt mũi là thứ gì, dùng sức đem đầu đập trên mặt đất "bang bang" vang lên, thanh âm thê thảm van xin:
- Đại hiệp, tha mạng a! Mọi thứ ta đều đã nói toàn bộ cho ngài, hơn nữa ta cam đoan từ nay về sau sẽ không làm chuyện xấu, ngài liền xem tại nhà ta trên có người già dưới có trẻ nhỏ, buông tha ta một lần a.
Diệp Phi lại không chút nào bị gã lay động, hắn phát hiện, sau khi mình biến thân Dã Man Nhân, dường như tính cách cũng có chút thay đổi, tâm địa trở nên cực kỳ sắt đá, tuy vậy hắn cũng không ghét những thay đổi này, bởi vì có lúc, có một số việc xác thực cần phải vững tâm mà làm đấy.
Đang muốn ra tay giết chết những người này, Diệp Phi chợt nghe bên ngoài truyền đến tiếng còi cảnh sát hết sức chói tai, hơn nữa nghe thanh âm chính là ngừng ở bên ngoài câu lạc bộ đêm này, đột nhiên cánh tay đang muốn vung tới, lóe lên biến mất trước mắt đám người Hắc Lang bang.
Diệp Phi cũng không phải cố kỵ cảnh sát mới buông tha những người kia, mà là vừa rồi âm thanh cảnh sát đi đến lại để cho hắn có một cái ý nghĩ mới, những người của Hắc Lang bang này đều không phải vật gì tốt, nghĩ đến bọn hắn cũng sẽ không đem chuyện mình hỏi nói ra đấy, mà mình lưu bọn họ một mạng, nói không chừng người kia còn có thể tìm đến bọn họ, mình lại âm thầm quan sát, nếu như người kia thật sự lộ mặt, liền nhất định không thoát khỏi lòng bàn tay của mình, đến lúc đó chỉ cần bắt lấy một người, sẽ không khó để đem thế lực phía sau hắn nhổ tận gốc.
Trực tiếp nhảy lên mặt đất, Diệp Phi cũng không vội vã rời đi, mà là ở một cái địa phương vắng vẻ biến trở về bộ dáng lúc trước của mình, sau đó ung dung đi vào đại sảnh câu lạc bộ đêm, động tĩnh mình vừa gây ra cũng không nhỏ, nếu như thế lực kia thật sự cẩn thận như vậy mà nói chỉ sợ hiện tại cũng đã có được tin tức, hiện giờ mình ở lại đây quan sát cũng đúng thời điểm.
Vốn dĩ sau khi Diệp Phi đi theo quản sự tiến vào, đại sảnh bên ngoài cũng đã khôi phục huyên náo, lúc này lại vì cảnh sát ập đến mà lần nữa trở nên yên tĩnh trở lại, Diệp Phi ngưng mắt hướng ra phía ngoài nhìn lại, không khỏi thầm than lần này cảnh sát đi tới thật đúng là không ít a, chỉ thấy bên ngoài có khoảng chừng hơn mười cỗ xe cảnh sát đỗ lại, ở trên xe lóe ra đèn hiệu đằng kia không ngừng có cảnh sát nhảy xuống, sau đó rất nhanh hợp thành đội, bộ dạng tùy thời có thể đồng loạt ập vào.
Diệp Phi không khỏi âm thầm lắc đầu, những này cảnh sát nhìn về phía trên có vẻ rất khí thế, nhưng là chẳng những thời điểm trước khi tới nơi dùng còi cảnh sát thông báo cho người ta, sau khi đến còn có thời gian hợp đội, như vậy trong này dù có hoạt động nào đó lớn đến mức không thể nhất thời che giấu, người ta cũng có đủ thời gian để che dấu hết thảy rồi.