- Ngươi cho rằng ta chưa từng nghĩ qua sao? Ta cũng từng nói với những người kia như vậy, ta có thể không cần tiền lương, chỉ cần bọn họ có thể gánh chịu chi tiêu hàng ngày của cô nhi viện là được rồi, tuy nhiên bọn họ không có một người nào, không có một cái nào đồng ý đấy.
Lý Tuyết Nhi cười khổ nói:
- Nơi này của chúng ta có hơn một trăm đứa bé, một năm sinh hoạt phí, học phí, còn có tiền chữa trị, cũng phải tầm một trăm vạn mới đủ, những kia công ty vừa nghe nói con số này số, liền dứt khoát không để ý tới ta.
Diệp Phi ngạc nhiên nói:
- Một trăm vạn đối với những công ty lớn kia mà nói, cũng không coi là cái gì a? Hơn nữa muốn mời nhân viên quản lý cao cấp dạng như ngươi, lương một năm cũng không thấp hơn con số này rồi, thật không biết bọn họ đều nghĩ như thế nào đấy.
Lý Tuyết Nhi cười lạnh nói:
- Một trăm vạn đối với những đại lão bản kia mà nói, xác thực không tính là cái gì, bọn họ tùy tiện cho tình nhân mua đồ cũng không ít hơn số này, nhưng nếu để cho bọn họ đem tiền tặng không cô nhi viện, dù chỉ là một vạn, bọn họ cũng sẽ đau lòng. Hơn nữa bọn họ sở dĩ tìm ta ký kết ở trước thời điểm ta tốt nghiệp, ngươi cho rằng bởi vì cái gọi là tài hoa sao? Bọn họ chỉ là coi trọng ta xuất thân thấp hèn, muốn dùng giá thấp mời đến một người có thể ra sức làm cho bọn họ mà thôi.
Diệp Phi không khỏi hơi sững sờ, những người làm ăn mà hắn thường tiếp xúc đến, cũng chỉ có đám người Liễu Diệc Như rồi, mà tâm địa thiện lương như Liễu Diệc Như hiển nhiên cũng sẽ không giống những lão bản vô lương kia, cho nên ở trong nội tâm Diệp Phi, những phú hào nổi danh thường xuyên tham dự một ít hội từ thiện kia, cũng là người rất tốt, giống như nữ thần của hắn vậy, hiện tại xem ra, lại là hoàn toàn sai rồi, trong lúc nhất thời không khỏi có chút cảm khái, xem ra kinh nghiệm nhân sinh của mình thật đúng là quá ít.
Lý Tuyết Nhi đến giờ còn không hiểu Diệp Phi đến cùng là muốn làm cái gì, thấy hắn sau khi nghe xong lời của mình, liền lộ ra một bộ dạng trầm từ, không khỏi nửa vui đùa nửa nghiêm chỉnh hỏi:
- Ngươi đang suy nghĩ gì? Có phải là suy nghĩ làm cách nào trợ giúp cô nhi viện này a?
Nàng hỏi như vậy, cũng là có dụng ý của mình đấy, Diệp Phi nếu là bằng hữu của Mao Tử, chắc hẳn tâm địa cũng sẽ không quá kém, hơn nữa nhìn bề ngoài của hắn, hẳn là xuất thân tại gia đình rất giàu có đấy, hiện tại mình có thể đả động được hắn, cho dù không thể khiến trong nhà của hắn xuất lực, chỉ là riêng hắn hỗ trợ, hẳn là cũng có thể khiến cho khốn cảnh của cô nhi viện tốt hơn không ít.
Diệp Phi lại lần nữa hỏi một đằng nói một nẻo, hỏi:
- Nếu để cho ngươi quản lý một công ty có tài sản trị giá hơn một tỷ, ngươi có nắm chắc có thể quản lý tốt hay không?
Lý Tuyết Nhi có chút khó hiểu Diệp Phi tại sao phải hỏi như vậy, chỉ cho là hắn đang nói đùa, cũng dùng khẩu khí vui đùa y hệt nói:
- Vậy thì có sao, cũng không có gì khó đấy, đừng nói là hơn một tỷ, cho dù đem cả tập đoàn Phi Vân Vọng Hải cho ta, ta cũng có thể đem nó quản lý ngay ngắn rõ ràng đấy.
Diệp Phi nghiêm mặt nói:
- Ta nói nghiêm túc đấy, hi vọng ngươi cũng có thể nghiêm túc trả lời ta.
Lý Tuyết nhi thế mới biết Diệp Phi cũng không phải nói đùa với mình, mặc dù không rõ tại sao hắn phải hỏi cái này, nhưng vẫn nghiêm túc, nói ra:
- Vậy thì phải xem là công ty dạng gì rồi, chỉ cần không phải đang đến bờ vực chuẩn bị phá sản, ta vẫn có năng lực kia đấy.
Lý Tuyết Nhi cũng không phải khoác lác, từ nhỏ nàng chỉ biết Lý bà bà giúp nàng được đọc sách là chuyện không dễ dàng cỡ nào, cho nên đối với việc học tập luôn lấy thái độ cực kỳ chăm chú mà đi học đấy, tại thời điểm tham gia vài tổ nghiên cứu và thảo luận trên đại học, trong lúc đối chiếu phân tích cụ thể một ít ví dụ, phương án nàng đưa ra thậm chí so với mấy lão buôn bán thành tinh còn phải hoàn mỹ hơn nhiều đấy, đây cũng là nguyên nhân vì cái gì những công ty lớn kia muốn thuê nàng ở thời điểm còn chưa tốt nghiệp, mà sau khi từ chối những công ty lớn kia, mặc dù biết nhiều khả năng cả đời này cũng sẽ không dùng đến những kiến thức này rồi, nhưng Lý Tuyết Nhi lại một chút cũng không bỏ quên, hơn nữa sự tình cần lo lắng tính toán cũng thành thục hơn so với thời điểm ở trường nhiều lắm.
- Nếu như là một công ty tài chính sung túc, lĩnh vực phát triển cũng nhiều hơn, ngươi có thể quản lý được hay không? Ta nói có thể chính là có thể khiến cho công ty phát triển, mà không phải chỉ có thể chú ý cô nhi viện này.
Diệp Phi hỏi vấn đề trọng yếu nhất.
- Công ty như vậy, nhiều khi một người không có tri thức về phương diện này cũng có thể quản lý được, lại càng không cần phải nói là ta.
Lý Tuyết Nhi rất tự tin nói, nhưng lại lập tức thở dài:
- Chỉ là, nơi nào sẽ một công ty như vậy muốn ta quản lý a.
- Trước kia có hay không ta không biết, nhưng hiện giờ là có rồi.
Diệp Phi rốt cục nói ra ý nghĩ của mình với nàng:
- Ta có ý định mở một công ty, sau đó mướn ngươi làm tổng giám đốc điều hành công ty, từ nay về sau hết thảy chi tiêu của cô nhi viện đều do công ty phụ trách, mà ta cũng có thể cho ngươi tiền lương kếch xù hoặc là dứt khoát cho ngươi cổ phần, không biết ngươi có hứng thú hay không?
- Ngươi? Mở công ty?
Lý Tuyết Nhi có chút không dám tin nhìn Diệp Phi, thấy hắn tựa hồ không giống như là đang nói đùa, liền hỏi:
- Được rồi, vậy ngươi dự định đầu tư bao nhiêu tiền?
- Cái này phải xem năng lực của ngươi rồi.
Diệp Phi nở nụ cười:
- Ngươi có bao nhiêu năng lực, ta liền cho ngươi bấy nhiêu không gian để thi triển, đúng rồi, ngươi mới vừa nói là công ty khoảng trăm ức ngươi cũng có năng lực quản lý tốt, không biết có phải là thật hay không?
- Đương nhiên là thật sự!
Lý Tuyết Nhi không chút do dự hồi đáp:
- Nếu đúng như ngươi nói, tài chính sung túc, lại có phương pháp, ta khẳng định không có vấn đề gì.
- Tốt lắm!
Diệp Phi đánh nhịp nói:
- Trước hết ta bỏ vốn một trăm ức, chúng ta thành lập một cái công ty, hi vọng ngươi có thể để nó kinh doanh tốt.
- Một trăm ức?
Lý Tuyết Nhi cả kinh thiếu chút ngốc mất, vốn dĩ nàng nghĩ đến, Diệp Phi tối đa cũng chỉ xuất ra mấy trăm vạn để chơi đùa, loại chuyện này đối với một ít công tử ca không biết trời cao đất rộng cũng là chuyện rất bình thường, lại tuyệt đối không ngờ tới, cái hài tử chỉ có mười sáu mười bảy tuổi này vậy mà mở miệng chính là một trăm ức, nàng sao có thể không kinh ngạc.
Lúc này Diệp Phi lại ném ra ngoài một quả bom nặng ký:
- Đương nhiên, một trăm ức này chỉ là đầu tư ban đầu, nếu như ngươi làm tốt, ta sẽ tiếp tục bơm thêm tiền đấy... đến lúc đó, tập đoàn lớn nhất cả nước thậm chí cả thế giới, cũng sẽ từ trong tay của chúng ta sinh ra!
Thanh âm của hắn thực sự không mang theo chút nào đùa cợt, cùng không hề tận lực phóng đại, tuy nhiên lại vang lên rất hữu lực, tựa như đang bình thản tuyên bố ra một điều gì ghê gớm. Giờ phút này, Diệp Phi đột nhiên sinh ra loại khí thế hào hùng vạn trượng, ban đầu hắn cũng chỉ muốn làm cái công ty không nhỏ, thời điểm giúp đỡ cô nhi viện, cũng âm thầm trợ giúp trong nhà mình, nhưng hiện tại hắn đã có một loại dã tâm xưng bá thế giới trên phương diện buôn bán này, dựa vào thực lực hắn hiện giờ cũng có thể xem như nguồn tài chính không bao giờ cạn kiệt, vì vậy điểm ấy cũng không phải là không thể nào làm được.
Nhìn xem tư thế oai hùng kia của Diệp Phi, Lý Tuyết Nhi cảm giác dáng người vốn không thấp của hắn giống như càng thêm cao lớn hơn bao giờ hết, phảng phất như một cái anh hùng đỉnh thiên lập địa, giờ khắc này, trong lòng nàng đột nhiên dâng lên một loại cảm giác hai mươi bảy năm qua chưa bao giờ có, thời điểm nhìn hắn, tim đập thậm chí có chút gia tốc, tuy nhiên, nàng lại lập tức lắc đầu, trong nội tâm có chút tự giễu, mình đang suy nghĩ cái gì đâu, hắn vẫn chỉ là một hài tử nha, so với chính mình còn nhỏ hơn mười tuổi đấy, chỉ là mặc dù nghĩ như vậy, nhưng nàng lại tinh tường biết được, hình tượng trong nháy mắt này của Diệp Phi, chỉ sợ sẽ bị mình giấu ở sâu trong nội tâm thật lâu, không biết chừng chính là cả đời.