Khi Diệp Tư Kỳ đi rồi, hai người Diệp Phi lại quay lại ngồi làm bài tập, nhưng Diệp Vân Khinh lại ngồi không yên, nàng là nữ hài rất thông minh, dĩ nhiên là nhìn ra được vừa rồi đại tỷ cố ý đem mình đuổi đi đấy, nàng tuy rất nghe lời đại tỷ nhưng đối với cuộc nói chuyện của bọn họ cũng là cực kỳ hiếu kỳ, phải biết rằng giữa huynh đệ tỷ muội bọn họ thường không có gì giấu giếm lẫn nhau đấy.
- Ca ca, vừa rồi đại tỷ và ngươi nói chuyện gì nha?
Nhịn không được, Diệp Vân Khinh rốt cuộc vẫn phải hỏi.
Diệp Phi đương nhiên sẽ không đem chuyện vừa rồi của mình nói cho nàng nghe, vốn mình ở trước mặt nàng đã không có bao nhiêu uy nghiêm của ca ca, nếu lại để cho nàng biết được chuyện xấu hổ kia của mình, nàng sẽ càng không coi mình là ca ca rồi, vì vậy cười nói:
- Không có gì, đại tỷ chỉ là quan tâm thân thể của ta một chút mà thôi.
- Ta mới không tin đâu, nếu đại tỷ thật sự chỉ quan tâm thân thể của ngươi, cũng không cần đem ta đuổi khéo, ngươi rốt cục có nói hay không, nếu không nói...
Diệp Vân Khinh lộ ra hai cái răng nanh của nàng.
- Nữ hiệp tha mạng a, ta nói !
Diệp Phi lập tức giơ tay đầu hàng:
- Thực ra, việc này nói ra cũng đơn giản, chỉ là đại tỷ hơi xấu hổ một chút, không tiện nói ngay trước mặt ngươi, việc này cũng có liên quan với ngươi đấy.
- Đại tỷ xấu hổ? Mà cùng ta có quan hệ?
Diệp Vân Khinh càng thêm hiếu kỳ, liền nói:
- Rốt cuộc là chuyện gì nha ?
Diệp Phi cười nói:
- Đại tỷ nói thân thể của ta yếu ớt, hơn nữa tuổi quá nhỏ, nàng muốn ta mau mau lớn lên, sau đó rèn luyện thân thể thật tốt, nàng với ngươi cùng gả cho ta làm vợ!
- Ngươi cứ mơ đi.
Diệp Vân Khinh Khinh bỉ nói:
- Trên đời này người có thể xứng đôi với đại tỷ còn chưa sinh ra đâu, ngươi lại càng không cần phải nói.
- Nói như vậy, ta chỉ xứng với ngươi rồi?
Diệp Phi vẫn cợt nhả, hắn cũng không phải muốn đùa giỡn Diệp Vân Khinh, mà là muốn đánh trống lảng nói sang chuyện khác.
- Đúng vậy a, ngươi xứng nhất rồi.
Diệp Vân Khinh tiếp tục khinh bỉ hắn:
- Liền gả cho ta để xách giày!
Hai huynh muội huyên náo vui vẻ, phía dưới lại truyền đến thanh âm của Trương di:
- Dao Dao, ngươi cũng tới rồi a.
Nghe được thanh âm Trương di, hai huynh muội đều trầm mặc xuống, nếu nói trong nhà này bọn họ sợ ai nhất, thì tuyệt đối là nhị tỷ của mình Diệp Tư Dao. Nhị tỷ là người rất nghiêm túc, nàng bên ngoài là người rất lãnh đạm, đối người nhà tuy quan tâm nhưng bởi vì tại thời điểm nàng vừa xin việc thì mụ mụ qua đời, tạo cho nàng đả kích rất lớn, hơn một năm liền đều không nói gì, cuối cùng vẫn là sau khi Liễu Diệc Như đến nhà này, cẩn thận chiếu cố mới khiến cho nàng khôi phục trở lại, nhưng kể từ lần đó nàng liền trở nên không quá mức biểu lộ tình cảm của mình, luôn làm ra một bộ dạng rất nghiêm túc, mặc dù biết Nhị tỷ đối với chính mình sẽ không kém so với đại tỷ, nhưng hai người bọn họ lại vẫn là có chút sợ nàng.
Hai huynh muội lần nữa bỏ xuống bài tập, chuẩn bị đi ra ngoài, tuy sợ Nhị tỷ nhưng bọn hắn đối với Nhị tỷ vẫn rất thân.
Không đợi bọn họ ra tới cửa, nhị tỷ Diệp Tư Dao đã bước vào trước, khuôn mặt và dáng người Diệp Tư Dao cũng không hề thua kém so với đại tỷ lớn hơn hai tuổi của nàng, đặc biệt trên mặt biểu lộ lạnh như băng càng cho người ta một loại tư thái nữ vương cao cao tại thượng, làm cho người ta cảm thấy nàng với mình cách nhau rất xa, chỉ có thể ở trong mộng nghĩ tới.
Lúc nhị tỷ tới, Diệp Phi cùng Diệp Vân Khinh thành thật ngồi xuống, giống như hai cái học sinh tiểu học, tuyệt đối không dám lộn xộn.
Nhìn qua bộ dạng của tiểu đệ tiểu muội, Diệp Tư Dao có chút bất đắc dĩ, nàng cũng không muốn đệ đệ và muội muội sợ mình như vậy, nhưng cũng không có cách nào, từ nhỏ mình liền không biết biểu đạt tình cảm, đã thành thói quen mặt lạnh, thỉnh thoảng chính là muốn cười cũng có chút khó khăn, lại càng không phải nói giống như đại tỷ cực kỳ ôn nhu đối với bọn hắn rồi.
Cố gắng nặn ra vẻ tươi cười, Diệp Tư Dao hỏi Diệp Phi, nói:
- Tiểu Mãn, ở quân doanh trôi qua thế nào?
Diệp Phi nhìn về phía con mắt nhị tỷ, tâm tư trưởng thành hơn khiến hắn cũng từ trong ánh mắt của nàng thấy được vẻ ôn nhu ân cần giống với đại tỷ, tại thời khắc này, hắn mới hiểu được, thì ra nhị tỷ cũng giống như đại tỷ đều vô cùng quan tâm bảo vệ mình, ngẫm lại trước kia, nhị tỷ nhìn mình cũng là ánh mắt như vậy, chỉ là mình lại bị nét mặt của nàng hù sợ, một mực không để ý đến mà thôi. Hắn đột nhiên cảm thấy có lỗi với nhị tỷ, những năm này mình và muội muội một mực sợ nàng như vậy, cũng bởi vậy có chút bất hòa đối với nàng, nghĩ tới trong lòng nàng nhất định sẽ cảm thấy không tốt a?
Diệp Phi đổi ghế của mình, ngồi tới bên cạnh Nhị tỷ dúi đầu vào trước ngực nàng, cả khuôn mặt chăm chú dán vào bộ vị cao ngất mềm mại của nàng, kỳ lạ là trong nội tâm lại không có một chút khinh niệm, chỉ có một loại ấm áp nhàn nhạt.
- Nhị tỷ, cám ơn ngươi những năm qua đã quan tâm chúng ta !
Diệp Phi chân thành nói.
- Đứa ngốc! Chúng ta là tỷ đệ nha, ngươi thế nào lại khách khí như vậy?
Lần đầu tiên, Diệp Tư Dao lộ ra dáng vẻ tươi cười từ trong nội tâm, dịu dàng vuốt ve đầu tiểu đệ .
Diệp Vân Khinh ngồi ở một bên liền có chút sợ ngây người, nàng tới bây giờ cũng không biết, hóa ra nhị tỷ cũng có thể cười đẹp đến như vậy, ôn nhu như thế, trong nháy mắt, nàng cũng hiểu rõ tấm lòng của nhị tỷ, học Diệp Phi chuyển đến bên người nhị tỷ, cũng đem thân thể áp vào trong ngực của nàng.
Ôm một đôi đệ muội mình yêu thương nhất, trong nội tâm Diệp Tư Dao càng thêm vui vẻ, ôn nhu nói:
- Ở trường học các ngươi phải ngoan đấy, biết không? Nếu có chuyện gì liền nói với ta, mụ mụ cùng đại tỷ đều bề bộn nhiều việc, chỉ có ta rảnh rỗi một chút.
Nàng sau khi tốt nghiệp cũng không tiến vào công ty của Liễu Diệc Như, mà tự mình mở một Võ quán nhỏ, Liễu gia có một bộ công phu gia truyền rất không tệ, tỷ muội các nàng chính là luyện tập từ nhỏ, bằng không Diệp Vân Khinh cũng không có khả năng trở thành đại tỷ trong trường học rồi.
Nói đến đại tỷ, Diệp Phi cười nói:
- Nhị tỷ, ngươi như thế nào lại không đi cùng đại tỷ a? Nàng cũng vừa mới đến đấy, còn mụ mụ tại sao không tới?
Diệp Tư Dao nói:
- Lúc đại tỷ tới cũng có nói với ta rồi, chỉ là ta còn có chút việc liền để cho nàng tới trước, hiện giờ trong công ty vừa mới tiếp nhận một số vụ làm ăn lớn, mụ mụ cùng đại tỷ rất bận, mụ mụ hôm nay còn không về nhà đấy.
Diệp Tư Dao giải thích, bất quá cũng không nói thật, mụ mụ chưa về nhà không phải giả, lúc đại tỷ đến có kêu nàng cũng không giả, nhưng nàng thật ra cũng không có việc gì bận, mà là nàng cố ý cùng với đại tỷ tách ra, cũng không phải nàng không muốn ở cùng một chỗ với bọn họ, chỉ có điều nếu cùng đại tỷ đến mà nói, hai đứa nhỏ này đều sẽ thân cận với đại tỷ, như vậy sẽ làm nàng cảm thấy càng thêm thất lạc.
Diệp Tư Dao biết rõ bọn họ ngày mai còn phải đi học, hơn nữa trên tay còn có rất nhiều bài tập không làm xong, cũng không ở lâu, sau khi hàn huyên một chút liền rời đi.
Sau khi Diệp Tư Dao rời đi, trong thư phòng rốt cục an tĩnh lại, hai huynh muội cũng mau chóng làm bài tập, bọn họ cũng không muốn để cho Ngọc Vô Hà phê bình vào ngày mai.
Thẳng đến mười một giờ tối, hai người làm xong bài tập, Diệp Vân Khinh duỗi lưng một cái, đột nhiên khanh khách nở nụ cười.
Diệp Phi có chút khó hiểu nhìn nàng, không rõ nàng lại phát thần kinh gì rồi, bất quá lời này hắn không dám nói ra, chỉ phải hỏi:
- Ngươi làm sao vậy ?
- Ta cao hứng nha!
Diệp Vân Khinh cũng không có thừa nước đục thả câu:
- Đến giờ ta mới biết, thì ra nhị tỷ cũng tốt với chúng ta như vậy đấy, trước kia còn luôn sợ nàng đâu.
- Đúng vậy !
Diệp Phi khẽ gật đầu:
- Ngẫm lại trước kia, thật sự có lỗi với nhị tỷ a. Chúng ta như vậy đã khiến nàng rất khổ sở.
Diệp Vân Khinh cũng đồng cảm, nhưng cũng không nghĩ tiếp vấn đề này, dù sao hiện tại cũng đã hiểu rõ lòng nhị tỷ rồi, loại sự tình này từ nay về sau cũng sẽ không phát sinh lần nữa, cần gì phải nghĩ nhiều như vậy? Vì vậy cười nói:
- Được rồi a, đừng có tiếp tục nghĩ loạn nữa, đã trễ như vậy chẳng lẽ ngươi còn không mệt ? Vẫn nên ngủ sớm một chút đi!
- Đúng vậy a, thật mệt !
Diệp Phi cũng không nghĩ nữa, chỉ cần từ nay về sau đối tốt với nhị tỷ một chút là được:
- Vậy thì đi tắm trước rồi ngủ, hay là cùng nhau tắm?