Nhìn qua bộ dạng hoa đẹp mặc người hái kia của mụ mụ, Diệp Phi không khỏi có chút ngây dại, trong nội tâm sinh ra một loại xúc động muốn đem nàng bổ nhào xuống, bất quá nghị lực được ma luyện từ nhỏ của hắn dù sao cũng không phải uổng phí, rất nhanh liền kềm chế được loại xúc động này, nhẹ nhàng đưa đầu đi qua, cũng không lập tức hôn môi nàng, mà là lè lưỡi, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp trên bờ môi thơm mềm của mụ mụ một chút.
Chỉ là liếm nhẹ một cái, Diệp Phi liền triệt để mê luyến trên đôi môi ngọt ngào này, há miệng đem hai mảnh môi thơm mềm mại của nàng ngậm vào trong miệng, nhẹ nhàng mút lấy, đồng thời còn đem đầu lưỡi đưa tới, muốn tiến vào bên trong miệng nhỏ ngọt ngào của mụ mụ, tuy nhiên nó lại đụng phải hai hàng răng ngọc chắn giữ của nàng.
Tuy rằng Liễu Diệc Như cũng không ngăn cản hắn làm như vậy, nhưng mặc hắn châm ngòi như thế nào, nàng cũng không chịu đem miệng mở ra cho hắn tiến vào, tuy vậy Diệp Phi thực sự không vội, phảng phất là chiếm được một món đồ chơi ưa thích, dùng đầu lưỡi liên tục đảo qua hàng răng ngọc bên trong miệng nhỏ của nữ thần.
Như vậy một lát sau, Liễu Diệc Như cảm thấy không sai biệt lắm, vừa định đem Diệp Phi đẩy ra, chính là không biết vì thói quen hay gì, một tay Diệp Phi bất chợt không thành thật vươn tới trước ngực của nàng, trực tiếp cầm lấy một bên ngực mềm mại ngạo nghễ ưỡn lên của nàng, nhẹ nhàng bóp lấy.
- Ưm!
Bộ vị mẫn cảm lọt vào đánh lén khiến Liễu Diệc Như không khỏi hô lên một tiếng, mà một tiếng kinh hãi này cũng làm cho cái miệng nhỏ nhắn một mực khép chặt của bỗng hé mở, Diệp Phi không hề buông tha cơ hội khó có được này, đầu lưỡi trong nháy mắt tiến nhập miệng nhỏ của nàng, tìm được cái lưỡi non mịn thơm tho của nàng, nhẹ nhàng không ngừng dây dưa.
Bị nhi tử đột phá phòng tuyến, Liễu Diệc Như ngược lại không vội đẩy ra hắn, bởi vì này loại cảm giác miệng lưỡi tương giao này thực sự quá mỹ diệu, làm cho nàng không khỏi trầm mê vào, thậm chí còn có chút không lưu loát mà đáp lại.
Diệp Phi thật không ngờ, kỹ xảo hôn môi của mụ mụ thậm chí không bằng cả tiểu muội, xem ra nàng ở phương diện này cũng không có quá nhiều kinh nghiệm, nói không chừng ngay cả chỗ tuyệt vời chính thức của loại sự tình này cũng chưa từng hưởng thụ qua đâu, nhớ tới Diệp Ngưng Sương từng nói, năm đó mụ mụ là vì muốn duy trì quan hệ của hai nhà mới gả cho cha mình đấy, trước đó bọn họ thậm chí ngay cả mặt mũi cũng đều rất ít gặp, lại càng không cần phải nói đến tình cảm gì rồi, mà một đôi vợ chồng không có tình cảm ở cùng một chỗ, làm sao có thể hưởng thụ triệt để loại cảm giác mỹ diệu giữa nam nữ này?
Từ sau khi nếm thử loại sự tình tuyệt vời này, Diệp Phi vẫn cảm thấy đây là chuyện thoải mái nhất trên đời, hơn nữa tiểu muội cũng đã nói, nếu như từ nay về sau Diệp Phi không cùng nàng song tu, nàng không bằng đi chết còn tốt hơn, nghĩ như vậy, chợt cảm thấy mụ mụ đúng là có chút đáng thương đâu, mình nhất định phải làm cho nàng biết rõ cảm giác tuyệt vời nhất trên đời này là gì!
Cái ý nghĩ tà ác ý này vừa sinh ra, đồ vật mà hắn vừa thông qua đọc sách để yên tĩnh xuống kia rốt cuộc không chịu sự khống chế của hắn, mãnh liệt đứng dậy, thẳng tắp chọc lên người mụ mụ, hơn nữa bởi vì tư thế hiện tại của bọn họ, vật kia càng là trực tiếp chọc thẳng tới u cốc dưới bụng nàng.
Liễu Diệc Như đang nhắm mắt hưởng thụ nhi tử vận dụng kỹ thuật hôn môi cao siêu mang đến cho mình khoải cảm, đột nhiên cảm thấy phía dưới của mình bị một đồ vật cứng rắn chọc lên, tuy rằng đúng như suy nghĩ của Diệp Phi, nàng cũng không có chút kinh nghiệm gì trong loại chuyện này, nhưng dù sao cũng là người từng trải, tự nhiên biết rõ đó là vật gì, không khỏi có chút hoảng loạn, hơn nữa trên thân thể vậy mà sinh ra một loại khát vọng chưa từng có, chỗ đó cũng có chút ẩm ướt.
Chính loại khát vọng này lại để cho Liễu Diệc Như có chút sợ hãi, rốt cuộc chẳng quan tâm hưởng thụ loại khoái cảm trao đổi miệng lưỡi, vội vàng đem Diệp Phi đẩy ra, có chút thở hổn hển nói:
- Được rồi, hôn cũng đã hôn qua, nhanh đi ngủ đi!
Nói xong thân thể liền lùi về phía sau để tránh thoát cái đồ vật làm cho mình bối rối không thôi kia.
Diệp Phi mặc dù có chút không cam lòng, nhưng từ trước đến nay đối với lời nói của Liễu Diệc Như, hắn đều là nói gì nghe nấy đấy, hơn nữa hắn mặc dù có loại tà niệm này, nhưng nếu thật sự lại để cho hắn tới, hắn nhất thời đúng là không dám làm thật, huống hồ có thể cùng nữ thần hôn sâu đến hơn năm phút, cũng đã xem như thu hoạch ngoài ý liệu rồi, vì vậy Diệp Phi cũng không hề cưỡng cầu, nghe lời nhắm mắt lại, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.
Diệp Phi là đang ngủ, nhưng chính Liễu Diệc Như lại là nhất thời khó có thể ngủ, nhìn xem khuôn mặt điềm tĩnh như trẻ con của nhi tử sau khi ngủ say trong ngực mình, cho đến hôm nay, nàng mới chính thức ý thức được, hắn thật sự lớn lên rồi, vô luận là về tâm lý hay là trên sinh lý đều là như vậy, hơn nữa cũng đã bắt đầu đối với nữ nhân cảm thấy hứng thú, vậy hôn sự của hắn cùng Lâm Linh, có phải là cũng nên công bố ra ngoài rồi sao?
Nghĩ đến điều này, Liễu Diệc Như bỗng cảm thấy trong nội tâm có chút buồn bực và lo sợ, phảng phất đồ vật yêu mến của mình bị người khác đoạt mất vậy, nếu như hắn và Lâm Linh kết hôn, rồi muốn dời ra ngoài ở riêng đâu? Vậy hắn còn có thể không muốn xa rời mình giống như hiện giờ hay không? Chỉ sợ là sẽ không đi.
Thế nhưng như vậy mới đúng a, Liễu Diệc Như không khỏi tự giễu, dù sao cái hài tử nào sau khi kết hôn cũng không có khả năng ở bên cạnh mẫu thân cả đời đấy, bọn họ luôn phải có sinh hoạt của riêng vợ chồng mình, mà mình cần làm, đó là ở sau lưng yên lặng dõi theo hắn, chỉ cần có thể chứng kiến hắn hạnh phúc, cũng chính là hạnh phúc lớn nhất của mình.
Nghĩ thông suốt những điều này, Liễu Diệc Như liền hơi thấp người xuống, đem nửa người trên của mình áp vào hoài bão rộng lớn của Diệp Phi, đem đầu gối ở trước ngực hắn, lắng nghe từng nhịp tim hữu lực của hắn, đột nhiên cảm giác được một loại an tâm chưa từng có từ trước tới nay, phảng phất những chuyện phiền lòng trong gia tộc cũng không đáng coi là cái gì, cả người cũng hoàn toàn trầm tĩnh lại.
Mấy ngày liên tiếp lo lắng mệt nhọc, khiến cho Liễu Diệc Như cũng đã rất mệt mỏi rồi, tâm thần vừa trầm tĩnh lại, liền rất nhanh tại trong ngực Diệp Phi tiến nhập mộng đẹp, tình hình như vậy nếu để cho ngoại nhân chứng kiến, nhất định sẽ cho rằng bọn họ là một đôi vợ chồng cực kỳ ân ái.
Liễu Diệc Như ở thời điểm hơn mười giờ sáng liền bị một hồi chuông điện thoại đánh thức, sau khi nhìn qua thời gian sau, nàng không khỏi có chút kinh ngạc, bởi vì nàng cũng đã không nhớ rõ đã bao nhiêu năm, mình chưa có được giấc ngủ an ổn như vậy, mỗi ngày đều vì chuyện gia tộc và chuyện của công ty mà thức khuya dậy sớm, còn lần này, vậy mà ngủ trọn vẹn gần mười hai giờ, Liễu Diệc Như không khỏi nhìn thoáng qua nhi tử đã sớm tỉnh lại, lại không hề đánh thức mình, mà là tựa ở đầu giường, trên khuôn mặt mang vẻ mỉm cười nhìn mình, chẳng lẽ là bởi vì tại trong ngực của hắn, mình mới ngủ yên giấc như vậy sao?
Nhận điện thoại, thư ký họ Lý của nàng lại nói cho nàng một cái tin tức không biết được tính là tốt hay xấu, đó là tổng giám đốc điều hành Lý Tuyết Nhi của tập đoàn Thu Phong gửi cho nàng thư mời, muốn nàng tham gia tiệc rượu cử hành đêm nay của tập đoàn Thu Phong.
Buông xuống điện thoại, Liễu Diệc Như không khỏi rơi vào trầm tư, Lý Tuyết Nhi một mực đều có chút an phận này, như thế nào đột nhiên muốn mở một cái tiệc rượu như vậy đâu? Nghe thư kí nói, lần này tập đoàn Thu Phong tựa hồ đem hầu hết nhân vật nổi tiếng của Vọng Hải đều mời đến, vậy có phải nói rõ bọn họ bắt đầu nổi lòng hiếu thắng rồi không?
Diệp Phi ở bên cạnh cũng mơ hồ nghe được một ít thanh âm trong điện thoại, trong nội tâm không khỏi thầm khen, Lý Tuyết Nhi này thật đúng là động tác rất nhanh đấy, buổi sáng mình vừa mới gọi cho nàng, hiện tại nàng cũng đã sắp xếp xong xuôi rồi.