Nhưng hắn cũng không có hỏi, chỉ là lắc đầu, chồng chất những hộp gỗ này lên nhau, nói: "Có những thứ này ngược lại là không cần lo lắng, ta có nhận biết mấy vị sư tỷ, sư muội Luyện Đan Sư ở trong Đan Hương Cốc tại Tiểu Bích Phong, ta sẽ thay ngươi thỉnh cầu bọn họ luyện chế một lò đan dược, được chứ?"
"Cứ đi đi!" Phương Quý chẳng hề để ý phất phất tay, nghĩ một chút lại nói: "Khiêm tốn một chút, đừng để lộ ra!"
A Khổ lộ ra vẻ mặt ghi nhớ nói: "Ta biết rồi!"
Sự tình tu hành liền được quyết định như vậy, Phương Quý cũng tạm thời không nghĩ nhiều nữa.
Vào ngày thứ hai, hắn và A Khổ cùng nhau đi tới Thanh Tĩnh Các, đổi bảng tên, nhận bào phục cùng với ban thưởng của tiên môn, đến lúc này, từ trên danh nghĩa hắn cũng đã được xem như là đệ tử Hồng Diệp Cốc của Thái Bạch Tông.
Chỉ bất quá là bây giờ tu vi của hắn còn chưa đạt tới Dưỡng Tức trung giai, cũng không có cách nào trực tiếp tiếp nhận truyền thừa của Hồng Diệp Cốc, cho nên dựa theo lệ cũ, bọn hắn còn cần tiếp tục nán lại một đoạn thời gian tại Ô Sơn Cốc, dựa vào ban thưởng của tiên môn để tăng cao tu vi, sau khi đạt đến Dưỡng Tức trung giai lại chính thức tiến vào Hồng Diệp Cốc tu hành, đồng thời lựa chọn công pháp phù hợp với chính mình.
Ban thưởng của tiên môn đều là những thứ không tệ, ví dụ như tám khối ngọc phù để luyện chế Tụ Linh Trận, so sánh với linh tuyền thì còn mạnh hơn nhiều, còn có ba viên Bổ Khí Đan cao cấp, cực kỳ khiến cho người ta nóng mắt!
Bất quá Phương Quý trái lại là cũng không để những thứ mà tiên môn ban thưởng vào mắt, bởi vì vào năm ngày sau, A Khổ sư huynh đã lén lén lút lút ôm tới một hộp linh đan đưa cho Phương Quý, tràn đầy mừng rỡ nói: "Ta đã mời Nhiếp sư tỷ có trình độ đan pháp tốt nhất ở Đan Hương Cốc giúp ngươi luyện chế một lò Nhưỡng Linh Đan này, đồng dạng cũng là Bổ Khí Đan cao cấp, nhưng so sánh với đan dược mà tiên môn ban thưởng còn tốt hơn một chút, có tổng cộng 21 viên, Nhiếp sư tỷ thu ba thành theo lệ cũ, nàng giữ lại bảy viên, 14 viên còn lại đều ở chỗ này..."
Phương Quý nghe thế cũng vui vô cùng, mở hộp ra xem xét, chỉ thấy từng viên đan dược lớn chừng trái nhãn đặt ở trong hộp lót vải nhung, đan quang óng ánh, vừa mở hộp ra, liền ngửi được một cỗ linh khí nồng đậm.
"Bổ Khí Đan cao cấp mà tiên môn ban thưởng chỉ có giá 30 linh tệ một viên, còn Nhưỡng Linh Đan thế nhưng là có giá 50 linh tệ một viên..."
Phương Quý mừng rỡ trong bụng, có Tụ Linh Trận cùng với Nhưỡng Linh Đan, tu vi của hắn còn không thể tăng mạnh?
Thế là hắn không khỏi tán thưởng nói: "Trương Xung Sơn sư huynh thật ra là người tốt, còn hào phóng hơn so với tiên môn, mặc dù ta vẫn phải đánh hắn một trận..."
Nhân sinh gặp gỡ, luôn luôn vô thường.
Cũng ngay vào thời điểm Phương Quý vô cùng vui vẻ ôm ngọc phù Tụ Linh Trận cùng với Nhưỡng Linh Đan, ở chung quanh Tiểu Thạch Kiều, trong một căn lầu nhỏ cô tịch thanh lãnh nào đó, đệ tử Ô Sơn Cốc Lương Thông ngồi ở trên giường, vết bầm tím trên mặt còn chưa tan, hai mắt vô thần, ngơ ngác nhìn vách tường.
Một lần lựa chọn sai lầm sẽ gây ra kết quả hoàn toàn khác biệt.
Hắn vốn là đệ tử tại Tiểu Thạch Kiều có hi vọng tiến vào Hồng Diệp Cốc nhất, nhưng cũng bởi vì đánh chủ ý vào thằng nhóc kia, cho nên đã dẫn phát ra nhiều sự cố như vậy, bây giờ thì rất tốt, thằng nhóc kia phong quang xán lạn, trở thành đệ tử Hồng Diệp Cốc sớm một năm, nhưng còn hắn thì sao, không chỉ không thể báo được thù, gốc sâm già kia cũng không còn, càng đáng sợ hơn chính là, tên Trương Xung Sơn kia rõ ràng là không có đủ bản lĩnh, bây giờ thế nhưng lại giận chó đánh mèo đối với hắn, thế mà giở công phu sư tử ngoạm, đòi hỏi hắn 100 khối linh thạch, hắn phải đi tìm ở chỗ nào?
Trong nhà vì cung cấp nuôi dưỡng cho hắn tu hành, đã móc rỗng gia tài, 100 khối linh thạch càng là một con số ở trên trời...
Lương Thông tuyệt vọng phát hiện ra, con đường tu hành của chính mình đã gãy mất!
Mọi việc đều đã được an bài thỏa đáng, Phương Quý cũng có động lực, liền bắt đầu yên tâm tu hành thật tốt.
Sau khi ôm một đống tài nguyên đưa vào trong lầu nhỏ, Phương Quý lấy tám khối ngọc phù ra, sắp xếp dựa theo một loại thứ tự huyền diệu nào đó, vào lúc ngồi ở giữa tám khối ngọc phù này liền có thể cảm giác được linh khí chung quanh giống như thủy triều bị dẫn ra, hình thành vòng xoáy, tu luyện ở trong vòng xoáy quả nhiên là linh khí dồi dào, so với linh tuyền mà nói là còn mạnh hơn vô số!
Tám khối ngọc phù này chính là Tụ Linh Trận, là một trong những ban thưởng của tiên môn sau khi Phương Quý thông qua thí luyện!
So sánh với linh tuyền, loại Tụ Linh Trận này càng thêm linh hoạt, có thể bố trí tại bất luận một chỗ nào, hơn nữa linh khí dẫn tới cũng hùng hậu hơn rất nhiều, linh khí trải qua sự tinh luyện của trận pháp trở nên thuần túy, ngồi ở trong Tụ Linh Trận tu luyện, tiến cảnh tu vi tự nhiên sẽ được tăng tốc rất nhiều!
Mà ngoại trừ Tụ Linh Trận, 14 viên Nhưỡng Linh Đan kia cũng là đồ vật cực tốt.
Linh khí mà loại Bổ Khí Đan cao cấp này ẩn chứa bằng mười viên Bổ Khí Đan sơ cấp, mỗi khi ăn vào một viên, dù chỉ luyện hóa một phần dược tính trong đó cũng có thể khiến cho tu vi của chính mình tăng lên không ít, người bình thường cứ nửa tháng phục dụng một viên sẽ có cảm giác đạt đến cực hạn, không dám phục dụng quá nhiều, lo lắng dược tính quá mạnh sẽ làm tổn hại căn cơ của chính mình, bất lợi cho cảm ứng của bản thân đối với linh khí trong tương lai.
Nhưng Phương Quý lại hoàn toàn không lo lắng về phương diện này, hắn tu luyện Luyện Tức Quyết trong Cửu Linh Chính Điển, bản thân đã cần linh khí cực kì khổng lồ, hơn nữa ở bên trong Luyện Tức Quyết cũng có một bộ phận nội dung dùng để hóa giải tác hại của dược tính, cho nên hắn đã dứt khoát đổi tốc độ phục dụng Nhưỡng Linh Đan của chính mình thành bảy ngày một viên, hơn nữa ở giữa còn phục dụng kèm theo một lượng lớn Bổ Khí Đan phổ thông.
Cái tốc độ này trên cơ bản là coi linh đan như kẹo để ăn.
Tụ Linh Trận lại thêm Nhưỡng Linh Đan, tốc độ tu hành của hắn tự nhiên là cực nhanh, từng ngày trôi qua, tu vi dần dần tăng lên.
Ước chừng sau hai tháng, Phương Quý duỗi người một cái, chỉ cảm thấy xương cốt trong cơ thể rung động đôm đốp, khí tức lưu động từ trong cơ thể mà ra, quấn quanh giống như dây lụa hơi mờ, cả người cũng là thần thanh khí sảng, há miệng ngáp một cái, cũng có một loại cảm giác khí thôn sơn hà.
Hắn hài lòng cảm thụ linh tức trong cơ thể của mình, biết mình đã đạt đến Dưỡng Tức tầng ba đỉnh phong.
Bế quan trong hai tháng cuối cùng cũng không hề uổng phí.
Quay đầu nhìn vào trong hộp, đã thấy 14 viên Nhưỡng Linh Đan chỉ còn lại năm viên.
Tính toán thời gian, hắn ở trong hai tháng thế mà đã ăn chín viên Nhưỡng Linh Đan, loại số lượng này đã là bại gia tử kinh người.